Nữ Phụ Ba Tuổi Rưỡi Hắc Hoá
Chương 5
Edit: Nguyệt Hạ.
Beta: Hạ Hạ.
______________
Hệ thống mất cả buổi mới có thể điều chỉnh được trạng thái tâm lý, dùng hết lời hay ý đẹp, ôn tồn khuyên bảo: [ Nha nhi, ta thấy là vẫn nên để thúc thúc giúp ngươi bảo quản nhá, cái này mà để ở trêи đầu thật sự quá……] không tốt .
“Không muốn không muốn, phải để ở trêи đầu cơ!” Diệp Nha ngang bướng, nhất định phải đặt ở trêи đầu, ngón tay liên tục chỉ vào đỉnh đầu, “Chỗ này, muốn ở chỗ này.”
[……]
Được rồi, thích để ở đâu thì để ở đó vậy, chỗ nào mà chả là chỗ.
Hệ thống thở dài một hơi thật mạnh, đem một hạt giống nho nhỏ đặt cách đỉnh đầu nàng một tấc. Hạt giống kia có màu xanh lục rất nhỏ, bên ngoài được bọc một lớp màng phát quang hơi mỏng , ánh sáng trắng trong suốt lập loè tỏa ra. Đây là một hạt giống vô cùng đặc biệt, trừ Diệp Nha ra, người bình thường sẽ nhìn không thấy.
Diệp Nha đứng ở trước gương, nghiêng nghiêng người lắc lư, hạt giống nhỏ trêи đỉnh đầu cũng di chuyển theo; cô xoay tròn một vòng, hạt giống nhỏ cũng xoay một vòng.
“Oa ~~~~” Diệp Nha trừng lớn đôi mắt, kêu lên một tiếng kinh ngạc cảm thán thật dài.
“Con muốn nó nở hoa, con muốn nở hoa! Thúc thúc, con muốn nở hoa bây giờ!” Nàng kϊƈɦ động kêu la, hận không thể khiến cho tiểu hạt giống trêи đầu lập tức nẩy mầm ra hoa.
— Nhưng thế này thì không được!!
Hệ thống vô cùng mệt tâm giải thích: [ Chỉ cần Nha Nha hoàn thành thật tốt các nhiệm vụ, tiểu hạt giống sẽ lớn lên, cuối cùng phát triển thành cỏ 4 lá. Mỗi một lá cây đại biểu cho một tâm nguyện, cũng đại biểu cho sự may mắn, vận mệnh tốt, chờ đến khi bốn phiến lá cây đều trường thành hết, lúc ấy Nha Nha liền có thể ước nguyệt được trở về nhà. ]
Diệp Nha vuốt vuốt tiểu hạt giống ở đỉnh đầu, đột nhiên hỏi: ” Nếu Nha Nha trở về nhà rồi, thì thúc thúc ở đâu?”
Sau một phút đồng hồ trầm mặc, hệ thống chậm rì rì mở miệng: [ thúc thúc muốn tiếp tục giúp các ký chủ khác có thể về nhà. ]
Diệp Nha không quá hiểu: “Vậy thúc thúc không trở về nhà à?”
[ Ta không thể quay về nhà , cũng không có nhà. ]
Nó phạm sai lầm, vì thế vận mệnh phạt nó: [ Giúp người khác nhập luân hồi, nhưng chính mình thì vĩnh viễn không được nhập luân hồi. ]
Diệp Nha là ký chủ nhỏ nhất mà nó hướng dẫn, nhưng tuyệt đối không phải là ký chủ cuối cùng.
Diệp Nha cái hiểu cái không, cuối cùng vẫn là không hỏi nữa.
[ Nha Nha, hiện tại đang rảnh, chúng ta học tập một chút, thế nào? ]
Tiểu Diệp tử không biết chữ là một vấn đề rất lớn, mới đầu thì còn được, nhưng nếu là sau này khẳng định sẽ xảy ra chuyện.
“Vâng ạ.” Cô ngoan ngoãn nói tiếp, “Nha Nha muốn học tập.”
Ừm, thật ngoan.
Thấy cô đáp ứng, hệ thống bắt đầu tìm cho Nha Nha một khóa học trêи mạng. Bản thân hệ thống là không có công năng giáo ɖu͙ƈ học tập cho trẻ nhỏ, nếu muốn dạy cho ấu tể* nhận biết mặt chữ hoặc là học tập các kỹ năng sinh hoạt của con người, nhất thiết phải tìm một hệ thống đào tạo chuyên nghiệp dành cho trẻ nhỏ, nó nhớ rõ hình như có một khóa học như vậy nhưng phải mất hai ngàn điểm, với hai ngàn số điểm kia hệ thống nó có thể thăng cấp một lần vô cùng tốt, đau lòng quá…
* Ấu tể: hạt giống, cây con hay còn có thể hiểu là động vật nhỏ.
Nhưng mà vì để cô nhanh hiểu chuyện lên, hoàn thành tốt nhiệm vụ, đừng nói hai ngàn, kể cả hai vạn cũng phải cho học!!
Hệ thống liên tiếp đăng ký cho Diệp Nha các khóa học nào là lớp toán học trẻ nhỏ, lớp ngữ văn trẻ nhỏ, còn có cả lớp dạy yêu quái ấu tể cư xử như con người, đăng ký xong ba cái lớp học đã giết sạch 5000 số điểm của hệ thống, nó chịu đựng đau lòng trả hết các khoản, lẳng lặng chờ nhập học.
Võng khóa* diễn ra mỗi tuần ba lần, một lần ba tiếng đồng hồ; bởi vì không gian và thời gian so với địa cầu có sự khác biệt, vậy nên tam giờ kia ở thế giới hiện thực không quá ba phút, như vậy cũng không cần lo lắng sẽ chậm trễ việc thực hiện nhiệm vụ của Diệp Nha ở hiện thực.
* Võng khóa: Tạm hiểu là khóa học trêи mạng.
Khóa học toán dành cho trẻ em vừa vặn là năm phút sau, hệ thống bảo Diệp Nha ngồi ở trêи ghế, liên tiếp truyền sóng điện vào não, đưa nàng đến một không gian khác để học tập. Trong không gian học tập này chỉ có một mình Diệp Nha, trước mặt nàng là một bàn điện tử thông minh nho nhỏ, có màn hình huyền phù*, hệ thống thầy giáo trong không gian chính là các phần mềm viễn thông, dạy học cho tất cả các chủng loại ấu tể.
* Huyền phù (Nổi lơ lửng, từ phù có nghĩa là nổi và huyền là treo hay đeo lơ lửng) là một hệ gồm pha phân tán là các hạt rắn lơ lửng trong môi trường phân tán lỏng (hỗn hợp dị thể); các hạt rắn không tan (khó tan) vào môi trường phân tán.
Nói thật, hệ thống căn bản không lo lắng rằng Diệp Nha sẽ học không được, bởi chỉ số thông minh của yêu quái cao hơn nhiều so với con người, họ học các toán học cấp thấp kia còn không đến một giây, căn bản không có gì khó khăn cả!
[ thầy giáo không cho phép hệ thống đi theo ký chủ, bây giờ thúc sẽ ở đây, chờ ngươi tan học trở về. Nha nhi phải thật ngoan ngoãn nhé. ]
“Vâng.” Diệp Nha gật đầu thật mạnh, “Nha nhi sẽ ngoan ngoãn.”
Hệ thống đi rồi, lão sư bắt đầu dạy học.
Diệp Nha ngồi ngay ngắn ở trước bàn nhỏ, vô cùng nghiêm túc nghe võng khóa lão sư giảng bài.
Bởi vì ngôn ngữ các tộc khác nhau, lão sư sẽ căn cứ vào quê hương của học sinh mà tự động chỉnh ngôn ngữ, hiện tại Diệp Nha đang nghe là phổ yêu.
Trí nhớ cùng với năng lực học tập của yêu quái vô cùng kinh người, Diệp Nha rất nhanh đã nhớ kỹ một trăm con số, hơn nữa còn viết đúng chính tả. Võng khóa lão sư rất là vừa lòng, yên lặng đánh giá ba S cho Diệp Nha.
Sau năm phút nghỉ ngơi, bắt đầu sang phần tính toán tổng hiệu, trêи bàn trước mặt Diệp Nha hiện lên ba phép tính.
3+7=?
8-0=?
7+1=?
Diệp Nha nắm cán bút, nghiêm túc cân nhắc một hồi lâu, sau đó ngoan ngoan ngoãn ngoãn viết số lên, một bên viết một bên còn lẩm bẩm: 3 thêm 7 bằng 37, 8 giảm đến 0 vậy thì chính là 0, 7 thêm 1 bằng…… bằng……” Cô nghiêng nghiêng cái đầu đầu, cuối cùng viết xuống một ký hiệu vô cùng quỷ dị .
7+1= ▽.
7 thêm 1 bằng…… hình tam giác???
Toàn bộ sóng điện phụ trách hệ thống võng khóa lão sư đều không ổn.
“Diệp Nha đồng học, con không có suy nghĩ……”
Lời còn chưa dứt, Diệp Nha đã buông bút, tay ngắn nhỏ ở trêи bàn vươn ra một chút, không chút do dự nhấn vào nộp bài.
Thành tích rất nhanh hiện ra: 0 điểm.
“Hử????” Diệp Nha cắn ngón tay, đôi mắt mở to đầy sự khó hiểu.
Cô rõ ràng trả lời rất đúng mà?
Đối với chính mình tự tin như vậy, Diệp Nha căn bản không biết cô đã sai ở đâu.
Ba giờ học đã kết thúc, võng khóa lão sư ở trêи diễn đàn hệ thống, thông báo đánh giá từng học sinh.
[ Giáo viên khóa học trực tuyến: Hệ thống 3 hào, ấu tể Long tộc học rất nhanh, ba tiết khóa đều đạt điểm tuyệt đối. Phiếu điểm cho: SSS. ]
[ Hệ thống 3 hào: Cảm ơn võng khóa lão sư. ]
[ Giáo viên khóa học trực tuyến : Hệ thống 5 hào, ấu tể quỷ tộc ngoại trừ quá ồn ào thì cũng không có việc gì, phiếu điểm cho: SS. Lão sư kiến nghị: Không nên để hắn dùng đầu mình chơi như bóng cao su. ]
[Hệ thống 5 hào: Đã biết! Lão sư vất vả rồi! ]
[ Giáo viên khóa học trực tuyến: Hệ thống 6 hào, ấu tể Xà tộc vẫn là quả trứng, quá nhỏ, không kiến nghị đưa tới học tập, cho nên không cho điểm. ]
[ Hệ thống 6 hào: Lão sư như ngươi sao lại thế này? Kỳ thị Xà tộc à? Có tin ta đến hệ thống giáo ɖu͙ƈ khiếu nại ngươi hay không! Trứng thì làm sao, ngươi xem thường trứng có phải hay không hả? ]
[ Hệ thống 6 hào đã bị đưa ra khỏi diễn đàn. ]
Cuối cùng cũng đến lượt 1 hào, hệ thống dù bận nhưng vẫn ung dung, ngang nhiên kϊƈɦ động chờ đợi lão sư khen ngợi, kết quả —
[ Giáo viên khóa học trực tuyến: Hệ thống 1 hào, trước tiên ngươi xem một chút kết quả kiểm tra của đứa trẻ nhà ngươi. ( hình ảnh ) ]
[ Hệ thống 3 hào: Ha ha ha ha ha ha ha. ]
[ Hệ thống 5 hào: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha. ]
[ Hệ thống 1 hào:……]
Hình ảnh vừa gửi, toàn bộ diễn đàn đều tràn ngập trong vui sướиɠ.
Sóng điện hệ thống hơi chuyển thành hồng, mặc dù không phải là nó, nhưng cũng vô cùng xấu hổ, hận không thể lập tức tìm một cái khe mà chui vào đó.
Giáo viên vẫn rất nể tình: [ Nghe nói 1 hào lần đầu tiên mang ký chủ ấu tể hả ? ]
Hệ thống yên lặng “ừm” một tiếng.
Giáo viên của khóa học nói: [ Hình như ấu tể ấu tể hoa cỏ ấu tể 300 tuổi mới có thể hóa hình, nàng hiện tại vẫn là một đứa bé, cô nhóc có thể nhớ kỹ một trăm con số đã là không tồi rồi. Nhưng mà hy vọng trở về ngươi hãy nghiêm túc dạy một buổi toán học cho cô nhóc, nếu tiết học sau mà vẫn như vậy, ta chỉ có thể làm nó thôi học. ]
Giáo viên của khóa học không lưu tình nói, hệ thống nghe được không mấy vui vẻ, nhưng vẫn là nén nhịn đồng ý.
Diệp Nha không hề biết hệ thống thúc thúc bị lão sư phê bình, cô lúc này đang ung dung ngồi trêи ghế nhỏ ở ban công, đón ánh nắng, ôm quả táo thở hổn hà hổn hển gặm.
Cửa bị mở ra, Diệp Thanh Hà đi vào.
Thấy Diệp Nha đang víu vào lan can ở trêи ban công, Diệp Thanh Hà trong lòng kinh hãi, vội vàng tiến lên ôm cô xuống dưới, “Nha nhi không thể tới gần ban công như vậy, sẽ ngã xuống đấy.”
“Em muốn phơi nắng.”
Khuôn mặt nhỏ trắng như trứng gà bóc của cô bị nắng chiếu vào đến đỏ bừng, khóe miệng dính ít nước của quả táo, làm cả khuôn mặt đều thoạt nhìn rất nhếch nhác.
Diệp Thanh Hà móc khăn tay ra lau sạch khóe miệng của cô, “Không nóng sao?”
“Không nóng.” Diệp Nha lắc đầu, “Em muốn cho tiểu hạt giống nhanh nhanh nẩy mầm rồi nở hoa ~”
Tiểu cô nương nói chuyện kỳ quái cũng không phải lần một lần hai, cho nên cũng mặc kệ cô, lau khuôn mặt xong, Diệp Thanh Hà mang cô đặt trêи giường, “Lát nữa dì bảo mẫu sẽ đưa cơm cho Nha Nha ăn, Nha Nha không được đi ra ngoài, biết chưa?”
Diệp Tử ɖu͙ƈ bị hội chứng cuồng bạo, đang ở phòng la hét, trạng thái cực kỳ không ổn. Hắn sợ Diệp Nha đi ra ngoài sẽ kϊƈɦ thích đến đệ đệ hắn, chỉ có thể để cô ủy khuất ở phòng một ngày, chờ sau này hai người gặp mặt rồi từ từ sẽ quen nhau thôi, trước tiên phải để cho hai đứa thử tiếp xúc xem sao.
Cách làm này của Diệp Nha tuy rằng điểm có hơi…ừm…gian lận, nhưng mà chung quy lại thì Diệp Tử ɖu͙ƈ đã bị xúc phạm mạnh.
Ăn cơm trưa xong, Diệp Nha một mình ở phòng chơi đồ chơi do bảo mẫu mua cho.
Nhiệm vụ hôm nay đã sớm hoàn thành, nhàn rỗi như vậy, còn không bằng làm chút chuyện đứng đắn.
[ Nha Nha, chúng ta tiếp tục học tính toán có được không? ]
Tay nhỏ của Diệp Nha đang nắm khối hình chơi trò ghép hình, cái miệng nhỏ bẹp không tình nguyện lắm: “Nha Nha không muốn học toán học.”
[ Vì sao? ]
“Không thú vị.” Cô nói, “Con không muốn tính toán, con muốn hạt giống nhanh lên lớn. ]
Hệ thống cố nhẫn khuyên bảo: [ Nha nhi ngoan, chúng ta chỉ làm hai đề thôi. ]
Cô nặng nề thở dài, không tình nguyện ngồi vào ghế nhỏ chuẩn bị làm bài.
Hệ thống vô cùng có trách nhiệm giảng cho cô học toán, nàng cũng không ngu ngốc, cũng biết một với một bằng hai, một thêm hai bằng ba, mọi thứ đều rất tốt, cho đến khi làm ở phía dưới, Diệp Nha lại bắt đầu viết những đáp án có logic vô cùng kỳ quái.
[ Nha nhi, 5 thêm 5 không thể bằng 55 được, ngươi có năm cái ngón tay thêm năm cái ngón tay nữa là mấy ngón hả? ]
Diệp Nha buông bút xuống vươn hai cái móng vuốt nho nhỏ mềm mại.
“Bằng……”
[ Bằng mấy? ]
Diệp Nha nhìn tay trái rồi lại xem tay phải, duỗi mười ngón tay như củ cải nhỏ, đếm từ trái qua phải, lại từ phải qua trái, một phút đồng hồ sau, nàng nắm chặt nắm tay, ngữ khí non nớt vô cùng chắc chắn nói: “55!!”
Hệ thống: [%#¥%%……#@%……%]
— Lão tử con mẹ nó, ngày hôm nay, ngay bây giờ phải đi từ chức!!!!!
–Hệ thống này không lo nổi!!!!!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!