Cô ả là con gái riêng của ba tôi.
Lâm Kỳ tự tìm đến nhà tôi, cô ả vừa xuất hiện thì sự cân bằng trong gia đình tôi đã nứt toạt.
Tôi khóc lóc, chất vấn ba tôi tại sao lại có người phụ nữ khác ở bên ngoài, song ba tôi chỉ im lặng.
Còn Lâm Kỳ thì trốn trong góc phòng, cứ như mọi chuyện chẳng phải là lỗi của ả.
Hơn nữa, dường như trên người Lâm Kỳ luôn toát ra một loại ma lực, và ma lực ấy chính là vẻ đáng thương đến cùng cực, khác hoàn toàn so với tôi.
Bởi vậy tất cả mọi người bên cạnh ả đều cảm thấy thương xót và đau lòng thay cho ả.
Không lâu sau, ba tôi bắt đầu che chở cho đứa con riêng ấy.
Bạn bè của tôi cũng hay bảo tôi hãy đối xử tốt hơn với ả, còn nói đây không phải là lỗi của ả, nên tôi đừng làm cô chị kế độc ác như trong mấy bộ phim truyền hình.
Cảm giác nguy hiểm lại ập đến.
Bởi vì đột nhiên tôi nhận ra tất cả mọi người bên cạnh tôi đang dần dần bị cô ta kéo đi mất.
Tôi cần bảo vệ lãnh địa của mình.