Dịch: Nhị GiaHai năm sau.Tỉnh dậy sau trạng thái nhập định, Chỉ Dao thở ra một hơi nặng nề.
Sau hai năm tu luyện, cuối cùng nàng đã nâng mức tu luyện của mình lên Luyện Khí tầng bốn.Trong hai năm qua, phần lớn thời gian Chỉ Dao đều ngồi thiền, hoặc luyện tập những động tác cơ bản nhất như chém, bổ và đâm bằng kiếm gỗ, cô chỉ ra ngoài khi được phân phát đồ dùng tu luyện hàng tháng.Thân là một nữ phụ, cô không có tư cách lười biếng.Đến Tạp Sự Đường, Chỉ Dao đăng ký tu vi của mình và đồng thời nhận được một thanh linh kiếm sơ cấp.
Cầm thanh kiếm trên tay, Chỉ Dao vui mừng khôn xiết, cuối cùng cô cũng có được thanh kiếm chính thức đầu tiên của mình.Nhiệm vụ đường.Nhìn những nhiệm vụ dày đặc trong danh sách nhiệm vụ, Chỉ Dao hơi bối rối, nhiều nhiệm vụ như vậy, cô không biết cái nào phù hợp với mình nữa.Lạc Tề Thiên nhìn vẻ mặt rối rắm của Chỉ Dao, cảm thấy hơi buồn cười.
Hai năm trước hắn nghe nói ở Vạn Kiến Tông có một Thiên Linh Căn gia nhập, như vậy nhất định là tiểu cô nương này rồi.”Tiểu nha đầu, ngươi vừa mới tu luyện đến Luyện Khí tầng bốn, có thể lựa chọn nhiệm vụ nhặt linh thảo cấp thấp, loại nhiệm vụ này mặc dù điểm cống hiến không nhiều, nhưng so với an toàn vẫn tốt hơn, rất thích hợp cho một người như ngươi vừa mới tới Luyện Khí tầng bốn.” Lạc Tề Thiên nổi lên lòng yêu tài, nghiêm túc đề nghị.Chỉ Dao nghe thấy những lời đó ngẩng đầu lên thì thấy một người đàn ông trung niên để râu từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh cô, nhìn cô mỉm cười.“Đệ tử, đa tạ tiền bối chỉ bảo.” Chỉ Dao vội vàng hướng tiền bối hành lễ.“Ngươi tự mình chọn đi.” Lạc Tề Thiên phất phất tay.Thấy người đàn ông trung niên ngừng nói, Chỉ Dao nhìn xuống cuối danh sách nhiệm vụ.Thu thập Nguyệt Thảo, 100 cây Nguyệt Thảo mười năm tuổi chỉ được một điểm cống hiến, thật sự là ít đến đáng thương.
Dựa theo tu vi hiện tại của nàng mà nói thì chỉ có việc này là thích hợp.Sau khi quyết định, Chỉ Dao đi đăng ký nhận nhiệm vụ, đồng thời lấy một tấm ngọc giản ghi thông tin của Nguyệt Thảo, rồi rời đi.Lạc Tề Thiên nhìn Chỉ Dao rời đi, vuốt vuốt râu, gật đầu hài lòng.
Tiểu nha đầu này không kiêu ngạo cũng không nóng nảy, là người khiêm tốn lễ phép, không có tham vọng, nhưng ngược lại nàng là một hạt giống hiếm có.Mấy canh giờ sau, Chỉ Dao đã đến bên ngoài khu rừng Kiếm vực.
Người ta đồn rằng khu rừng này là do kiếm giới của một kiếm tiên nào đó hàng trăm triệu năm trước biến thành, chân tướng từ lâu đã không còn rõ, nhưng danh xưng đã được lưu truyền.Chỉ Dao nhớ tới những gì đã nói trong ngọc giản, phần lớn cỏ Nguyệt Thảo xuất hiện ở hướng tây nam rìa ngoài của Kiếm vực.
Loại cỏ này tổng cộng có bốn chiếc lá, mỗi chiếc lá tương ứng với một phương hướng đông nam tây bắc, hấp thu tinh hoa của mặt trời và mặt trăng mà sinh trưởng, là một trong những nguyên liệu luyện chế Hồi Xuân Đan.Sau khi xác định phương hướng, Chỉ Dao đi về phía tây nam.
Không lâu sau, cây Nguyệt Thảo mười năm tuổi đầu tiên đã được tìm thấy.
Cô cẩn thận nhổ nó lên và đặt nó vào hộp ngọc.Dọc đường vừa đi vừa ngừng, hai ngày sau, Chỉ Dao đã thu thập được hơn 50 cây Nguyệt Thảo, như tiền bối đã nói, thà an toàn còn hơn.Đột nhiên, một cây Nguyệt Thảo hàng trăm năm tuổi lọt vào tầm mắt của cô.
Chỉ Dao trong lòng vui mừng, liền tiến tới chuẩn bị ngắt lấy.“Tê!” Đột nhiên trên cánh tay truyền đến một trận đau nhói, Chỉ Dao nhìn xuống thì thấy có vài vết xước rớm máu.Chỉ Dao vội vàng lùi lại vài bước, rút linh kiếm ra ngăn ở trước người, sẵn sàng phản công bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên, cô đem thần thức quét xung quanh mấy lần, cũng không thấy có bất cứ dị thường nào.Cứ kéo dài như vậy cũng không được, cây Nguyệt Thảo này cô nhất định phải lấy được.
Nếu như không tìm thấy, vậy chỉ có thể dụ rắn ra khỏi hang.Chỉ Dao hít một hơi thật sâu, rồi lại đưa tay về phía Nguyệt Thảo.
Quả nhiên, khi nàng sắp đụng tới Nguyệt Thảo thì một bóng dáng màu trắng nhanh chóng từ bên trái nhảy ra.Nhìn thấy bóng dáng màu trắng tiến đến, Chỉ Dao nhanh chóng truyền linh lực vào thanh kiếm và chém mạnh về phía bên trái.Bóng dáng màu trắng bị kiếm quang ngăn cản, đành phải cách vài mét dừng lại, cảnh giác nhìn chằm chằm Chỉ Dao..