Dịch: Nhị GiaChỉ Dao lấy ngọc giản “Phá Thiên Kiếm Quyết” ra, vỗ nhẹ lên trán.
Lập tức tinh thần của nàng xuất thần, trong nháy mắt nàng đã xuất hiện ở một nơi trắng xoá.“Nghịch thiên tu hành, ngày đêm phấn đấu, Thiên Đạo trở ngại, lấy kiếm phá vỡ!” Bên tai nàng truyền đến một trận tiếng hô kinh hoàng.Ngay lập tức, một bóng đen xuất hiện trước mặt nàng, giận dữ chém một kiếm lên trời.Trong nháy mắt, toàn bộ bầu trời vỡ thành từng mảnh, không gian bắt đầu vặn vẹo.Chỉ Dao phun ra một ngụm máu, thần hồn của nàng cũng theo đó bị rút ra khỏi ngọc giản, câu nói cuối cùng của bóng đen vẫn còn văng vẳng bên tai nàng “Thiên Đạo vô thường!”Thật sự là chấn động, một kiếm phá nát cả Thiên Đạo, đây là kiếm pháp gì? Làm sao có thể ở Tàng Thư Các ngoại môn chứ?Nhưng nếu như nàng học được kiếm quyết này thì có thể chọc thủng bầu trời chỉ bằng một kiếm, nghĩ vậy Chỉ Dao phấn khích không thôi.Chỉ Dao cầm lấy linh kiếm đi về phía sau núi.
Ở đây rất ít người qua lại và cũng là một nơi tốt để luyện kiếm.Sau khi điều chỉnh trạng thái của mình, Chỉ Dao mặc niệm tâm pháp và dùng kiếm chém ra theo chỉ dẫn của ngọc giản.Nhưng mà, không khí không bị chặn lại trong khoảnh khắc.Chỉ Dao cũng không nản lòng, dù sao thì kiếm khí nàng thậm chí còn chưa luyện được mà.Rồi hết kiếm này đến kiếm khác tiếp tục chém ra.Bảy ngày sauKhi Chỉ Dao đang luyện công, một tin phù đột nhiên bay tới.
Vừa mở ra, giọng nói của Lý Trạch Nguyên đã truyền đến: “Dạ sư muội, ba người chúng ta vừa đi làm nhiệm vụ trở về, đang định đi đến thị trấn, muội có muốn đi cùng chúng ta không?”Thị trấn? Chỉ Dao chưa từng đến đó bao giờ, nghĩ đến hàng trăm viên linh thạch hạ phẩm đáng thương trong túi trữ vật của mình, Chỉ Dao có chút xấu hổ.Chính mình cũng là một người tu luyện giàu có vậy mà lại rơi vào tình cảnh như này.Lúc nàng rời nhà, cha lo lắng nàng không có tu vi mang theo nhiều linh thạch sẽ dẫn đến hoạ sát thân, nên cũng không cho nàng bao nhiêu thứ, ngoại trừ mấy bộ y phục thì chính là một ít linh thạch.
Mà nàng đến Vạn Kiếm Tông lại có y phục của tông môn, những y phục đó cũng được đặt sang một bên.Sau khi Chỉ Dao trả lại tin phù, nàng đi tìm Lý Trạch Nguyên và những người khác.Khi Chỉ Dao vừa đến cửa, đã thấy ba người bọn họ đã đợi từ lâu.
Vẻ mặt Lý Trạch Nguyên không giấu nổi vui mừng hướng Chỉ Dao vẫy tay, có lẽ nhiệm vụ lần này thu hoạch không nhỏ.Chờ Chỉ Dao đến gần, Lý Trạch Nguyên lấy một con hạc giấy ra đưa cho Chỉ Dao: “Có một khoảng cách nhất định giữa thị trấn và tông môn, thay vì đi bộ chúng ta sẽ sử dụng con hạc giấy này.
Nếu sau này muội cần ra ngoài có thể đến nhiệm vụ đường để đổi lấy, một điểm cống hiến có thể đổi lấy mười con.”Chỉ Dao cũng không nhiều lời, chân thành nói cảm tạ và nhận nó.Lý Trạch Nguyên thấy Chỉ Dao thẳng thắn như vậy, đối với nàng thưởng thức lại tăng thêm mấy phần.Chỉ Dao truyền linh lực vào trong hạc giấy, theo chiều gió hạc giấy dần lớn lên, cho đến khi nó có kích thước của một người thì dừng lại.Chỉ Dao ngồi trên hạc giấy và bay về phía thị trấn cùng với mấy vị sư huynh.
Lúc đầu, do chưa quen thao tác, cả con hạc giấy vặn vẹo một vòng, suýt chút nữa hất ngã nàng.Chỉ Dao sợ hãi toát mồ hôi lạnh, nhưng may mắn thay, thời gian trôi qua, Chỉ Dao dần nắm vững phương thức hoạt động.Lúc này, Chỉ Dao cũng có tâm trạng nhìn phong cảnh trên đường đi.
Cảm giác được ở trên bầu trời thật là tuyệt, nàng rất mong chờ sẽ được bay với thanh kiếm của mình như thế này khi vào Trúc cơ.
Nhất là sau khi đột phá Kim Đan, nàng có thể lăng không phi hành, về sau hóa thần càng có thể trực tiếp xé rách không gian.Một ngày sau, một nhóm người đến trước cửa thị trấn.
Vừa bước chân vào chợ đã có thể nghe thấy tiếng ồn ào náo nhiệt, nghĩ đến cửa ra vào hẳn là có trận pháp ngăn cách.Chỉ Dao nhìn cảnh tượng trước mặt, có chút tò mò, khu chợ này luôn là một nơi tốt để thu thập thông tin rò rỉ trong tiểu thuyết.Ba người Lý Trạch Nguyên tìm một khoảng đất trống, vồ lấy tấm vải lụa, lấy ra những thứ mà họ đã thu hoạch được lần này.
Vì không có vật nào trân quý nên ba người họ cũng không giấu mặt.“Dạ sư muội, chúng ta sẽ dựng một gian hàng ở đây, nên sẽ mất một khoản thời gian.
Muội có muốn đi dạo một chút không?” Lý Trạch Nguyên đề nghị.Chỉ Dao vốn có ý định này, nàng gật gật đầu và lần lượt đi đến các quầy hàng khác..