Dịch: Nhị GiaNhưng khi nhìn vào cuốn sách trước mặt, dường như trong sâu thẳm có một giọng nói nhắc nhở nàng, phải lựa chọn nó.Chỉ Dao không bận tâm nữa, liền chọn nó, tiếp đến lại thuận tay chọn thêm một quyển《Trận Pháp Sơ Giải》, sau đó đi đến tạp sự đường Dạ gia để lấy một cây bút bùa bình thường, một vài xấp giấy bùa, cùng với một ít máu của yêu thú.Trở lại trong viện, Chỉ Dao đầu tiên ngồi thiền một lúc, sau khi linh lực đầy đủ, nàng lấy《Phù Lục Bách Khoa Toàn Thư》ra.Trên trang đầu tiên được mở ra có ghi chép phương pháp về bùa thanh tẩy.
Chỉ Dao xem và nghiên cứu một lúc, chắc chắn nàng đã nhớ kỹ, mới lấy giấy bút bày ra.Chỉ Dao có chút khẩn trương truyền linh khí vào phù bút, dựa theo bùa thanh tẩy trên sách theo quỹ đạo vẽ ra.Đột nhiên, chữ viết dừng lại, toàn bộ lá bùa bắt đầu bốc cháy, khiến Chỉ Dao giật nảy mình.May mắn thay, thứ nàng vẽ không phải là một lá bùa nổ, nếu không nó có thể đã phát nổ.
Chỉ Dao lắc đầu, chính nàng vẫn còn quá nóng vội.Sau khi bình tĩnh lại, Chỉ Dao xem lại cách vẽ bùa thanh tẩy và bắt đầu vẽ lại.“Hô!” Phù văn lần nữa bốc cháy, nhưng so trước đó vẽ ra đã khá hơn nhiều.Chỉ Dao cũng không nản lòng, nàng chưa bao giờ là một hội hoạ tài năng nên cũng không lo lắng.Một lúc sau, Chỉ Dao nhìn lá bùa thanh tẩy trên tay, trong lòng cảm thấy một tia thỏa mãn.
Đây chính là lá bùa đầu tiên nàng vẽ, cuối cùng đã thành công.Vui mừng bước ra sân, Chỉ Dao kích hoạt bùa thanh tẩy và ném nó xuống đất.
Một cỗ linh lực hình xoắn ốc từ lá bùa bay ra, những tạp vật trên mặt đất đều biến mất ngay lập tức.Quả nhiên, nàng đã thành công, Chỉ Dao lúc này tràn đầy năng lượng, nàng trở về phòng và bắt đầu vẽ tiếp.
Khi đã thành thạo kỹ xảo này, những lá bùa thanh tẩy còn lại đều thành công hết lần này đến lần khác.Nhìn hàng tá bùa thanh tẩy trên bàn, Chỉ Dao nhếch mép cười ngây ngô, như thể nhìn thấy được trong tương lai nàng sẽ đếm linh thạch đến mềm cả tay.Sau khi tỉnh lại, Chỉ Dao bắt đầu học cách vẽ những lá bùa khác.Bảy ngày sau, trong phòng hội nghị Dạ gia.”Thập Thất, tới, cửu ca giới thiệu với muội một chút.
Đây là Dạ Tĩnh Vũ, còn đây là Dạ Văn Kiệt, cũng là Trúc Cơ kỳ đều là người đến thi đấu.” Dạ Khuynh Xuyên chỉ vào hai người trẻ tuổi bên cạnh hắn giới thiệu.“Tĩnh Vũ ca ca, Văn Kiệt ca ca!” Chỉ Dao cười nói, cả hai đều là đệ tử chi thứ của Dạ gia nên không thể dùng con số xưng hô.“Chỉ Dao muội muội!” Hai người cười đáp lại.”Đây là Dạ Vân Đình, Dạ Triển Hồng, đại diện cho Luyện Khí kỳ.” Dạ Khuynh Xuyên tiếp tục giới thiệu.“Vân Đình ca ca, Triển Hồng ca ca!” Cả hai đều là luyện khí tầng mười, họ đã ngoài hai mươi và đều lớn hơn Chỉ Dao rất nhiều.Dạ Vân Đình lạnh lùng gật đầu, nhìn Chỉ Dao với vẻ không hài lòng.
Trong cuộc thi này vốn là hắn ta, Triển Hồng và Diệu Nhiên sẽ đại diện Luyện Khí kỳ thi đấu, nhưng người này đột nhiên xuất hiện và giành lấy một vị trí.Chỉ là Luyện Khí tầng tám mà thôi, nàng cũng quá mức mù quáng tự tin, thân phận nữ nhi gia chủ quả nhiên khác biệt, Dạ Vân Đình có chút khinh thường.“Chỉ Dao muội muội.” Dạ Triển Hồng cười cười, trên mặt lộ ra một tia nghịch ngợm.Chỉ Dao nhận thấy sự thờ ơ của Dạ Vân Đình cũng không để bụng, không thể nào mọi người đều thích nàng, cho dù là người Dạ gia.”Được, bây giờ mọi người đã biết nhau, chúng ta lên đường đi, lần này ta dẫn đội.” Ngoài Chỉ Dao và những người khác, nhiều đệ tử Dạ gia đã đến thành Tuy Dương lần này để mở mang kiến thức.Sau khi ra khỏi thành Kim Lăng, Dạ Phong lấy ra một chiếc linh thuyền, mời mọi người lên thuyền và hướng về thành Tuy Dương..