Dịch: Nhị GiaCho dù Chỉ Dao có suy nghĩ đến đâu thì bài kiểm tra linh căn vẫn diễn ra bình thường.
Cuối cùng, mọi người phía trước đã kiểm tra xong, Chỉ Dao thu mình lại và bước vào cửa kiểm tra.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ cánh cổng tỏa ra một luồng ánh sáng tím chói mắt, đột nhiên từ trên đỉnh cổng bùng phát ra một luồng ánh sáng tím, hướng thẳng lên bầu trời.“Rống!” Một con dã thú từ trên trời gào thét.
“Xích Lôi Thú!” Mấy vị tông chủ cùng với Dạ Phong đột nhiên đứng lên, không thể tin nhìn bầu trời.“Tốt, tốt! Tiểu nha đầu ngươi quả nhiên không tồi đấy! Có muốn gia nhập Thần Ẩn Tông của chúng ta không?” Tông chủ Thần Ẩn Tông Lâm Vân bước đến trước mặt Chỉ Dao nhìn cô với đôi mắt sáng ngời, dự định tiên hạ thủ vi cường.
Phải biết rằng, dựa theo khảo hạch linh căn trong truyền thuyết có thể dẫn ra dị tượng chính là thiên tài, đây là tu sĩ trời sinh, chỉ cần nửa đường không ngã xuống, tương lai của cô liền vô hạn.Trước khi Chỉ Dao hoàn hồn sau tiếng sấm đầy trời, nàng đã nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc áo choàng đen xuất hiện trước mắt mình.
Chỉ nhìn thấy khuôn mặt hắn ta rất kiên quyết, khuôn mặt đáng lẽ nên nghiêm túc, nhưng bởi vì một đôi mắt như sói trông có vẻ hung dữ.Chỉ Dao sợ hãi lùi lại một bước.“Lâm Vân, ngươi đừng làm tiểu Thập Thất nhà ta sợ!” Trong nháy mắt, Chỉ Dao đã ngã vào vòng tay của Dạ Phong.“Thập Thất đừng sợ, có cha ở đây.” Dạ Phong xoa đầu Chỉ Dao, lo lắng nhìn cô.“Lâm Vân, ngươi như vậy thật không tốt, bây giờ là thời điểm tiểu cô nương chọn môn phái, ngươi đừng hù dọa nàng.” Tông chủ Thanh Mộc Tông Diệp Tu đi đến, nhìn về phía Chỉ Dao nhẹ nhàng nói: “Tiểu nha đầu, đừng sợ.
Thanh Mộc Tông chúng ta đều là những tu sĩ ôn hoà hiền hậu, sẽ không xuất hiện một người đáng sợ như vậy, ngươi có muốn gia nhập Thanh Mộc Tông chúng ta không?”“Hừ, Diệp Tu ngươi cũng dám nói, ai mà không biết đệ tử Thanh Mộc Tông ngươi thủ đoạn độc ác!” Lâm Vân giễu cợt nhìn Diệp Tu.“Ngươi! Dù có ác độc đến đâu cũng tốt hơn đệ tử Thần Ẩn Tông của ngươi, toàn là kẻ chỉ biết chạy trốn!” Diệp Tu có chút hổn hển nói.
Đan Tông tông chủ Lê Xuyên cùng với Vạn Kiếm Tông tông chủ Lạc Hoằng bất lực nhìn nhau, ở một bên mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm không nói lời nào.
Xét cho cùng, với tư chất của tiểu cô nương này thậm chí sẽ không gia nhập môn phái của họ nếu không sẽ bị lãng phí, vì vậy họ không cần phải miệng lưỡi hấp tấp tranh giành.Chỉ Dao nhìn hai người đang tranh cãi trước mặt mình, có chút không bình tĩnh nổi.Đây là tông chủ của tứ đại môn phái sao? Nhìn cứ như người bán hàng rong ngoài chợ cãi nhau vì làm ăn vậy? Về phần linh căn của mình, nàng chỉ biết đó chỉ là một Lôi linh căn, còn hiện tượng kiểm tra linh căn khi nãy cụ thể thì cô không biết chuyện gì đã xảy ra, dù sao thì Dạ Chỉ Dao trong tiểu thuyết cũng chỉ là một vai phụ mà thôi.Hạ Thất Nguyệt nhìn Chỉ Dao trong ngực của Dạ Phong, nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của nàng, trong lòng lắc đầu.
Cho dù linh căn tốt thì đã sao?“Khụ khụ, Lâm tông chủ, Diệp tông chủ!” Dạ Phong bất đắc dĩ nhìn hai người, các ngươi hẳn là biết, chung quanh đây vẫn có đệ tử sắp gia nhập môn phái, hai người các ngươi làm như vậy thật sự không sao chứ?Lệ Xuyên, tông chủ của Đan Tông lúc này cũng ra mặt giải quyết: “Đừng tranh cãi nữa, Dạ Phong nói tiểu cô nương này có chủ kiến của mình, chúng ta hãy xem lựa chọn của tiểu cô nương này thế nào đã.”Dạ Phong thả Chỉ Dao xuống, vẻ mặt xoắn xuýt nhìn nàng.
Tư chất linh căn của Thập Thất tốt như vậy, hắn và Nguyệt nhi tuyệt đối sẽ không đáp ứng yêu cầu của nàng.
Bây giờ hối hận cũng đã muộn, nếu như bị ép thay đổi, có thể nàng sẽ sinh ra tâm ma.Chỉ Dao cố gắng hết sức để nhìn lên các vị tông chủ, sau đó trực tiếp đi thẳng đến trước mặt Lạc Hoằng, người đang mặc một chiếc áo choàng đen và một thanh kiếm treo bên hông.“Đệ tử muốn gia nhập Vạn Kiếm Tông!” Nói xong liền chắp tay khom người xuống..