Nữ Phụ Vạn Năng: Boss Có Độc, Mau Né!
Chương 9: Thiên kim nghịch tập! (8)
Sau khi ra khỏi Thị Hoa Các, Tích Sơ đi từ từ về gian phòng của mình. Không biết cô nghĩ cái gì mà vừa đi, cô vừa nở nụ cười quái dị.
[Nhiệm vụ: Náo loạn tổ chức Sát.] Hệ thống không biết từ đâu ra, bất ngờ thông báo nhiệm vụ.
– “…”
Tổ chức Sát?
Tổ chức của nữ chính?!!!
Vương bát đản nhà ngươi chính là muốn ta đi chết đúng không, hàng của nữ chính cũng dám kêu ta đi hốt?
[Tổ chức này có vai trò quan trọng trong việc nghịch tập, ta tin ký chủ có thể làm được!] Hệ thống cổ vũ.
Ừm, đi thì đi!
Ta mới không sợ!
Trước cửa của tổ chức Sát…
[Ký chủ, cô làm sao mà tìm được đường đến đây?] Không phải ký chủ bị mù đường sao? Với lại nó còn chưa cung cấp bản đồ đâu…
– “Dùng chút thủ đoạn thôi!”
Tích Sơ dùng một chân đạp vào cánh cửa sắt trước mặt…
“Rầm rầm”
Cửa sắt nặng ngàn cân bị hất tung trong nháy mắt.
[…] Ta quen rồi!!!
Tích Sơ vừa đi vào, liền bị một đám mặt đồ đen vây lại. Trên mặt cô đeo một cái mặt nạ hình con cáo nên đam người bên ngoài không nhìn rõ biểu cảm thô thiển của cô lúc này.
Không thú vị!
Phản xạ chậm như vậy còn làm sát thủ gì chứ?
Tích Sơ đứng đó mỉm cười, bỗng nhiên, áp lực không khí xung quanh tăng lên, làm đám người vây quanh cô nằm xuống đất, không phản kháng được. Chỉ cảm thấy, như có một hòn núi thật nặng đè họ xuống.
[…Ký chủ, lúc trước cô làm nghề gì vậy?] Còn có chiêu thần thánh như vậy, ký chủ nhà nó chắc lúc trước chính là thần rồi!
– “Ta lúc trước cũng chẳng có nghề gì làm cả, ta chính là làm nghề làm móng dạo đó!” Tích Sơ cười cười, trả lời hệ thống.
[…] Làm móng dạo? Cười chết bổn hệ thống rồi!
Lúc này, từ trong ngọn tháp, một biển sát thủ bay đến, nhưng vừa đến, liền bị áp lực đè xuống tận đất, không thể làm gì.
Sau một lúc lâu mà không có ai đứng dậy được, Tích Sơ liền biến mất trong không trung, chỉ để lại một câu nói vang vọng.
– “Sát thủ của Sát nổi danh giang hồ cũng chỉ có vậy!”
Bằng chất giọng khinh bỉ bẩm sinh của mình, Tích Sơ thành công làm mấy sát thủ kia nổi giận.
– “Nữ nhân đó là ai chứ? Dám nói như vậy với chúng ta! Để ta gặp được ả, ta sẽ không tha đâu!”
– “Hừ, có lẽ ả dùng độc không chừng!”
…
Trong một đám sát thủ đang rủa Tích Sơ không ngừng thì có một đôi mắt, một đôi mắt trong veo nhìn theo hướng cô biến mất.
– “Đẹp quá!” Thiếu niên lẩm bẩm trong miệng mình mấy từ rồi biến mất trong đám người.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!