Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam
Chương 16: Thao cô!
Edit: Tiểu Y Y
“Ha hả, nhanh như vậy đã ra, mèo hoang nhỏ, như vậy không có tính khiêu khích a.” Tiếu Lệ từ giữa hai đùi trắng nõn của Bạch Thiến Thiến ngẩng đầu lên, trêи cằm rõ ràng còn dính một ít chất lỏng khả nghi.
Anh vươn đầu lưỡi đến bên miệng ɭϊếʍ ɭϊếʍ, bộ dáng cười xấu xa, cực kỳ tà mị!
Bạch Thiến Thiến vừa mới cao trào một lần, trong óc có một chút thanh tỉnh, ý thức được đã xảy ra chuyện gì, hốc mắt cô không khống chế được mà đỏ lên, cố nén nước mắt.
Bộ dáng quật cường như vậy, trong mắt đàn ông, còn hiệu quả hơn loại thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ mãnh liệt nhất!
Tiếu Lệ cởi qυầи ɭót của mình, côn thịt vừa thô vừa lớn thẳng tắp giữa háng, xung quanh côn thịt toàn là lông c*, màu đen rậm rạp, giống như trong bụi cỏ đen nhô ra một đầu nấm thật lớn.
Côn thịt màu tím đen, rõ ràng một bộ thân kinh bách chiến, chắc chắn trước khi vào ngục giam đã thượng qua vô số phụ nữ , ƈôи ȶɦịt cường tráng giống như gậy sắt được thiêu đỏ, thẳng tắp, nóng rực, lăng lăng nhắm vào cô!
Tiếu Lệ tiến lên, một tay kéo cô lại gần, cố ý dùng côn thịt của mình cọ lên khuôn mặt Bạch Thiến Thiến, thấy cô cúi đầu, nhắm mắt trốn tránh, côn thịt của anh đột nhiên nhảy lên vài cái.
Đây là biểu hiện anh động tình!
“Mèo hoang nhỏ, em càng kháng cự, tôi càng cảm thấy kϊƈɦ thích.” Tay vịn côn thịt, cố ý đem chất lỏng đỉnh quy đầu chảy ra, chậm rãi cọ lên môi cô, như đang tô son cho cô vậy. Cánh môi vốn màu hồng nhạt, bôi thêm một tầng son bóng, lấp lánh ánh nước, cực kỳ ɖâʍ mĩ.
Bạch Thiến Thiến gắt gao ngậm miệng, cũng không còn hơi sức đi trợn mắt với anh, giống như làm vậy là có thể trốn tránh sự thật bản thân đang bị nhục nhã, chỉ có lông mi không ngừng rung động, bán đứng cảm xúc của cô.
“Đừng khẩn trương a, mèo hoang nhỏ, lúc này chỉ mới vừa mới bắt đầu thôi, khán giả xung quanh đều đang chờ xem biểu hiện xuất sắc của em đấy, đúng không, các anh em!”
Tiếu Lệ vừa nói xong, đám phạm nhân đều sôi nổi phụ họa, gào rống.
“Đúng vậy đúng vậy, lão đại phải chơi thật tốt a.”
“Lão đại lão đại, anh nhất định phải dùng ƈôи ȶɦịt lớn của mình chinh phục người phụ nữ này a.”
“Thao chết cô ta! Thao chết cô ta!”
Vang vọng trong nhà ăn toàn là thanh âm của các phạm nhân khu 2, nói cũng thật kỳ quái, bọn chúng tụ tập nháo nhào lâu như vậy, nhưng không có một cảnh ngục hay thủ vệ xuất hiện, giống như đám người đó cố ý trốn tránh.
Cả một đám bạo động, cực kỳ nhiệt liệt, Tiếu Lệ, trong ánh mắt mọi người, xách Bạch Thiến Thiến từ trêи đất xách lên, để cô ghé vào trêи bàn, quay lưng với anh.
“Tôi thật muốn nhanh chóng thao em, em mở mắt ra nhìn xem, hiện tại người thao em là ai!” Anh dùng sức nắm tóc Bạch Thiến Thiến kéo lên, da đầu đau đớn khiến cho cô buộc phải mở mắt, con ngươi thanh triệt, lấp lánh lệ quang, có chút động tình, làn thu thủy như sóng nước lóng lánh.
Cô phẫn nộ, chán ghét trong lòng với Tiếu Lệ đạt tới đỉnh điểm, nhưng bởi vì dư âm cao trào lần trước còn chưa tan hết, toàn bộ gương mặt đỏ rực, cho nên phần tức giận này không thể biểu hiện hết cho Tiếu Lệ xem, ngược lại làm anh cảm thấy cô đang câu dẫn mình.
“Mèo hoang nhỏ, chẳng lẽ em không phát hiện tiểu huyệt của em rất ngứa ngáy khó nhịn sao? Đừng có gấp, tôi sẽ làm em thoải mái!”
Theo lời anh nói, côn thịt lớn bên hông nhắm ngay phía sau tiểu huyệt của cô, hung hăng thọc vào, hình như còn có thể nghe được tiếng đầm nước phụt một cái.
“Ngô……” ƈôи ȶɦịt Tiếu Lệ quá lớn, vừa thô vừa to, lập tức lấp đầy thân thể cô, hoa hạch kiều nộn bóp chặt, không màng tới ý nguyện của cô, mạnh mẽ xâm phạm mỗi một tấc đất.
“Ác! Quá sung sướиɠ…… Đã lâu không sảng kɧօáϊ như vậy!” Tiếu Lệ sảng kɧօáϊ thở dài một tiếng, trong nháy mắt khi tiến vào, côn thịt phủ đầy gân xanh liền bị tiểu huyệt nho nhỏ hấp thụ.
Tiểu huyệt của cô vừa hẹp vừa chặt, côn thịt bị nhục bích tiểu huyệt dùng sức hút lấy, bọc lại, Tiếu Lệ thoải mái đến da đầu tê dại, vận sức dồn vào phần eo, liên tiếp hoạt động.
Anh duyệt vô số phụ nữ, vừa đi vào liền biết người phụ nữ này tuyệt đối là cực phẩm trong cực phẩm!
“Mèo hoang nhỏ, tôi thật may mắn khi gặp em trong Hắc Ngục này!” Tiếu Lệ thấp giọng nói xong câu đó, hai tay liền hung hăng chế trụ sau eo cô, dùng sức thọc vào rút ra.
“Ngô ngô……” Bạch Thiến Thiến bị giam cầm trêи mặt bàn, người đàn ông sau lưng không ngừng đem ƈôи ȶɦịt của anh ta thọc vào trong thân thể mình, côn thịt quá dài, mỗi một cú đều thọc tới chỗ sâu nhất trong cơ thể cô.
Mỗi khi nó hung hăng thọc vào, trong nháy mắt thân thể cô không tự chủ được mà run lên, chỉ có một khắc khi anh rút ra, cô mới có cơ hội thở một hơi, nhưng còn chưa kịp hít lần hai, côn thịt lại thọc vào.
Cứ như vậy, vòng đi vòng lại, thọc vào rút ra.
“Nga nga nga! Sảng kɧօáϊ! Lão tử xem thật sảng kɧօáϊ a!”
“Thao cô ta! Lão đại hung hăng thao cô ta!”
“Tao dựa, tiểu huyệt của người phụ nữ này vẫn là màu hồng phấn, quá mẹ nó dụ hoặc, tao thật muốn bò lên, ɭϊếʍ ɭϊếʍ a!”
“Lão đại uy vũ! Lão đại uy vũ!”
Âm thanh trầm trồ khen ngợi vang khắp xung quanh, ồn ào náo nhiệt, rõ ràng truyền tới lỗ tai Bạch Thiến Thiến, cô chỉ cảm thấy thẹn cực kỳ!
Cô rất muốn che lỗ tai lại, không muốn tiếp tục nghe nữa, nhưng tốc độ Tiếu Lệ thọc vào rút ra quá nhanh, quá dùng sức, thân thể cô sắp khống chế không nổi, sắp ngã xuống, tay lại bị trói, chỉ có thể miễn cưỡng bắt lấy góc bàn.
Mặt bàn thô ráp, cô lại bị Tiếu Lệ hung hăng thao, làn da trước ngực bị ma sát tới đỏ lên, nhưng hiện tại, cô đã không rảnh lo chuyện này, thuốc lại tác động tới thân thể, chậm rãi khuếch tán ɖu͙ƈ vọng!
Khoảnh khắc thanh tỉnh ngắn ngủi do lần cao trào trước, rất nhanh lại bị ɖu͙ƈ vọng bao trùm.
Bạch Thiến Thiến cắn cánh môi, không chịu phát ra tiếng rêи rỉ thẹn thùng, khuất nhục, ʍôиɠ cô bị người đàn ông phía sau không ngừng xoa nắn, tiểu huyệt ngứa ngái khó nhịn, bị côn thịt lớn từng cái, tàn sát bừa bãi.
Loại kɧօáϊ cảm thọc vào rút ra này, rất nhanh đã thổi bay ý chí của cô, thân thể càng ngày càng tiết ra nhiều chất lỏng, côn thịt Tiếu Lệ ra vào càng tự nhiên.
Tiếng nước ọc ạch, hai quả trứng chụp chụp đánh trêи ʍôиɠ cô, âm thanh kϊƈɦ thích đám đàn ông xung quanh ɖu͙ƈ hỏa sôi trào!
Đến cả Tiếu Lệ cũng sâu sắc cảm nhận được, cái gì gọi là mất hồn thực cốt!
Người phụ nữ này, quả thực chính là vưu vật!
Côn thịt của anh trong tiểu huyệt nhất trừu nhất sáp, quy đầu cực đại phảng phất bị thứ gì đó ɭϊếʍ láp, tầng tầng thịt non bên trong tiểu huyệt hút lấy mã mắt của anh, nếu không phải anh cố nén xúc động muốn bắn, đã sớm bị người phụ nữ này hút khô rồi!
“Mèo hoang nhỏ, tôi thật muốn thao em cả đời! Quá con mẹ nó sảng kɧօáϊ!”
Kɧօáϊ cảm Tiếu Lệ nhận được càng lúc càng cường thịnh, ỷ vào ưu thế côn thịt thô to, hung hăng làm khiến Bạch Thiến Thiến rêи rỉ liên tục, chỗ riêng tư của hai người kết hợp, không ngừng có chất lỏng bị côn thịt lớn đẩy ra, trêи mặt bàn cũng đã có một vũng nước đặc quánh, đang tỏa hương, theo tiết tấu lay động không ngừng, hình thành dong nước chảy xuống mặt đất.
“Ân…… A…… Đừng…… Ngô ngô…… Chậm một chút…… Chậm một chút a -“
Ý thức của Bạch Thiến Thiến đã sớm bị ɖu͙ƈ vọng che đậy, cô gắt gao bám trụ vào góc bàn, thân thể bị người đàn ông phía sau hung hăng thao, liên tục đong đưa, cảm giác hư không bị ƈôи ȶɦịt lấp đầy, cô theo bản năng gắt gao hút lấy, dùng tiểu huyệt mềm mại hung hăng cắn, hận không thể đem căn côn thịt này nuốt vào.
“Ác –tiểu huyệt hút thực mạnh!” Cả người Tiếu Lệ bao bọc một tầng sảng kɧօáϊ, kɧօáϊ cảm mất hồn từ côn thịt chậm rãi lan ra toàn bộ thân thể, anh nhịn không được gầm nhẹ ra tiếng, phát tiết xúc cảm đang đánh mạnh vào thần kinh.
Đột nhiên, anh rút côn thịt từ phía sau cô ra, lật Bạch Thiến Thiến lại, để cô nằm ngửa trêи bàn, mở rộng hai đùi cô, từ phía trước, dùng côn thịt thô dài, hung hăng tiến vào!
“Phụt……”
Hai người tiết ra quá nhiều chất lỏng, côn thịt tiến vào, tiếng nước lại vang lên không ngừng, chất lỏng vẩy ra phần đùi trắng nõn của Bạch Thiến Thiến, chân bị bàn tay thô ráp của Tiếu Lệ dùng sức bắt lấy, phần eo như môtơ, hung hăng trừu động.
Bạch Thiến Thiến đã bị anh thao đến cao trào hai lần, nhưng dược tính vẫn chưa tan đi, thần chí còn chưa kịp thanh tỉnh, đã bị Tiếu Lệ mang vào một tràng thịnh yến ɖu͙ƈ vọng khác.
Lần làʍ ȶìиɦ này, giằng co khoảng hơn một giờ, Tiếu Lệ mới tiết ra bên trong cô, đầu đầy mồ hôi ghé lên người cô, côn thịt vẫn luôn ở trong thân thể cô, không lấy ra.
Chỉ là dư âm cao trào với người phụ nữ này, cũng đủ khiến anh sảng kɧօáϊ một thời gian!
Tiếu Lệ nhìn cô đã trong trạng thái nửa hôn mê, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ tinh xảo ửng đỏ hơn nửa ngày, mới đứng dậy, anh mới vừa rút ra, lập tức có tên phạm nhân khác nhanh chóng tiến lên, xách theo côn thịt sưng to hướng bên trong tiểu huyệt Bạch Thiến Thiến cắm.
“Mày làm gì!” Côn thịt của tên phạm nhân kia còn chưa kịp đụng tới Bạch Thiến Thiến, đã bị Tiếu Lệ một chân đá văng, tên phạm nhân đó sợ tới mức vội vàng quỳ trêи mặt đất: “Lão đại cầu anh! Để em sảng kɧօáϊ với! Em xem đến ɖu͙ƈ hỏa đốt người, thật sự muốn thao cô ta!”
Tiếu Lệ vừa nghe, sắc mặt tức khắc trầm xuống, anh xách cái ghế bên cạnh, hung hăng đập xuống đầu tên nam phạm nhân kia: “Mày mẹ nó muốn chết, tao thành toàn cho mày!”
Tên kia vốn còn đang kϊƈɦ động vì ɖu͙ƈ vọng thúc đẩy, lập tức đầu rơi máu chảy ngã xuống đất, đôi mắt trợn trừng như không thể tin, không rõ đang êm đẹp như thế vì sao mình bị giết.
Ngay cả khi chết rồi, côn thịt dưới háng vẫn thẳng đứng không đổ, Tiếu Lệ chán ghét đi qua, nâng chân, nhắm ngay ƈôи ȶɦịt người chết, dùng sức, giẫm.
Nhóm người xung quanh chỉ nghe răng rắc một tiếng, người đã chết mà côn thịt cũng bị đá gãy.
Thấy vậy, những kẻ muốn đánh chủ ý lên người Bạch Thiến Thiến, đều nhịn không được lui về phía sau một bước, sắc mặt kinh sợ che hạ thể.
Tầm mắt Tiếu Lệ lạnh băng quét qua bọn họ, mở miệng cười lạnh: “Tao mẹ nó ghét nhất dùng lại thứ bị người khác động vào, người phụ nữ này về sau chính là của tao, bọn mày ai dám thượng cô ấy, tao cho bọn mày đoạn tử tuyệt tôn!”
Lời cam kết tàn nhẫn vừa đưa ra, cũng trấn trụ phần nào tâm tư bất chính của đám phạm nhân kia.
———————–
Vừa rồi rảnh rỗi đọc bình luận, cảm thấy,.. ừm hình như ngừng tại chỗ này có chút vô nhân đạo.
cho nên để tránh nghiệp quật ( vì tui sắp trở lại trường học và buổi đầu tiên phải làm bài kiểm tra!!!) cho nên tuần này đăng lên 2 chương. CN sẽ lên thêm 1 chương nữa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!