Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam - Chương 25: Muốn rời khỏi tôi?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1863


Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam


Chương 25: Muốn rời khỏi tôi?


Chương 25: Muốn rời khỏi tôi?

Edit: Tiểu Y Y

Ra khỏi kho hàng, chưa đi được hai bước, Bạch Thiến Thiến đã bị Lục Ngân bắt lấy tay.

“Làm sao vậy?”

Cô ngẩng đầu, đúng lúc đối diện với một đôi mắt đen sâu thẳm: “Mấy ngày nay, ở chỗ tôi.”

Bạch Thiến Thiến sửng sốt, lập tức hiểu ý anh, gương mặt đỏ lên, ngượng ngùng nói: “Này…… Không tốt lắm đâu.”

“Cô không sợ Tiếu Lệ đi ký túc xá tìm cô?”

“……”

Được rồi, cô xác thật rất lo lắng.

Cứ như vậy, Bạch Thiến Thiến giống nàng dâu nhỏ, ngoan ngoãn đi theo phía sau Lục Ngân, một đường đi tới ngục giam khu 1.

Đối với việc cô đến đây, các phạm nhân khu 1 đều tỏ vẻ thấy nhiều không trách, trừ bỏ vẫn có một vài người huýt sáo đùa giỡn cô ra, thì mấy ánh mắt ɖâʍ tà mơ ước đã thiếu đi rất nhiều.

Thẳng đến khi Bạch Thiến Thiến bị Lục Ngân đưa tới gian phòng đơn của anh, mọi người bên ngoài mới không hẹn mà cùng ồn ào cười.

“U a, xem ra Bạch quản giáo cùng hào trường rất hợp đôi a!”

“Đó là tự nhiên, hào trưởng của chúng ta lớn lên lợi hại như vậy, Bạch đại mỹ nữ đương nhiên thích.”

“Tao thấy a, là cực kỳ thích cái côn thịt lớn của hào trưởng đi?”

“Ha ha ha –“

Đóng cửa phòng, mọi âm thanh cãi cọ ồn ào trêu đùa bên ngoài đều bị cản trở lại, Bạch Thiến Thiến đứng ở cửa, bất động, thậm chí có chút co quắp bất an.

Trai đơn gái chiếc, đơn độc ở chung một chỗ.

Không cần dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết kế tiếp phát sinh cái gì.

Nghĩ đến thanh âm nghị luận bên ngoài, Bạch Thiến Thiến dù không phải lần đầu tiên, cũng vẫn cảm thấy hoảng hốt.

“Cô đỏ mặt cái gì?” Lục Ngân tự rót cho mình một chén nước, uống xong, quay người lại liền thấy thiếu nữ mặt đỏ đứng ở đó, cả người như nụ hoa vừa nở, tràn ngập e lệ, kiều mỹ động lòng người.

Trong lòng vừa động, ánh mắt càng thêm thâm thúy.

Bạch Thiến Thiến cười mỉa một tiếng, không được tự nhiên quay mặt đi: “Không có gì, chính là cảm thấy không gian có chút im lặng.” Vì dời đi mấy suy nghĩ không trong sáng, cô bắt đầu đánh giá gian phòng giam này.

Vách tường ố vàng, niên đại đã lâu, có mấy con sâu nhỏ trú ngụ trong kẽ nứt, bốn phía vách tường sạch sẽ không có gián, đến mặt đất cũng là nền xi-măng, toàn bộ đều toát ra hơi thở cũ kĩ.

Tuy nói Lục Ngân là hào trường khu 1, nhưng tóm lại vẫn là trọng phạm, trong phong giam chỉ có giường đệm cùng bàn ghế đơn giản, còn lại đó là đồ dùng sinh hoạt của Lục Ngân.

Góc tường có một vòi nước cũ nát, phía dưới đặt chậu rửa mặt, nhìn nước sắp tràn ra, cô vội vàng đi qua tắt đi: “Anh muốn rửa mặt sao?”

Không nghe thấy đối phương trả lời.

Quay đầu lại, phát hiện anh vẫn luôn nhìn cô chằm chằm, Bạch Thiến Thiến bị anh nhìn đến cả người nóng lên, giống như ở trước mặt anh, cô không mặc quần áo, “Kia, cái đó, anh không rửa mặt sao?”

Lục Ngân bị cô gọi hai lần mới dời ánh mắt, anh trầm mặc, không lên tiếng, cong lưng, động tác đơn giản rửa tay rửa mặt, lúc sau liền kéo tay nhỏ của cô ngồi trêи giường.

“Anh…… Chẳng lẽ anh muốn……” Cả người Bạch Thiến Thiến đều cứng đờ, không được tự nhiên, cô hiểu rõ người đàn ông này muốn làm gì, theo đạo lý đây cũng không phải lần đầu, càng không phải lần cuối, nhưng cô vẫn có chút không tự nhiên.

“Tôi muốn cô.” Lục Ngân nhìn chằm chằm cô, tiếng nói trầm thấp hàm chứa ɖu͙ƈ vọng mãnh liệt, tay anh từ nắm lại, vuốt ve, theo bàn tay nhỏ của cô một tấc lại một tấc hướng về phía trước khẽ vuốt.

Động tác của anh, không ngờ lại mềm nhẹ như vậy.

Hô hấp Bạch Thiến Thiến theo tiết tấu anh vuốt ve, cũng dần dần trở nên dồn dập, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, ánh mắt mê ly, trước mặt người đàn ông này, cô không hề cự tuyệt, cũng sẽ không cự tuyệt, thứ cô có thể làm, chỉ có thuận theo.

Bàn tay to thô ráp, do thời gian dài không được bảo dưỡng, lòng bàn tay chứa nhiều nếp gấp rất sâu, mà da thịt Bạch Thiến Thiến vừa lúc tương phản hoàn toàn.

Bàn tay thô, to mang theo lửa nóng nhiệt, theo cánh tay cô, vuốt ve tới trêи mặt.

Lúc này, Lục Ngân không còn nóng lòng áp đảo cô, mà lại dùng tay thong thả, miêu tả hình dáng ngũ quan tinh tế của cô, tựa hồ đây là lần đầu tiên anh nhìn kỹ cô, ánh mắt chuyên chú khiến cô mặt đỏ tim đập.

Bạch Thiến Thiến vẫn thuận theo, không nhúc nhích, ánh mắt nhìn người đàn ông trước mắt, trong lúc nhất thời lại nhìn không thấu cảm xúc quay cuồng trong đáy mắt anh.

Trong mắt Lục Ngân từ trước đến nay đối với cô chỉ có ɖu͙ƈ vọng, đêm nay, cô hình như cảm giác được, trong mắt anh nhiều thêm cái gì đó.

Không đợi cô cẩn thận tìm tòi nghiên cứu, anh đã thu sạch sẽ, không lưu lại bất kì một tia dấu vết.

“Bạch Thiến Thiến, vì sao cô lại đến nơi này?”

Đây là lần đầu tiên Lục Ngân hỏi cô vấn đề tương đối đứng đắn, Bạch Thiến Thiến ngây ra một lúc, mới phản ứng lại, cười khổ: “Kỳ thật tôi cũng không rõ vì sao lại đến đây, giống như tôi cũng không rõ, chị em tốt ở chung mười năm vì cái gì lại bán đứng tôi.”

Lục Ngân giật mình, bàn tay to đang vuốt ve khuôn mặt cô cũng không khỏi ngừng lại một chút: “Cô muốn rời đi sao?”

Cô cười khẽ: “Đương nhiên muốn.” Nhưng ngay sau đó, khóe miệng lại hạ xuống, ảm đạm nói: “Tôi cũng biết cái này không dễ dàng.”

Lục Ngân nghe được lời nói của cô, đôi mắt đen nhánh sáng ngời nhíu lại: “Cô rất muốn rời khỏi tôi?” Theo âm tiết cuối cùng, hô hấp anh trở nên trầm trọng, trong lúc lơ đãng bàn tay to dừng lại trêи chiếc cổ mảnh khảnh của cô.

Trong lòng Bạch Thiến Thiến lộp bộp.

Không tốt, nhất thời sơ ý lại quên mất, người đàn ông này không bình thường, cô vội vàng xua tay lắc đầu: “Không không không, sao có thể a, sao tôi có thể bỏ anh lại mà rời đi, tôi…… Ngô!”

Còn chưa nói xong, anh đột nhiên cúi đầu, hung hăng hôn cô.

Lục Ngân dùng đầu lưỡi cường ngạnh mở hàm răng cô, câu lấy đầu lưỡi nhỏ, dùng sức hút lấy, hô hấp hai người giao thoa, gắn bó như môi với răng, trao đổi nước bọt, giống như tình nhân thân mật nhất.

Bạch Thiến Thiến chỉ kinh ngạc một chút, liền tiến vào trạng thái, cô ôm lấy cổ anh, hơi chủ động nghênh đón trận xâm chiếm miệng lưỡi này.

Hai tay anh hữu lực, gắt gao ôm lấy thân thể cô, hận không thể dung nhập cô vào sâu trong người anh.

Bạch Thiến Thiến bị ngạt, hô hấp không thuận, cái mũi bị sống mũi nam tính cao thẳng kề sát, miệng cũng bị anh gắt gao che lấp, cô dùng sức tránh một chút, mơ hồ vội nói: “Ốc hổ hỉ……”

Rốt cuộc, anh cũng buông cánh môi cô ra, không đợi Bạch Thiến Thiến thở dốc lấy hơi, liền lần nữa bị anh đẩy đến trêи giường.

“A……” Bạch Thiến Thiến ngã lên trêи giường, mũ trêи đầu cũng bị đánh rớt, một đầu tóc đen dài lung lay, rồi lại tản ra, phủ trêи giường, vừa vặn tôn lên cô khuôn mặt nhỏ non mịn, càng tinh xảo lại càng vũ mị.

Cô nằm trêи giường, thở dốc mấy hơi, bất động, đôi mắt ngập nước chớp chớp, nhìn khuôn mặt nhuộm màu ɖu͙ƈ vọng của Lục Ngân, vội vàng mở miệng: “Lục Ngân, tôi sẽ không rời khỏi anh.”

Vì những ngày lành sau này, cô không ngại nói lời đường mật.

Cô chưa từng quên, người đàn ông trước mắt, chính là một tên biến thái ăn thịt cha mẹ.

Đêm nay ở trước mặt Tiếu Lệ, Lục Ngân bảo hộ cô, cô rất cảm kϊƈɦ, nhưng không đại biểu cô sẽ ngây ngốc toàn tâm toàn ý dựa vào Lục Ngân, cô phải rời khỏi, sớm muộn gì đều phải rời đi.

Hiện giờ, điều cô phải làm, chính là đón ý nói hùa.

Lục Ngân nhìn sâu vào đôi mắt cô, căn bản không đoán ra anh nghĩ gì, theo đáy mắt màu đen càng ngày càng mãnh liệt, anh đột nhiên cúi xuống, đôi tay chống hai sườn, tiếp tục dùng cánh môi ướt nóng, hôn cô, hôn trán, khuôn mặt, cuối cùng là môi.

Lục Ngân dùng chính cánh môi tinh tế của mình nghiền nát miệng nhỏ trước mắt, đầu lưỡi như nhấm nháp được thứ gì đó rất ngon, đẩy hàm răng cô, thăm dò sâu bên trong.

Anh hôn rất ôn nhu, lại triền miên, Bạch Thiến Thiến hào phóng hưởng thụ, anh hôn từ cánh môi cô đến xương quai xanh.

Ở chỗ cổ, giống như muốn đánh dấu địa bàn, Lục Ngân tạo mấy vết hồng dâu tây.

Tiếp theo, anh dùng tay mở áo trêи Bạch Thiến Thiến, lộ ra bầu ngực mà cô tự hào nhất, đôi thỏ lớn trắng nõn tinh tế, chỉ nhìn thôi cũng khiến nơi nào đó căng thẳng.

“Ân……” Ngực Bạch Thiến Thiến bị anh ngậm trong miệng, một cái khác bị anh nắm trong lòng bàn tay xoa.

Lúc này, cả người Lục Ngân leo lên giường, cũng may không đem trọng lượng cả người anh đè lên cô, mà dùng hai chân chống ở hai bên sườn, thân mình áp trêи người cô.

Bạch Thiến Thiến bị anh cố ý dùng hạ thân ma sát, rõ ràng cảm giác được ɖu͙ƈ vọng bồng bột phun trào của anh.

Lớn như vậy, cứng như vậy.

Mặc dù cách một tầng vải dệt, cô vẫn có thể cảm nhận được côn thịt nóng bỏng.

✰✰✰

-_-!!!

Hôm nay suýt quên ko đăng chương mới. Cố đợi qua mấy tuần nữa mình thi xong, nghỉ hè thì sẽ có nhiều thời gian edit hơn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN