Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam
Chương 35: Hung hăng thao cô một đêm (H)
Ban đêm là lúc Hắc Ngục an tĩnh nhất, nhưng lúc này trong phong giam đơn của Lục Ngân lại đang trình diễn một màn lửa cháy tận trời.
“Ân…… Ngứa, đừng động…… Đã khuya……”
Trêи giường lớn, hai người không khoảng cách, giao lưu triền miên.
Quần áo trêи người Bạch Thiến Thiến đã bị lột sạch, da thịt kiều nộn trắng nõn dưới ánh đèn tối tăm, tản ra ánh sáng kim sắc mê người.
Trêи người cô, Lục Ngân hưởng thụ ɭϊếʍ ʍút̼ bầu ngực, phát ra thanh âm ái muội, Bạch Thiến Thiến mặt đỏ tai hồng, cả người bủn rủn.
“Đừng ngủ.” Miệng anh một khắc cũng không rời đôi đại bạch thỏ mềm mại, mơ hồ phun ra hai chữ, không phải thương lượng, mà là mệnh lệnh.
Bất đắc dĩ, Bạch Thiến Thiến đành phải chậm rãi mở mắt ra, ngực đã bị anh trêu chọc tới nóng lên, căng cứng, sao cô còn có thể ngủ được?
Lục Ngân đè lên người cô tác oai tác quái, cơ thể tinh tráng chỉ mặc mỗi chiếc qυầи ɭót màu xanh lá, nửa thân trêи các vết sẹo ngang dọc đan xen, nhìn thấy ghê người.
Cô có chút lo lắng, sợ nếu tiếp tục vận động kịch liệt thì mấy vết thương vừa tốt lên kia sẽ lại rách ra.
“Lục Ngân, anh còn chưa có khỏe hoàn toàn đâu, không cần……”
Không đợi cô nói hết lời, đã bị anh áp lại:” Vết thương không nặng, em quan trọng nhất.” Vết thương không nặng?
Bạch Thiến Thiến vứt bỏ hình tượng, cho anh một cái trợn mắt, lúc này mới vừa qua khỏi dăm ba bữa, tuy nói mấy vết thương đó không còn đổ máu, miệng vết thương cũng dần dần khép lại, nhưng vết thương sâu vẫn nhìn rõ ràng cả xương được không?
Lúc trước, khi Trần Thanh trị liệu cho anh, cô nhớ rõ trêи người Lục Ngân có mấy vết đao chém rất nặng tay, máu thịt lẫn lộn, thậm chí có thể trực tiếp nhìn thấy xương cốt bên trong, hơn nữa còn không chỉ có một vết, càng miễn bàn đến mấy cây xương sườn bị đánh gãy.
Cô đã sớm biết, Tiếu Lệ kia tuyệt đối là hạ sát tâm mới có thể ra tay tàn nhẫn như vậy, mỗi đao đều là vết thương trí mạng.
Còn có, cái gì em quan trọng?
Còn không phải muốn thượng cô?
Trong lòng tuy không nhịn được mà phun tào, nhưng Bạch Thiến Thiến vẫn thuận theo hơi đẩy thân mình về phía trước, để anh càng thoải mái ɭϊếʍ hút hai đại bạch thỏ của cô.
Từ sau khi Lục Ngân vì cô mà đi đánh nhau với Tiếu Lệ, cô liền cảm thấy, có thể có một người đàn ông đối xử với cô đến tình trạng này, cô cũng cảm thấy đã đủ rồi.
Hai ngày đầu còn ngại vết thương trêи người Lục Ngân, cô không muốn anh tác động đến miệng vết thương, cho nên cũng không cho anh động vào mình, dù sao khi đó trêи người Lục Ngân toàn là băng vải, hành động không tự nhiên, cô cũng không sợ anh., nhưng hôm nay băng vải đã được gỡ ra, cô sợ là ngăn không được.
Cô cúi đầu, quét mắt tới đại bảo bối ở đũng quần bên kia, trong lòng thở dài, kỳ thật, mấy ngày nay anh nhịn cũng rất vất vả.
Nghĩ như vậy, Bạch Thiến Thiến tạm buông xuống mấy lo lắng vẩn vơ, cánh tay nhỏ bé chủ động vòng lên cổ anh, một tay từ chỗ cổ thong thả hướng về phía trước du tẩu, mười ngón chui vào xoa tóc Lục Ngân.
Bởi vì động tác của cô, ngọn lửa thiêu đốt ở chỗ bụng dưới Lục Ngân càng đốt càng lớn.
Anh hút hai đầu иɦũ ɦσα Bạch Thiến Thiến đến phấn phấn nộn nộn, ngẩng đầu, mắt đen thâm thúy đối diện với ánh mắt thu thủy mê người, nơi đó rõ ràng phản chiếu lại khuôn mặt anh.
Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy người phụ nữ này cam tâm tình nguyện thần phục dưới thân mình.
Trong lòng Lục Ngân có loại cảm giác vi diệu, giống như một đồ vật cực kỳ khát vọng rốt cuộc cũng lấy được!
Hầu kết lên xuống, anh đột nhiên cúi người, hung hăng hôn lên cái miệng nhỏ của cô.
Chậc chậc chậc……
Nụ hôn quấn quýt, hơi thở đan xen , Bạch Thiến Thiến bị nụ hôn bá đạo của Lục Ngân, làm cho nóng người, ngọn lửa ɖu͙ƈ vọng cũng dần được đốt lên, khuôn mặt mỹ lệ biến thành màu hồng phấn, ngửa đầu, con ngươi thu thủy phủ một tầng hơi nước, tùy ý anh đem đầu lưỡi vói vào miệng mình, công thành đoạt đất.
Bạch Thiến Thiến thử đem đầu lưỡi vươn ra, đụng phải đầu lưỡi anh đang ngang ngạnh tàn quét, trong nháy mắt khi đầu lưỡi hai người tiếp xúc, một dòng điện lưu đồng thời lan qua hai bên đối phương, thoải mái thở dài.
Không đợi Bạch Thiến Thiến tỉ mỉ hưởng thụ loại kɧօáϊ cảm mỹ diệu này, đầu lưỡi Lục Ngân đã gắt gao cuốn lấy đầu lưỡi nhỏ của cô, dùng sức hút, giống như hận không thể ăn luôn cô.
Nước bọt vừa được sản sinh, toàn bộ bị anh hút qua, thậm chí không cho phép lãng phí nửa điểm.
Bạch Thiến Thiến bị anh hút đến tê tê, nơi thần bí giữa hai chân cũng nổi lên phản ứng, cô mất tự nhiên cọ cọ hai chân, nhưng vẫn cảm thấy rất khó chịu, đành phải đem hai chân vòng qua vòng eo tinh tráng của Lục Ngân, câu dẫn anh.
Tiểu huyệt giữa hai chân, lúc có lúc không, từng chút ma xát vớt vòng eo và bụng nhỏ của anh, mà Lục Ngân cũng rất phối hợp hơi nhích thân mình lên trêи, thứ sưng to giữa háng, chuẩn xác đặt giữa hai chân cô.
Cơ quan nam tính cứng đờ, cách qυầи ɭót, chạm tới cửa huyệt mềm ướt.
“Ân……” Giống như băng gặp hỏa, lập tức cảm giác khô nóng giảm bớt, Bạch Thiến Thiến thoải mái rêи rỉ, toàn bộ thân thể đều hóa thành một hồ xuân thủy.
Loại cảm giác tê dại này khiến người mê luyến.
Lục Ngân rất thích dáng vẻ này của cô, lưu luyến rời khỏi cái miệng nhỏ, mắt đen gắt gao nhìn chằm chằm biểu tình trêи mặt cô, lúc cô thỏa mãn, biểu tình như mèo con, hai mắt cong cong, anh cười nhẹ:” Rất thoải mái?” Đôi mắt Bạch Thiến Thiến mê ly, ánh mắt cố định ở mặt trêи khuôn mặt lạnh lùng của Lục Ngân, hơi hơi mỉm cười, trước kia không chú ý, hiện tại mới phát hiện giọng của anh vô cùng mê người, giống như cái móc nhỏ, lập tức câu lấy tâm cô.
“Ân……” Cô ngượng ngùng gật đầu, ngượng ngùng nhìn ánh mắt tràn ngập lửa nóng nhục ɖu͙ƈ của anh, quay đầu đi, gắt gao nhắm hai mắt, trái tim vui sương nhảy nhót loạn xạ, như nai con, ngây ngô, ngơ ngác.
Cô, hẳn là thích người đàn ông này đi.
Nghĩ như vậy, hai mắt tuy đang nhắm lại, nhưng ý cười nơi khóe miệng lại bị anh thu hết vào đáy mắt.
Ánh mắt Lục Ngân luôn tràn ngập trầm tịch hiện lên một mạt vui mừng, anh chậm rãi đứng thẳng, cởi qυầи ɭót, côn thịt to lớn, uy phong lẫm liệt như xổ lồng, nhảy ra.
Anh cầm lấy tay nhỏ của Bạch Thiến Thiến, để cô vuốt ve côn thịt của mình, cảm nhận được côn thịt lớn nóng như lửa trong lòng bàn tay, còn thường thường hoạt bát mà nhảy lên vài cái, Bạch Thiến Thiến vội mở to mắt, hình ảnh lọt vào trong tầm mắt đầu tiên chính là trụ thịt thật lớn, cùng với một chút chất lỏng vẩn đục từ đầu côn thịt rỉ ra.
Bạch Thiến Thiến thử nắm thật chặt tay, lập tức nghe thấy Lục Ngân thấp giọng, sảng kɧօáϊ, hừ hừ hai tiếng.
Ngẩng đầu nhìn biểu tình sảng kɧօáϊ của anh, cô do dự một lúc, liền mở miệng nhỏ ngậm lấy.
Nhưng cô còn chưa kịp ngậm quy đầu côn thịt, đã bị bàn tay to của anh cản lại, nắm lấy cằm cô, Bạch Thiến Thiến nghi hoặc nhìn anh, Lục Ngân cười nhẹ một tiếng:” Lần này, không cần khẩu giao.” Không cần khẩu giao?
Đáy lòng Bạch Thiến Thiến tràn ngập vui vẻ, cô còn ước gì có thể tránh được đâu.
Trước kia khẩu giao cho anh nhiều lần như vậy, kỳ thật không có lần nào là cô cam tâm tình nguyện, nơi đàn ông đi tiểu lại nhét vào trong miệng mình, cảm giác này cũng không dễ chịu.
Ngay sau đó, Lục Ngân cúi người, đem đầu tiến đến chỗ bụng nhỏ cô, dùng đầu lưỡi ướt át, chậm rãi hôn lên da thịt cô, mềm mại, thực thoải mái.
“Ngứa…” Thanh âm Bạch Thiến Thiến đã hoàn toàn hóa thành nước, theo đầu lưỡi anh dần tiến về phía trước, Bạch Thiến Thiến dùng bộ ngực sữa trần trụi ma xát thân thể trần trụi của anh, thanh âm mềm mại lần thứ hai vang lên: “Đừng chơi nữa, mau một chút……” Đột nhiên nghe thấy Bạch Thiến Thiến bộc lộ ɖu͙ƈ vọng rõ ràng như vậy, Lục Ngân trở tay không kịp, hạ thể vốn đã sưng to, giờ phút này càng bành trướng.
Anh không thể không nhanh chóng đưa tay xuống dưới chỗ giữa hai chân cô, vươn một ngón tay thâm nhập vào trong cơ thể cô, cảm nhận được cô đã ướt đẫm, trong ngoài kết hợp, dùng ngón trỏ tà tứ xoa bóp, ma xát tiểu hạch mẫn cảm.
“Anh…” thân thể Bạch Thiến Thiến run rẩy, cắn môi, hai chân khó nhịn mà tự động tách ra, mong đợi ngón tay anh có thể mang đến càng nhiều vui thích hơn nữa.
Lục Ngân cũng không khách khí, ngón tay anh bắt đầu đưa đẩy có tiết tấu, thừa dịp Bạch Thiến Thiến thất thần, lại cắm thêm một ngón nữa vào, nghe thấy Bạch Thiến Thiến thét lên một tiếng kinh hãi, toàn thân cô run rẩy. Mới nhận ra, cô gái nhỏ dưới thân anh cư nhiên cao trào chỉ với hai ngón tay!
Lục Ngân lập tức hưng phấn, đứng dậy, trực tiếp bế Bạch Thiến Thiến lên, để cô ghé vào trêи giường, nhìn cô giống như mèo con động tình, yêu mị mê hoặc, mới vừa lòng rút ra ngón tay, thay vào đó là côn thịt lớn đã sớm đứng thẳng, chậm rãi xâm nhập vào bên trong tiểu huyệt cô.
“Ngô… Chậm một chút Lục Ngân… Anh quá lớn……”
Bạch Thiến Thiến kêu lên một tiếng, cho dù đã ướt đẫm, cho dù đã cao trào một lần, nhưng cự vật của Lục Ngân kϊƈɦ cỡ quá lớn, vẫn làm cô có cảm giác như sắp bị anh mạnh mẽ xé rách xuyên thủng, thân thể phảng phất như bị anh chi phối.
Cảm giác hư không lúc trước bị lấp đầy, nhưng… côn thịt Lục Ngân nóng bỏng như than, rồi lại cứng rắn như sắt thép, cô thật sự cảm nhận được anh ở trong cơ thể cô.
Không đợi cô thích ứng, Lục Ngân đã nhanh chóng động, không ngừng thở hổn hển, đủ loại nhẫn nại lúc trước đều là vì hưởng thụ cực hạn vui sướиɠ giờ phút này, thân thể Bạch Thiến Thiến vừa chặt chẽ, hạn hẹp lại mẫn cảm tới cực điểm, thật sự khiến anh yêu thích!
“Em thực chặt!” Vừa nói, động tác của Lục Ngân càng nhanh hơn, càng lúc càng nhanh mãnh liệt trừu động trong cơ thể chặt chẽ của cô, giống như muốn đâm thủng cô.
“A… Lục Ngân… A! Anh chậm một chút……” Bạch Thiến Thiến kêu to, cho dù cô cũng muốn được hưởng vui sướиɠ, nhưng tuyệt đối không phải như người đàn ông phát cuồng trước mắt, anh giống như dã thú cơ khát, không ngừng ở trong cơ thể cô tiến lên.
Loại động tác này, cô căn bản vô lực chống đỡ, thân thể hung ác lắc lư theo nhịp điệu của anh.
“Tôi làm em thoải mái, không phải sao.” Tiếng thở dốc thô nặng, lại mãnh liệt đưa đẩy, nhìn cô gái nhỏ dưới thân gắt gao nắm lấy chăn, không ngừng rêи rỉ, trong lòng Lục Ngân trào lên càng nhiều loại kɧօáϊ cảm khác, kỹ xảo gì cũng đều từ bỏ, trong đầu chỉ có một ý nghĩ duy nhất, tiếp tục thọc vào rút ra như vậy.
Thao cô, hung hăng thao cô!
“Em… Không thể… Lục Ngân… Quá nhanh… Anh đừng……” Bạch Thiến Thiến nhắm mắt lại, cảm thụ được người đàn ông trêи người không ngừng ra vào trong thân thể mình, mang đến kɧօáϊ cảm thoải mái, nhưng quá nhiều, thân thể thống khổ, kêu khóc, rêи rỉ, cô cảm thấy chính mình thật sự không được.
Loại cảm giác này, giống như cô là búp bê vải tùy ý anh phá hủy, đùa nghịch, bị động thừa nhận công kϊƈɦ điên cuồng của dã thú, bị động thừa nhận mỗi một lần anh mãnh liệt trừu động.
Loại cảm giác bị chinh phục này, Bạch Thiến Thiến rất khó tiếp thu, hơn nữa còn có vấn đề kϊƈɦ cỡ thân thể, loại dã man đánh sâu vào tận cùng, mang đến cực hạn kɧօáϊ cảm, đồng thời cũng mang đến đau đớn.
Cô khẽ cắn gối đầu, muốn ức chế thanh âm vụn vặt đang muốn trào ra, từng đợt kϊƈɦ thích lại làm cô một lần nữa cảm nhận được hương vị cao trào, nhưng cố tình vào lúc này, anh lại thả chậm động tác, ác ý không cho cô đạt được vui sướиɠ cuối cùng.
“Làm sao vậy.” Bạch Thiến Thiến nắm chặt khăn trải giường, nghi hoặc nhìn anh, hai mắt thủy nhuận như nai con chăm chú quan sát mình, khiến trong lòng anh như có sợi lông phất qua, ngứa.
Lục Ngân thở hổn hển, động thân, nâng Bạch Thiến Thiến lên, phát ra một tiếng cười nhẹ, tiếp theo động tác càng nhanh chóng, cô muốn cảm giác vui vẻ cuối cùng sao, anh giúp cô.
“Ngô ngô ngô…… Quá mãnh liệt……” Bạch Thiến Thiến cảm thấy mình sắp bị anh phá hủy đi, điên cuồng đưa đẩy mấy cái, Lục Ngân mới quyết định giải phóng lẫn nhau, dùng sức đỉnh vào chỗ sâu nhất của cô.
Giây tiếp theo, Bạch Thiến Thiến liền cảm giác được thứ anh bắn ra, nóng bỏng mạnh mẽ, mà hữu lực, chiếm đầy t.ử ƈυиɠ cô, giống như anh cứ chiếm lấy toàn bộ thân thể cô, không chịu rời đi.
Qua vài phút, Bạch Thiến Thiến mệt mỏi, ghé vào giường, chu miệng nhỏ, làm nũng:” Anh đi ra ngoài trước được không, bên trong rất trướng……” Lục Ngân không thèm để ý, ôm cô trong lòng ngực, trở mình, để cô nằm trêи người anh, phía dưới cố tình không chịu rút ra, cứ ma xát như vậy, khiến Bạch Thiến Thiến kinh hô một trận,” Anh đủ rồi.”
“Còn sớm!” Hạ thân Lục Ngân chậm rãi trướng lên, ôm cô bé nhỏ xinh chuyển phương hướng, hạ thân vòng đủ một vòng tròn trong mật huyệt chật hẹp, đến anh cũng cầm lòng không đậu hô nhỏ một tiếng, càng không cần đề cập đến Bạch Thiến Thiến đang bị trướng đến phát đau.
Cô chỉ có thể vô lực chống tay trêи thân thể cường kiện của Lục Ngân, không để bản thân ” ngồi” quá sâu, cái đó của anh quá dài, dáng ngồi này có thể khiến cô hoàn toàn bao dung anh đi vào, chọc thẳng đến tận cùng.
“Không, từ bỏ.” Hai mắt Bạch Thiến Thiến trừng lớn, thân thể trắng nõn run rẩy, thật sự khẩn trương, “Hôm nay không được, để ngày mai chuẩn bị tốt hơn?”
“Không thể!” Lục Ngân đĩnh thân, đem chính mình hoàn toàn chôn vào trong thân thể Bạch Thiến Thiến, “Anh tin tưởng em hoàn toàn có thể.” Nói xong, đôi tay Lục Ngân vòng qua ôm lấy eo Bạch Thiến Thiến, vừa đĩnh vừa hưởng thụ loại kɧօáϊ cảm chôn ngập côn thịt này, cắm thật sâu.
“Bạch bạch ——” thanh âm thân thể va chạm.
Lấy tư thế cưỡi ngựa bắt đầu, Bạch Thiến Thiến ở trêи người Lục Ngân, giờ phút này toàn bộ lí trí đã bay mất, bị động thừa nhận loại vui thích quá độ, thân thể đã hoàn toàn hóa thành vũng xuân thủy, nếu không phải có Lục Ngân chống đỡ, sợ là cô đã xụi lơ ngã trêи người anh, nhưng… Kỳ thật tư thế hiện tại cũng không tốt hơn chỗ nào.
“Bảo bối của tôi, em kêu thật dễ nghe!” Khóe miệng Lục Ngân gợi lên độ cong nho nhỏ, tay vừa nâng lên, liền nắm chặt bộ ngực sữa sưng to của Bạch Thiến Thiến, đùa bỡn tiểu anh đào, giống như không bức cô gái nhỏ mỹ lệ này đến tận cùng thì không chịu bỏ qua.
Bạch Thiến Thiến đã kêu đến khàn giọng, lúc này chỉ có thể mặc cho Lục Ngân đùa bỡn thân thể cô, cô đã không còn sức phản kháng.
Từ đầu đến giờ không biết đã trôi qua bao lâu, chỗ hạ thể từ kɧօáϊ cảm chuyển thành nóng rát sau đó đau đớn chết lặng, thân thể nhỏ xinh không chịu nổi loại kɧօáϊ cảm cực hạn này, không biết tại lần cao trào thứ mấy đã kiệt sức, hoàn toàn ngất đi……
Lục Ngân không thể nề hà lật người qua, đè ép lên Bạch Thiến Thiến, cũng mặc kệ cô đang hôn mê, trực tiếp đem hai chân cô đặt trêи vai, phụt phụt, dùng sức thâm nhập thật sâu, thật nhanh, mãi cho đến khi đem tích góp thứ đã tích góp thật nhiều rót đầy vào thân thể của cô, mới lưu luyến không muốn rời khỏi.
Hai mắt đen nhánh nhìn đến hạ thể Bạch Thiến Thiến, chỗ đó chậm rãi chảy ra chất lỏng màu trắng, đó là tϊиɦ ɖϊƈh͙ của anh.
Lục Ngân cầm lòng không đậu, duỗi tay vuốt ve khuôn mặt Bạch Thiến Thiến, chậm rãi cúi người hôn lên môi cô, cô gái nhỏ quật cường này a…… Luôn làm anh mất năng lực khống chế!
Anh không khỏi tự giễu một tiếng, xem ra, đời này anh không thể rời khỏi cô.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!