Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam
Chương 87: Phiên ngoại Kiều Vũ x Bạch Thiến Thiến H
Edit: Tiểu Y Y
Khuôn mặt tuấn dật lúc này có chút dữ tợn, nhưng đại bộ phận lại bởi vì quá sướиɠ, động tác phía dưới giống như đóng cọc, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng kϊƈɦ thích!
Cảm giác toàn bộ lực lượng đều tụ tập trêи thân gậy, anh chôn thật sâu trong cơ thể cô, tận hết mọi khả năng đánh sâu vào bên trong.
Anh ôm cô, rót hết tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong cơ thể cô.
Côn thịt sau khi phóng thích trở về dáng vẻ mềm mại trượt ra ngoài, anh vuốt da thịt bóng loáng của cô, yêu thích không buông tay.
Kiều Vũ đứng dậy mặc kệ côn thịt dính đầy ɖâʍ thủy cùng tϊиɦ ɖϊƈh͙ lủng lẳng ngoài không khí. Ngắm người phụ nữ nằm trêи ghế nằm nhắm mắt dưỡng thần, khuôn mặt hơi phiếm đỏ, miệng nhỏ giương lên, hô hấp dồn dập.
Nhìn cái miệng nhỏ hồng nhuận hơi mở như mời gọi, anh nắm lấy, đút côn thịt vào.
Mặc kệ phản ứng của Bạch Thiến Thiến, đĩnh cái ʍôиɠ, chui vào bên trong.
Bạch Thiến Thiến chỉ có thể ra sức nuốt xuống, tốc độ của Kiều Vũ càng lúc càng nhanh, cô ôm chân anh, thật sự không chịu nổi, phun côn thịt trong miệng ra ngoài, ôm chân anh nôn khan.
“Giúp anh thoải mái một chút.” Anh đẩy nhanh tốc độ ma xát, mỗi một động tác đều mạnh mẽ, dùng sức chọc bên miệng cô, “Em ɭϊếʍ nó một chút.”
Anh cố ý dừng lại bên miệng cô, chọc vào cái miệng nhỏ của cô. Cô mới chỉ nhẹ nhàng hút một chút quy đầu phía trước côn thịt, anh đã cảm thấy sảng kɧօáϊ, cố ý muốn cô tiếp tục nuốt vào.
Nhanh chóng ma xát, sau đó hung hăng cắm vào yết hầu cô, cố ý cong ʍôиɠ làm côn thịt tiến vào càng sâu.
Cô chỉ nuốt được một chút đoạn đâu của côn thịt, Kiều Vũ không thỏa mãn. Anh nâng cô dậy, để cô ngồi trêи ghế nằm, anh động thân, đem côn thịt chọc trêи mặt cô, “Nó lại muốn bắn, thỏa mãn nó một chút.”
Anh cầm côn thịt co xát trêи mặt cô, “Nó còn lau mặt cho em.”
Dùng côn thịt cọ vài cái lại lôi ra, sau đó lại tiếp tục chọc lên mặt cô. Sau khi chơi đủ, anh cúi thấp người, ôm mặt cô, hút lấy môi cô, đầu lưỡi ɭϊếʍ láp qua lại, côn thịt không có chỗ an thân, trướng lên kiến nghị.
Anh hôn một lúc mới vừa lòng, đỡ côn thịt nhét vào cái miệng nhỏ của cô, nhìn miệng nhỏ đang cố hết sức ăn côn thịt, anh vuốt cô tóc, “Ăn từ từ, đều là của em.”
Cô giúp anh ɭϊếʍ thân gậy, muốn cho anh mau chóng bắn ra.
Anh thập phần vừa lòng, vuốt cái miệng nhỏ, đem côn thịt nhét vào thêm một ít, “Nhanh thêm chút nữa.”
Anh thoải mái ôm đầu cô, nhắm mắt lại, cái gì cũng không cần phải xen vào, chỉ cần đưa côn thịt đến trong miệng cô là được. Đầu lưỡi nhỏ linh hoạt hút lấy quy đầu, cảm giác như còn muốn hút cả linh hồn của anh ra.
Tay nhỏ ngoan ngoãn vuốt hai quả trứng, Thiến Thiến cố mở miệng thật to tiếp thu anh.
Anh thầm hô một hơi, ấn đầu cô, đẩy ʍôиɠ đưa côn thịt đến chỗ sâu nhất – yết hầu, quy đầu ra phun ra một lượng lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙, anh đè nặng đầu cô, bắn toàn bộ vào trong miệng cô.
“Cô gái ngoan, ɭϊếʍ sạch sẽ giúp anh.” Anh đỉnh côn thịt, nhìn cô cô gắng nuốt xuống lượng lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙ vừa rồi, đầu lưỡi lại đảo quanh thân gậy, ɭϊếʍ láp từng chút một.
Côn thịt được ɭϊếʍ sạch sẽ, anh hôn cái miệng nhỏ, thưởng cho cô.
Nhìn cô gái mệt mỏi lười biếng, tay anh lại mò xuống dưới thân, hạ thân cô tràn đầy chất lỏng màu trắng hỗn loạn, chúng nó không an phận chảy ra.
Anh dùng ngón tay vói vào, lấy hết chất lỏng bên trong ra, phía sau bế cô lên.
Tư thế như lúc dỗ trẻ nhỏ đi tiểu, đưa cô tới trước cái gương lớn toàn thân, hình ảnh hai người đều được phản chiếu lại rõ ràng.
Thân thể Thiến Thiến phá lệ đỏ bừng, cô còn chưa hồi phục thần trí từ lần cao trào trước.
“Nhìn mình trong gương.” Kiều Vũ nhéo cằm cô, bắt cô nhìn trực diện bản thân trong gương, cô xấu hổ cúi đầu, không rêи một tiếng.
Kiều Vũ cười mà không nói, mới vậy thẹn thùng, sau đây, hai người còn phải làm chuyện càng thẹn thùng hơn nữa.
Anh trừu động côn thịt vài cái, đem nó nhét vào trong cơ thể cô, ở trong gương, Kiều Vũ nhìn động tác tay của chính mình, càng thêm kϊƈɦ thích.
Bạch Thiến Thiến trộm liếc mắt một cái, mặt lập tức đỏ bừng.
“Thẹn thùng cái gì, nhìn chính em trong gương đi, em là đẹp nhất, anh rất thích.” Anh cúi đầu hôn miệng nhỏ hồng nhuận, hạ thân thong thả vận động, Kiều Vũ cưỡng bách Bạch Thiến Thiến nhìn bộ dáng hai người trong gương, Kiều Vũ cố ý mở hai chân Bạch Thiến Thiến ra, động tác của hai người được phản chiếu rõ nét trong gương, không sót chút gì.
Theo tiết tấu động tác càng lúc càng nhanh hơn, hạ thân Bạch Thiến Thiến chảy càng nhiều nước, cô không ngừng rầm rì.
“Duỗi tay sờ côn thịt đi, nó muốn em.” Kiều Vũ tiếp tục dùng ngôn ngữ khiêu khích cô, tay nhỏ sờ đến một bộ phận côn thịt chưa nhét vào, hai quả trứng rũ xuống phía dưới. Cô dùng tay nhỏ đem chúng nó bao lại, lại còn không tự giác nhéo một cái.
Kiều Vũ hít một hơi thật sâu, động tác thọc vào rút ra càng nhanh hơn, tay cô lần xuống âm đế, nhẹ nhàng xoa, động tác của người đàn ông phía sau càng ngày càng thô lỗ, côn thịt lớn cũng trở lên thô to hơn.
“Nước thật nhiều, quả nhiên lúc nhìn bản thân được “yêu” thương, nước sẽ không ngừng chảy ra, ɦσα ɦuyệt của em cứ như dòng suối vậy.” Anh nhắm mắt lại, động tác không chỉ không chậm lạ, mà anh còn nhẹ nhàng khiêu khích cô, cắn vành tai cô.
Côn thịt ma xát qua lại trong ɦσα ɦuyệt, Bạch Thiến Thiến cảm giác được, côn thịt nóng bỏng dán trong cơ thể cô, mỗi một lần động một chút, cô đều cảm thấy mình sắp lên thiên đường rồi. Hơn nữa còn bị kϊƈɦ thích thị giác, cô nhịn không được, cúi đầu cắn cánh tay anh.
Kiều Vũ cười khẽ, vài ngón tay nhét vào trong miệng cô, bắt chước động tác dưới thân, “Cái miệng nhỏ phía trêи cũng thật tham ăn giông cái phía dưới a, đều muốn nuốt thứ gì đó mới bằng lòng bỏ qua.”
“Nhẹ chút, anh chọc quá sâu.” Bạch Thiến Thiến không hài lòng hừ nhẹ.
“Côn thịt dài, không chọc sâu như thế, thì sao có thể vào hết.”
ɦσα ɦuyệt tiết ra càng ngày càng nhiều ɖâʍ thủy, lực vận động của Kiều Vũ quá lớn, côn thịt trượt ra ngoài cơ thể cô.
Kiều Vũ nhìn côn thịt ở bên ngoài, “Thiến Thiến, em nhét nó vào đi, nhanh lên, anh không có tay.”
Bạch Thiến Thiến cọ tới cọ lui, cầm lấy côn thịt, nhắm mắt lại lần mò phía dưới, sờ nửa ngày cũng không đưa được nó vào, cánh tay Kiều Vũ đã bắt đầu nổi gân xanh, anh sắp nhẫn tới cực hạn rồi, tay nhỏ của người phụ nữ này cứ sờ tới sờ lui, càng khiến nó cứng lên.
“Ngẩng đầu, nhìn gương, từ từ nhét vào đi.” Kiều Vũ bất đắc dĩ nói.
Bạch Thiến Thiến đành phải mở to mắt, nhìn bản thân trong gương, từng chút một đẩy vào, cô cảm thấy cơ thể càng ngày càng trướng, thẳng đến khi toàn bộ đã nhét vào Kiều Vũ sốt ruột nhanh chóng luận động.
“A, anh nhẹ chút, nhẹ chút!” Bạch Thiến Thiến không cao hứng, ăn đau vội kêu lên.
Gân xanh trêи cánh tay nổi lên, lực ôm Bạch Thiến Thiến càng lúc càng lớn, động tác hạ thân càng lúc càng nhanh, trêи trán đã lấm tấm mồ hôi, anh sắp nhịn không nổi.
Mặt Bạch Thiến Thiến đỏ bừng, rêи rỉ, anh đẩy nhanh tốc độ, nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương, nơi hai người kết hợp, côn thịt lớn tự do ra vào trong cơ thể cô.
“A, anh chậm một chút, em chịu không nổi.” Bạch Thiến Thiến dùng sức nhéo cánh tay anh, cảm giác nhiệt độ dưới hạ thân.
Côn thịt Kiều Vũ bị cô xoắn lại, anh kêu lên một tiếng, côn thịt phun ra bó lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙.
Nhìn vẻ mặt cô đầy mồ hôi, anh càng ôm chặt hơn.
——–
Đoạn khẩu giao ấy, cảm giác như Kiều Vũ coi Thiến Thiến như đồ chơi vậy, khó chịu
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!