Nữ tướng của quân Vương
Chương 15: Yến tiệc
Tử Y đến gặp thái giám quản lí cung của nàng “Cung của ta chỉ cần treo vài cái đèn lồng là được, bỏ mấy thứ bừa bộn kia đi!”
Lý công công gấp rút trả lời “Quận chúa người… người trước đây luôn bảo phải như vậy sao? Với lại quận chúa hôm nay… hôm nay Nam đại trướng quân sẽ tiến cung…”
Tử Y nhíu chặt hai mày, lại là tên kia, đệch nó bà đây liên quan gì đến hắn thế? Thấy sắc mặt quận chúa sa sầm lại Lý công công đổ một thân mồ hôi lạnh.
“Thì như nào? Ta và hắn có liên quan?”
Mồ hôi lạnh của Lý công công càng chảy nhiều hơn “Quận… quận chúa…”
“Cứ làm theo lời ta là được.” Nói xong Tử Y sắc mặt âm trầm bỏ đi, mợ nó, mợ nó bà đây rốt cuộc bị cô hại chết rồi “Hạ Tử Y”, cô và hắn tốt cuộc là cái dạng gì aaaa.
Tử Y về đến phòng liền thấy một bộ y phục cực kì thu hút sự chú ý. Bạch y được thêu tỉ mỉ, đường nét tinh xảo, đây là một bộ lễ phục đi? Cầu kì như thế nhưng lại không tạo phản cảm, nhưng mà nó không nặng chết người đi?
Tử Y hạ mắt nhìn đến đóng trang sức lộng lẫy cùng một cái mặt nạ vàng xinh đẹp. Mặt nạ hình phượng hoàng tinh xảo uống lượng, hết sức sinh động lại không kém phần khí thế. Hai mắt Tử Y sáng lên, đây chắc là đồ cho tiệc trung thu tối nay đi? Như vầy hình như hơi lố ha?
“Tiểu Tịch, cái này có lố quá không?”
Tiểu Tịch đang dọn dẹp một bên quay lại nhìn quận chúa nào đó “Quận chúa người không phải định mặc như này đến yến hội chứ?”
Tử Y nghi hoặc “Có vấn đề?”
“Có a, rất có mới là chuyện khác. Quận chúa đây là hoàng cung aaaa!” Tiểu Tịch đau khổ nhìn vị quận chúa nào đó, sao quận chúa càng ngày càng giống thổ phỉ thế kia? Đóng kịch nghiện rồi? Âyzz phải nói hoàng thượng mới được.
Tử Y câm nín nhìn cung nữ cứ đến rồi đi, hết treo rồi gỡ rốt cuộc cũng đến buổi tối. Nang thay xong y phục rồi nhanh đến yến tiệc. Bầu không khí náo nhiệt, các đại thần quan lại đều có mặt. Mà rực rỡ nhất là đám phi tầng của hoàng huynh kia, mặc dù biết hoàng huynh không thích gì họ nhưng Tử Y vẫn lắc đầu cảm thán, thiên đế ba ngàn giai lệ.
Tử Y vừa bước vào yến tiệc liền khiến bầu không khí ngưng động lại. Trước mắt bọn họ là một nữ nhân đẹp như trích tiên, thân vận bạch y, tóc xoã ngang eo, thân hình mãnh khãnh. Khiến bọn họ chú ý nhất vẫn là gương mặt như hoa như ngọc tuy bị che hết phân nữa nhưng càng làm Tử Y thêm phần tà mị.
Như nhận ra được vấn đề, Tử Y nhanh chóng liếc nhìn bốn phía, nơi bị ánh mắt nàng quét qua đều một trận hít khí. Tử Y thầm rủa trong lòng, một bọn không não.
Đến vị trí của mình, vừa đặt mông ngồi xuống thì đã nghe một trận xôn xao khác.
“Nam đại tướng quân đến!”
“Về rồi sai? Haha ta định đưa nữ nhi của mình vào phủ tướng quân đây!”
“Haha Nam đại tướng quân đó sẽ để mắt đến nữ nhi nhà ngươi sao?”…..
Tử Y chân mày cau chặt, Nam đại tướng quân Yên Lăng, mợ nó tên khơi nguồn của đau thương đây mà. Tử Y đưa mắt nhìn ra phía cửa quả nhiên liền thấy một thân ảnh cường tráng bước vào. Mà cái làm nàng ngạc nhiên chúnh là hắn còn rất trẻ, rất anh tuấn, lại rất có khú thế nha. Thì ra đây là cái tren nguyên chủ thích sao? Ừ thì cũng tạm chấp nhận.
Tử Y nhìn xong liền quay phắt đi như chưa từng nhìn, Tiểu Tịch đứng phía sau liền thắc mắc, quận chúa khi nào lại không muốn nhìn Tên Lăng tướng quân thế? Nhưng mà tiểu cung nữ đã quên quận chúa nào đó mất trí nhớ a, với lại nàng không phải “Hạ Tử Y” nàng không thích hắn.
Yên Lăng vừa bước vào đã nhận được ánh mắt của vị quận chúa nào đó, hắn thật ngạc nhiên vì sao ánh mắt quận chúa kia không dõi theo hắn như trước kia nữa? Hắn cứ tưởng hôm qua gặp mặt là vị quận chúa này làm ra, bây giờ nhìn lại có lẻ không phải đi? Haha vậy không phải càng tốt sao? Hắn không chịu được tính tình của người trong cung đâu.
Lại nhìn đến gương mặt bị che hết phân nữa của nàng hắn ngạc nhiên nhớ ra vị quận chúa này bị huỷ dung, nhưng hôm qua hắn đâu thấy, hay là do hoá trang? Cũng không đến mức đó đi.
Lúc Chiếu Thiên hoàng đế ngồi vào đế vị thì tiệc liền bắt đầu, cái làm Tử Y khó chịu nhất chính là ăn uống thù ăn uống đi làm thơ là cái khỉ gì? Còn mấy phi tầng kia nữa muốn múa muốn hát thì tự làm đi kéo theo nàng làm gì?
“Tử Y quận chúa ta nghe danh cầm kì thi hoạ đã lâu hôm nay liệu có được thưởng thức?” Lời này của An phi không an phận kia, ngu ngốc muốn làm bẻ mặt nàng, quá trêu người đi?
“Đa tạ lời khen từ An phi, ngưng lời đồn như nào có thể tin là thật, bổn quận chúa còn chưa nhận ra mình có cầm kì thi họa bao giờ!” Tử Y tươi rói cười mà nhìn An phi làm nàng ta rét run đàng cười gượng vài tiếng.
Nhưng không khí yên lành chẳng được bao lâu lại có một con thiêu thân lao đầu vào lửa “Nhưng hạ thần lại nghe được quận chúa làm thơ rất hay.”
Haha hỏi ai á, ngoài tên Yên Lăng ra thì còn ai? Hắn bị não ngập nước mà. Tử Y nhíu mày nhìn hắn sau lại nhẹ nhàng cười “Nam tướng quân dường như rất quan tâm đến ta thì phải? Ngay cả một lời đồn không rõ thực hư cũng vào được tai ngài?”
“Quận chúa quá khen, hạ thần chỉ biết được ít chuyện bát quái thôi!” Yên Lăng không những đối mắt với nàng mà còn đối rất nghiêm túc, mợ nó bà đây muốn giết người.
“Đại tướng quân nghe nhầm rồi!” Tử Y thật lười nói chuyện với tên kia.
Yên Lăng im lặng cười mà không nói khiến Tử Y ứa máu. Đang muốn cho qua lại nghe âm thanh thân thiết của hoàng huynh vang lên “Hôm nay ngày vui hay là Y nhi làm một bài thơ đi, hay tấu một khúc cũng được xem như tặng cho ta!”
Tử Y sửng sốt một chút, ừ tặng thì tặng nể mặt vị ca ca này vậy.
“Vậy nếu không hay hoàng huynh sẽ không trách muội chứ?”
“Haha Y nhi tặng ta như nào lại không hay? Với lại ta cũng sẽ không trách muộn.” Chiếu Thiên hoàng đế ôn nhu nói.
He he nàng biết vị ca ca này mưu tính cái gì này, muốn chống lưng cho nàng đây mà, bổn quận chúa ta đây có ca ca chống lưng ai dám đụng nha.
“Vậy được…”
“Song ngoại nguyệt minh lung cổ thụ,
Nguyệt di thụ ảnh đáo song tiền.
Quân cơ, quốc kế thương đàm liễu,
Huề chẩm song bàng đối nguyệt miên.
(Đối Nguyệt – Hồ Chí Minh)”*
Thơ vừa xuất, ý vừa ra mọi người đều yên tĩnh sau đó một người hai người hùa nhau mà vỗ tay. Tử Y mặt như khổ qua thầm rủa, vỗ cái con khỉ thơ toàn là của bà đọc của người ta không à. Yên Lăng nhìn nàng mà trầm tư, Hạ Tử Y ngươi không giống lúc trước.
Chiếu Thiên hoàng đế nghe xong cười típ cả mắt “Y nhi ý tưởng không tồi, tối nay ta nên thử mới được.”
Thế là yến hội kết thúc một cách sôi trào, với sự phỉ nhổ của Hạ Tử Y, thật sự nàng không muốn lấy thơ của Bác mà lên mặt đâu.
*(ĐỐI TRĂNG
Ngoài cửa sổ ánh trăng lồng trên cây cổ thụ,
Ánh trăng nhích dần bóng cổ thụ lại trước cửa sổ.
Việc quân, việc nước bàn bạc xong rồi,
Xách gối đến bên cửa sổ, nằm ngủ dưới ánh trăng.
Dịch thơ: ĐỐI TRĂNG
Ngoài song, trăng rọi cây sân,
Ánh trăng nhích bóng cây gần trước song.
Việc quân, việc nước bàn xong,
Gối khuya ngon giấc bên song trăng nhòm.
(Nam Trân – Dịch))
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!