Nữ Vương Mất Trí Nhớ - Chương 62: Thi đấu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
85


Nữ Vương Mất Trí Nhớ


Chương 62: Thi đấu


Ăn vụng kem là trọng tội, Quý đại nhân phán xử Diệp Trăn Trăn hình phạt thảm khốc “ba ngày không được cùng phòng”. Diệp Trăn Trăn không phục phán quyết, nổi dậy chống lại, bị Quý đại nhân thủng thẳng bỏ qua.

Rút ra kinh nghiệm xương máu, kem trong nhà đều là chân ái của bác sĩ Quý, chỉ có thể nhìn chứ không được ăn, sau này muốn ăn vụng, tự đi xuống lầu mua!

Sau sóng gió ly kem qua đi, Diệp Trăn Trăn bắt đầu ôn tập địa ngục. Hệ thảo ca ca giới thiệu Vạn năm Lão nhị vô cùng kính nghiệp… sau khi vô cùng kính nghiệp giễu cợt Diệp Trăn Trăn một hồi, liền bước vào triển khai huấn luyện ma quỷ. Chìm trong biển đề thi gian nan Diệp Trăn Trăn cảm thấy, nhất định cái này là do Lão nhị hung ác trả thù.

Ban ngày ở trường học bị tra tấn, tối muộn về nhà còn được hưởng thụ phục vụ đặc biệt của bác sĩ Quý, khụ khụ, chính là bổ túc tiếng Anh. Trong nửa tháng Diệp Trăn Trăn liền gầy mất 2 cân, đến chú Ngô nhìn cũng thấy đau lòng.

Có điều nỗ lực cuối cùng vẫn có thu hoạch. Bởi vì bạn học Lão nhị bổ tục đều là hình thức thi cử, rất có tính trọng tâm, cho nên lúc Diệp Trăn Trăn thi phát hiện ra, thật ra nhiều câu đều được bạn học Lão nhị giảng qua.

Diệp Trăn Trăn nhìn đề bài đặc biệt hạnh phúc, xem ra chỉ cần tìm đúng phương pháp, thi cử thật là so easy!

Bây giờ cô không thèm hâm mộ Lý Giai Giai mỗi lần thi cử đều đứng hạng nhất, thật đó!

Thi xong Diệp Trăn Trăn ngựa không dừng vó chạy tới quảng trường Quế Hoa. Ngày mai sẽ là vòng loại cuộc thi người mẫu, trường học đã sớm dựng sân khấu trước một tuần lễ, xem ra nhà trường khá coi trọng cuộc thi lần này.

Buổi tối hôm nay có diễn tập, lúc Diệp Trăn Trăn chạy tới, Hệ thảo ca ca và đồng bọn đã đến. Khi Cam Điềm nhìn thấy Diệp Trăn Trăn hưng phấn vẫy tay: “Tiểu khả ái!”

Cái âm thanh “Tiểu khả ái” dẫn tới không ít học sinh đi ngang qua liếc nhìn về phía Diệp Trăn Trăn với ánh mắt phức tạp. Học viện nghệ thuật của trường, trong mắt đa số các sinh viên Tài đại chính là một loại tồn tại hiếm thấy, trước tiên phải cảm thông đối với chỉ số thông minh thấp đến đáng thương của của sinh viên học viện… Các người có thể mặc quần áo bình thường đến trường một chút có được không hả?

Cổ trang, trang phục hầu gái, chiến binh còn có cắt may thành những hình thù kỳ quái… Sinh viên học viện nghệ thuật đi trong Tài đại, một loáng có thể nhận ra.

Là đại biểu cho nhóm Tài đại có chỉ số IQ cao Diệp Trăn Trăn, vậy mà lại quen biết đám sinh viên học viện nghệ thuật, lúc đi ngang qua các sinh viên đều thể hiện tâm trạng khá phức tạp.

Đối mặt với những ánh mắt hiếu kỳ bắn tới, Diệp Trăn Trăn chỉ cao quý ưu nhã liếc mắt, nhấc chân bước tới cạnh Cam Điềm. Hôm nay Cam Điềm mặc một bộ váy màu xanh bồng bềnh, mái tóc màu nâu đậm được buộc thành hai bím — cô ấy hình như đặc biệt trung thành với kiểu tóc này.

“Tiểu khả ái, cô thi thế nào?”

“Ừm, tạm được.” Diệp Trăn Trăn trả lời tương đối khiêm tốn.

“Vậy khẳng định là đứng thứ nhất rồi!” Vẻ mặt Cam Điềm sùng bái nhìn cô.

Diệp Trăn Trăn: “…”

Thì ra loại việc đứng thứ nhất này… không có chút nào đáng để kiêu ngạo!

“Tiểu khả ái, ngày mai sẽ phải thi đấu, chị hồi hộp quá!” Cam Điềm kéo tay Diệp Trăn Trăn, hồi hộp lại mong đợi nhìn sân khấu đã dựng xong. Diệp Trăn Trăn nắm chặt tay cô ấy, đắc ý: “Chúng ta nhất định sẽ đứng thứ nhất.”

Mặc dù ban đầu tham gia bởi vì một vạn tệ tiền thưởng, nhưng bây giờ… 1,5 điểm nhọc phần, mau vào trong bát ta!

Hệ thảo ca ca tranh thủ thời gian tụm lại, thuận tiện nắm chặt tay Diệp Trăn Trăn: “Ừm, chúng ta nhất định sẽ đứng thứ nhất.”

Diệp Trăn Trăn và Cam Điềm trầm mặc hai giây, đồng thời rút tay về.

Hệ thảo ca ca vô cùng tổn thương.

Cam Điềm lôi kéo Diệp Trăn Trăn nhìn một nữ sinh đứng bên cạnh sân khấu: “Cái cô kia chính là nhà thiết kế ban đầu của bọn chị, vì sau thổ lộ với anh trai chị bị từ chối, liền đầu quân cho giặc.”

Diệp Trăn Trăn hơi mím môi, cô cảm thấy sắp bắt đầu không phải là một cuộc thi người mẫu tranh tài, mà là ân oán tình cừu võ lâm đại hội.

Nhưng căn cứ theo tinh thần biết người biết ta, Diệp Trăn Trăn vẫn vô cùng kính nghiệp nghe ngóng: “Cô ta thiết kế quần áo thế nào?”

“Thiết kế cuối kỳ của cậu ta ba năm liên tiếp đều xếp hạng nhất.” Cam Nhuận Dương đẩy gọng kính trên sống mũi, giọng nói vẫn lãnh đạm như trước, “Không chỉ có cậu ta, trường học khác cũng có người hết sức lợi hại, mặc dù không muốn đả kích hai người, nhưng muốn được hạng nhất không thể dễ dàng như vậy.”

Diệp Trăn Trăn cùng Cam Điềm còn có Hệ thảo ca ca thành công bị đả kích.

Cam Nhuận Dương nhìn thoáng ba người ỉu xìu, lại an ủi: “Nhưng mọi người cũng không cần quá mức thất vọng, lần thi đấu này không phải giật giải nhất, mà là nhìn xem trình độ của chúng ta rốt cuộc đến mức nào.”

Diệp Trăn Trăn: “…”

Thật xin lỗi tôi không có tấm lòng bao la như anh vậy đâu, tôi muốn giật giải nhất và 1,5 điểm học phần đấy.

Mấy người tham gia diễn tập xong, lúc rời đi bạn học Mỹ Lệ cuối cùng cũng tìm quảng trường Quế Hoa. Diệp Trăn Trăn rất lo lắng: “Nếu ngày mai anh ta không đến kịp thì làm sao?” Anh ta gánh trách nhiệm tạo hình trang điểm quan trọng lắm đó!

“Yên tâm đi, ngày mai chúng tôi sẽ đưa cậu ta tới.” Cam Nhuận Dương nói xong, mọi người liền chia tay về ký túc xá. Diệp Trăn Trăn không ở phòng ký túc, lúc đi ra đến cổng trường mới phát hiện bác sĩ Quý tự mình đến đón cô.

Diệp Trăn Trăn rất vui vẻ chạy lên xe, Quý Triết Ngạn đợi cô thắt dây an toàn mới khởi động xe: “Cẩu Đản Nhi, tối em ăn cái gì?”

“Ầy… nhà ăn!” Thật ra cô ăn chính là cơm chiên ven đường Hệ thảo ca ca mang tới.

Quý Triết Ngạn nhìn cô một cái, không tiếp tục truy hỏi vấn đề này: “Hôm nay thi thế nào?”

Diệp Trăn Trăn nghiêm túc phiền não nói: “Bác sĩ Quý, nếu như em không cẩn thận thi đứng thứ nhất thì làm sao bây giờ?”

Quý Triết Ngạn vuốt vuốt đầu cô, an ủi: “Em suy nghĩ nhiều rồi.”

Diệp Trăn Trăn: “…”

Lần sau em sẽ bí mật thi được hạng nhất mang về hù chết anh!

Bảy giờ tối ngày hôm sau, cuộc thi người mẫu ở quảng trường Quế Hoa đúng giờ bắt đầu. Bởi vì hôm nay là sinh nhật Quý Triết Ngạn, cho nên Diệp Trăn Trăn cố ý mời anh tới xem thi đấu, chuẩn bị sau khi bọn họ được đứng thứ nhất sẽ mang bác sĩ Quý ra ngoài happy.

Hệ thảo ca ca nhìn thấy Diệp Trăn Trăn xuất hiện cùng Quý Triết Ngạn, bả vai đột nhiên ẩn ẩn đau.

Cam Điềm trình diễn theo thứ tự ở giữa, vị trí này thật sự không hề tốt đẹp gì, nhưng lúc lên sân khấu vẫn khiến ban giám khảo và người xem kinh ngạc.

Diệp Trăn Trăn từng nghe qua, trang điểm đối với phụ nữ mà nói giống như phép thuật, nó có thể khiến ngươi trong chớp mắt biến thành người khác. Lúc này Cam Điềm trên sân khấu không thể nghi ngờ là dẫn chứng tốt nhất.

Mặc dù Mỹ Lệ căn cứ theo khí chất của bản thân cô ấy mà trang điểm tương đối đậm, tuy nhiên màu hồng phấn trên đuôi mắt và má như thêm một nét tuyệt đẹp cho bức tranh, trở thành điểm sáng của toàn bộ khuôn mặt.

Ý tưởng cho bộ váy cưới này của Diệp Trăn Trăn đơn giản là cô công chúa hoạt bát, không thể không nói Cam Điềm nắm bắt nhân vật này vô cùng tốt, đôi mắt tràn đầy ý cười không chỉ có hoạt bát, còn có một chút trêu đùa và gợi cảm — cùng với đôi chân dài và bờ vai lộ ra như ẩn như hiện đối lập với nhau.

Toàn bộ váy cưới mặc dù từ trong ra ngoài đều lộ ra nét hoạt bát gợi cảm, nhưng mỗi một chi tiết nhỏ được xử lý đều không mất đi sự đoan trang vốn có của chiếc váy.

Lúc Cam Điềm xuống sân khấu là một tràng hét chói tai, thậm chí có nam sinh kích động muốn làm chú rể.

“Nhóm của các em không tệ.” Lúc người mẫu đi xuống sân khấu, Quý Triết Ngạn đứng bên cạnh Diệp Trăn Trăn thấp giọng nói một câu.

Câu này không phải khen ngợi một mình Diệp Trăn Trăn nhưng Diệp Trăn Trăn vẫn rất cao hứng. Cô biết mặc kệ là do tạo hình, người mẫu hay là trang phục, bất kể khâu nào rơi mất mắt xích cũng không thể đạt được hiệu quả như kia.

Cuối cùng ra sân chính là kình địch lớn nhất của bọn họ — nguyên nhà thiết kế phản chiến của nhóm. Mà bất hạnh nhất là, bọn họ đụng đề tài, chủ đề của đối phương cũng lựa chọn áo cưới.

Người mẫu ăn mặc như công chúa Bạch Tuyết từ phía sau bước ra sân khấu mang theo một tràng tiếng hét chói tai. Rất hiển nhiên, đối phương xây dựng từ hình ảnh công chúa Bạch Tuyết, trên tay người mẫu thậm chí còn cầm một quả táo cắn dở.

Hệ thảo ca ca khoanh tay bất mãn phỉ nhổ: “Lồng cả quảng cáo đáng xấu hổ!”

Diệp Trăn Trăn冏冏, nếu chờ lúc nữa người mẫu này cầm quả táo gọi điện cho bạch mã hoàng tử, như thế mới thật là thụ giáo.

Tình tiết trong tưởng tượng của cô cũng đồng thời chưa có xảy ra, người mẫu từ đầu đến đuôi đều là dáng vẻ cao quý dịu dàng, rất phù hợp với hình tượng nhân vật nàng công chúa. Áo cưới rất hoa lệ, đuôi váy kéo dày kia nhất định có thể giảm bớt không ít việc cho nhân viên.

Tất cả các thí sinh dự thi đều đi lên sân khấu, hiện giờ là thời gian hồi hộp thống kê điểm số. Người chủ trì mời mấy người xem lên sân khấu chơi trò chơi, còn nhóm ban giám khảo đang nhanh chóng bỏ đi điểm cao nhất, bỏ đi điểm thấp nhất, chia điểm bình quân…

Mười phút sau, người chủ trì bắt đầu tuyên bố kết quả, Diệp Trăn Trăn nắm tay Quý Triết Ngạn, khẩn trương hỏi: “Bác sĩ Quý, anh cảm thấy nữ diễn viên xuất sắc nhất của giải Kim Ngưu lần này là ai?”

Quý Triết Ngạn giật giật khóe môi, bình tĩnh nói: “Dù sao cũng không phải là em.”

Diệp Trăn Trăn: “…”

Cuối cùng người mẫu xuất sắc nhất Cam Điềm dùng ưu thế vượt trội chiến thắng, mẫu thiết kế thời trang đẹp nhất, Diệp Trăn Trăn dùng 0.3 điểm suýt soát thắng được.

Phòng làm việc Điềm Điềm đủ điều kiện với hai hạng bình quân thành tích cao nhất!

Mặc dù mẫu thiết kế chỉ cao hơn đối phương 0.3 điểm, hơn nữa 0.3 điểm này nói không chừng còn do ba chữ Diệp Trăn Trăn mới đạt được, nhưng bất kể thế nào, thắng là thắng, lúc Hệ thảo ca ca muốn cho Diệp Trăn Trăn một cái ôm, Diệp Trăn Trăn đã ôm trầm lấy bác sĩ Quý.

Hệ thảo ca ca ngượng ngùng thu tay, ưu thương dựa lên vai Cam Nhuận Dương. Cam Nhuận Dương ghét bỏ nhìn anh ta một cái, vẫn nhịn xuống xúc động muốn đẩy anh ta ra.

“Ha ha ha ha ha, bác sĩ Quý ơi em được hạng nhất!” Bên kia, tiếng cười của Diệp Trăn Trăn muốn bao nhiêu điên cuồng có bao nhiêu điên cuồng, “Hôm nay em có thể được ăn nhiều hơn một ly kem không anh?”

Quý Triết Ngạn kéo người trên người xuống, có chút bất đắc dĩ: “Chú ý hình tượng một chút, đây là trường học.”

“Ầy.” Diệp Trăn Trăn không cam lòng thu tay về, một giây sau lại nhào tới, “Vậy chúng ta mau về nhà chúc mừng thôi!”

Sau khi về nhà không chỉ có thể động chân động tay, còn thể thế này thế kia!

Diệp Trăn Trăn ngay cả phần thưởng cũng không lên sân khấu nhận, lôi lôi kéo kéo Quý Triết Ngạn vui sướng chạy băng băng qua sân trường trải đầy ánh bạc.

Quý Triết Ngạn không thể không chạy theo bên cạnh Diệp Trăn Trăn, lúc này chỉ có một suy nghĩ, tuổi trẻ, thật tốt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN