Nước Mắt Tường Vi - Chương 2: Tôi làm thủ thuật cho cô
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
264


Nước Mắt Tường Vi


Chương 2: Tôi làm thủ thuật cho cô


Ông Long gọi chục cuộc đến cháy máy, cái đứa con gái của ông sao nó lại bướng bỉnh lì lợm đến vậy. Thật sai lầm khi đưa nó vào cô nhi viện, lại học cái thói vô nền nếp của mấy đứa trẻ đầu đường xó chợ. Bà Lan bên cạnh giọng ngọt xớt.

“Mình à, mình uống cái này đi, em mới order ở nước ngoài về. Nghe nói tốt cho tim mạch lắm. Mình đừng tức giận như vậy ảnh hưởng sức khỏe, rồi đổ bệnh ra đó em xót lắm”

Ông Long nhìn bà Lan ánh mắt dịu xuống, cũng chỉ có bà Lan là quan tâm đến ông nhất, cái đứa con kia nó đi cả năm cả tháng về nhà cũng chưa bao giờ hỏi han sức khỏe của ba, mặt bao giờ cũng xị xị ra. Không hiểu rồi sau này nó lấy chồng sẽ thế nào.

Dường như bà Lan đọc được suy nghĩ của ông Long, lại ngọt nhạt “Mình à, có vẻ như mình can thiệp cho con bé Hân thôi việc cũng không có tác dụng gì nhiều lắm. Bây giờ nó đã ra khỏi cô nhi viện rồi, nếu như mà không có tiền tiêu nữa thì chắc chắn con sẽ phải về để lấy chồng thôi”

“Ý bà là?”

“Vầy nè, giờ mình tạm thời sẽ không cho con tiền tiêu vặt nữa, tiền tiêu vặt mỗi tháng ông cho con thì cứ để lại đi. Em đảm bảo với mình chỉ vài hôm thôi nó sẽ phải về nhà ngay lập tức”

Ông Long nhíu mày, vợ ông nói cũng có lý. Nếu không có tiền thì nó sẽ phải về nhà ngay, chứ làm gì có ai nuôi cô báo cô nó. Ông Long cầm điện thoại lên nhắn cho con gái một cái tin “Con có hai lựa chọn, về nhà chuẩn bị đi coi mắt hoặc là từ nay ba sẽ rút tiền tiêu vặt của con”.

Hân nhận được tin nhắn, nhếch môi khinh bỉ. Cô ra khỏi cô nhi viện năm 18 tuổi, đều đặn từ ngày đó mỗi tháng bố cô chuyển vào tài khoản 2 triệu đồng, thật sự là số tiền quá lớn mà. Nhưng thật sự thì 2 triệu đó cũng đỡ đần cho cô không ít sinh hoạt, ít nhất cũng đủ tiền trọ. Bây giờ không có nữa, việc làm lại không xin được thì sẽ phải xoay xở thế nào đây? Công việc dịch thuật tại nhà bên trung gian cũng ăn hết một nửa, dịch mỏi mắt một trang A4 cũng chỉ được 30-50 ngàn đồng.

Hân nhắn cho Lam – bạn cùng phòng một cái tin mình về muộn, rồi đi đến trung tâm việc làm nhỏ gần trường đại học. Bây giờ chỉ còn hy vọng vào các trung tâm môi giới việc làm, chứ nộp hồ sơ trực tiếp tại các công ty thì bố cô đã bịt hết cửa rồi. Các trung tâm môi giới việc làm không có nhiều công việc lương cao, chỉ những việc lao động chân tay hoặc tại các khu công nghiệp là nhiều, hoặc đơn giản nhất là gia sư, hoặc phát tờ rơi.

Cuối cùng cũng tìm được hai lớp gia sư tiếng Anh cho học sinh lớp 9, lương cũng được 200 ngàn/ca, cộng thêm phát tờ rơi 100 ngàn/ca. Tạm thời có thể đủ chi trả trong lúc tìm việc mới. Bước ra ngoài, ánh nắng cũng dịu đi một chút, cô nhìn lên mặt trời cười tươi.

(Đọc tại facebook Lam Lam)

***

Triết ngồi cạnh quầy bar, đưa ly Singleton lên môi nhấp một ngụm. Dạo này chán thật, không có thú vui nào. Cô gái sexy bên cạnh vuốt mái tóc uốn xoăn cẩn thận óng mượt, đôi mắt lúng liếng nhìn anh.

“Anh Triết dạo này không thấy lui tới, quên em rồi sao?”

“Quên sao được, nữ hoàng của Diamond Bar” anh chạm nhẹ vào ly cô gái lắc nhẹ rồi ngửa cổ uống.

Nữ hoàng của Diamond Bar nhìn anh chăm chú, người đàn ông này là bác sĩ phẫu thuật giỏi nhất thành phố này, phong lưu đào hoa nhưng lại toát lên vẻ tri thức hấp dẫn chết người, khác hẳn với mấy cậu ấm choai choai ở đây.

“Hôm nay anh không đi làm à? Uống với em một ly nữa nha”

“Ok, tối tôi mới có ca trực, qua đây một lát rồi đến thẳng bệnh viện luôn”

Triết lại làm một ly nữa. Nữ hoàng Diamond Bar cười lúng liếng ánh mắt “Một viên kẹo nha anh, cho hưng phấn”

“Hả, em điên hả Ngọc Ly, hôm nay anh có ca trực, anh không dùng cái đó”

“Thôi nào, chỉ một lần này thôi mà anh Triết. Em đùa đó, không phải kẹo, chỉ kích thích súng đạn của anh chút thôi”

Triết đã bắt đầu thấy cả người mình nóng lên. Mẹ kiếm con chó cái này nó dám bỏ thuốc mình. Anh không phải là loại trai sạch sẽ gì nhưng tuyệt đối không bao giờ dính vào gái bar, tránh hậu họa không hay về sau, cùng lắm là nghiêm túc với những mối tình tại thời điểm nào đó. Dính vào loại gái này, nhẹ thì vào đồn khi nào chẳng hay, nặng thì giang mai, lậu Sida, AIDS như chơi.

Anh vội vàng lao ra khỏi quán bar, ngồi vào xe lấy tốc độ nhanh nhất chạy về bệnh viện. Anh phải về gấp uống thuốc giải chứ nếu không sẽ không biết làm ra chuyện gì.

Con mẹ nó chứ, sao lắm đèn đỏ vậy, lại còn giờ tắc đường. Tôi thề, ngày mai phải chuyển ngay lên miền núi, không thể sống ở thành phố lũ yêu tinh nhền nhện giăng khắp lối được. Anh bóp còi inh ỏi, nút áo đã bị mở ra hai cúc nhưng nhiệt độ vẫn không thể giảm, phần dưới đang dần căng lên vô cùng khó chịu.

Đang bực bội thì cửa bị gõ ầm ĩ. Triết bực bội hạ cửa kính, chuyến này mà có nữ công an nào thì anh cũng sẽ lôi vào xe luôn, hậu quả tính sau. Má ơi không chịu được nữa rồi.

Cửa kính hạ xuống, một đôi mắt long lanh to tròn nhìn vào xe rồi dè dặt thả tờ rơi vào. “Xin lỗi đã làm phiền anh ạ. Gần đây có chung cư 5 sao đang xây ở quận 9, đã đặt móng rồi, đây là bướm 3D mời anh tham khảo”

(Bướm: Cách gọi khác của áp phích hay tờ rơi)

Triết trợn mắt, máu đang sôi sùng sục, bướm cái gì mà bướm. Anh bực bội kéo kính xe lên. Khoan… bướm? bướm? Mà đôi mắt và giọng nói, quen lắm, cô ta là…?

Anh vội vàng mở cửa xe, bước ra ngoài, nhìn thấy cô gái kia đang đi đến các ô tô khác gõ cửa, anh chạy lại vác cô lên tống vào xe đóng sập cửa lại.

“Anh điên hả, buông tôi ra. Trời ơi cứu tôi, mọi người cứu tôi. Tôi bị bắt cóc”

Bàn tay cô đập ầm ầm lên cửa kính, nhưng không ai nhìn, không ai nghe. Cái xe điên này sao kính lại màu đen cơ chứ.

“Đừng có hét nữa, tôi đè cô ra luôn bây giờ. Tôi bác sĩ cô gặp đây? Cô muốn phá trinh đúng không? Im đi tôi làm cho mãn nguyện”, giọng nói của Triết đã khàn đục, anh xoay mạnh vô lăng ngoặt vào ngã rẽ.

Hân giờ mới nhìn sang, anh ta là bác sĩ hôm trước, lên đồ thế này… đẹp trai quá. Nhưng mà cô nghe anh ta nói gì nhỉ, làm thủ thuật cho cô hả, mấy hôm đi mấy bệnh viện điều không làm thủ thuật đó cô đang không biết tính sao, nhưng hôm trước anh ta nhất quyết không chịu làm cơ mà, nay anh ta bị gì vậy?

Triết không để ý đến biểu hiện của cô gái bên cạnh, điên loạn vượt đèn đỏ qua dòng người rồi đỗ xịch vào khách sạn bên đường. Anh mở cửa, ném chìa khoá và ví cho bảo vệ rồi nắm tay Hân kéo đi vào trong thật nhanh.

“Anh kia, sao lại vào đây. Buông tôi ra nhanh”

Hân nhìn tên khách sạn, sợ hãi hiểu ra câu nói làm thủ thuật của anh ta là gì. Nhưng cô không chống lại được anh ta, nắm tay quá chặt gỡ kéo cũng không xi nhê gì.

Triết vác cô lên vai, đẩy một cánh cửa bước vào phòng nghỉ bên trong. Cô vùng vẫy nhưng không thể, cô cảm thấy với sức lực của người đàn ông này, mấy cái món võ của cô cũng không thể đấu lại. Hơn nữa, cô đang rất mệt, người đi nắng như say sóng không thể chống lại nổi.

Triết đặt cô lên giường, hạ điều hòa một chút.

Hân chưa kịp phản ứng thì anh ta đã kéo bàn tay của cô lên đỉnh đầu. Đôi chân anh tách hai đùi cô ra chèn vào giữa ghì chặt để cô không thể vùng vẫy được.

“Buông tôi ra, anh làm gì…”

“Làm thủ thuật cho cô chứ làm gì”

“Tôi…”

Lời nói chưa hết đã bị anh nuốt lấy. Đôi môi mềm của cô gái khiến anh có cảm xúc rất tốt. Mùi hương dễ chịu cùng với vị ngọt nơi môi, mùi rượu ngập nơi khoang miệng, mùi bạc hà thanh mát của cô gái này khiến anh như trầm luân trong đó.

Tú Hân cố vùng vẫy nhưng sức lực đàn ông và phụ nữ quá chênh lệch, cô bị đè chặt dưới thân anh ta, không thể vùng vẫy được. Hơi thở nam tính ập tới mang theo mùi trầm hương, nụ hôn nóng bỏng mạnh bạo áp xuống. Triết nắm tay cô đặt vào ngực mình.

“Xin lỗi cô, nhưng tôi uống nhầm thuốc kích dục. Cô không cho tôi bây giờ thì tôi sẽ ra hiếp thằng lễ tân ngoài kia”

Ánh mắt đỏ rực của anh nhìn cô, miệng anh cũng đã đỏ, hơi thở dồn dập nóng bỏng phả thẳng vào mặt cô.

“Điên à, tôi sao lại phải giúp anh, thích chơi đam mỹ ra ngoài kia mà kéo nó vào”

“Em đang muốn phá trinh, tôi đang cần giải tỏa không thể cùng nhau hợp tác sao? Em không thấy thằng bé đó chưa đủ tuổi thành niên sao? Tội nghiệp nó” Triết nói nhanh như cắn phải lưỡi.

Thoáng trong đầu Hân là cậu lễ tân mặt búng ra sữa thấy tội nghiệp. Nhưng không thể nào, cô không thể phá trinh bằng cách này được. Cô cố gắng đẩy anh ta ra, chân đá loạn xạ, nhưng vô ích, anh ta như tảng đá nghìn tấn đè cô không nhúc nhích được.

“Tôi xin anh, tôi hối hận rồi. Tôi không muốn phá trinh nữa. Tha cho tôi”

“Muộn rồi”

Triết giật phăng áo sơ mi của anh, bàn tay đặt trên khuôn ngực của cô mà nhào nặn. Trời ơi, Hân nhắm mắt nghĩ cách tránh nhưng không thể. Ngay sau đó, anh cúi xuống dứt khoát một tay giữ chặt đầu cô, áp môi xuống. Bàn tay còn lại nhanh chóng gỡ bỏ những thứ đồ vướng víu trên người cô quẳng xuống sàn. Nụ hôn rơi xuống vành tai trắng trẻo, lan đến cổ rồi xuống đến đôi gò bồng đảo đang căng lên. Hân xấu hổ, cắn răng để kìm nén cảm giác thỏa mãn lạ lẫm đang lan khắp cơ thể. Tại sao mình lại thế này hả trời ơi, anh ta hôn đến đâu người cô có phản ứng đến đó.

Cô gái bên dưới dường như mang đến cho anh một sự quyến rũ trí mạng không thể kiềm chế. Da thịt non mềm vì tác dụng của những nụ hôn của anh mà đỏ rực lên. Cả người cô mềm như một cục bông. Đôi mắt sáng trong to tròn mơ màng hơi đỏ hồng, mái tóc đen phủ lên bờ vai trắng nõn như rút cạn linh hồn anh. Có phải lâu lắm không gần gái nhà lành, hay tác dụng của xuân dược đang công phá cơ thể mà anh lại thấy cô ấy tuyệt vời thế này?!

Triết dường như không khống chế được ngọn lửa đang thiêu đốt thân thể. Lý trí của anh biến mất chẳng còn. Anh bất chấp lần đầu tiên của cô, muốn đến điên cuồng. Cơ thể thuần trinh nữ khiến ngọn lửa dục vọng trong anh càng bùng cháy dữ dội. Bàn tay to của anh đưa xuống dưới.

Lý trí của Hân bị rượu hoà lẫn với mùi trầm hương của anh lấn át. Cô chưa bao giờ trải qua nụ hôn đầu chứ chưa nói đến sự đụng chạm cơ thể thế này. Cơ thể cô nóng bừng, ngọn lửa ham muốn cứ tùy ý mà lan tràn theo từng cái hôn dọc theo cơ thể của anh ta.

Cô tự nhủ đừng để anh ta làm điều đó nhưng lí trí không đứng vững nữa. Không biết là do cô đã chấp nhận lần này bị phá trinh hay kỹ thuật của người đàn ông này quá tốt, cô bị chìm đắm trong cơn khoái cảm, anh ta đã buông bàn tay của cô ra nhưng cô không đủ sức nâng lên mà phải nắm chặt ga giường kiềm chế, rồi không thể chịu được cảm giác bay lên trong phong cơ thể, miệng nhỏ không kiểm soát được phát ra vài tiếng. Cô như vậy càng khiến dục lửa trong anh tăng cao. Cô gái này sao bên dưới lại ẩm ướt và quyến rũ như thế chứ.

Chỉ khi một trận đau đớn như xé rách cơ thể truyền đến thì cả người Hân mới bừng tỉnh. Một giọt nước mắt lăn trên má. Triết nhìn gương mặt nhỏ nhắn đỏ hồng dưới thân, đưa tay lau nước mắt cho cô.

“Xin lỗi, chịu khó một chút, lát nữa sẽ hết đau”

Rồi anh đặt môi vào môi cô, quấn quýt hôn sâu đồng thời đưa đẩy thân dưới.

Quả nhiên một lúc sau cô không còn đau đớn nữa, thay vào đó là cảm giác dễ chịu muốn được lấp đầy. Nơi thít chặt mềm mại và ẩm ướt của cô khiến Triết như muốn điên loạn. Triết đã chạm vào không ít phụ nữ, nhưng chưa bao giờ có được cảm giác đạt đỉnh thế này.

Gần 3 tiếng đồng hồ sau, thuốc mới dần tan hết, nhưng Triết vẫn không dừng lại được. Anh ra sức chiếm đoạt cô, thỏa mãn cảm giác của mình rồi sau đó nhìn cô mệt lả nhắm nghiền mắt trên đệm, anh bước vào nhà tắm.

Hân mơ hồ nhận ra mình đang làm gì, cảm giác nhục nhã và đau đớn lan tràn khắp cơ thể. Mình đang làm cái gì thế này. Cô thở dài, cố lê thân ngồi dậy, mặc chiếc áo đã bị bung vài cúc. Cô khoác chiếc áo cardigan len màu vàng, kéo khóa che kín những dấu đỏ tím trên cổ. Anh ta vẫn đang ở trong phòng tắm. Cô phải ra khỏi nơi này, quên hết mọi thứ diễn ra nơi đây.

Triết từ phòng tắm bước ra ngoài đầy hưng phấn. Hôm nay thật là một ngày đẹp trời, cô gái kia chắc vẫn đang ngủ. Anh nhìn quanh, không thấy bóng dáng người đâu, túi xách quần áo giày dép một chút cũng không có. Chỉ vừa vào tắm một lúc cô ấy đã đi rồi. Nhớ đến hương vị tuyệt vời vừa rồi, cơ thể Triết lại nóng bừng đòi hỏi dữ dội. Chết tiệt, thuốc đã hết tác dụng rồi sao mình lại khao khát một cô gái xa lạ đến mức đó.

Cuộc hoan ái vừa rồi, giữa hai cơ thể xa lạ không hề quen biết nhưng sao lại hoà hợp và hạnh phúc đến như vậy? Có phải đó là cảm giác được tận hưởng lần đầu tiên của một trinh nữ? Hay là ánh mắt da diết của cô ấy? Trong cơn mê đắm của xác thịt, đôi mắt buồn vẫn không có biểu hiện của hạnh phúc, không phải nỗi đau đớn hận thù vì bị cướp mất lần đầu tiên mà mơ màng, man mác len lỏi vào trong lòng Triết khiến anh cảm thấy khó chịu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN