Nuôi Em Chỉ Là Chuyện Nhỏ - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Nuôi Em Chỉ Là Chuyện Nhỏ


Chương 1


Nguyện Tác là vương tử nhỏ tuổi nhất của khu không gian tinh tế thứ chín. Ở cái thời không mà chỉ số thông minh trung bình là 200, từ nhỏ cậu đã bị coi là một kẻ ngốc có chỉ số thông minh thấp. Cũng may, Nguyện Tác có năm người ca ca, vương vị cũng chẳng đến lượt cậu thừa kế, trí thông minh của cậu có làm sao thì cũng không thành vấn đề. Trái lại, chỉ số thông minh thấp khiến cậu không có chút năng lực tranh giành ngôi báu nào, thuận lợi sống sót giữa những cuộc chém giết tranh giành vương trữ (*) tàn khốc.

(*) “vương trữ” ở đây có thể hiểu là quốc vương kế nhiệm hay thái tử, từ “trữ” trong lưu trữ ấy

Nhưng tiệc vui chóng tàn, đến đại chiến tinh tế lần thứ tư, khu tinh tế thứ chín đình trệ, hai vị ca ca còn sót lại của Nguyện Tác cũng chết trận cả, cậu trở thành hy vọng duy nhất của quốc gia. Nhưng Nguyện Tác đã ngốc nghếch từ nhỏ, hoàn toàn không ngờ đến trong thức ăn mà vị mẹ kế cười dịu dàng đưa tới lại có độc.

Vương tử ngốc Nguyện Tác chỉ mới mười tám tuổi của không gian tinh tế thứ chín đã chết, không ai biết thi thể của cậu đi về đâu…

Giữa bóng tối đằng đẵng, Nguyện Tác mất đi phần lớn cảm nhận.

Bên tai ngoại trừ tiếng gió thổi thì chính là tiếng nước chảy.

Đến lúc mở mắt ra lần nữa, Nguyện Tác phát hiện mình đang ngồi ngay ngắn trong một căn phòng nho nhỏ.

Đây là một gian phòng vô cùng đơn giản, nhìn chung chỉ rộng hơn mười mét vuông, sát bên cửa ra vào là một cái giường đơn. Ngoài cửa sổ sát sàn là ánh nắng ấm áp, nhưng trên tấm thủy tinh như lại có một tầng sương mù, nhìn bên ngoài không rõ, trên đất trải tấm thảm dày hình vuông dài khoảng một mét, Nguyện Tác đang ngồi bên trên tấm thảm màu trắng sữa ấy.

Nguyện Tác phát hiện ra hình như mình đã bị thu nhỏ, vươn cánh tay mập mạp ra, tứ chi đều ngắn ngủn, sờ sờ mặt một cái hình như cũng thịt đô đô…

Đinh! Một âm thanh vang lên từ hư ảo.

“Xin chào, vương tử Nguyện Tác của khu tinh tế thứ chín. Nơi đây là không gian bên trong trò chơi “kế hoạch trọng sinh tinh linh”, chúc mừng ngài đã trở thành tinh linh được chọn để chờ nuôi dưỡng.”

(trò chơi gốc là thủ du, tức là game điện thoại)

Thế giới tinh tế nơi mà Nguyện Tác từng sống chẳng lạ gì với thứ máy móc phát ra âm thanh từ hư vô này, cậu chỉ chớp đôi mắt trong suốt không quá mức linh hoạt, hỏi một cách ngờ vực: “A, mi nói vậy là có ý gì?”

“…”

Một hình chiếu hiện ra từ trong hư không, trên đó giới thiệu cặn kẽ những quy tắc cụ thể liên quan đến trò chơi “kế hoạch trọng sinh tinh linh” này.

Nói một cách ngắn gọn, hệ thống trò chơi sẽ bắt ngẫu nhiên những linh hồn tinh khiết trong tinh tế, để họ trở thành tinh linh hệ thống, cho bọn họ cơ hội sống lại một lần. Tinh linh được người chơi nuôi dưỡng, trong quá trình đó tinh linh sẽ thăng cấp liên tục, khi đến cấp bậc cao nhất, tinh linh sẽ có cơ hội được sống lại và trở về không gian ban đầu của mình.

Hai cái tay béo béo của Nguyện Tác xoắn vào nhau, hiển nhiên việc thông suốt mấy thứ này cũng là một sự khiêu chiến nho nhỏ đối với cậu, “Vậy nói đúng ra là, tui có thể sống lại một lần nữa đúng không?”

“Đúng vậy.”

“Thế muốn mãn cấp thì phải làm sao?” Nguyện Tác hỏi, giọng mềm mềm.

“Cái này thì còn phải xem người chơi nhận nuôi cậu, còn có nỗ lực của bản thân cậu nữa, chỉ cần cấp bậc của cậu đạt đến 100 thì sẽ có cơ hội sống lại. Trước đó, cậu sẽ vào trạng thái chờ, bất cứ lúc nào người chơi cũng có thể chọn trúng cậu. Nhưng cần nhắc cậu là, bất cứ tinh linh nào cũng chỉ có một cơ hội sống lại duy nhất, nói cách khác, nếu có một ngày cậu được người chơi lựa chọn thì sẽ không thể đổi khác được, nhỡ mà người ta chọn gỡ bỏ trò chơi, hoặc là không đếm xỉa gì đến cậu, thì kết cục của cậu trong trò chơi cũng chính là kết thúc cuối cùng cho cuộc sống của cậu.”

“Ui…” Mấy chữ kết thúc cuối cùng làm Nguyện Tác sợ run, đôi mắt hồng hồng lóng lánh nước, ra sức bảo đảm, “Tui… Tui sẽ thể hiện thật tốt.”

oOo

“Gió nổi mây vần” là bộ phim đang cực kì hot trong dịp quốc khánh năm 2019, tập hợp toàn tiểu sinh hoa đán (*) đang hồng (**) nhất, vai nam chính lại còn là một cây tùng bách – ảnh đế mới nhận giải tại liên hoan phim X. Từ sự bùng nổ rộng rãi của bản truyền hình, chính bản võng du (***) duy nhất cũng được khai phá, đẩy mạnh lượng login để kinh doanh, giữ nguyên nội dung của phim truyền hình, mang đến cho người chơi sự trải nghiệm và tương tác trong trò chơi chân thật nhất. Mà người phát ngôn của game mobile này dĩ nhiên là nam chính số một của phim — Mạc Dịch Trình.

(*) Tiểu sinh / Hoa đán là hai từ dùng để gọi các nam nữ diễn viên còn trẻ, có ngoại hình xinh đẹp và nổi tiếng

(**) Hồng chỉ mức độ nổi tiếng, màu sắc càng đậm thì càng nổi. Hồng là mức độ khá có danh tiếng, trên đó có thể là đỏ, đỏ tím, tím đậm, v.v Còn có cụm từ “trong suốt” ý chỉ những người không có tiếng tăm gì hết á

(***) “chính bản” tức là phiên bản chính thức, còn “võng du” chính là game online, “võng” là mạng Internet, còn “du” nghĩa là trò chơi

“Mạc ca, chiều nay phải dự buổi họp báo phát hành game rồi, anh (*) còn không chịu chơi thử đi.” Một vị trợ lý nặng chừng 90kg đẩy cặp kính dày, đưa ra lời nhắc nhở.

(*) Từ dùngở đây là 您, một đại từ nhân xưng mang ý kính trọng, giống như “ngài” vậy

Mạc Dịch Trình vừa kết thúc đợt quay chụp dày đặc dài một ngày đêm, có hơi buồn ngủ, nhưng xưa nay hắn rất chuyên nghiệp, nói không do dự: “Được, chốc nữa tôi sẽ chơi thử một chút.”

“Vậy được.” Trợ lý mập Trần Củ lướt lướt mấy cái trên màn hình Ipad viết kín lịch trình, lại nói: “Mạc ca, nếu không còn chuyện gì thì tôi ra ngoài trước, cơm tối anh muốn ăn cái gì, để tôi gọi người làm đem tới.”

Mạc Dịch Trình hé mở môi mỏng: “Thanh đạm một chút là được rồi, không cần phiền phức quá.”

Mạc Dịch Trình xuất thân giàu có, sinh hoạt từ nhỏ đã có hơi tỉ mỉ, tính cách cũng có phần lạnh lùng cao ngạo. Ban đầu lúc Trần Củ được chọn làm trợ lý cho hắn cũng căng thẳng một hồi, đến lúc tiếp xúc mới phát hiện, Mạc Dịch Trình tuy là người lãnh ngạo (lạnh lùng cao ngạo) nhưng bất kể là trong công việc hay sinh hoạt lại chưa giở thói thiếu gia ra bao giờ.

“Được.” Trần Củ ra ngoài.

Ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng của Mạc Dịch Trình nhẹ day day nơi giữa hai mắt, sự mệt mỏi thoáng giảm bớt được đôi chút, lại cầm di động lên.

Các nhà kinh doanh đánh giá rất cao về game mobile này, tuy rằng những năm gần đây phim truyền hình và game mobile đã thành mốt, nhưng về mặt tốt xấu trong đó thì cũng là nửa nọ nửa kia, không thiếu tựa có triển vọng sẽ mượn nhiệt độ trong một khoảng thời gian để vắt hết cỡ, đương nhiên cũng có nhiều tựa chế tác rất thành tâm thành ý.

Mong rằng tựa “Gió nổi mây vần” lấy đề tài dân quốc này sẽ không làm hắn thất vọng.

Mạc Dịch Trình mở điện thoại, chọn ứng dụng download trên điện thoại, định tìm tên trò chơi.

Trên điện thoại bỗng nhiên lại có một cửa sổ nhảy ra.

“Xin chào, hoan nghênh ngài bước vào không gian của ứng dụng tinh linh, chân thành hy vọng ngài có thể tìm được một tiểu tinh linh hợp ý với mình.”

Mạc Dịch Trình nhíu nhẹ mày, cũng may là cửa sổ đó biến mất rất nhanh.

Nhập cụm từ “Gió nổi mây vần” vào khung tìm kiếm, các kết quả tìm được nhanh chóng hiện ra.

Thiết kế đồ họa cũng không tệ lắm. Mạc Dịch Trình tỏ vẻ hài lòng về ấn tượng đầu tiên đối với trò chơi, sau đó lại thấy ngay bên dưới có một trò chơi đề cử — kế hoạch trọng sinh tinh linh. Đồ họa xanh xanh đỏ đỏ, vừa nhìn đã biết là thiết kế cho thiếu nữ mười mấy tuổi chơi. Mạc Dịch Trình quên nó rất nhanh, tiếp đó chọn tải “Gió nổi mây vần” xuống.

Nhìn sơ qua tốc độ tải xuống, tốc độ mạng trong khách sạn chẳng bao giờ là tốt, nói chung còn phải mất vài phút nữa. Vì vậy đứng dậy đi thay quần áo trước, sau mấy phút đã thay tây trang ra xong, Mạc Dịch Trình mặc một thân quần áo ở nhà bước đi trên cặp chân dài, ngồi xuống ghế sa lon lần nữa.

Trò chơi thông báo đã download thành công.

Chọn cài đặt.

Sao mà… có gì đó sai sai.

Mạc Dịch Trình nhìn vòng tròn cài đặt màu hồng đang quay mòng mòng, trong lòng có hơi nghi ngờ nhưng vẫn kiên nhẫn đợi tiếp.

Đinh, sau vài giây, trò chơi thông báo đã cài đặt thành công.

Trực tiếp chọn mở ra.

Màn hình điện thoại lập tức hiển thị một hình người chibi be bé, cầm một cây gậy ma pháp kém sang trong tay.

” Hoan nghênh ngài tham gia trò chơi kế hoạch trọng sinh tinh linh, chúc mừng ngài thông qua xác minh, trở thành người chơi của tinh linh. Kể từ hôm nay, ngài sẽ có một tiểu tinh linh thuộc về chính mình.”

Chẳng lẽ lúc tải xuống nhấn sai? Mạc Dịch Trình hơi hơi không vui, muốn nhấn trở về để gỡ cài đặt rồi tải lại, thế mà điện thoại lại như bị đơ, mặc cho hắn nhấn trở lại cỡ nào thì máy vẫn cứ đứng im ngay trong cái trò chơi nuôi dưỡng tinh linh thấp kém này.

Quét hình…

Tính toán…

Ghép đôi…

Hình người chibi be bé trên màn hình bận tới bận lui, cuối cùng không biết rút đâu ra một quyển sách dày, cao cũng phải bằng nửa người nó, lật đến một tờ trong đó.

“Đã tìm được tiểu tinh linh của ngài, ngay bây giờ ngài sẽ được phân phối đến phòng trò chơi, chúc ngài chơi game vui vẻ nha!” Nói xong thì biến mất cái vèo, trên màn hình cũng cho thấy đã chính thức tiến vào trò chơi.

Mạc Dịch Trình rất phản cảm với mấy loại trò chơi mang tính cưỡng chế như cao bôi chó này, chỉ là mọi chuyện xảy ra hầu như trong chớp mắt, hắn chưa kịp có phản ứng gì. Cũng may mà trên cái điện thoại này không có liên kết với bất cứ hệ thống thanh toán nào, cũng không đăng nhập vào các tài khoản chính trên các ứng dụng xã hội.

(*) Về cái hệ thống thanh toán, cá nhân êm nghĩ nó kiểu trả tiền điện nước tiền taxi qua điện thoại hay sao á._.

Đến lúc hắn định khởi động lại điện thoại, trên màn hình đã hiện ra một hình ảnh.

Đó là một căn phòng nhỏ vô cùng đơn giản, chỉ có một cửa sổ, một cánh cửa, trong góc phòng đặt một chiếc giường nhỏ chỉ có mỗi cái gối nằm (*) màu trắng, trên đất có một tấm thảm dày. Người ngồi trên thảm trông rất đáng yêu, là một… bé trai. Mạc Dịch Trình không biết nên định nghĩa ra sao về cái thân ảnh nho nhỏ trong trò chơi này, vóc người của cậu tuy nhỏ xíu, tay ngắn chân ngắn mập mập, mặt cũng tròn tròn, da trắng nộn nước cứ như chọc một cái là sẽ hỏng, đáng yêu đến độ chỉ cần nhìn qua một cái là trong lòng đã muốn tan chảy, thế nhưng nhìn cậu lại không giống trẻ con mà càng giống như là một thiếu niên trong phiên bản chibi.

(*) gốc ở đây vốn là cái chăn đơn, chăn đắp á, nhưng cái này không phù hợp với nội dung chương sau nên mình sẽ sửa lại cho phù hợp

Đúng lúc này, trên màn hình lại xuất hiện một đoạn văn bản thêm lần nữa.

Tư liệu của tinh linh:

Họ tên: Không biết (người chơi lựa chọn)

Giới tính: Nam

Tuổi: 18

Đến từ: Không biết

Tính cách: Đơn thuần, nhát gan

Cấp độ: 0

Hình thức bề ngoài: phiên bản chibi cấp thấp

Tiếp theo còn có danh hiệu tinh linh cái gì đó, chỉ số sức khỏe, giá trị thành tựu vân vân.

Mạc Dịch Trình chỉ nhìn sơ qua rồi tắt đi.

Ảnh đế bề bộn nhiều việc, đào đâu ra thời gian chơi cái trò nuôi dưỡng dành cho trẻ con này đây? Chưa kể còn bị cài đặt cưỡng chế.

“Thứ này phải gỡ cài đặt kiểu gì đây?” Mạc Dịch Trình lẩm bẩm.

Nguyện Tác be bé ngồi trong trò chơi vốn đang bụng đói ngắm cảnh vật lờ mờ ngoài cửa sổ, nghĩ xem xem bao giờ mới có thể sống lại. Bỗng nhiên trần nhà lại bị người ta xốc lên, cậu sợ hãi vội ôm chặt lấy đầu gối mình, cánh tay nho nhỏ mập mập vòng qua hai cái chân ngăn ngắn, cẩn thận ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Nguyện Tác đã nhìn thấy người đàn ông đẹp nhất mà cậu từng gặp trong đời. Mặc dù gia tộc của cậu có gen ưu việt nhất trong thế giới tinh tế, nhất là tướng mạo khiến cho người khác phải ca tụng, thế nhưng cậu vẫn cho rằng người đàn ông mày hơi cau, khí chất toàn thân trong ưu nhã lại mang theo cái lạnh thấu xương này, đẹp đến nỗi vô địch vũ trụ.

Người ta… đang nhìn mình. Tim Nguyện Tác nảy lên đập bang bang liên hồi.

Đây là người chơi mà hệ thống nói đến, là người sẽ nhận nuôi cậu sao? Người đẹp như vậy, sau này mình phải sinh hoạt chung với người ta sao? Vậy mình có nên tỏ ra lễ phép, chủ động chào hỏi một tiếng không?

Ngay lúc Nguyện Tác chọc chọc ngón tay còn chưa biết có nên mở miệng hay không, lại thấy cái người đẹp trai kia động đậy cánh môi mỏng, “Thứ này phải gỡ cài đặt kiểu gì đây?”

Oa… Thoáng cái Nguyện Tác đã bị dọa cho mặt nhỏ trắng bệch, nếu như bị gỡ bỏ thì sẽ hoàn toàn biến mất.

Không, không muốn biến mất…

Nguyện Tác biết đầu óc mình không được nhanh nhạy, bình thường các ca ca tỷ tỷ ai cũng chế giễu cậu, thế nhưng cậu cũng biết, còn sống là còn hy vọng, lúc phụ vương lâm chung cậu đã hạ lời thề, nhất định phải bảo vệ khu tinh tế thứ chín thật tốt. Mà tất cả, đều sẽ kết thúc trong phút chốc người đàn ông đẹp mắt này gỡ cài đặt.

Mạc Dịch Trình đã hơi bực mình rồi, hắn nhấn nút tắt máy mấy lần mà vẫn không có chút phản ứng nào. Chắc là phải gọi điện thoại cho Trần Củ, để cậu ta tìm người xử lí, tránh để có người mang ý xấu gieo rắc ứng dụng chứa virus nữa.

Đúng lúc này, trò chơi lại nhảy tiếp ra một cửa sổ.

Xin chào người chơi, ngài đã gặp được tiểu tinh linh của mình, bây giờ ngài có thể tùy ý lựa chọn.

Gỡ cài đặt or Đặt tên.

Mạc Dịch Trình đang định đứng dậy lấy cái điện thoại khác dừng lại, nhìn hai lựa chọn trên màn hình mà hơi hơi do dự.

Lúc đang chuẩn bị nhấn “Gỡ cài đặt”, đột nhiên lại nghe thấy một giọng nói mềm mại, chính là phát ra từ trong trò chơi.

Trong trò chơi, đứa nhỏ vốn đang cuộn tròn mình lại ngồi dưới đất giờ đứng lên, hai tay mập mập bé nhỏ xoa xoa vào nhau, chóp mũi bé xinh hồng hồng, một đôi mắt to tròn như đong đầy sao trời rực rỡ, mái tóc màu trà vừa nhỏ vừa mềm. Đứa nhỏ mím mím môi, thút thít hai cái rồi cố nín lại như là sợ hắn sẽ tức giận, sau đó mở miệng đầy đáng thương: “Ưm… Đừng mà… Tui… Tui ăn ít lắm, đừng gỡ bỏ tui có được không?”

Hết Chương 1.

oOo

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN