Nuông Chiều Nữ Chính Trong Ngược Văn
Chương 22
Tối hôm qua cả hai người đều uống rượu, hơn nữa thời gian lại quá muộn nên có chút mệt mỏi, căn bản không có khả năng lái xe về.
Vừa lúc khách sạn còn phòng, cho nên sau khi bữa tiệc kết thúc, Trình Diễm cùng Yến Hoài cũng không suy nghĩ nhiều, dứt khoát ở lại khách sạn một đêm.
Ngày hôm qua tài xế đưa Yến Hoài đến khách sạn, nên hôm nay, Trình Diễm liền đảm đương vai trò của tài xế, tiện đường đưa anh đến công ty.
Âm thanh nhắc nhở của Trình Diễm trên WeChat, bởi vì ngày thường rất ít khi anh bật chế độ tìm kiếm quanh đây, thật vất vả mới bật một lần, còn chưa tới nửa giờ đã có một cô gái nhắn tin cho anh.
Lòng hư vinh của Trình Diễm được thỏa mãn, ngón tay ở trên tay lái gõ gõ một chút, miệng thì lẩm bẩm một câu hát coi bộ rất vui sướng.
Yến Hoài liếc mắt nhìn nội dung, cũng không quá để ý.
Trình Diễm vẫn còn đang phấn khích, “Không biết cô gái này có xinh đẹp không?”
Yến Hoài mặc kệ anh.
Đang chuẩn bị đem điện thoại trả lại, thì WeChat lại nhận được một tin nhắn.
Trình Diễm ngó qua hỏi: “Vẫn là cô ấy à?”
“Trình Nặc.”
“Nói cái gì vậy?”
Đàn ông cũng không quanh co lòng vòng như phụ nữ, huống chi giao tình của Trình Diễm cùng Yến Hoài cũng không phải ngày một ngày hai, cho nhau xem tin nhắn là chuyện bình thường.
Yến Hoài mở ra tin nhắn ra xem.
Một đường link, phía dưới còn kèm theo một câu ——
【 Anh, mấy ngày nay em cùng sư tỷ đi nơi khác một chuyến, anh thay em chiếu cố Vi Vi một chút, em gửi WeChat cô ấy cho anh, về sau Vi Vi có việc tìm anh còn có cách mà liên lạc. 】 Trình Diễm chiếu cố Hòa Vi?
Yến Hoài bĩu môi dưới, tầm mắt quay trở lại, thời điểm click mở đường link, anh phát hiện một việc rất quỷ dị.
Hình đại diện và nick name của Hòa Vi, cùng người phụ cận vài phút trước làm quen với Trình Diễm giống nhau như đúc.
Yến Hoài nhíu mày, lại mở tin nhắn của người kia ra——
【Anh trai, muốn yêu qua mạng không? Tôi rất tốt! 】
Trùng hợp khi Trình Diễm bật tìm kiếm quanh đây, Hòa Vi lại bị chó ngáp phải ruồi.
Nhân phẩm cái gì.
Hiện tại Yến Hoài rất muốn đem cái người vừa rồi còn khoe khoang là Trình Diễm đá xuống xe.
Trình Diễm không phát hiện tình cảnh nguy hiểm của chính mình, thấy Yến Hoài không nói lời nào, lại nhanh chóng liếc mắt nhìn anh: “Nặc Nặc nói cái gì?”
“Không có gì.”
Yến Hoài rũ đôi mắt xuống, khóe miệng không tiếng động mà hạ xuống, sau đó ngón tay nhẹ ấn, dùng di động của Trình Diễm nhắn tin cho người xa lạ là Hòa Vi kia: 【 Tốt như thế nào? 】
–
Lúc Hòa Vi rửa mặt xong mới nhìn thấy tin nhắn này.
Cô vốn dĩ không hy vọng gì nhiều đối với người đàn ông mà cô thuận tay nhắn này, thậm chí cô còn có suy nghĩ quăng lưới thu nhiều cá, sau đó chọn người ưu tú nhất mà kết giao, kết quả từ lúc toilet đi ra liền thấy được một tin nhắn trả lời.
Hấp dẫn.
Hòa Vi bò lên trên giường trả lời một câu: 【 Mỗi buổi sáng tôi có thể gọi anh rời giường, buổi tối có thể nói chúc ngủ ngon, nửa đêm còn có thể đốc thúc anh nghỉ ngơi nha. 】
Chủ yếu chính là ——【 Tôi không dính người. 】
Không biết người ở đầu bên kia có phải hay không thấy cô trả lời chậm, hai câu này gửi qua một lúc lâu sau vẫn không có động tĩnh.
Hòa Vi click mở ảnh đại diện của anh ta nhìn thoáng qua, một màu trắng rất đơn giản, cộng thêm một cái không biết là đồ án gì đó.
Chính là bởi vì hình đại diện ngắn gọn trông có vẻ hào phóng này, người này ở giữa đông đảo những người phụ cận trở nên nổi bật, vừa rồi Hòa Vi liếc mắt một cái liền nhìn trúng, nhanh chóng quyết định nhắn cho anh ta một tin.
Đợi vài phút, người nọ rốt cuộc trả lời một chữ: 【 Tốt. 】
Hòa Vi thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên.
Cô hoàn toàn không nghĩ tới sẽ thuận lợi như vậy, hít sâu mấy hơi mới lại hỏi hệ thống: “Như vậy thật sự có thể chứ?”
“Nhưng, có thể…”
Hệ thống rõ ràng cũng bị tốc độ của cô làn cho sợ ngây người, dừng vài giây mới lại nói tiếp: “Ký chủ người xem mặt sau nick name của anh ta, đã bắt đầu hiển thị độ hảo cảm.”
Hòa Vi cúi đầu, lúc này mới nhìn kỹ nick name người nọ.
Một chữ Y viết hoa.
Mặt sau có hai con số màu đỏ, chính là độ hảo cảm mà hệ thống vừa nói.
Hòa Vi tập trung nhìn vào, không ngờ đã lên đến 78.
“…”
Tình huống này là thế nào?
…Rõ ràng cô cái gì cũng chưa làm.
Chẳng lẽ người đàn ông này đối với cô là nhất kiến chung tình?
Hòa Vi mở hình đại diện của chính mình ra xem một lần, đó là hình nhân vật hoạt hình manga anime, nick name là Hòa Khẩu, 21 tuổi, khu Đồng Thành.
Cho nên anh ta nhất kiến chung tình ở điểm nào?
Hòa Vi ngốc suốt một phút đồng hồ, một phút đồng hồ sau, cô bị thanh âm của hệ thống kéo trở lại: “Oa ký chủ, người thật lợi hại nha, vừa mới nói hai câu, độ hảo cảm của đối phương liền đến 78, lại tăng thêm hai điểm, độ hảo cảm của Yến Thần sẽ không bị giảm nữa, ký chủ tiếp tục cố gắng nha!”
“…”
Hòa Vi kích động đến nỗi tay có chút run, một lúc lâu sau, cô mới gửi yêu cầu kết bạn qua.
Rất nhanh chóng, người nọ liền đồng ý.
Hòa Vi: 【 Anh trai, anh bao lớn? 】
Gửi được một lúc, cô lại cảm thấy có chút không ổn, vội vàng bồi thêm một câu: 【 Ý tôi là tuổi anh đó. 】
Vài giây sau, đầu kia trả lời: 【27. 】
27, giống như cùng tuổi với Yến Hoài.
Hòa Vi cũng không nghĩ nhiều, đang định trả lời lại, người nọ đã gửi một tin nhắn lại đây: 【Đang họp, tối nay nói. 】
Cô không trả lời nữa.
Cùng thời gian đó, người bị tước đoạt tài khoản WeChat là Trình Diễm dừng xe lại, anh không thể tin được: “A Hoài, cậu nghiêm túc sao?”
Trình Diễm: “Cậu thiếu phụ nữ như vậy sao, không chiếm được Hòa Vi liền nhận lời yêu đương qua mạng của người khác?”
Yến Hoài không nói chuyện, anh giơ tay chỉnh chỉnh cà vạt.
Trình Diễm: “Đừng nghĩ không nói gì người anh em, cậu muốn dạng phụ nữ gì tôi nơi này đều có, ngực lớn, chân dài…”
“Ít nói nhảm đi.”
Yến Hoài mở cửa xe, “Cho tôi mượn dùng mấy ngày.”
Trình Diễm: “…”
Tốt, đối với Yến Hoài, anh trừ bỏ cho mượn cũng không còn cách nào khác.
–
Buổi sáng Hòa Vi ở nhà chơi nửa ngày.
Tầm giữa trưa cô gọi điện thoại cho tổng giám đốc Phỉ Lệ châu báu.
Rốt cuộc mới chỉ qua một đêm, nên người nọ chưa quên được cô, vừa nghe thấy giọng nói của cô trong nháy mắt liền nhớ lại sự tình tối hôm qua, “Cô gái, xưng hô thế nào?”
“Ngài gọi tôi Hòa Vi là được.”
“Không dám không dám…”
Người nọ vừa nghe thấy họ của cô và Yến Hoài không giống nhau, sợ cô chính là tiểu tình nhân bí mật của Yến Hoài, vội vàng nói, “Hòa tiểu thư, cuối tuần cô trực tiếp đến công ty bên này đi, bởi vì nhẫn còn chưa có đưa ra thị trường, nên phải căn cứ vào kích cỡ ngón tay của cô để làm một chiếc thích hợp, chúng ta cũng thuận tiện bàn chuyện hợp đồng một chút.”
Dừng vài giây, anh ta lại hỏi: “Cô xem có được không?”
Hòa Vi: “…”
Nhờ phúc của Yến Hoài, cô có ảo giác mình trở thành thiên kim nhà giàu nào đó rồi.
Hòa Vi đáp ứng, hẹn thời gian cụ thể xong, hai bên kết thúc trò chuyện.
Cô đem điện thoại ném ở một bên, đôi mắt vừa nâng liền thấy một chiếc áo khoác tây trang.
Là ngày hôm qua cô khoác trở về.
Yến Hoài.
Hai mắt Hòa Vi nhìn chằm chằm, nhớ tới mình căn bản không có phương thức liên hệ của Yến Hoài, chỉ có thể tạm thời dừng ý nghĩ trả lại cho anh, cô rời giường cầm lấy chiếc áo kia, lại lên mạng tìm cách giặt, cô quyết định sau khi giặt xong, trước tiên cứ đặt ở nhà mình, có cơ hội sẽ trả lại cho anh.
Thời gian trôi qua quá nhanh, đảo mắt liền đến cuối tuần, cũng là ngày mà Hòa Vi cùng công ty Phỉ Lệ hẹn để nói chuyện hợp đồng.
Đúng 9 giờ rưỡi, Hòa Vi đúng giờ tới văn phòng tổng giám đốc của Phỉ Lệ châu báu.
Văn phòng rộng mở sáng sủa, đang ngồi ở bên trong có ba nam hai nữ, một người chuyên phụ trách giấy tờ ký hợp đồng của giám đốc, là người đàn ông trên dưới bốn mươi tuổi.
Còn có hai người phụ nữ, một người là nhà thiết kế của công ty, một người là trợ lý nhà thiết kế.
Trong đó có hai người đàn ông, Hòa Vi đều đã gặp qua, trừ bỏ tổng giám đốc Từ Thiên Lập gặp vào lần trước, còn có một người quen.
Hòa Vi đối với Tô Mộc gật gật đầu, “Sư huynh.”
Tô Mộc cong môi cười, “Xem ra lần này chúng ta lại tiếp tục hợp tác rồi.”
Hòa Vi cười, không biết nói tiếp như thế nào.
Chờ đến khi hợp đồng đến tay, cô nhìn từng điều khoản sau đó mới phản ứng lại đây—— lần này Phỉ Lệ châu báu tung ra thị trường bộ trang sức với chủ đề tình nhân, bao gồm nhẫn, vòng cổ thậm chí là những đồ vật nhỏ như ghim cài áo.
Mà lần hợp tác này, nam minh tinh, thực khéo chính là Tô Mộc.
Hòa Vi dùng gần nửa tiếng đồng hồ mới xem xong hợp đồng, nghĩ kỹ thì bởi vì quan hệ cùng Yến Hoài bọn họ chắc cũng không đến mức bẫy cô, sau khi xác định không có vấn đề cô liền ký tên.
Hợp đồng rất nhanh chóng được người mang đi đóng dấu.
Ở văn phòng chờ hợp đồng vài phút, trợ lý nhà thiết kế tới đo kích cỡ ngón tay cho cô.
Đây là một việc rất tinh tế, ước chừng tốn mất mười lăm phút.
Sau khi hợp đồng được đưa về, trợ lý mới đem số liệu ghi lại, cố ấy lại từ trong túi lấy ra thước cuộn, “Hòa tiểu thư, còn cần số đo cơ thể một chút”
Sợ Hòa Vi không rõ, cô ấy tự giải thích: “Bởi vì chủ đề là tình yêu và hôn nhân, cho nên còn cần thử mấy bộ lễ phục áo cưới.”
Hòa Vi gật đầu, đứng dậy tùy ý để cô trợ lý kia khoa tay múa chân trên người cô.
Ở bên cạnh Tô Mộc cũng đang đứng, nhưng mà vẫn có sự khác biệt, Hòa Vi là trợ lý phụ trách, mà Tô Mộc là trực tiếp nhà thiết kế phụ trách.
Hòa Vi thở dài, ngược lại nghĩ đến mấy chục vạn tiền thù lao trên hợp đồng, nháy mắt lại cảm thấy động lực mười phần.
Thời điểm trợ lý lấy số đo, cô thấy đợi rất nhàm chán, nên đã nhắn một tin nhắn cho đối tượng trên mạng của mình: 【 Ăn cơm chưa?】
Khi tin nhắn gửi đi là 11 giờ bốn mươi lăm phút.
12 giờ 10 phút Hòa Vi mang theo hợp đồng ra khỏi cửa, liền nhận được câu trả lời từ người nọ: 【 Vừa mới họp xong, giờ sẽ ăn. 】
Hòa Vi nhìn độ hảo cảm ở mặt sau của Y, 79.
Mấy ngày nay sáng trưa chiều tối cô đều hỏi han ân cần, mà độ hảo cảm mới chỉ tăng một điểm.
Hòa Vi thở dài, có chút chán nản.
Vì là đối tượng quen qua mạng, nên những biện pháp tăng độ hảo cảm của Yến Thần như làm mì trường thọ, hay kéo cổ áo trễ xuống đều không có tác dụng.
Hòa Vi suy tư vài giây, thoáng nhìn trên đường có mấy người phụ nữ mặc đồ trông rất gợi cảm quyến rũ, trong đầu cô liền lóe lên, thuận tay lên trên mạng tìm một tấm ảnh mỹ nữ lộ nửa ngực bị che mặt gửi qua.
Một phút đồng hồ qua đi, bên kia không động tĩnh.
Hai phút qua đi, Hòa Vi đã lên xe taxi, WeChat vẫn yên tĩnh như vậy.
……
Năm phút đồng hồ qua đi, rốt cuộc, cũng có tin nhắn trả lời.
Y: 【? 】
Hòa Vi: 【 Đẹp không? 】
Tạm dừng vài giây, cô nghĩ đến trước kia khi quen Yến Thần, mỗi lần nói chuyện phiếm anh ta đều muốn cô gọi những từ ngữ thân mật, đầu ngón tay cô vừa run rẩy vừa gõ thêm hai chữ.
Vì thế tin nhắn liền biến thành như vậy——
Đẹp không?
Chồng Yêu.
Hòa Vi cảm thấy mình rất lợi hại, vì tăng độ hảo cảm mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Cô cảm thấy dù là nhiều hay ít độ hảo cảm cũng sẽ tăng, rốt cuộc mấy ngày nay cùng đối tượng qua mạng này nói chuyện cũng được tính là vui vẻ.
Kết quả đợi vài phút, bên kia lại không có động tĩnh.
Thẳng đến khi xe taxi dừng tại trước cổng tiểu khu,thời điểm Hòa Vi sắp bỏ cuộc, người nọ đã nhắn tin trả lời——
【 Ngoan, gọi lại một lần. 】
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!