Ở Cuối Mùa Thu - Tam Quý Miêu - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
31


Ở Cuối Mùa Thu - Tam Quý Miêu


Chương 6


Đầu ngón tay hắn ấm áp đến thế, so với đồ chơi lạnh lẽo, nó khiến tôi kích thích hơn.
Tôi động tình dùng hai tay quấn lấy cổ hắn, đầu lưỡi của chúng tôi còn dây dưa, hơi thở trao đổi, ngón tay cắm vào âm đ*o của tôi thẳng lên đỉnh, tôi kêu lên một tiếng đau đớn, hai chân càng mở rộng.
Thẩm Yến giống như là biết tôi đang suy nghĩ gì, ngón tay cắm vào từ một ngón ban đầu, biến thành hai ngón.
Tốc độ ra vào của hắn rất nhanh, tôi còn chưa thật sự cùng người khác làm tình bao giờ, cho nên hai ngón tay cũng đủ nhồi nhét vào huyệt động chật chội của tôi, có chút căng trướng, không đau, thỉnh thoảng cọ xát vào thịt non trong hoa huy*t, mỗi một lần như vậy đều làm cho tôi sung sướng đến mức thở hổn hển ra tiếng.
Đến cuối nụ hôn, tôi dựa vào vai Thẩm Yến, thở hổn hển theo nhịp độ thâm nhập của hắn.
Phía dưới càng ngày càng ướt, ngón tay Thẩm Yến tiến vào thuận lợi hơn, lúc tôi sắp chịu không nổi, hắn đột nhiên rút ra.
hoa huy*t vốn dĩ đầy ắp của tôi đột nhiên trở nên trống rỗng, cảm giác hư không khó chịu lập tức bao trùm lấy tôi.
Lúc này, tôi vẫn còn gác chân trên ghế sô pha, dang rộng, lộ ra âm hộ đối diện với Thẩm Yến, nhưng tôi mệt đến mức không khép chân được.
Tôi nhìn hắn một cách đầy mê hoặc, giống như một phụ nữ phóng đãng cầu xin… Không, có lẽ chính là tôi đang ở đây, ngay bây giờ.
Thầy ơi, em muốn thầy dùng ngón tay làm em, xin anh, cắm em đi…” Tôi chủ động dùng ngón tay mở môi âm hộ ra, để lộ ra cửa huyệt còn đang chảy nước.
Giọng nói của tôi sau khi uống rượu đã trở nên mơ hồ, không biết từ khi nào còn thêm một chút mê hoặc.
Thẩm Yến ngồi xổm xuống, bất chợt vùi đầu liếm môi âm hộ của tôi.
Đầu lưỡi mềm mại của hắn giống như có ma lực, cọ qua mỗi lần trên âm đế, đều làm cho cả người tôi run lên, tôi cảm thấy cửa huyệt của mình đang mãnh liệt co rút lại.
Chiếc lưỡi ướt mang theo chút ấm áp.
Giáo viên của tôi đang tập trung vào việc liếm hoa huy*t tôi.
“A…” Hắn tăng tốc, đầu lưỡi nhẹ nhàng chọc vào âm đ*o, khoái cảm tột cùng khiến tôi khép chân, kẹp đầu hắn vào giữa hai chân mình.
Hắn tách mạnh chân tôi ra, ấn tay lên đùi tôi và há mồm mút tôi mạnh hơn.
Tôi bị kích thích đến nỗi tay siết chặt và ngón chân cuộn tròn.
Thẩm Yến liếm tôi ướt đến mức không còn giữ được hình dạng, hắn tìm được điểm mẫn cảm của tôi, chơi xấu mà trêu chọc tôi, thúc đẩy cọ quẹt, cào cào cửa động của tôi mà không hề theo bất kỳ tần suất nào, mỗi lần liếm láp đều dừng lại vào lúc tôi không ngờ tới nhất.
Đầu óc tôi gần như không thể suy nghĩ gì nữa, tôi nghiêng đầu thở hổn hển: “A… thầy ơi, thầy liếm em sướng quá, ưm…”
Bàn tay đặt trên đùi tôi ấn mạnh hơn, hắn nắm lấy âm đế của tôi, mút bằng cánh môi, đầu lưỡi nhanh chóng rà lên rà xuống.
Thật tuyệt…
Xè….
Đầu óc tôi đột nhiên trống rỗng trong vài giây, một luồng nhiệt ấm áp tuôn ra từ lỗ hoa huy*t của tôi, cuối cùng hoa huy*t đột nhiên co rút vài lần.
Tôi đạt cực khoái…
Chất dịch tình ái đang chậm rãi tràn ra giữa hai chân tôi, tôi đã mất đi toàn bộ sức lực.
Thẩm Yến lau chất lỏng dâm đãng giữa hai chân tôi, sau khi mặc quần lót vào giúp tôi, hắn xoay người đi vào WC phía sau.
Tôi nghe thấy tiếng nước chảy từ bên trong, men rượu vơi đi rất nhiều, hơi thở cứng đờ, khuôn mặt tôi trở nên nóng bừng khi nghĩ đến những lời dâm loạn mà mình vừa nói.
Nghĩ một lúc, tôi căn bản không thể đối mặt với Thẩm Yến lúc này, vì vậy tôi vội vàng bỏ trốn trước khi hắn ra ngoài.

Trở lại phòng mình, Kiều Nam đang ăn dứa trong đĩa trái cây, cô ấy nghi ngờ nhìn tôi: “Cậu bị rơi vào bồn vệ sinh à, sao ở đấy lâu vậy?” “
Tôi liếc cô ấy một cái trắng mắt, đi đến vị trí của mình trước đó.
Tôn Dương rõ ràng do dự một lúc, mới lo lắng hỏi tôi: “Chị, sao chị lại đi đây lâu như vậy, còn không mang theo điện thoại di động, tôi còn tưởng chị đã gặp chuyện gì…” “
Kiều Nam cười ha hả bên cạnh: “Thôi đi, cô ấy không để người khác gặp tai nạn thì đã phải tạ ơn trời đất rồi, tính tình bạo lực của Đồng Hoạ này, ai mà dám khiêu khích cô ấy chứ?” Nói xong, cô ấy cảm thấy không đủ, lại tức giận nhìn Tôn Dương: “Thằng nhóc cậu còn chưa bao giờ quan tâm đến chị như vậy.”
Tôn Dương cười xấu hổ.
Có lẽ Kiều Nam cảm thấy nhàm chán, lại quay đầu tiếp tục hát.
Tôn Dương thì thầm với tôi rằng không biết có thể trao đổi thông tin liên lạc không, đầu óc tôi tràn đầy hình ảnh kia, vì vậy mơ màng hồ đồ mà đọc số QQ của mình cho cậu ta biết.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN