– ———
Một ngày sau khi Bành Thần tuyên bố lý thuyết tình yêu kỳ quái của mình, cô lại vui vẻ đi quay mấy cảnh yêu đương ngọt ngào.
Đại Hải: “…Không phải chị bảo không tin vào tình yêu à?”
Bành Thần hung hồn nói: “Không tin nhưng vẫn có thể trải nghiệm mà. Nhất là tình yêu trong phim nè, cứ trải nghiệm hết sức mình đi, có phải chịu trách nhiệm đâu mà sợ.”
Đại Hải: “…” Lời của người đàn bà tồi tệ nào đây chứ!!!
Bành Thần trong “Tinh Đồ” đã có tới tận hai mối tình.
Lần thứ nhất là cùng Mạnh Dịch, hai người là tình yêu thanh xuân vườn trường trong sáng, sau đó vì Bành Thần muốn vào giới giải trí, Mạch Dịch lại không đồng ý để cô tiến vào vòng này, nên cuối cùng bọn họ quyết định chia tay.
Sau khi chia tay, Bành Thần tập trung vào sự nghiệp và không yêu thêm ai nữa.
Ngược lại, Mạnh Dịch học cao học và tiến sĩ, tốt nghiệp xong thì ở lại trường dạy học, sau đó gặp một cô gái làm trong cơ quan nhà nước, không tới một năm sau thì kết hôn, còn sinh được một cặp sinh đôi gái vô cùng đáng yêu.
Cho nên tuy rằng tình yêu giữa Mạch Dịch và Bành Thần trong phim không viên mãn, nhưng cũng được coi là cầu nhân đắc nhân* rồi.
– ———
Cầu nhân đắc nhân (求仁得仁): Trích trong “Luận ngữ Không Tử” được hiểu là “Ai đòi xứng đáng được đối xử tốt thì phải làm điều tốt”. Ý nghĩa của thành ngữ này là nếu bạn muốn được đối xử tốt hoặc nhận được lòng tốt từ người khác, bạn cần phải tự đối xử tốt trước trước.
– ———
Hơn nữa, cả Bành Thần và Mạch Dịch đều thấy quan điểm về tình yêu và hôn nhân trong phim này khá đúng đắn. Bở vì trong phim truyền hình nói chung, nếu nam chính chia tay với nữ chính, nếu chia tay do tính cách không hợp, thì phim sẽ cho nam chính một cái kết không viên mãn, ít nhất cũng cho nam chính hối hận.
Nhưng phim này thì không, theo lời của đạo diễn Đường: “Chỉ cần không vi pham nguyên tắc, sẽ không có đúng sai, chỉ có phù hợp hay không.”
Đây là quan niệm của người trưởng thành. Tuy rằng đã chia tay, không phải do anh có lỗi với em, em có lỗi với anh, đơn giản chỉ vì ta không hợp.
Cho nên trước khi bạn gặp được người thích hợp, bạn sẽ chờ để cùng người đó sống hạnh phúc.
Giống như cô gái Mạch Dịch gặp được trong buổi xem mắt.
Trên thực tế trong phim không chỉ Mạch Dịch gặp được người phù hợp mà cả Bành Thần cũng thế. Trong phim cô gặp được người chồng lớn hơn mình 5 tuổi và là người ngoài giới. Bành Thần gặp anh trong một hô liên hoan với bạn bè, sau đó anh ấy đã thẳng thắn theo đuổi Bành Thần.
1
“Tinh Đồ” chú trọng vào tuyến sự nghiệp của nữ chính nên không có nhiều cảnh tình cảm lắm. Nói cách khác, xen giữa tuyến sự nghiệp, nên dù cho Bành Thần đã sớm kết hôn, nhưng người có nhiều tuyến tình cảm nhất với cô vẫn là Mạch Dịch.
Bởi vì Mạnh Dịch trong phim không chỉ có tuyến tình cảm mà còn có tuyến sự nghiệp.
Thế cho nên bản thân Mạnh Dịch có lúc còn nói giỡn: “Dù sớm chia tay với nữ chính nhưng em vẫn kiên cường bám trụ trong phim này. Đúng là một kỳ tích.”
Đạo diễn Đường cố ý trêu chọc anh: “Không được, ai bảo cậu không có lịch trình khác cơ! Cậu mà có lịch trình khác là tôi sớm cho cậu đi rồi.”
Mạnh Dịch: “…”
Mấy lời này của đạo diễn Đường hình như đang nói kháy Kiều Toa ấy nhỉ.
Nói đến đây, gần đây Kiều Toa tiếc xanh ruột, ban đầu cô chỉ muốn ngầm tìm một bộ phim khác, ai biết Đường đạo diễn lại nóng tính như vậy, thà thay đổi kịch bản để cô “đi” sớm thay vì đồng ý cô làm như vậy. Dù sao chuyện này là do cô kiếm chuyện trước, cô cũng không thể xấu hổ cầu xin đạo diễn Đường, vì cuối cùng cũng chỉ xám mặt rời đoàn làm phim “Tinh Đồ”.
Nhưng cô vẫn còn tự an ủi bản thân, ít ra bây giờ cô cũng đã diễn trong bộ “Tinh Đồ” rồi, sau này còn nhận được vai chính ở một bộ phim khác, như vậy thì cũng không phải tổn thất quá lớn.
Nhưng ai biết rằng vì nhiều lý do như kịch bản, kinh phí mà còn lâu mới vào đoàn mới.
Nếu biết vậy sớm hơn, cô sẽ kiên nhẫn đợi khởi quay rồi với nói với đạo diễn bên “Tinh Đồ”, như thế thì cô vừa hoàn thành phần quay trong “Tinh Đồ”, lại vừa không đắc tội đạo diễn Đường, cũng không lãng phí hai tháng trời.
Hơn nữa hồi trước đã từng vào hai đoàn cùng lúc, nên giờ cô không dám làm vậy thêm nữa, cho nên chỉ ở yên một chỗ, không biết chuyện này sẽ tốn bao nhiêu thời gian!
Nghĩ là lại thấy chán.
Mặc dù Bành Thần không hỏi cụ thể về tình hình hiện tại của Kiều Toa, nhưng giới này không lớn cũng không nhỏ, lý do quan trọng nhất Bành Thần nghe được tình hình của cô ấy là vì Đại Hải có một nhóm chat trợ lý. Với tình hình hiện tại của Kiều Toa, cô cũng không thông cảm được gì cả, chả ai có thể đồng cảm với một người đã từng hãm hại mình, cô cũng đâu phải thánh mẫu Maria.
Cô không vỗ tay ăn mừng là may rồi.
Hơn nữa, đi đến bước này là do Kiều Toa tự chọn, chả ai ép cổ cả.
Lớn cả rồi, tự nên có trách nhiệm với sự lựa chọn của mình.
Quá trình quay phim “Tinh Đồ” vẫn suôn sẻ, Bành Thần thì vẫn chăm chỉ quay không gây chuyện. Trong thời gian này có một chuyện khác đã xảy ra, đó là quảng cáo dầu gội đầu Bành Thần quay trước đó cũng lên sóng.
Giống như lần trước theo dõi chương trình giải trí của Bành Thần, Đại Hải cũng bật TV sớm rồi bắt đầu chờ quảng cáo của cô.
Khi đó cậu không ở trong phòng riêng mà lại ở cùng mấy trợ lý khác chơi mạt chược. Tự dưng mọi người lại thấy cậu bật TV và bắt đầu xem quảng cáo, lại nghĩ rằng cậu đang theo dõi một bộ phim nào đó cơ.
Thế là một người chơi mạt chược cùng tò mò hỏi: “Làm sao thế, gần đây có bộ phim nào đáng xem hả?”
Đại Hải: “Tôi có xem phim đâu, tôi coi quảng cáo mà!”
Mọi người: “…”
Nhưng tới khi khuôn mặt quen thuộc của Bành Thần xuất hiện trên TV, cuối cùng mọi người cũng nhận ra rằng mấy người họ đang xem quảng cáo thiệt!
Mặc dù Bành Thần đã quay quảng cáo cho dầu gội đầu Odia, nhưng cô lại không phải là người phát ngôn chính thức của Odia, nhiều nhất chỉ là người phát ngôn quảng cáo, vì thế Weibo chính thức của Odia không có nội dung nào liên quan tới Bành Thần, tới khi quảng cáo sắp phát sóng, tài khoản Weibo chính thức của Odia mới đăng quảng cáo, và tiện thể tag Bành Thần vào.
Vì thế gần như sau khi quảng cáo được phát sóng, cư dân mạng mới biết Bành Thần đang quảng cáo cho một loại dầu gội đầu.
Giống như suy nghĩ của Bành Thần khi lần đầu tiên nghe quảng cáo về dầu gội đầu này, dân mạng cũng nghĩ y chang lúc nghe tin Bành Thần quảng cáo cho một loại dầu gội đầu — có phải đó là dầu gội đầu trà xanh không?
Tuy nhiên, mặc dù dầu gội đầu này không có hương vị trà xanh, nhưng quảng cáo lại phù hợp với phong thái nữ vương của Bành Thần. Cho dù đó là Bành Thần với cái đầu đầy bọt nhảy múa trong nhà vệ sinh hay là Bành Thần bước trên thảm đỏ với lễ phục sang trọng nhận được tình cảm của những người mẫu nam, tất cả đều phù hợp với tính cách của Bành Thần.
Nói thế nào nhỉ, toàn bộ quảng cáo tạo cho người xem cảm giác “xem tôi kiêu ngạo nhìn chúng sinh như thế nào, xem tôi bước ngạo nghễ không quen ai thế nào”.
Và trùng hợp hơn nữa, tên của loại dầu gội đầu mới này lại là “Nữ vương”, vì thế quảng cáo hoàn toàn phù hợp với hình ảnh của Bành Thần.
Tới nỗi sau khi quảng cáo được phát sóng, Đại Hải và mấy người bạn cùng chơi mạt chược với cậu còn nghĩ tới việc đứng dậy chào Nữ Hoàng.
Trên bàn mạt chược im lặng một hồi lâu, sau đó một trong những người chơi mạt chược rất nghiêm túc hỏi Đại Hải: “Thật ra có một chuyện tôi luôn tò mò. Tôi hay gặp Bành Thần trong đoàn phim và thấy cổ khá tốt bụng. Bình thường lúc gặp nhau ở đoàn phim, thấy cô ấy cũng dễ kết thân, nhưng lại không biết trong cuộc sống hàng ngày cô ấy như thế nào, thế cô ấy là người thân thiện dễ gần hay lạnh lùng vậy?”
Đại Hải hùng hồn nói: “Đương nhiên là người dễ kết thân rồi! Còn cái mà lạnh lùng như xa cách người khác vạn dặm là thiết lập ấy, cậu có hiểu không? Giống như nữ vương trà xanh với bình hoa công chúa đều là thiết lập tạo ra, cậu với chị nhà tôi biết nhau cũng lâu như vậy mà không nhìn ra cổ thực ra là người hay nói chuyện tầm phào sao?”
Người kia: “… Người hay nói chuyện tầm phào không phải cậu hả?”
Đại Hải: “…”
Quảng cáo dầu gội đầu này được phát sóng khá thường xuyên, hiệu quả ngay sau quảng cáo cũng không rõ ràng lắm, nhưng sau vài ngày tới thì Vương Hà đã gọi điện cho Bành Thần, nói là cô và Odia bên kia khảo sát, thấy gần đây doanh số bán loại dầu gội “Nữ vương” này của Odia có xu hướng tăng rõ rệt. Mặc dù không rõ liệu đó có phải do Bành Thần không, nhưng xét cho cùng, chuyện này cũng chỉ xuất hiện sau khi quảng cáo của Bành Thần được lên sóng, vì thế chuyện này cũng được tính vào là công của Bành Thần.
Dù sao ít ra cũng nhờ tiếng thơm của quảng cáo lần này, mà lần đầu quay quảng cáo của Bành Thần rất thành công.
Ngay cả một người bạn của Vương Hà đang mở tiệm làm tóc cũng cho biết, nhiều cô gái gần đây tới tiệm cắt nhuộm tóc cầm theo ảnh trong quảng cáo đến tiệm, yêu cầu được cắt cùng một kiểu với Bành Thần.
Bành Thần: “Kiểu tóc không phải trọng điểm, quan trọng nhất là mặt.”
Vương Hiểu: “Khoe ghê đó!”
Sau khi hai người nói chút chuyện về quảng cáo, Vương Hà lại chủ động nói sang vấn đề khác: “Nhớ lần trước chị nói chuyện chụp tạp chí không? Dạo này em cũng có chút mặt mũi, nếu không có gì ngoài ý muốn có thể mình sẽ hợp tác với một tập san nam. Chị sẽ cố tranh cho em trang bìa đơn, nhưng nếu không được thì em có thể chụp bìa đôi không?”
Bành Thần tràn đầy tự tin: “Em không cần chú ý nhiều đâu? Tại người cần chú ý phải là người kia chứ ạ? Dù em chưa thắng cái giải diễn xuất nào bao giờ, nhưng so mặt thì em tự tin mình không thua!”
Vương Hà: “…”
Dù không muốn thừa nhận nhưng không thể không nói, có nghệ sỹ như này đúng tuyệt!
Khi đó Vương Hạ thuận tiện đề cập với Bành Thần một chút, chưa nói cụ thể cái gì, cho nên Bành Thần vốn tưởng chuyện này bàn bạc còn lâu mới được, nhưng chưa tới nửa tháng, Vương Hà đã nói là chuyện tạp chí quyết định xong hết rồi, đúng là một trang bìa đôi, hơn nữa tháng sau sẽ chụp luôn.
Bành Thần khá tò mò: “Nữ minh tinh nào mà lại nghĩ quẩn muốn so kè nhan sắc với em vậy chị?”
Vương Hà: “À, người này cũng khá thân đấy.”
Bành Thần: “?”
Vương Hà: “Là Lâm Phương Phi á!”
Bành Thần: “Phốc!”
Hóa ra là Garfield… Không, hóa ra là Phương Phỉ à!
Nhắc mới nhớ lâu lắm Bành Thần chưa gặp Lâm Phương Phỉ từ khi cô ấy vắng mặt trong hôm ghi hình gần đây của “Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ”! Hơn nữa, Lâm Phương Phỉ lại là một vũ công, quay phim không phải chuyên môn của cô, việc này cũng chỉ được coi là công việc bán thời gian mà thôi, không giống như Bành Thần, cả năm ở trong đoàn phim, thế nơi làm việc của hai người cũng không giao thoa nhiều nên cũng không gặp nhau nhiều lắm.
Vương Hà: “Thực ra lần này bên tạp chí quyết định em với Lâm Phương Phỉ chụp hình chung là do chương trình “Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ” đó. Chương trình này cũng được coi là chương trình giải trí nổi tiếng nhất trong năm nay mà, mà lại tới hai tập nữa là hết rồi, có thể bên tạp chí sẽ chọn chụp sáu thực tập sinh chiến thắng, vì thế hai mentor của chương trình chụp ảnh lần này cũng thêm chút độ nóng cho chương trình.”
Bành Trần gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Cùng lúc đó, người đại diện của Lâm Phương Phi cũng đang nói với Lâm Phương Phi chuyện tương tự, vốn dĩ người đại diện lo Lâm Phương Phi sẽ từ chối, nhưng Lâm Phương Phi chỉ bình tĩnh gật đầu.
Người đại diện: “Là Bành Thần đó, là cùng Bành Thần chụp tạp chí, em chắc chắn đã nghĩ kỹ rồi chứ?”
Thật ra có một câu người đại diện chưa nói, thực sự cô ấy không sợ bị diễm áp hả?
Vậy mà Lâm Phương Phỉ lại tự bào chữa: “Bị áp nặng vậy mãi cũng quen rồi.”
+
Người đại diện: “…” Chả biết sao vừa thấy buồn vừa thấy hài cơ chứ.