Ốc Sên Chạy Full - Chương 154
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
66


Ốc Sên Chạy Full


Chương 154


Lục Song và Chu Phóng, một người sắp làm bố, một người chuẩn bị làm cha nuôi mấy hôm nay đều tụ tập bới nhau để bàn tính chuyện đại sự. Một người cầm quyển từ điển đặt tên dày cộp, một người cầm quyển phong thủy ngũ hành bát quái, nghiên cứu rất lâu, đặt rất nhiều tên dự bị để Vệ Nam quyết định. Vệ Nam chọn hai cái tên nghe cùng thuận tay, nét viết đơn giản, dễ nhớ dễ đọc: Lục Trạch Văn, Lục Trạch Hiên.

Chu Phóng giải thích một lô xích sông, nào là Trạch là ơn trạch trời cho, Văn là văn chương bay lượn, Hiên là hiên ngang bất khuất, Vệ Nam nghe mà miệng giật giật từ nhà đến bệnh viện.

Kết quả là một trai một gái, tên “Hiên” không thích hợp cho con gái nên đổi thành “Huyên”.

Hai anh êm Trạch Văn Trạch Huyên đều khỏe mạnh, hoạt bát, suốt ngày nhe nanh múa vuốt khóc oe oe khiến mấy cô y tá trong khoa sản mệt mỏi bơ phờ.

Sau khi Vệ Nam lại sức, Lục Song dìu Vệ Nam đi thăm các con. Vệ Nam thấy em gái Trạch Huyên quấy khóc suốt không thôi, anh trai Trạch Văn có vẻ rất ngoan, quay sang nhìn bố mẹ đứng ngoài cửa còn giơ tay khua chân.

Cặp song sinh này sắp lặp lại bi kịch về mối quan hệ anh em đáng sợ của Lục Song và Lục Đan, Vệ Đằng và Vệ Nam …

Lục Song mỉm cười và nói: “Yên tâm đi, có người cha hoàn mỹ như anh dạy dỗ, chúng sẽ rất ngoan. Anh sẽ rèn luyện chúng thành những đứa trẻ biết nghe lời nhất”. Nói xong, Lục Song hướng ánh mắt dịu dàng vào phòng, chỉ thấy Lục Trạch Văn ngoan ngoãn đã rụt cái tay vừa giơ ra, híp mắt nhìn cha. Lục Trạch Huyên cũng không khóc nữa, quay sang tròn xoe mắt nhìn bố.

Vệ Nam nắm chặt tay Lục Song và nói: “…Giao cho anh đấy”.

Lục Song khẽ cười: “Máu trên người chúng là của anh mà. Chắc chắn anh hiểu chúng… rõ như lòng bàn tay. Anh rất vui khi được huấn luyện… à không, giáo dục chúng. Mang thai chín tháng mười ngày, em thật vất vả, việc dạy con cứ giao cả cho anh”. Nói xong anh hôn Vệ Nam rồi bế cô về phòng bệnh, sau đó đến phòng trẻ sơ sinh chơi với hai con.

Vệ Nam nghĩ bụng, phản ừng của Lục Trạch Văn và Lục Trạch Huyên lúc nãy, chắc hẳn là kết quả nhìn chăm chú với ánh mắt dịu dàng của người cha “Hoàn mỹ nhất” trong suốt mấy ngày hôm nay.

Kỳ Quyên ngồi cạnh giường bệnh, vừa gọt táo vừa than thở: “Tao thấy con mày mới nhỏ thế mà đã bướng bỉnh rồi, hai tên quỷ sứ, chắc sẽ đau đầu lắm đấy”.

Vệ Nam cười và nói: “Không sao, Lục Song sẽ xử lý chúng”.

Kỳ Quyên ngớ người vỗ vai Vệ Nam, nghiêm giọng nói: “Mày tin người cha như anh ta, cộng thêm ông cha nuôi Chu Phóng có thể giáo dục… những đứa trẻ ưu tú sao?”

Vệ Nam nhăn nhó: “Không sao, dù là hai tên quỷ sứ thì tao cũng nhận:. Cô ngừng một lát, khẽ nói: “Dù có biến dị thế nào thì chúng cũng di truyền một phần… ngây thơ, trong sáng của tao mà”.

Kỳ Quyên gật đầu: “Vì vậy, nhìn hai đứa trẻ có thể thấy được Lục Song tuyệt đối là…”

Bỗng nhiên Lục Song đẩy cửa bước vào, mỉm cười với Kỳ Quyên và nói: “Kỳ Quyên, em đang đánh giá anh à?”

Kỳ Quyên nhìn Vệ Nam một cái rồi quay đầu mỉm cười rạng rỡ: “Vâng ạ, bỗng nhiên em thấy anh là người cha hoàn mỹ nhất trên thế giới này”.

Lục Song mỉm cười rồi nói với Vệ Nam: “Hình như con rất đói, phải mời em ra tay thôi”.

Vệ Nam nói: “Anh cho các con ăn sữa đi”.

“Bắc sĩ nói sữa mẹ rất tốt cho sự phát triển của trẻ”.

Vệ Nam im lặng một lúc rất lâu rồi mới bi thảm nhìn bầu trời ở phía xa: “Vâng”

Không biết hai đứa trẻ ăn uống thế nào, Vệ Nam bắt đầu nhẩm tính trong bụng, chi bằng sau khi ra viện tìm một vú em thật khỏe mạnh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN