Ốc Sên Chạy Full - Chương 34
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
62


Ốc Sên Chạy Full


Chương 34


Vệ Nam kéo nick của anh ta vào list bạn học, xóa mục người yêu.
Vệ Nam thay đổi status là “Người này đang chết vì ôn thi, có chuyện gì xin hãy đốt vàng mã”.
Vệ Nam mỉm cười, out nick rồi leo lên giường đi ngủ.
Trong giấc mơ, Vệ Nam thấy mình đang ngồi trong phòng thi. Kết quả là không trả lời được câu nào, nước mắt ròng ròng bước ra khỏi phòng thi.
Sau đó cô lại mơ đến kỳ thi hết học phần môn “Bệnh lý học” nhiều năm trước, những dấu hiệu về viêm tiểu cầu thận học thuộc làu làu như con vẹt cuối cùng xuất hiện trên bài thi.
Buổi tối hôm ấy, có một cậu sinh viên cao to đứng ngoài cửa đợi mình. Vệ Nam ngẩng đầu nhìn qua cửa sổ, nhìn thấy khuôn mặt không chút biểu cảm của người ấy.
Sau khi nộp bài, Vệ Nam cùng người ấy đến bụi rừng cây nhỏ sau vườn.
Trong rừng cây rậm rạp, hai người đứng đối diện nhau, những cơn gió thổi đến làm lá cây rung xào xạc, hòa với tiếng suối chảy róc rách bên cạnh, ánh trăng sáng chói rọi vào khuôn mặt người ấy khiến mặt người ấy nhợt nhạt, giống như ma vậy.
Vệ Nam đút tay trong túi, nắm chặt tay, gió lạnh thổi qua khiến người ta sởn gai ốc. Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của người ấy thấy lạnh cả sống lưng.
Vệ Nam chỉ nghe thấy mình nói, chia tay nhé.
Người ấy nhìn chằm chằm vào mặt Vệ Nam, ánh mắt sâu như muốn nhìn xuyên qua da vào tận tim.
Sau đó, Vệ Nam nghe thấy mình nói, Hứa Chi Hằng, cậu có yêu mình không?
Giọng cô run run.
Người ấy cười rồi quay người bước đi.
Một cơn gió lạnh thổi qua, Vệ Nam rùng mình, run lập cập, cô gắng dụi mắt, trên khuôn mặt có biết bao giọt nước lạnh buốt, gió thổi đến, đau rát.
Sau khi tỉnh dậy, Vệ Nam trèo xuống giường, đến bên bồn rửa mặt.
Các bạn cùng phòng đang đố nhau: “Chúng mày đoán xem, năm nay «Nội khoa» thi gì?”
Vệ Nam cười: “Hôm qua tao nằm mơ thấy chúng mình thi về viêm tiểu cầu thận”.
Nguyên Nguyên lườm Vệ Nam: “Mày vẫn đang thi bệnh lý à?”
Vệ Nam không nói nữa, vã nước lạnh vào mặt, bỗng nhiên nhớ lại giấc mơ hôm qua rồi mỉm cười: “Tao thấy trước đây mình thật đáng ghê tởm, mở mồm ra hỏi “Cậu có yêu mình không?” Nghe mà thấy “buồn nôn”. Thảo nào sáng nay ngủ dậy thấy gai ốc cắm đầy tay. Thì ra là sởn gai ốc suốt đêm”.
Nguyên Nguyên cười, vừa lấy kem đánh răng vừa nói: “Ai bảo lúc ấy mày CJ quá cơ”. Bóp kem đánh răng xong quay đầu lại nói: “Đừng nói với tao là mày lại mơ thấy Hứa Chi Hằng đấy nhé”.
Vệ Nam nháy mắt: “Hứa Chi Hằng là ai cơ? Bây giờ tao chỉ biết bệnh tim và viêm phổi thôi”.
Nguyên Nguyên gật đầu nói: “Đúng rồi, quan tâm đến nó làm đếch gì. Còn một đống sách chưa đọc xong, làm gì có thời gian rảnh rỗi mà nghĩ đến chuyện đó. Mau mau thi cho xong, chết sớm thì đầu thai sớm. Cứ mãi thế này chắc tao tâm thần phân liệt mất”.
Vệ Nam gật đầu, lấy sách vở đến phòng tự học.
Cảnh tượng trong giấc mơ là của hai năm về trước, đã là chuyện của quá khứ, bây giờ nhớ lại thấy nó không chân thực.
Dường như quãng thời gian đã qua chỉ là một giấc mơ.
Sau khi tỉnh dậy, những chuyện tươi đẹp giống như bong bóng xà phòng tan biến trong nháy mắt.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN