Ôm Đùi Boss Ác Ôn - Chương 61: Lễ Hỏi Ba Mươi Tỷ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
65


Ôm Đùi Boss Ác Ôn


Chương 61: Lễ Hỏi Ba Mươi Tỷ


Thương Mẫn nhìn đồng hồ treo tường: “Ai da, sắp đến thời gian tôi ngủ trưa rồi nếu như không chịu quỳ thế thì tôi cũng không ở đây nữa đâu”
Cô giả vờ như là muốn đứng dậy, Triệu Nhã Liên rốt cuộc cũng đã hạ quyết tâm.

“Được, bà ta cản răng: “Tôi quỳ!”
“Mẹ!” Thương Tuyết rơi nước mắt đầy mặt.

Hai vợ chồng Thương Chu Điệp cũng muốn đến ngăn cản bà ta lại, nhưng mà Triệu Nhã Liên đã chạm hai đầu gối xuống đất, quỳ gối ở trước mặt của Thương Mẫn.

“Mẫn, cầu xin cô bỏ qua cho con gái của tôi” Âm thanh của Triệu Nhã Liên run tẩy.

Thương Mẫn hất căm, trong khoảnh khắc Triệu Nhã Liên quỳ xuống đất, trong lòng của cô đã bị xúc động, trong đôi mắt dần dần có nước mắt.

Nếu như không có mẹ con bọn họ, cô vốn dĩ cũng có thể có được tình thương của mẹ tốt đẹp nhất trên đời này, mẹ của Thương Mãn cô là một tiểu thư danh giá, cuối cùng bởi vì gia đình của bọn họ mà thầm lặng mất đi ““Dập đầu” Thương Mẫn tiếp tục lên tiếng nói.

“Thương Mẫn!” Thương Liên Thành quát lên: “Cô đừng có quá đáng!”
“Tôi chỉ nhận tất cả thay cho mẹ của tôi, chẳng lẽ hai mẹ con bọn họ không nên dập đầu với cái chết của mẹ tôi hả?” Thương Mẫn vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng mà ngón tay lại siết chặt lấy cánh tay của mình?”
“Tôi dập” Hai mắt của Triệu Nhã Liên đỏ bừng, bà ta khom lưng xuống năm rạp.

trên mặt đất.

“Thanh Thanh, Mãn, là tôi có lỗi với các người, tôi nhận tội với các người ở đây”
Giọng nói của bà ta đã khàn đi.

“Mẹ, Thương Tuyết cũng quỳ theo: “Là con gái vô dụng…”
Nước mắt của Thương Mẫn im lặng rơi xuống, cô giơ tay lên lặng lẽ lau đi, trên mặt vẫn mang theo nụ cười.

Mười bốn năm, ròng rã mười bốn năm, rốt cuộc cô cũng đã chờ được câu nói nhận sai của Triệu Nhã Liên thay cho mẹ mình.

Nhưng mà vậy có lợi ích gì đâu chứ? Triệu Nhã Liên và Thương Tuyết vẫn còn sống trên đời, nhưng mà mẹ của cô thì đã trở thành một hủ tro cốt đã sớm bị chôn sâu dưới lòng đất “Mẫn, dì cũng đã quỳ rồi, đầu cũng đã dập rồi, bây giờ cô có thể đồng ý mở cuộc họp báo được chưa” Triệu Nhã Liên hỏi cô.

Thương Mẫn cười lạnh.

“Tôi đã nói là tôi sẽ mở cuộc họp báo lúc nào vậy?”
“Cô!” Triệu Nhã Liên ngồi liệt trên mặt đất: “Cô đùa giốn tôi?”
“Thương Mẫn!” Thương Tuyết khó thở, liền muốn nhào tới: “Tôi muốn giết côi”
Người mặc áo đen nhanh chóng vọt lên khống chế Thương Tuyết lại, trong lúc.

nhất thời tiếng thét chói tai của người phụ nữ cùng với tiếng khóc của Chu Thảo Yến vang lên.

“Thương Mẫn!” Thương Liên Thành bước lên nhưng mà người áo đen lại ngăn cản ông ta lại, không cho ông ta đi đến gần Thương Mẫn: “Sao cô có thể lật lọng như vậy, tại sao nhà họ Thương lại có thể có con cháu độc ác giống như cô cơ chứi”
Thương Mẫn sửa lại quân áo ở trên người, bình tĩnh nở nụ cười.

“Sao vậy? Cái này mà đã không chịu nổi rồi?” Thương Mẫn nhìn về phía Thương Tuyết: “Rốt cuộc cô cũng đã thừa nhận cô muốn giết tôi, sao lại không tiếp tục đóng kịch nữa đi? Thương Tuyết, chị đây chỉ là muốn cho cô một bài học, không phải là tất cả mọi người đều là một kẻ ngu, cô khóc lóc giả vờ như là mình rất đáng thương thì sẽ được người khác yêu thương hả? Khi đó lúc mà cô đã nghỉ hết biện pháp để hãm hại tôi sao cô không nghĩ đến có ngày hôm nay đi?”
“Anh buông tôi ra!” Thương Tuyết muốn tránh thoát khỏi sự kiềm chế của người áo đen, nhưng mà cô ta là một người phụ nữ căn bản cũng không làm được gì “Cô nói xem rốt cuộc là cô muốn làm như thế nào mới có thể bỏ qua cho Tuyết”
Thương Liên Thành biết là Thương Mẫn có ý đồ khác.

Ánh mắt của Thương Mễn xoay chuyến nhìn về phía Thương Liên Thành: “Ông Thương, bọn họ không có kiến thức, chẳng lẽ nào anh cũng phải ngu ngốc theo luôn hả?
Đây chính là Đạt Phan, người ta đã đưa ra thông cáo rồi, làm gì có chỗ cho một thực tập.

sinh nho nhỏ như tôi thay đối được chứ, cho dù tôi có mở họp báo tôi cũng sẽ chỉ cho người ta cảm thấy tôi bị gia tộc ép bức bất đắc dĩ tẩy trắng cho Thương Tuyết, đến lúc đó chỉ sợ là chuyện này lại ầm ỉ hơn nữa”
‘Sắc mặt của Thương Liên Thành ngây ngốc.

Lời nói của Thương Mẫn… hình như là cũng đúng.

“Có điều là tôi cũng rất tò mò ngày hôm nay cả gia đình đến đây chỉ vì đế tôi bỏ qua cho Thương Tuyết thôi hả, không có nguyên nhân nào khác?”
Đương nhiên là Thương Mẫn biết ba của cô với ông nội bà nội cô là người có tính tình như thế nào, bởi vì bọn họ coi trọng Thương Tuyết như vậy bất quá chỉ là Thương Tuyết có thể nghe lời sắp đặt của bọn họ, để cho nhà họ Thương tăng thêm thể diện.

Quả nhiên sau khi Thương Mẫn nói xong, hai ba con Thương Chu Điệp và Thương Liên Thành lại nhìn nhau.

“Thương Mẫn à” Thương Chu Điệp lên tiếng: “Người một nhà mà, không cần thiết phải huyên náo khó coi như vậy, kêu những người này đi xuống đi, cần gì phải làm như vậy chứ”
Thương Mẫn cười cười, cô liếc mắt ra hiệu cho người mặc đồ đen một chút, bọn họ đều lùi về phía sau, Thương Tuyết bị ném xuống đất, cô ta với Triệu Nhã Liên ôm nhau thành một cục.

Ai nấy đều ngồi xuống, Thương Mẫn không nói gì, chờ câu nói tiếp theo của bọn họ.

“Chuyện là như thế này… vốn dĩ nhà họ Du muốn đầu tư cho nhà họ Thương, chỉ là xảy ra những chuyện này thái độ của bọn họ đã thay đổi, bây giờ dự án mới của chúng ta đã sắp bắt đầu, Du Thảng cũng không liên lạc được, ở bên phía nhà họ Du chúng ta cũng không thể trông cậy vào được, chỉ có thể tìm một con đường sống khác, cháu nhìn xem.


Thương Chu Điệp lấy lòng cười cười.

“Tôi không có tiền” Thương Mẫn trả lời nhanh gọn lẹ: “Ngay cả nhà kết hôn của tôi cũng đã bị tịch thu, các người cảm thấy tôi còn có thể bỏ ra cái gì được nữa?”
“Mọi người đều biết cháu không có tiền, nhưng mà không phải là anh Lê có à? Ai cũng biết tài sản của cậu ta, cậu ta là cổ đông của Nova, vậy thì chắc chẳn còn mạnh hơn nhà họ Du, một cọng lông còn dày hơn cái chân của chúng ta, bây giờ cháu với cậu ta ở bên nhau, thương lượng các cậu ta một chút đi, để cậu ta giúp đỡ nhà họ Thương” Thương Chu Điệp lại hạ thấp âm thanh nói chuyện với Thương Mẫn.

Ông ta là người lớn nhất ở trong nhà, bình thường chỉ quan tâm đến mặt mũi danh vọng của nhà họ Thương, đối với đứa cháu gái này ông ta cũng không có cảm tình gì Thương Mắn không khỏi cảm thấy trái tim lạnh lẽo, nhóm người nhà họ Thương đúng là một đám quỷ hút máu, hút khô máu của mẹ cô lại đến hút cô.

“Lê Chuẩn có tiền thì đó cũng là tiền của anh ấy, có làm gì thì cũng không đến lượt các người nhớ thương” Thương Mắn cười lạnh: “Các người vừa không để ý đến sống chết của tôi, vừa trông cậy vào tôi giúp đỡ các người, nói ra làm cho người ta phải chê cười đó?
“Tôi không nói chuyện với cô nữa cô, gọi Lê Chuẩn đến đây cho tôi” Thương Liên Thành biết là Thương Mẫn sẽ không đồng ý cho nên ông ta đã hoàn toàn từ bỏ nói chuyện với cô.

“Được thôi” Thương Mẫn nhún vai, cô cũng muốn xem xem Thương Liên Thành nói chuyện với Lê Chuẩn như thế nào.

Cô ra hiệu cho nhân viên phục vụ, nhân viên phục vụ đi ra cửa, không bao lâu sau Lê Chuẩn liền đẩy cửa bước vào.

“C.

.

” Anh ta đang muốn gọi cô, nhưng mà khi nhìn thấy Thương Mẫn đang dùng sức nháy mắt với anh ta, lập tức hiểu ý của cô: “Bé cưng, em tìm anh hả?”
Thương Mẫn bị xưng hô của Lê Chuẩn kích thích ho khan một ngụm, vốn đĩ bầu không khí đang giương cung bạt kiếm trong nháy mắt liền bị phá hư.

“Ông Thương muốn nói chuyện với anh kìa” Thương Mẫn chép miệng với Thương Liên Thành.

Tìm anh ta nói chuyện hả?
Lê Chuẩn buồn bực, anh ta ngồi xuống đối mặt với Thương Liên Thành.

“Ông Thương, ông tìm tôi có chuyện gì vậy?” Lê Chuẩn hỏi.

Thương Liên Thành nhìn Thương Mẫn, Thương Mẫn quay mặt chỗ khác, một bộ.

dạng không muốn quan tâm tới ông ta.

“Thật ra thì cũng không có gì hết, hiện tại cậu Lê với con gái của tôi đã hẹn hò với nhau lâu như vậy rồi mà cũng không thấy đến nhà chào hỏi, người lớn trong gia đình đã đợi không được hai đứa rồi, cũng chỉ có thể tự mình đến cửa” Thương Liên Thành ngồi thẳng người: “Cậu Lê, nếu như cậu thật lòng với con gái tôi, có một số việc tôi không thể không nói rõ với cậu”
“Mời ông nói” Lê Chuẩn bình tính.

“Mặc dù nhà họ Thương chúng tôi là một gia đình nhỏ bé, nhưng mà đến cùng cũng chiếm một cái rễ ở thành phố Nam, là gia đình đứng đản, con gái nhà chúng tôi cũng không thể theo cậu không rõ ràng như vậy được, cho nên nếu như hai người muốn ở cùng một chỗ thì phải dựa theo quy định, tam môi sáu mồi, cử hành hôn lễ, cấp bậc lễ nghĩa đều không thể thiếu” Thương Liên Thành tiếp tục nói.

Thương Mẫn nhíu mày xem như đã hiểu ý của Thương Liên Thành.

“Chuyện này là lẽ đương nhiên” Lê Chuẩn không phủ nhận: “Không biết là ông Thương muốn bao nhiêu?”
“Chuyện hôn lễ đương nhiên là người trẻ tuổi các cậu muốn xử lý như thế nào thì cứ làm như thế đó, thực lực của Nova đều không cần phải nghỉ ngờ, chỉ là lễ hỏi này.

.


Thương Liên Thành dừng lại một chút.

Toàn bộ những người trong sảnh lớn đều trở nên yên tĩnh, liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Chu Thảo Yến mở miệng nói “Ba mươi tỷ” Chu Thảo Yến nói rất kiên định: “Tôi là bà nội của Mẫn, lời này để tôi mở miệng chắc là cũng không đường đột”
Ba mươi tỷ.

Thương Mẫn liếc mắt, bọn họ đúng là làm cay mắt cô.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN