Omega Gả Vào Nhà Giàu - Chương 100: Có rảnh gặp mặt không
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
8


Omega Gả Vào Nhà Giàu


Chương 100: Có rảnh gặp mặt không


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hoắc Văn Chi nhìn chằm chằm tin nhắn Ôn văn nho nhã gửi, không đáp ngay, dù sao chính hắn giờ phút này cũng rõ mình nghĩ gì.

Đàn ông trưởng thành gần ba mươi tuổi như hắn lại thích người chơi trong game ảo, nói ra sẽ trở thành trò cười.

Thời đại nào rồi còn yêu qua mạng?

Hoắc Văn Chi hắn tuyệt đối không muốn làm kẻ lừa đảo trên mạng.

Kỷ Từ không nhận được đáp án cụ thể của Tao nhã lễ độ, hai người giờ phút này có chút xấu hổ, trong game hai người không nói gì, trước khi logout, không hiểu sao Hoắc Văn Chi trao đổi WeChat với nhóc lập dị.

Add xong, yên tĩnh nằm im.

Đảo mắt ba ngày sau.

Suốt ba ngày Hoắc Văn Chi không online game, nhưng mỗi đêm hắn đều có xem nhóc lập dị live.

Nhóc lập dị kiên trì live, hằng ngày đưa dân mạng đi leo rank, rất nhiều người chơi tràn vào bình luận, tối hôm qua Kẻ điên lại được đề cử trên trang đầu website, độ hot tăng vọt.

Bề ngoài không có bất cứ khác thường nào, nhưng ngắn ngủn mấy ngày hai người đều không liên lạc.

Trong game hay là trong WeChat đều vậy.

Hoắc Văn Chi cố ý không vào game, ban đầu chẳng qua là cảm thấy ngày đó mạo muội hỏi ngây thơ, nhưng chơi game nhiều bị hoàn cảnh ảnh hưởng, não liền trở nên để ý đến yêu qua mạng giống phần đông người trẻ tuổi.

Hắn cần thời gian ngắn ngủi để bình tĩnh, kết quả ba ngày qua, mình không liên hệ với người ta, người ta như thể không nhớ nổi người như hắn, live không nhìn ra bất kỳ khác thường gì, Nho nhã lễ độ đối với Kỷ Từ có lẽ chỉ là bạn bè râu ria trên mạng… (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Mình bận tâm cái gì? Còn lo được lo mất?

Hoắc Văn Chi chậc một tiếng, ba ngày bình tĩnh không khiến hắn tỉnh táo, ngược lại càng thêm phiền lòng.

Có chút không cam lòng.

Hoắc Văn Chi phiền muộn.

*

Đúng hai giờ sáng Kỷ Từ tắt live.

Hôm nay cậu live trong phòng live của công ty, hai giờ sáng công ty không có ai, trợ lý nằm trên ghế bên cạnh nghỉ ngơi.

Kỷ Từ thản nhiên nhìn trợ lý, cầm máy truyền tin bên cạnh lên xem WeChat, cứ nhìn chằm chằm tên một người, mãi cũng có một tin nhắn mới nào.

Trợ lý thấy tiếng động, tỉnh lại xoa mặt: “Xong rồi à? Đi thôi, anh đưa cậu về.”

Đi sau Kỷ Từ, nghi ngờ nhìn bóng dáng trầm mặc, anh cứ cảm thấy mấy ngày gần đây trạng thái của cậu là lạ.

Cụ thể là lạ ở chỗ nào lại không nói ra được.

Trợ lý nói: “Có đói không? Anh tiện đường mua đồ ăn khuya cho cậu.”

Kỷ Từ: “Không cần.”

Trợ lý đã lấy máy truyền tin ra vào app mua đồ ăn.

Trở lại nhà chưa đến hai giờ rưỡi, Kỷ Từ cầm đồ ăn khuya rồi đuổi trợ lý về. Cậu vội vàng tắm rửa xong về phòng đăng nhập nick phụ Thần Tích, trễ như vậy rồi, chưa nghĩ ra vào làm gì, thoáng bình tĩnh nhìn người bạn duy nhất trong list bạn bè mấy giây.

Lòng cứ phiền muộn mãi.

Nho nhã lễ độ bốn ngày không login, WeChat cũng không có tin nhắn, rõ ràng ngày đó họ không nói gì, không cắt đứt, sao lại thành ra như hôm nay?

Kỷ Từ thoát game, ba giờ sáng nằm trên giường trở mình, gần như thức trắng đêm không ngủ.

Buổi sáng cậu đăng nhập nick phụ Thần Tích, không cần may mắn, chỉ đăng nhập thôi.

Vừa mới online, cậu đã thấy nick bạn bè offline mấy ngày giờ đang sáng.

Nho nhã lễ độ online giờ này.

Cậu ngồi xuống, nhìn ID thất thần.

Người luôn nhắn tin cho cậu lúc này không nói gì, mười lăm phút sau cậu mới nhận được tin nhắn.

Nho nhã lễ độ: Hôm nay login sớm vậy?

Kỷ Từ chớp mắt, rõ ràng phát hiện giọng nói chuyện của đồ đệ khác trước.

Ôn văn nho nhã: Ừ, lên chơi chút.

Hoắc Văn Chi cầm cà phê, hắn một đêm không ngủ, từ công ty trở về ăn bữa sáng rồi đăng nhập trò chơi, về phần vào làm gì, đơn giản là muốn xem nhóc lập dị không có lương tâm có nhớ đến mình không.

Hắn luôn luôn tự do tùy tâm, nhưng bốn ngày này không liên hệ gì, Hoắc Văn Chi thừa nhận mình hơi nhớ nhung đối phương nên đăng nhập, biết đâu gặp được nhóc lập dị login có thể gặp được. (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Thừa nhận tình cảm của mình không có gì đáng xấu hổ, ít nhất Hoắc Văn Chi sẽ không che giấu.

Nho nhã lễ độ: Bốn ngày không gặp sư phụ, hôm nay hơi nhớ, lên xem có may mắn không.

Kỷ Từ:…

Nho nhã lễ độ: QAQ

Nho nhã lễ độ: Sư phụ không muốn gặp con à?

Ôn văn nho nhã:…

Nho nhã lễ độ: Vậy con sẽ cho rằng sư phụ muốn gặp con nha.

Kỷ Từ:…

Nho nhã lễ độ: meo -3-

Ôn văn nho nhã:.

Hoắc Văn Chi oán thầm: Nhóc lập dị trên phương diện tình cảm khá chậm, hắn đã thẳng thắn đến thế rồi, nếu không thích hoặc là phản cảm, theo tính cách của Kỷ Từ thì đã block từ lâu rồi.

Lúc này lại im lặng tuyệt đối gõ dấu chấm tròn, vừa không muốn thừa nhận, vừa muốn liên lạc với hắn.

Không chừng lòng còn đang nở hoa ấy chứ.

Hoắc Văn Chi nói vậy rồi thôi, không nói thêm nữa.

Hai người theo lẽ thường làm nhiệm vụ tình nhân, làm xong không ai logout ngay, đứng trên một vách đá cao, Hoắc Văn Chi bỗng nhiên sử dụng một động tác trong trò chơi mời Ôn văn nho nhã ôm một cái.

Kỷ Từ không phản ứng kịp.

Nho nhã lễ độ: QAQ

Ôn văn nho nhã đồng ý đề nghị ôm của bạn.

Thanh niên anh tuấn ôm loli hồng nhạt vào lòng, loli còn cọ vào mặt của đối phương, nếu một bên không chọn bỏ trạng thái ôm thì hai người vẫn ôm nhau.

Hoắc Văn Chi thoát game, nhắn WeChat cho nhóc lập dị.

Wenz: Có công việc phải làm, tối nay online.

Kỷ Từ thấy tin nhắn WeChat mới, im lặng.

Wenz: Sau này trước khi tôi online sẽ nói một tiếng.

Kỷ Từ: …

Sao phong cách nói chuyện của đồ đệ trong WeChat và trong game cứ như hai người khác nhau vậy?

Chiều hôm sau, hai người theo lẽ thường login.

Trước khi chơi game quả thật Hoắc Văn Chi nhắn tin cho Kỷ Từ, một khắc thấy tin nhắn tâm trạng cậu có hơi vi diệu.

Wenx: Tôi vào game rồi.

Nho nhã lễ độ: Sư phụ >o<

Kỷ Từ:…

Trở mặt cũng không nhanh như người này.

Nho nhã lễ độ: Meo -3-

Kỷ Từ:…

Sao càng ngày càng meo thành thạo vậy.

Hai người liên lạc lại, Nho nhã lễ độ càng nhiệt tình hơn trước, họ làm xong nhiệm vụ game hằng ngày, Kỷ Từ còn đưa Nho nhã lễ độ đi PK, cho Nho nhã lễ độ nguyên liệu đổi skin.

Nho nhã lễ độ ván nào cũng tâng bốc, mặt Kỷ Từ hơi nóng lên.

Thật ra thao tác của Nho nhã lễ độ không kém, chỉ là chưa quá quen tay, sau khi cậu chỉ bảo mấy ván là có thể làm quen.

Buổi chiều hai người chơi hai tiếng, Nho nhã lễ độ tăng lên cấp mười một.

Nho nhã lễ độ: Sư phụ moaz moaz >o<

Nho nhã lễ độ: Quà sinh nhật muốn tặng sư phụ vẫn ở trong túi QAQ

Ôn văn nho nhã:…

Ôn văn nho nhã: Đồ đấy đắt quá, hai trăm năm mươi nghìn nói tặng là tặng, dù có tiền cũng không thể đem tặng như vậy, tự lưu trữ làm trang bị hoặc là bán trao tay đi.

Nho nhã lễ độ: … Sao sư phụ biết nha?

Ôn văn nho nhã:.

Nho nhã lễ độ: Hihi

Sáu giờ mười lăm phút, Kỷ Từ offline, chuẩn bị ăn một bữa cơm rồi live.

Vừa hay đồ ăn ngoài đã đến, cậu nói một tiếng với Nho nhã lễ độ, offline hai người nhắn tin WeChat.

Wenz: Đồ ăn ngoài?

Kẻ điên: Ừ.

Wenz: Ăn đồ ăn ngoài không tốt cho sức khỏe.

Kẻ điên: Ừ.

Kỷ Từ chợt hỏi: Sao cô nói chuyện… không giống trong game lắm.

Wenz: Có sao không >o<

Kẻ điên:…

Hoắc Văn Chi bật cười.

*

Đúng bảy giờ Kỷ Từ live, hôm nay tâm trạng của cậu không tệ, dân mạng nhìn ra, hỏi có phải cậu trúng số hay không.

Kỷ Từ liếc đọc bình luận.

“Không trúng số.”

Dáng vẻ cậu cẩn thận đọc bình luận làm cho Hoắc Văn Chi buồn cười, trước kia còn gọi người ta là nhóc lập dị, bây giờ nhìn lại, tóc hồng nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu, sự đáng yêu tương phản này chỉ có Hoắc Văn Chi biết. (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Kỷ Từ cuồng nhiệt với màu hồng, bí mật như thế là tự hắn đoán được.

Kỷ Từ live liên tục tám tiếng, Hoắc Văn Chi để tài khoản xem live tám tiếng, cho đến khi đối phương tắt live mới tắt app đi, cầm máy truyền tin không biết có nên nhắn tin không.

Giống như có cảm giác sắp yêu đương đến nơi.

Điên mất thôi.

Cách Internet, vì sao lại quan tâm đến những kết nối vô hình này?

Lúc này Hoắc Văn Chi lĩnh ngộ được ý nghĩa của yêu qua mạng.

Hoắc Văn Chi không nhắn tin vào giữa đêm, sáng hôm sau mới nhắn tin ân cần chào buổi sáng cho Kỷ Từ, giữa trưa cậu tỉnh ngủ mới nhắn lại.

Bốn giờ chiều cùng nhau đăng nhập Thần Tích, Nho nhã lễ độ đứng cạnh Ôn văn nho nhã, tuần này có skin và kiểu tóc mới ra mắt, Hoắc Văn Chi nhìn thông báo hệ thống.

Ôn văn nho nhã tặng cho bạn Lãnh Nguyệt Thu Sương x1, Hồng Diễm Liên x1.

Nho nhã lễ độ: o(>_<)o

Nho nhã lễ độ: Không cần tặng cho con, con còn rất nhiều Nguyên Bảo chưa dùng.

Nguyên Bảo là một loại tiền tệ có thể nạp lại và đổi bằng tiền thật, dùng để mua các vật phẩm trong trung tâm mua sắm.

Tao nhã lễ độ: Đẹp quá.

Hoắc Văn Chi thay skin mới cho loli, mời đối phương ôm một cái.

Giữa tình nhân có một danh xưng dành cho nhau, Hoắc Văn Chi đặt danh xưng, không hiểu sao lòng thấy thỏa mãn.

Kỷ Từ nhìn thấy danh xưng của Nho nhã lễ độ mà không được tự nhiên, hiện tại biến thành đang mờ ám cùng đối phương, quãng thời gian trước mới nói yêu qua mạng không đáng tin cậy nhưng hiện giờ cậu lại luyến tiếc. (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Kỷ Từ không muốn yêu qua mạng, nhưng lại chưa sẵn sàng để có quan hệ ngoài đời thực với đối phương.

Hoắc Văn Chi nhìn hình ảnh hai người ôm nhau, chợt hỏi: Sư phụ đang ở đâu nha?

Ôn văn nho nhã: …

Nho nhã lễ độ: >o< không tiện nói cũng không sao.

Kỷ Từ bối rối, chần chừ một lúc rồi vẫn nói cho đối phương biết.

Nho nhã lễ độ: Trùng hợp quá, chúng ta ở cùng thành phố.

Kỷ Từ đã đoán được đối phương muốn nói cái gì.

Cậu vừa mới logout game, nhận được tin nhắn của Wenz.

Wenz: Ngày mốt là ngày thành lập Liên Bang, có rảnh gặp mặt không?

Wenz: ngoan ngoãn.jpg.

Kỷ Từ:…

Nhanh như vậy đã gặp mặt sao…

Cậu chưa chuẩn bị sẵn sàng để gặp mặt bạn trên mạng.

Kẻ điên: Lỡ đâu chúng ta không hợp nhau?

Kỷ Từ hơi rối loạn.

Kẻ điên: Chúng ta không biết dáng vẻ đối phương thế nào, mạo muội gặp mặt lỡ đâu sau này đến bạn bè cũng không làm được.

Wenz: Cậu muốn phát triển quan hệ trên mức bạn bè với tôi à?

Kẻ điên:…

Hoắc Văn Chi cong khóe miệng, đại khái có thể nghĩ đến biểu cảm luống cuống của Kỷ Từ giờ phút này.

Không sao, hắn không ép Kỷ Từ.

Wenz: Chúng ta tiếp tục yêu qua mạng? Chờ ngày nào cậu muốn gặp mặt, nói cho tôi biết là được rồi.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Kỷ Từ: Tôi không muốn hẹn hò ảo vô ích trên mạng.

Hoắc Văn Chi: Tôi không muốn hẹn hò hư cấu trên mạng.

Kỷ Từ & Hoắc Văn Chi: Thơm quá.

Cảm ơn mọi người ~

Do bên Trung chỉ có hai xưng hô我 và你 nên khi Hoắc Văn Chi nhắn tin WeChat tui sẽ để xưng cậu – tôi, còn khi chơi game là sư phụ – con để phân biệt nhé.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN