Omega Gả Vào Nhà Giàu - Chương 29: Đôi môi đẹp đẽ đến vậy
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
14


Omega Gả Vào Nhà Giàu


Chương 29: Đôi môi đẹp đẽ đến vậy


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Yến Trình không biết mình có núi lớn. Ngày hôm sau streamer Chim cút nhỏ đăng Weibo thông báo mình hủy hợp đồng với Phi Điểu video, tuy chưa hết hạn hợp đồng nhưng hủy sớm.

Fan thi nhau lên Weibo và group fan hỏi đã xảy ra chuyện gì, Chim cút nhỏ không đề cập đến chuyện này, chỉ nói không có thời gian live, làm nhiều fan tiếc nuối.

Fan lâu năm của Chim cút nhỏ loáng thoáng biết được một chút tin tức, hình như là vì sự kiện lần này mà Chim cút nhỏ bị trừng phạt, tình huống cụ thể thế nào thì không rõ.

Chim cút nhỏ live stream nhiều năm như vậy, fan trên Weibo có hơn chục triệu, cũng là người nổi tiếng trong lĩnh vực vũ đạo. Trong chớp mắt cô dùng thái độ ba phải cái nào cũng được tuyên bố hủy hợp đồng, làm người ta khó bề tin tưởng. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Rất nhanh có fan đào ra được Yến Trình, thấy chuyện quá trùng hợp.

Nhưng lần này họ không dám gây sự quy mô lớn nữa, dù sao Chim cút nhỏ đã rời đi rồi, nếu như suy đoán là thật, rất có thể tư bản sau lưng Là Yến Yến nha nâng, công ty lựa chọn đứng ở bên cậu, cũng không dễ đắc tội.

Yến Trình hồn nhiên không biết chuyện xảy ra, nhưng cậu vẫn rất vui vẻ vì mình được minh oan. Video vọt lên top tám, vào chung kết là chuyện đương nhiên.

Cậu nói kết quả xử lý chính thức cho Tiền Tiểu Chu, Tiền Tiểu Chu đáp rất nhanh.

Tiền Tiểu Chu: Quá sung sướng!

Tiền Tiểu Chu: Đúng rồi, vừa nãy tớ mở Weibo ra xem, streamer top 10 lúc trước hủy hợp đồng rồi, gần như trùng khớp với thời gian cậu bị chửi, tớ đoán là cô ta giở trò đấy, cậu cũng đẩy cô ta xuống mà, chắc cô ta khó chịu.

Yến Trình:…

Tiền Tiểu Chu: Lòng người hiểm ác, vì lợi ích ai cũng trở mặt cho được. Bạn yêu à, cậu hot rồi, giàu sang chớ quên bạn hiền!

Yến Trình: Chuyển khoản WeChat 1314(*)

(Khoảng 4.5 triệu VND)

Tiền Tiểu Chu nhận tiền ngay tắp lự.

Tiền Tiểu Chu: Được uống thật nhiều cốc trà sữa rồi!

Yến Trình: Xoa đầu.

Bạn cậu hôm nay có tiết, Yến Trình thoát Weibo, nhìn WeChat của hai người mình add lúc trước, do dự.

Cậu không nhắn tin cho hai người kia. Sáng hôm nay Tiêu Tấn đã vào phòng làm việc, cậu không có việc gì làm, thay xong quần áo tìm một góc, cài đặt phòng live, bắt đầu live stream.

Cậu đăng nhập trang cá nhân mới phát hiện fan của mình trong vòng một tháng ngắn ngủi đã lên tới hai trăm nghìn, trong vòng ba phút live stream, rất nhiều người dùng lục tục tràn vào phòng live, bình luận bắt đầu sinh động lên.

Người dùng Hoa Hoa Hoa Hoa Hoa Hoa bình luận: Streamer trâu bò! Ông cố nội nhiều tiền ha.

Người dùng Khái học gia bình luận: Video mới tui có thể a a a a a a, mỗi ngày đều phải replay mười mấy lần, quả thực không dừng được, mất lý trí!!

Người dùng Mạng thiếu một bình luận: Streamer có dự định chuyển phong cách live không? Mọi người rất thích xem cậu nhảy, nếu như đến mục vũ đạo phát triển, lượng view có thể còn cao hơn hiện tại.

Yến Trình ngẩng đầu nhìn phía trên bên phải màn hình, live stream chưa đến hai mươi phút, gian phòng đã có hơn trăm người xem, rất nhiều người qua đường mới vào tặng cầu vồng miễn phí, có mấy chục người làm thẻ fan.

Cậu ngỏ ý cảm ơn những người ủng hộ mình, đọc bình luận, suy nghĩ một lát, nói: “Chờ kết thúc lần hoạt động thi đấu video này suy nghĩ thêm vậy, dù sao tôi cũng live trang điểm hơn nửa năm rồi, muốn chuyển cũng không chắc lắm.”

Người dùng Khái học gia bình luận: Không sao, cậu live gì tôi cũng xem.

Người sử dụng Hoa Hoa Hoa Hoa Hoa Hoa bình luận: Lầu trên +1

Lần này Yến Trình tham gia thi đấu video bỗng dưng hot, không ít thương hiệu mỹ phẩm nhắm đến cậu. Nhân viên liên hệ với cậu nói cho cậu biết có thương hiệu mỹ phẩm muốn tài trợ cho cậu, sau này chi phí sẽ căn cứ theo mức độ phát triển của cậu. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Lần đầu tiên Yến Trình nhận , trước đây cậu vẫn chỉ tuyên truyền miễn phí, dù sao phòng live không có ai xem, có mỹ phẩm miễn phí tài trợ cũng là chuyện tốt. Hiện tại cậu có danh tiếng, đương nhiên thương hiệu mỹ phẩm muốn mời cậu hợp tác.

Cậu lướt qua thông báo của nhân viên, lòng bỗng nhiên sinh ra cảm giác thành tựu khó giải thích được.

Cậu live stream ba tiếng rồi off, bàn bạc chuyện nhận với nhân viên. Bởi vì là lần đầu tiên nhận nên tiền không nhiều, nhưng cũng làm cho cậu hài lòng.

Không phải mệnh con cưng của trời, không có ai một lần là phất. Hôm nay có thương hiệu mỹ phẩm hợp tác với cậu, sau này sẽ có nhiều cơ hội hợp tác hơn. Chỉ cần có tiến bộ, đối với cậu đã là sự khẳng định trong công việc.

Yến Trình cổ vũ mình cố lên, nghe được tin tức tốt làm cho tâm trạng cậu nhẹ nhàng hơn nhiều.

*

Trạm cứu trợ nhắn tin cho Yến Trình, hỏi cậu lúc nào đi đón mèo nhị thể.

Yến Trình có thời gian, định trưa qua luôn.

Cậu và AI chuẩn bị cơm trưa kỹ càng, đi đến phòng sách gõ cửa, nhắc nhở Tiêu Tấn nên nghỉ ngơi ăn cơm.

Tiêu Tấn đi ra, nhìn Yến Trình nói: “Sau này em đừng đứng ngoài cửa.”

Yến Trình: “?”

Tiêu Tấn: “Có chuyện vào trong rồi nói.”

Yến Trình ở ngoài gõ cửa gọi hắn, quá cẩn thận từng li từng tí một. Tiêu Tấn không muốn để cho cậu ở cạnh mình mà phải hành xử quá cẩn thận.

Cậu hiểu ra, thiếu chút nữa á một tiếng.

Tiêu Tấn đang nói với mình là đừng coi mình là người ngoài ấy hả?

Cơm trưa.

Yến Trình ăn no lưng bụng là dừng, xác định miệng không còn gì mới mở miệng nói: “Em đến trạm cứu trợ đón mèo về.”

Tiêu Tấn nhìn cậu: “Tôi đưa em đi.”

Suy nghĩ một chút, hắn lại nói: “Đi cùng nhau.”

Yến Trình kinh ngạc, vì lúc thường cậu quen cô độc rồi. Cậu đi học, Tiêu Tấn đi làm, hiếm khi mới có cơ hội cùng nhau ra ngoài làm gì đó.

Một lần duy nhất là lần đến Nibble.

Cậu gật đầu cái rụp: “Vâng ạ!”

Sau giờ ngọ trời tối sầm, mây mù nặng nề, có lẽ sắp có cơn mưa.

Trước khi ra cửa Yến Trình mang dù theo. Hôm nay Tiêu Tấn tự lái xe, cậu ngồi vào ghế lái phụ, nói: “Lát nữa đón mèo về rồi còn phải đến cửa hàng thú cưng mua chút đồ dùng cho mèo.”

Tiêu Tấn: “Ừ.”

Alpha hay nói ngắn gọn, Yến Trình nghe quen cũng cảm thấy ngọt ngào.

Tiêu Tấn nói ít, mà lần nào cũng đáp lại cậu, lúc nói chuyện sẽ chăm chú nhìn cậu, rất dễ kéo lực chú ý của cậu đi.

Nửa tiếng sau đến trạm cứu trợ, trời đã mưa.

Tiêu Tấn mở dù, Yến Trình cẩn thận đi theo, cố ý liếc mắt sang bên kia, xác định nước mưa không xối đến vai hắn.

Trạm cứu trợ sắp xếp gọn chuồng cho mèo, Yến Trình vào đăng ký, nói mấy câu với nhân viên là được đem mèo đi.

Cậu đến trạm cứu trợ mấy lần, nhân viên cứu trợ đã quen mặt cậu, hôm nay Alpha đi theo cậu làm cho họ nhìn mãi, muốn hóng hớt vài câu mà không dám hỏi.

Alpha này và Hứa Niệm Dương lúc trước đi cùng Yến Trình không cùng một đẳng cấp. Tiêu Tấn có khí chất ngồi ở vị trí cao và tao nhã trầm ổn từ trong xương, hiển nhiên hợp với Yến Trình hơn.

Nhân viên cứu trợ tiễn Yến Trình và Tiêu Tấn đến ngoài cửa, tiếng mưa rơi làm mèo trong chuồng hơi bất an, nó kêu meow meow mấy tiếng.

Yến Trình cũng meow meow giao lưu với nó. Tiêu Tấn mở dù, cúi đầu liếc mắt nhìn cậu, đáy mắt lóe lên ý cười.

Yến Trình vào xe thả mèo ra, ôm lấy nó cho nó nằm trên đùi mình.

Cậu nói địa chỉ cửa hàng thú cưng với Tiêu Tấn, không xa trạm cứu trợ, lái xe mười phút là đến.

Yến Trình nói với Tiêu Tấn: “Anh ở trong xe trông nó, em xuống mua, nhanh lắm. Không ai ở cùng nó em sợ nó không có cảm giác an toàn.”

Tiêu Tấn nhìn con mèo trong lòng Yến Trình. Nó có bộ lông tơ màu trắng điểm xuyết mấy khoanh màu đen, người thì bụ bẫm, đang cọ cọ ngón tay cậu.

Tiêu Tấn nhíu mày, gật đầu.

Yến Trình mở cửa xe chạy thẳng vào cửa hàng thú cưng, mua đủ đồ dùng và thuốc dự phòng cần thiết để nuôi mèo như thức ăn cho mèo, cát mèo, chậu vệ sinh, sữa tắm và các kiểu đồ vệ sinh. Nhân viên giúp cậu mang đồ cất vào cốp xe, cậu ngồi lên xe, vẩy mái tóc dính hạt mưa. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Tiêu Tấn lấy một cái khăn mặt sạch sẽ ra lau mái tóc dính nước mưa ướt nhẹp cho cậu. Cậu cứng đờ không nhúc nhích, nhìn chằm chằm Tiêu Tấn, hơi thở cũng nhẹ bẫng.

Tiêu Tấn nhìn vành tai đỏ ửng của Yến Trình, thu tay về, bế con mèo bên cạnh lên cho cậu.

Hắn chợt hỏi: “Nó tắm chưa?”

Yến Trình gật đầu, nhìn mèo không chớp mắt: “Tắm rồi ạ, mèo ưa sạch, không để cho người nó bẩn đâu.”

Không phải cậu chưa từng lén lút thả thính Tiêu Tấn, nhưng người bình thường ổn trọng như vậy giờ dịu dàng với mình, trái tim nhỏ của cậu không chịu được.

Mặt đỏ tai hồng.

Lúc thì như ăn gan hùm, lúc thì nhát như thỏ đế, aiz!

Tiêu Tấn lái xe về, sau khi quay lại khu thập tam Yến Trình đặt ổ mèo lên một căn phòng trống trên tầng ba. Được sự đồng ý của Tiêu Tấn, cậu định cải tạo phòng này thành phòng mèo.

Yến Trình nhìn mèo đang dò xét lãnh địa mới: “Đặt cho nó tên gì đây nhỉ?”

Nó là con mèo đực, vòng tròn màu đen từ từ mở rộng theo hình thể tăng trưởng, lông tơ màu trắng chỉ còn dư lại không còn mấy.

Cậu nói: “Gọi tiểu Bạch vậy.”

Yến Trình nói xong quay đầu, thiếu chút nữa va phải Tiêu Tấn đang dựng giá leo cho mèo.

Tiêu Tấn giơ tay ôm eo cậu, cậu ngẩng mặt nhìn hắn phút chốc, trán đụng phải đôi môi của hắn, hai người đều sững sờ.

“…”

“…”

Có lẽ bởi vì khoảng cách gần quá, cộng thêm đụng chạm vừa nãy, Yến Trình rất muốn hôn đôi môi Tiêu Tấn một cái.

Đôi môi đẹp đẽ đến vậy, phun ra âm thanh dễ nghe như vậy, hôn chắc rất thoải mái, có thể còn có âm thanh trầm thấp kìm nén nữa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN