Tiêu Tấn vững vàng lái ô tô, đưa Yến Trình đến siêu thị gần khu thập tam.
Yến Trình thường thường đến siêu thị mua sắm, nhân viên cửa hàng đã quen cậu, ai nấy đều chào hỏi vô cùng nhiệt tình, hâm mộ nhìn người đàn ông anh tuấn chín chắn và thanh niên xinh đẹp trẻ tuổi.
Người trẻ tuổi nào cũng lướt mạng, tin tức Yến Trình và Tiêu Tấn kết hôn lên hot search ba ngày, người lướt mạng nào cũng nhìn quen mắt, tất nhiên nhân viên cửa hàng cũng biết thân phận của họ.
Đôi ba chuyện hằng ngày của cặp đôi nhà giàu không khác gì cặp đôi bình thường, gần gũi, lại còn tự đi mua đồ dùng hằng ngày.
Tố chất của nhân viên không làm cho anh ta lộ ra vẻ ngạc nhiên, thậm chí còn nhiệt tình giới thiệu cho Yến Trình… bao cao su mùi cam mới ra mắt trên kệ.
Yến Trình: “…”
Tiêu Tấn: “…”
Đến quầy chuyên khu xem, quả nhiên có bao cao su vị cam bản thăng cấp. Trên vỏ hộp viết chất liệu công nghệ cao siêu mỏng, mịn mượt hơn khi sử dụng, có cảm giác như không dùng, giữ lại cảm xúc chân thật nhất của nửa kia!
Yến Trình: “…”
Cậu coi như bình tĩnh nhặt mấy hộp lên bỏ vào xe mua sắm, ngẩng đầu nghiêm túc nói với Tiêu Tấn: “Mùi anh thích.”
Tiêu Tấn”…”
Cũng không biết vì sao Tiêu Tấn cố chấp với mùi cam thế, mấy hộp mua lần trước chỉ có mùi này là dùng hết rồi, mùi khác còn nguyên, Yến Trình cũng không trách đối phương lãng phí, mua theo ý của hắn cả.
Đồ Yến Trình có thể mua cho Tiêu Tấn không nhiều lắm, loại bao cao su hắn thích cậu sẽ nỗ lực đáp ứng.
Hai người xách theo một túi bao cao su lớn đi tính tiền, nhân viên cửa hàng hâm mộ cười, nhìn theo họ rời đi.
Yến Trình lắc hộp trong túi, quay lại biệt thự lấy ra cất chỉnh tề từng hộp trong tủ đầu giường, có chút cảm giác nghi thức không nói nên lời.
Lần trước bởi vì Tiêu Tấn không dùng một lần, kết quả hạt giống liền trở thành cá lọt lưới.
Yến Trình không trách hạt giống, có điều cậu mới chuẩn bị đón hạt giống, về phần đứa con thứ hai cậu vẫn chưa chuẩn bị tâm lý, vẫn phải phòng trước.
Buổi chiều Tiêu Tấn phải tham gia hội nghị online trong phòng làm việc, Yến Trình tự đi ngủ trưa. Trước khi ngủ cậu lướt Weibo nửa tiếng, nếu lúc cậu tỉnh ngủ Tiêu Tấn vẫn đang bận thì cậu sẽ live hai ba tiếng. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
*
Yến Trình mở live chưa được bao lâu, nhìn thấy ID quen thuộc vào.
Tiêu Tấn vừa họp vừa tặng quà không thiếu cái nào, ấn chuột tặng tên lửa siêu cấp xa hoa cho Yến Trình, tiếp tục đọc báo cáo cấp dưới gửi, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn màn hình live stream đang tắt tiếng.
Sau khi mang thai Yến Trình thay đổi hết sản phẩm dưỡng da, đều là sản phẩm phù hợp với người đang mang thai, dùng lúc đang mang thai gần như không có hại.
Cậu chỉ dưỡng da đơn giản, từ sau khi có hạt giống da cậu trở nên đẹp hơn, dân mạng cũng phát hiện điểm này, đều hỏi bí quyết dưỡng da của cậu, còn trêu chọc cậu sau khi kết hôn bước lên con đường béo hạnh phúc một đi không trở lại.
Dù béo không rõ ràng nhưng mặt Yến Trình vẫn có chút thịt, hai gò má mũm mĩm, trông rất mềm mại.
Cậu chậm rãi trang điểm, đọc bình luận, chọn một vài bình luận thú vị để đáp.
Do đang mang thai nên Yến Trình chọn lại sản phẩm dưỡng da khác, tất nhiên cũng nhận sản phẩm cậu dùng tốt. Cậu vẫn chưa thông báo chuyện mang thai cho fan, cậu muốn chọn thời cơ thích hợp để nói.
Đến lúc dưỡng thai không thể live nữa, xin nghỉ sinh cũng là hợp tình hợp lý.
Cậu vất vả live đến bây giờ, thản nhiên bỏ lại fan là hành vi không có trách nhiệm.
Yến Trình nói chuyện hai tiếng, đúng giờ tắt live.
Sáng hôm sau Yến Trình có tiết, sau khi mang thai thời gian ngủ của cậu kéo dài thêm bốn năm tiếng, có khi ngồi trên sofa xem tivi một lúc cũng ngủ được, tùy thời tùy chỗ đều có thể ngủ.
Buổi sáng cậu bị Tiêu Tấn kéo ra khỏi chăn, hầu hạ mặc quần áo rửa mặt, bữa sáng đút tới bên miệng mới chậm rãi tỉnh táo.
Yến Trình dùng đôi mắt mơ màng nhìn mặt Tiêu Tấn một vòng: “Hạt giống đói bụng.”
Sức ăn của cậu lại tăng lên so với lúc nghỉ phép, cậu đã chấp nhận, nên ăn thì ăn, tuyệt đối không bạc đãi mình và hạt giống, do đó vòng eo cũng tròn trịa hơn hẳn.
Ăn xong hai bát cháo lớn, Yến Trình che miệng nhẹ nhàng ợ, cười híp mắt nói với Tiêu Tấn: “Cũng may con ngoan, không quấy.”
Nói xong, sắc mặt Yến Trình trở nên kỳ lạ, cậu đẩy Tiêu Tấn ra chạy vào phòng vệ sinh. Bản thân cậu đã gầy, từ khi có thai bụng to lên làm tứ chi càng thêm gầy, cậu chạy làm hắn sợ cậu té ngã.
Yến Trình ôm bồn cầu ói ra sạch sẽ, Tiêu Tấn rót nước cho cậu súc miệng, tay ôm hông cho cậu dựa vào người mình đỡ mệt.
Súc miệng xong, cảm giác buồn nôn vẫn không bớt đi.
Yến Trình ôm bụng, trịnh trọng nói: “Em vẫn coi nhẹ sự tồn tại của hạt giống quá.”
Cậu rất hoài nghi không biết có phải tính cách của hạt giống thuộc kiểu không ưa nịnh hay không.
Sau đó, Yến Trình mỗi ngày ói ba lần, buổi sáng ói, giữa trưa ói, buổi tối ói, thỉnh thoảng đêm tỉnh giấc cũng ói. Mỗi ngày cậu ói khổ không thể tả, mặt nhăn như bánh bao.
Tiêu Tấn nhìn mà sốt ruột, không biết san sẻ sự giày vò này với Yến Trình thế nào.
Theo thông lệ đến bệnh viện khám thai, hạt giống ở trong bụng Yến Trình phát triển rất tốt. Tiêu Tấn hỏi bác sĩ về vấn đề số lần và thời gian Yến Trình ói gần đây, hỏi có biện pháp giải quyết hay không. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Nôn nghén là giai đoạn mà hầu như ai mang thai cũng phải trải qua, không có cách gì lập tức có hiệu quả. Cuối cùng bác sĩ đề nghị Yến Trình bổ sung thêm vitamin, điều chỉnh cảm xúc.
Yến Trình ói thành quen, nhưng vẻ mặt của Tiêu Tấn nhìn trông như muốn mạng của hắn đến nơi.
Cậu cười nhéo mặt đối phương: “Làm gì mà xụ mặt ra thế?”
Tiêu Tấn đặt tay lên bụng nhô lên của cậu, cảm thấy em bé không nghe lời cho lắm.
Yến Trình nói: “Chờ con ra đời chúng ta dạy lại, chúng ta cũng là người lớn rồi, so đo với em bé làm gì.”
Yến Trình cười rất nhẹ nhàng, lúc nào ói cậu cũng lặng lẽ vào phòng vệ sinh, không muốn quấy rầy Tiêu Tấn.
Ngày hôm qua Tiêu Tấn vốn phải đi ra ngoài một chuyến, lái xe đến nửa đường nhìn thấy đã đến giờ Yến Trình ói, vì thế bảo tài xế quay về, chờ Yến Trình ói xong chăm sóc cậu ngủ rồi mới ra ngoài. Một hai lần thì thôi, Tiêu Tấn luôn canh giờ chăm cậu, làm cho cậu không muốn làm phiền hắn.
Khi hạt giống năm tháng, Yến Trình bớt nôn nghén, ăn uống cũng dần khôi phục lại như lúc đầu mang thai.
Khi đi học bạn bè thân thiết một chút đều phát hiện cậu mập lên nhiều, trêu ghẹo hỏi có phải cậu có tin vui không.
Yến Trình xoa bụng giấu trong áo, đã rõ ràng đến độ người ngoài cũng phát hiện rồi.
Buổi chiều được Tiêu Tấn đón, Yến Trình dựa vào đệm lướt mạng, cậu nhớ ra gì đó, ngẩng đầu nói với hắn: “Buổi chiều ba em đến đây một chuyến, ông ấy đi tỉnh ngoài làm ăn mang cái gì đó về cho em.”
Yến Trình có thai ba Yến còn lo lắng hơn cậu, nhà bên kia ông cũng dọn ra một căn phòng trẻ con, có đầy đủ hết đồ dùng hằng ngày và quần áo của trẻ con.
Cảm xúc của người mang thai luôn khá mẫn cảm dễ thay đổi, ba Yến không lo tình cảm của Yến Trình và Tiêu Tấn trục trặc, chỉ là để ngừa vạn nhất, ông từng làm ba, có kinh nghiệm chăm sóc người mang thai hơn Tiêu Tấn.
Nếu Yến Trình đột nhiên không muốn ở nhà, muốn thay đổi chỗ ở cũng tiện có nhà để về.
Khi hạt giống sáu tháng, có sáng sớm Yến Trình có cảm xúc chẳng hiểu sao, nói với Tiêu Tấn là cậu không muốn ở bên này.
Tiêu Tấn không hỏi cậu vì sao, trời đất bao la, người mang thai lớn nhất.
Vì thế hắn hỏi: “Hay là em quay về chỗ các ông bà?”
Yến Trình từ chối: “Không muốn đến chỗ nhiều người.”
Cậu nhìn chằm chằm Tiêu Tấn bằng đôi mắt nâu: “Em đến nhà ba ở vài ngày.”
Ba Yến vừa nghe Yến Trình muốn đến đây ở, dù mỗi tuần đều định kỳ dọn nhà nhưng vẫn bố trí sửa soạn lại nhà một lần, đến buổi chiều đã thấy Yến Trình và Tiêu Tấn đứng ngoài cửa.
Tiêu Tấn cầm theo một cái túi nhỏ, bên trong đựng đồ tùy thân Yến Trình cần dùng.
Ba Yến đánh giá Yến Trình, ông vẫn bận trong bếp, tạp dề cũng chưa kịp cởi xuống, tay ướt, không chạm vào Yến Trình, cẩn thận đánh giá cậu, nói: “Gầy!”
Yến Trình mấy ngày trước mới cân lại béo lên sáu cân rưỡi: “…”
Tiêu Tấn nhìn thấy Yến Trình hơi banh quai hàm, bất đắc dĩ cười, đưa cậu vào nhà.
Ba Yến cho Yến Trình xem phòng cho khách và phòng trẻ em mà ông thu dọn, giường phù hợp cho hai người lớn ở lại ngủ nên nếu Tiêu Tấn ở lại cũng tiện.
Quả thật Tiêu Tấn lo để Yến Trình một mình ở chỗ mình không nhìn thấy, dù có ba Yến chăm sóc. Ban ngày hắn ở biệt thự hoặc ra ngoài xử lý công việc, buổi tối dù muộn thế nào cũng phải qua đây cùng Yến Trình nghỉ ngơi, cùng nhau ăn sáng xong sẽ rời đi. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Yến Trình ngoài miệng nói chỉ ở vài ngày, kết quả ở hai tuần vẫn không quay về nhà. Cậu cũng đau lòng Tiêu Tấn mỗi ngày đều chạy đi chạy lại, nhưng lòng có giọng nói phản nghịch rằng tạm thời không muốn về ở.
Lúc bảy tháng, thai máy rõ ràng, thường thường nửa đêm hoặc ban ngày ngủ trưa hạt giống sẽ đá lung tung trong bụng, chất lượng giấc ngủ của cậu tụt dốc không phanh.
Yến Trình bất đắc dĩ nghỉ học, lên Weibo đăng bài thông báo nghỉ có thời hạn, sau khi ổn định ít nhất cũng phải khoảng nửa năm.
Dân mạng thấy cậu nghỉ dài như vậy, nhanh chóng đoán là có việc vui. Yến Trình chứng thực suy đoán của mọi người trong bình luận của một fan.
Yến Trình nhận lời chúc phúc của mọi người, bắt đầu yên tâm dưỡng thai.
Tiêu Tấn mỗi ngày ở bên cạnh cậu, cách nửa tháng sẽ quay một đoạn VCR cho Yến Trình, sau này hạt giống trưởng thành cho nó xem, cũng lưu lại kỉ niệm trân quý trong đời cho Yến Trình.
Mấy tháng này cậu ăn no ngủ kĩ, ăn cái gì ói cái đó, sau đó là ngủ cả ngày đêm khó ngủ, đau bụng, chuột rút, tất cả các phản ứng xuất hiện không thiếu cái nào, mỗi lần càng khó chịu cậu lại càng không nói cho Tiêu Tấn biết.
Sáng sớm, Tiêu Tấn dậy lau sạch cổ cho Yến Trình. Tuyến thể của cậu dạo này rất hay ướt, người mẫn cảm khó chịu, nhưng mang thai nên không thể làm gì được.
Cùng lắm là cắn Tiêu Tấn vài cái cho hả giận.
Khi cách ngày dự sinh ba ngày, một buổi sáng trong lành, Yến Trình đang đi thong thả dưới nhà, đột nhiên chống tường kêu một tiếng.
Tiêu Tấn trong phòng bếp lấy nước đi ra, hai chân Yến Trình run run, cậu sờ bụng đau đớn, cắn môi: “Tiêu Tấn, sao em cảm thấy hạt giống phá bụng em thế nhỉ.”
Tiêu Tấn không nói nhiều, vẻ mặt như thể không phải Yến Trình sinh con mà là hắn sinh con, ôm lấy cậu hoả tốc chạy đến bệnh viện.