Omega Giả Làm Nam Thư Ký Beta Cho Thượng Tướng Thô Bạo
Chương 21: Ngày nghỉ thứ hai của thư ký
“Báo cáo Thượng tướng, đã kiểm tra, Lạc thư ký gần đây không có đối tượng hẹn hò!”
Ngay lúc này, đội trưởng đội hộ vệ đang nghiêm cẩn báo cáo tình trạng gần đây nhất về Lạc Nhiễm
“Nửa năm qua không có thân cận ai!”
Đội trưởng đội hộ vệ nghĩ trong lòng, Thượng tướng thỉnh thoảng phải kiểm tra sinh hoạt cá nhân của Lạc thư ký mới vừa lòng, tính chiếm hữu quá cao đi, không hổ là 3S Alpha.
Ôi, tình yêu tuyệt mỹ!
“Đã biết.” Lucas cau mày, vậy rốt cuộc y đi cùng ai? Chẳng lẽ là một mình? Chỉ đơn thuần muốn đi thử?
Dung Đóa ở ngoài đã chỉnh sửa xong tư liệu, hấp tấp bước vào.
Lucas liếc nhìn cô gái trẻ Dung Đóa, hỏi: “Gần đây cô có nghe nói về công viên giải trí cổ điển không?”
“……??”
Dung Đóa trong nháy mắt vội nghĩ chuyện gì đang xảy ra vậy, trời ơi muốn hẹn hò sao?!
“Tôi có nghe nói, dạo này thịnh hành lắm. Nghe bảo là thánh địa hẹn hò lí tưởng cho các cặp đôi và gia đình, giá vé vào cửa cũng rất hợp lý.” Biểu tình trêи mặt Dung Đóa cực kì đứng đắn nghiêm túc, nhưng nội tâm đã bắt đầu soạn ra mười đoạn giao hưởng và màn hình chen chúc tin tức.
“Bình thường họ sẽ đi với gia đình, bạn bè hoặc đối tượng hẹn hò à? Có ai đi một mình không?”
Dung Đóa nghĩ nghĩ nói: “Tự mình đi cũng có thể chơi được, nhưng mà….chắc là hơi ảm đạm.”
“Tôi biết rồi.”
……
Ngày nghỉ đầu tiên của Lạc Nhiễm trôi qua trong ổ chăn cùng với việc lướt Tinh Võng, mãi đến tối y mới bò dậy nấu cơm.
Lạc Nhiễm kỳ thật rất thích nấu ăn và nghiên cứu công thức chế biến món ăn, trù nghệ cũng tốt, nhưng ngày thường y không có nhiều thời gian.
Hôm sau, vừa sáng sớm y đã rời giường thu dọn đồ đạc chuẩn bị trở về nhà.
Vốn gia cảnh ban đầu của Lạc Nhiễm không mấy khá giả, nhưng từ khi y trở thành thư kí của Lucas, thân phận và vị thế gia đình được nâng lên rất nhiều.
Lạc ba từ phòng bệnh nhỏ chuyển đến một phòng bệnh đơn VVIP trêи lầu cao, bệnh viện còn cử bác sĩ tốt nhất, mấy năm nay vẫn luôn đến nhà khám sức khỏe cho ông.
Anh trai của Lạc Nhiễm có chức vụ cao trong quân đội, người trong nhà cũng dọn đến ở trong khu biệt thự cao cấp của Chính phủ.
Lạc Thành và Vương Tử Đồng sớm làm cơm ngon chờ đợi, vừa nghe thấy tiếng phi cơ, Vương Tử Đồng thậm chí gấp không chờ nổi mà mà mở cửa chạy ra bên ngoài.
“Nhiễm Nhiễm về rồi, mau lại đây để mẹ nhìn xem.” Lạc Nhiễm vừa bước xuống liền thấy Vương Tử Đồng tiến lại xoa nắn vuốt ve y.
Vương Tử Đồng không giống những phu nhân sang trọng cao quý nhà giàu khác, bà có thói quen ăn mặc đơn giản, là một cô vợ thấp thấp gầy gầy, trông vô cùng thân thiết tốt bụng.
Lạc Thành đứng sau Vương Tử Đồng, nhìn Lạc Nhiễm trở về, hài lòng gật đầu cười, hai song thân của y lúc cười rộ lên khá ôn hòa, có chút giống với y.
Lạc Thành và Vương Tử Đồng chỉ là hai Beta bình thường, đột nhiên sinh ra một 3S Omega như Lạc Nhiễm cũng phải gọi là kì tích.
Suy cho cùng thì một đứa trẻ S được sinh ra từ hai A và O ưu tú đã khó rồi, đây cũng là lí do vì sao Đế Quốc nhiệt tình khuyến khích những người có tinh thần lực cao kết hợp với nhau, chỉ hi vọng thế hệ hậu nhân tương lai có thêm nhiều ưu tú.
Lạc Nhiễm mười mấy tuổi bắt đầu phân hóa thành Omega, nhưng kết quả báo cáo đưa ra đã được Lạc Nhiễm sửa lại, giấu diếm thân phận.
Vì vậy việc Lạc Nhiễm là Omega, ngay cả cha mẹ cậu cũng không biết.
“Ba, mẹ.” Lạc Nhiễm cười nói: “Con về rồi đây.”
“Gầy, lại gầy.” Vương Tử Đồng ảo não nói: “Mỗi một lần nhìn thấy con, tại sao càng gầy đi, công việc chắc là vất vả lắm.”
Mấy người vào nhà, em trai và em gái vốn đang làm bài tập trêи lầu đã chạy xuống, lao vào lòng Lạc Nhiễm, thân mật ôm ấp.
Lúc sau, trêи bàn cơm Vương Tử Đồng không ngừng dò hỏi Lạc Nhiễm về công việc và đời sống sinh hoạt.
“Như này thì mệt mỏi quá rồi.” Vương Tử Đồng đau lòng nói: “Lượng công việc của con quá nhiều, hơn nữa tính tình của Thượng tướng không quá tốt…..Con….mỗi ngày đều ở bên cạnh hắn, không sao chứ?”
“Không có việc gì.” Lạc Nhiễm dở khóc dở cười nói: “Tính tình của Thượng tướng tuy rằng không tốt lắm, nhưng cũng không lấy con ra để trút giận đâu.”
Người đàn ông trung niên ưu nhã đỡ gọng kính, bóp trán ” Có thật thế không? Nếu con bị bắt nạt thì phải nói cho chúng ta biết, không cần phải che giấu.”
“Tất nhiên rồi, sao có thể chứ.” Lạc Nhiễm trấn an nói: “Ba xem ngài ấy tặng cho nhà chúng ta không ít đồ, cơ bản người ta không đáng sợ như vậy đâu.”
“Những chuyện này chúng ta hiểu, nhưng mà….chẳng mấy khi vô duyên vô cớ được người ta cho ân tình như vậy, ngược lại càng cảm thấy trong lòng không yên tâm.” Vương Tử Đồng thở dài nói: ” Điều chúng ta lo lắng chính là, sợ công việc làm không tốt, cấp trêи khó hầu hạ, sợ con bị chèn ép nên mới có được đãi ngộ đó, chúng ta rất sợ con bị bắt nạt, khi dễ.”
“Thật sự không mà, Thượng tướng thật ra rất tốt bụng, đối xử với con cũng tốt.” Lạc Nhiễm bất đắc dĩ, mỗi một lần về nhà cha mẹ đều lặp lại chuyện này, nhắc tới nhắc lui, sợ y bị người khác bóc lột.
Vương Tử Đồng trước kia từng là nhân viên văn thư còn Lạc Thành là giáo viên, hai người đối với vật chất không có gì yêu cầu gì nhiều, chỉ mong Lạc Nhiễm luôn vui vẻ khỏe mạnh là được.
“Nói tóm lại, nếu bị bắt nạt thì con có thể từ chức. Mấy năm nay cha và mẹ tích cóp không ít, không giống trước đây, thân thể của ba con cũng chuyển biến tốt đẹp hơn, cho nên không còn như ngày trước nữa, đừng ép buộc chính bản thân mình.” Vương Tử Đồng gắp cho Lạc Nhiễm một cái đùi gà lớn, cười nói: “Con xem con đi, gấp gáp đền mức người gầy xọm đi, nhà không về, đối tượng cũng chẳng chịu tìm, mỗi ngày đều xoay xung quanh Thượng tướng.”
Lạc Nhiễm ngoan ngoãn gật đầu nói: “Con sẽ tự chiếu cố tốt bản thân.”
>>
Hai bạn nhỏ nghe không hiểu người lớn nhà mình đang nói cái gì, chỉ lôi lôi kéo kéo làm nũng với Lạc Nhiễm.
“Anh ơi dẫn tụi em ra ngoài chơi đi!”
“Đúng vậy, ba mỗi ngày đều bắt tụi em làm bài tập, em muốn ra ngoài chơi cơ!”
Vương Tử Đồng và Lạc Thành giáo ɖu͙ƈ con cái, dạy hai đứa trẻ này cách hành xử cực kì nghêm khắc, lúc còn nhỏ Lạc Nhiễm đã từng lĩnh giáo qua.
Lạc Nhiễm mỉm cười gật đầu, Lạc Thành nhíu mày muốn nói thêm gì đó, nhưng Lạc Nhiễm đã nói trước “Con muốn mua cho ba mẹ một ít món quần áo, còn mua thêm cho ba hai đôi giày mới.”
Giày của Lạc Thành đi công tác dạy học nhiều nên đều hư, nhưng luôn luyến tiếc đổi sang đôi tốt hơn. Hai vị trưởng bối dưới sự thuyết phục của Lạc Nhiễm đành phải đi đến trung tâm thương mại.
Lạc Nhiễm mua cho gia đình thêm quần áo và giày, còn kiên trì mua cho Lạc Thành một bộ tây trang mới.
“Không cần tốn kém nhiều như vậy, mua giày là đủ rồi.” Lạc Thành nhíu mày nói: “Vẫn còn mặc được.”
“Mỗi ngày ba đều gặp mặt nhiều học sinh, ăn mặc đẹp một chút càng tốt không phải sao?” Lạc Nhiễm nói: “Ba đã từng dạy ăn mặc chỉnh tề, tươm tất cũng là thể hiện một loại tu dưỡng bản thân.”
Lạc Thành không thể phản bác lời y, liền bị lôi kéo đi đo kϊƈɦ thước.
Đang lúc chờ đợi, Lạc Nhiễm nhìn quanh bốn phía.
Đây là cửa hàng quần áo lớn nhất thủ đô, kiểu dáng và giá cả đều rất đa dạng. Nơi bọn họ đang đứng hiện giờ là quầy đồ cho nam giới, bốn phía treo đầy vest, cà vạt cùng thắt lưng.
Lạc Nhiễm nhịn không được bị hấp dẫn bởi dãy cà vạt.
Cà vạt màu đỏ nâu nhìn qua có vẻ phô bày như không quá lố, màu sắc cùng độ đậm nhạt vừa vặn, thiết kế đường viền hoa văn cũng đẹp.
…… Rất thích hợp với Lucas.
Lạc Nhiễm nhịn không được lại gần nhìn một cái, sờ thử.
Màu đỏ phối với kiểu dáng quân trang đen của Lucas hình như khá ổn.
Y lật xem giá, còn tỉ mỉ nhấc lên, vừa tưởng tượng ra thân hình của Lucas.
Càng nhìn càng cảm thấy vừa lòng.
Vương Tử Đồng để ý tới hành động vừa rồi Lạc Nhiễm, ngưng mi.
Đứa nhỏ này……
Thấy Lạc Nhiễm lưu luyến không nỡ đưa cà vạt cất lại chỗ cũ, ánh mắt thì vẫn dán vào, Vương Tử Đồng bật cười lại gần: “Nếu Nhiễm Nhiễm thích thì mua đi, hôm nay nhà chúng ta đều nên mua đồ.”
“À……” Lạc Nhiễm rối rắm một lúc, cuối cùng nhấc nó lên.
Lạc Thành đo xong kϊƈɦ cỡ, bắt đầu chọn vải may, Lạc Nhiễm đưa thêm gợi ý cho ông, tầm mắt y lần nữa bị hàng cúc áo bên cạnh hấp dẫn.
Hàng túi cúc áo với đủ các loại kiểu dáng, cũng như ghim cài áo kim loại cho quân phục.
Lạc Nhiễm suy nghĩ, cà vạt cũng mua rồi, chi bằng dứt khoát mua dùng một lần luôn.
Lạc Nhiễm nhanh chóng chọn hai túi ghim cài cùng một gói cúc áo, có thể dễ dàng thay đổi sau này. Ngày thường y mãi bận công việc nên cũng không có thời gian chọn lựa cái đẹp.
Trước khi rời đi, Lạc Nhiễm mua thêm một đôi găng tay có chất lượng vải tốt.
Lạc Thành chú ý đến túi đồ của y, liếc mắt nhìn Vương Tử Đồng một cái.
Vương Tử Đồng bất đắc dĩ lắc đầu.
Cả nhà đi dạo một vòng, mua được quần áo giày dép đủ cả, bữa tối giải quyết trong nhà hàng. Lạc Nhiễm đã sớm đặt bàn trước.
Đúng lúc đang ăn, điện thoại của y đổ chuông.
Là Lucas.
Lạc Nhiễm hơi kinh ngạc, chẳng lẽ có việc gấp?
Vì để tiện cho công việc, những lúc trò chuyện Lạc Nhiễm đều sẽ ra ngoài. Lúc này y cũng theo thói quen đứng dậy định đi, Vương Tử Đồng ngồi bên cạnh vốn đã chú ý thấy hai chữ ‘Thượng tướng’ trêи màn hình, bà đè tay Lạc Nhiễm lại, bảo y không cần tránh đi.
“Chúng ta ở trong phòng, ra ngoài bất tiện” Vương Tử Đồng mỉm cười.
Lạc Nhiễm nuốt nước miếng.
Chắc hẳn cha mẹ cố ý muốn nghe.
…… Hy vọng Lucas đừng quá hung dữ, khiến cho hai người bọn họ hiểu lầm không đâu.
“Thượng, Thượng tướng……” Lạc Nhiễm hơi khẩn trương tiếp nhập cuộc trò chuyện.
“Cậu định đi công viên giải trí với ai hả?!”
Trong bầu không khí tráng lệ, một thanh âm hữu lực, mạnh mẽ truyền đến.
……
Lạc Nhiễm: “……”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!