Ông Bố Họ Hoắc Biến Thái
Chương 10
Vừa nghe dì An hỏi Tiểu Hà liền dừng lại, nhìn sang Tiếu Minh xoa đầu:” Tiếu Minh con qua kia chơi với chú A Bảo, mama nói chuyện với bà An chút.”
Tiếu Minh gật đầu, miệng còn dính ít nước: “Dạ” – Nói rồi thằng bé lấy khăn lau miệng, xuống ghế chạy nhanh về chỗ quầy A Bảo đang đứng
Tiểu Hà nhìn con trai thoáng buồn rồi nhìn dì An gượng cười cúi xuống ăn như đứa trẻ: ” Là con tự nuôi Tiếu Minh”
“Vậy ông bà Chu biết chưa? ” – Dì An đượm buồn nhìn Tiểu Hà vuốt ve mái tóc đen dài
“Dạ chưa, con xin du học Mỹ vào 5 năm trước. Con cũng mới về nước vài hôm, cũng chưa về nhà. Tạm thời con thuê một căn nhà nhỏ cho hai mẹ con ở.” – Tiểu Hà ngẩng đầu nhìn dì An gượng cười
Dì An nhìn Tiểu Hà, đôi mắt mọng nước: “Vậy hai mẹ con đến đây thường xuyên, dì và A Bảo cũng có hai mẹ con, buồn chết mất. Tiếu Minh là đứa trẻ thông minh lại ngoan ngoãn đến đây chắc đông khách ủng hộ lắm nha. ” – Dì An cười cười trêu cô
Tiểu Hà tít mắt cười tươi: “Dạ, hai mẹ con con sẽ giúp dì gọi khách.”
Nói rồi hai dì cháu lại kể về những câu chuyện về Tiểu Hà lúc nhỏ, Tiếu Minh và A Bảo dường như muốn phá banh cái nhà bếp bên trong…
Quậy hết nói mà!
Hai mẹ con ăn xong thì đi bộ về nhà
“Mama chú A Bảo nói bà An rất thương mama. ” – Tiểu Minh lay lay tay Tiểu Hà tít mắt cười
Tiểu Hà cũng cười đáp lại gật đầu: “Ừ, bà An rất thương mama và thương cả Minh Minh nữa nè. Khi nào có thời gian mama sẽ cho Minh Minh đến chơi với bà An và chú A Nảo nhiều hơn.”
“Đồng ý, đồng ý. Tiếu Minh thích chơi với chú A Bảo lắm, bà An cũng cho Minh Minh ăn nhiều đồ ăn ngon nữa. ” – Tiếu Minh khoái chí gật đầu lia lịa
Muốn gãy cổ luôn hả con trai ~
Phía xa xa một chiếc BMW M8 đỗ sau tán cây rậm rạp
Bên trong một người đàn ông không ngừng dõi theo hai mẹ con
“Con trai, sớm thôi papa sẽ đưa con về nhà.” – Nụ cười huyền bí đem theo vẻ kiêu hãnh của người đàn ông trong xe, rồi chiếc xe chuyển bánh đi về hướng ngược lại
Hai mẹ con về đến nhà thì Tiểu Hà lại thấy trong hòm thư một chiếc hộp đen nhỏ giống hệt hai lần trước liền quay sang Tiếu Minh:
“Con trai lại có bạn nữ hâm mộ con gửi quà kìa. ”
Tiếu Minh sau thời gian đi bộ cũng mệt mỏi định bảo mama là thằng bé chẳng quen ai, cũng chẳng có ai rảnh rỗi tặng quà nó thì chợt nhìn lên hòm thư nó liền gật gật: “Đúng rồi, mama lấy xuống giúp Minh Minh đi. Bạn đó chắc đang chờ Minh Minh mở quà đó.”
Tiếu Minh điệu bộ khẩn trương khiến Tiểu Hà phì cười rồi đưa tay lấy hộp quà đưa cho Tiếu Minh
“Rồi rồi, từ khi nào mà Minh Minh của mama lại có bạn qua thư vậy.” – Tiểu Hà cười cười rồi đi vào mở cửa nhà
“Rồi rồi, từ khi nào mà Minh Minh của mama lại có bạn qua thư vậy.” – Tiểu Hà cười cười rồi đi vào mở cửa nhà
Tiếu Minh cầm chiếc hộp trên tay giữ chặt như sợ ai lấy mất lon ton đóng lại cửa cổng rồi vào nhà theo mama
•••••••
*Một giờ trước tại công ty CY*
“Thư ký Lâm anh có nhận được thư nào gửi cho tôi không? ” – Hoắc Tư Vĩ ngồi trên bàn làm việc mặt khó chịu
“Không thưa chủ tịch, ngoài những bưu kiện đã được chủ tịch duyệt thì không có thư riêng nào khác.” – Thư ký Lâm bên cạnh nói
Hoắc Tư Vĩ đen mặt: “Điện thoại không gọi một cuộc, thư không lấy một bức, càng không đến tìm. Chu Tiểu Hà em đang thử độ kiên nhẫn của tôi? ”
“Chủ tịch đang chờ tin Hà tiểu thư?”
“Ừ,….à không tôi cần gì phải chờ cô ấy. ” – Hoắc Tư Vĩ bỗng lớn tiếng
Thư ký Lâm bên cạnh chỉ biết che miệng mà cười
Đúng là sĩ mà ~~
Sau một lúc im lặng Hoắc Tư Vĩ mới lên tiếng: “Chuẩn bị xe cho tôi.” – Nói rồi Hoắc Tư Vĩ đứng lên cầm chiếc vest trên ghế không quên kéo ngăn lấy chiếc hộp đen nhỏ, bước đi
“Chủ tịch lát nữa có cuộc họp.” – Thư ký Lâm nhắc nhở
“Hủy!” – Ngắn gọn, xúc tích
“Vâng, chủ tịch có cần tôi đưa đi?” – Thư ký Lâm bước đuổi theo Hoắc Tư Vĩ
“Không cần, tự tôi đi.”
“Vâng.”
Sau 20 phút lái xe từ CY đến nhà Tiểu Hà
Đứng trước căn nhà nhỏ Hoắc Tư Vĩ cho tay túi quần, nheo mắt ngắm nghía: “Không tồi!”
Nói rồi Hoắc Tư Vĩ lấy trong túi ra chiếc chìa khóa.
Tất nhiên không ai khác, thư ký Lâm đã âm thầm gọi thợ khóa đến và tạo ra một chiếc khóa nhỏ nhắn xinh xắn để Hoắc Tư Vĩ quang minh chính đại vào nhà…
Bước vào nhà Hoắc Tư Vĩ ngắm nhìn xung quanh từ phòng khách, phòng bếp, phòng dành cho khách, phòng Tiếu Minh rồi đến phòng Tiểu Hà thân thương
Hoắc Tư Vĩ ngả người xuống chiếc giường hàng ngày Tiểu Hà nằm hít một hơi thật dài hương thơm còn vương
Nằm được một lúc thì Hoắc Tư Vĩ mở tủ quần áo Tiểu Hà ngắm một lượt:
“Có khi tôi phải tặng em vài cửa hàng thời trang.” – Hoắc Tư Vĩ lắc đầu rồi đóng tủ lại
Nhìn vào nhà tắm sạch sẽ Hoắc Tư Vĩ bước vào, nhìn lên vị trí cao nhất, lấy trong túi quần một con chip….
Sau đó làm gì chắc ai cũng biết rồi…
Hoàn thành mục đích quan trọng Hoắc Tư Vĩ ung dung ra ngoài đóng cửa như chưa có ai vào, bước ra đóng cửa cổng và không quên đặt chiếc hộp nhỏ màu đen vào hòm thư
Tất nhiên không quên sai người xử lý hệ thống camera quanh khu phố và trong nhà Tiểu Hà
Riêng con chip kia thì do Hoắc Tổng tự tay xử lý và kết nối trực tiếp với điện thoại Hoắc Tư Vĩ
•••••••
Vào nhà Tiếu Minh giấu chiếc hộp trong hộc tủ phòng mình rồi chạy ra ngoài phòng khách chơi cùng mama
“Tiếu Minh con xem quà chưa? ” – Tiểu Hà ngồi bên cạnh hỏi
“Chưa Minh Minh đợi 20 giờ mới xem được.” – Thằng bé lắc đầu rồi nhón chân, tay với lấy rổ nho trên bàn để vào lòng
“Kinh nha, còn hẹn giờ xem nữa à. Cho mama xem cùng với.” – Tiểu Hà nhìn con trai nựng má
“Không, của Minh Minh mà.” – Tiếu Minh lắc đầu dứt khoát
Tiểu Hà nhìn mà không nhịn được cười rồi lại chăm chú vào màn hình laptop
“Mama chúng ta chuyển đến đây lâu rồi có phải nên sang hàng xóm chào hỏi chứ. ” – Đang ngồi ăn nho chợt Tiếu Minh nhớ ra điều gì đó liền vỗ vỗ tay Tiểu Hà
Tiểu Hà gật đầu: “Ừ, mama quên mất. Để chiều đưa Minh Minh đến trường mới về mama mua ít quà chào hỏi.”
Minh Minh khoái chí: “Thế thì Minh Minh cũng phải có quà cho Ruby nữa.”
Tiểu Hà nhận ra điều bất thường liền đưa ánh mắt nghi ngờ sang Tiếu Minh: “Ruby là ai? Con có quen bạn gái nào à? ”
Tiếu Minh chột dạ, lắc đầu, xua tay: “Đâu có đâu, tại hôm trước Minh Minh thấy bên nhà hàng xóm có chú cún đáng yêu lắm nên Minh Minh gọi nó là Ruby.”
Tiếu Minh chột dạ, lắc đầu, xua tay: “Đâu có đâu, tại hôm trước Minh Minh thấy bên nhà hàng xóm có chú cún đáng yêu lắm nên Minh Minh gọi nó là Ruby.”
“Ồ vậy hả. Tên hay đó, để chiều mama đưa Minh Minh đi lựa đồ ăn ngon cho Ruby nha.” – Tiểu Hà không hỏi thêm gì chỉ cười duyên xoa đầu con trai
Tiếu Minh thở phào nhẹ nhõm chỉ cúi đầu cặm cụi ăn nho
Hai mẹ con chơi ngoài phòng khách một lúc thì Tiểu Hà về phòng ngủ, Tiếu Minh thấy cô về phòng cũng tắt tivi lon ton chạy về phòng mình không quên đóng cửa cẩn thận
“Mama ngủ rồi, đây là thời cơ tốt.” – Thằng bé lấy trong hộc tủ ra cái hộp đen nhỏ
Vừa mở hộp là một tấm hình lật úp, thằng bé hơi run mở tấm hình lên, lấy tay che mắt trước
“Không phải biến thái giống lần trước hả? ” – Thằng bé ti hí mắt rồi buông tay ra thở phào nhìn tấm ảnh chụp nửa trên cơ thể (Từ xương quai đến cơ bụng)
“Xem ra tên biến thái này không tệ.” – Tiếu Minh đưa tay vuốt ve cằm chẹp chẹp
Lật tấm hình xuống là 10 cái bcs haizzz…
Thằng bé nhớ lời chú Alan hôm trước nên không bóc ra cho vô miệng ~
Lấy hết đống bcs ra Tiếu Minh lấy trong hộp ra một tờ giấy với dòng chữ quen thuộc: 9 giờ tối nay tại khách sạn Trung Phan
Đọc tờ giấy Tiếu Minh nhớ đến số điện thoại hôm trước: “Quên béng mất không gọi cho tên biến thái.”
Nói rồi Tiếu Minh lấy khóa mở tủ bàn học, lấy chiếc hộp to màu tím mộng mơ của mình ra
“Cất hết vào đây mới được. Toàn đồ biến thái không.” – Vừa than phiền Tiếu Minh vừa nhét mấy đồ dưới sàn vừa rồi mình lấy ra cho hết vào hộp tím
Vừa cho vào hộp chưa kịp đóng thì
*Cạch*
“Tiếu Minh con có lấy chiếc hộp màu tím của mama không?”
_________
“Ai cứu Tiếu Minh zới, Minh Minh chơi vơi quớ…^Δ^ ”
*Thả sao cho Ngooc nèo ~
Càng ngày tui càng tự hào về coăn trai tui quớ đuyyyy…♡
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!