Ông Bố Siêu Phàm - Chương 16: Buổi họp quản lý
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
75


Ông Bố Siêu Phàm


Chương 16: Buổi họp quản lý


Ngày thứ sáu mà mọi người tại Điện Tử Đông Giai mong chờ cuối cùng cũng đến. Hôm nay Cổ đông mới – người mua lại công ty sẽ gặp gỡ tất cả các quản lý của công ty và mở cuộc họp cùng mọi người. Điều này khiến tất cả nhân viên có chút phấn khích và tò mò.

Trong vài ngày qua, các nhân viên của Điện tử Đông Giai đã gọi cổ đông mới đến là vị thần trong truyền thuyết. Một số người nói rằng cổ đông mới là một đại gia của vùng khác đến. Lại có người nói đây là tài phiệt Du Châu. Thậm chí còn nghe rằng, cổ đông mới là phú nhị đại của thủ đô giàu có Bắc Kinh. Để rèn luyện bản thân, người đó đã cố tình đến Du Châu mua lại công ty của họ.

Tất nhiên, những lời này đều là do các nữ nhân viên truyền lời với nhau, đặc biệt là những nhân viên nữ mê trai.

Cổ đông mới rốt cục là ai?

Toàn bộ công ty, ngoại trừ Hạ Quân và thư ký của ông ấy ra, còn lại không ai biết.

Còn một giờ trước khi bắt đầu cuộc họp quản lý, Phạm Minh đã cẩn thận chuẩn bị xong tất cả. Cả người hắn trông phấn chấn, rất ra dáng một thanh niên 27 28 tuổi.

Để không cho Lâm Di Quân có cơ hội thay thế chính mình. Để có thể ở trước mặt Hạ Quân đường đường chính chính chỉnh đốn Lục Trần. Hắn hôm nay phải cho cổ đông mới một ấn tượng tốt đẹp mới được. Hắn muốn nhận được sự chấp thuận của cổ đông mới, càng sớm càng tốt nắm chặt lấy cái đùi của cổ đông mới.

“Lâm chủ quản, sắp đến giờ rồi, cổ đông mới cũng sắp có mặt rồi. Đi thôi.” Phạm Minh nhìn Lâm Di Quân cách đó không xa, trong ánh mắt lộ rõ khinh bỉ.

“Được.” Lâm Di Quân gật đầu, cất đi bản kế hoạch dự án của khu Biệt thự hồ Cảnh Long vừa thực hiện xong, cùng với Phạm Minh đi đến phòng họp của công ty.

Đối với cổ đông mới, cô cũng đầy tò mò. Cô cũng hy vọng có thể tiếp xúc với cổ đông mới và nói với anh ấy cái dự án vô nghĩa mà Phạm Minh đã giao cho cô.

Ngay khi hai người bước ra khỏi văn phòng, họ thấy Lục Trần dáng người lười biếng bước ra khỏi thang máy.

Lâm Di Quân thấy Lục Trần lần nữa xuất hiện trong công ty nên tin rằng anh vẫn đang làm bảo vệ trong công ty.

Nhưng mà, giờ cô đã được thăng chức làm chủ quản, lập tức phải tham gia cuộc họp quản lý. Nên cô cũng lười để ý đến Lục Trần. Cô nhìn qua Lục Trần và đi ngang qua anh.

Phạm Minh cố tình dừng lại.

Lần trước hắn bị Lục Trần đánh gục trong bệnh viện, hình ảnh đó hắn vẫn chưa quên đi. Lần trước, hắn bị Hạ Quân bắt phải xin lỗi Lục Trần trước chỗ đông người, hắn vẫn còn cảm giác như mới. Bắt đầu từ hôm nay, hắn sẽ có được cơ hội lớn để phục thù nỗi hận này.

“Có chuyện gì à?” Lục Trần cau mày hỏi khi thấy Phạm Minh đứng trước mặt anh.

“Tiểu tử, cậu đang cố làm ra vẻ trước mặt tôi à? ” Phạm Minh sa sầm mặt nói.

Lục Trần nhún vai. Anh biết rằng Phạm Minh cố tình ngăn chặn anh, nhưng anh không coi nhân vật nhỏ bé như Phạm Minh là đối thủ.

“Cậu có biết hôm nay là ngày gì không?” Phạm Minh cười lạnh hỏi.

“Ngày gì?” Lục Trần tò mò hỏi.

“Ngày vui mà cổ đông mới nhậm chức, cổ đông mới nhậm chức rồi, điều đó có nghĩa là Hạ Quân không còn là người điều hành của công ty nữa. Không có sự bảo vệ của Hạ Quân, tôi thực sự muốn biết ai sẽ là người bảo hộ cậu trong tương lai.”

“Ồ, rồi sau nữa?” Lục Trần cười đùa nhìn Phạm Minh, thật không ngờ bộ não của hắn lại thần kì đến thế.

“Sau đó đương nhiên là đến lúc tôi đây trả thù cậu, cậu nghĩ thứ cỏ rác như cậu khiến tôi đây phải xin lỗi trước đông người? Đặc biệt là trò đùa nhảm nhí của cậu, khi đó cậu nhận lời xin lỗi của tôi, thì bây giờ cậu phải hứng chịu sự trả thù của tôi.” Phạm Minh kìm nén tức giận nói.

Lục Trần liếc nhìn Phạm Minh như một thằng ngốc, sau đó đưa tay đẩy Phạm Minh ra, uể oải đi ngang qua hắn ta.

“Tiểu tử, ngay cả khi Hạ Quân vẫn có thể bảo vệ cậu, miễn là tôi trèo lên được cây cổ thụ là cổ đông mới, đều có thể xử lý chết cậu!” Phạm Minh có chút không kiềm chế được tức giận nói khi thấy thái độ không để người khác vào mắt của Lục Trần.

Lục Trần nghe những lời của Phạm Minh, ngớ người, rồi quay lại nhìn Phạm Minh. Sau đó anh liền cười. Anh cảm thấy đây là chuyện cười vui nhất mà anh từng nghe. Phạm Minh phải bám víu vào cổ đông mới để đối phó với anh, cái này anh nên nói cái gì mới tốt đây.

“Ô, vậy tôi chúc anh có thể giữ chắc được đùi của cổ đông mới. ” Lục Trần mỉm cười, chỉ có thể nói như vậy thôi.

“Lục Trần, cậu đã đến công ty làm sao không đi phòng bảo vệ điểm danh? ” Lúc này, quản lí phòng bảo vệ Vu Hải đến đây để tham dự cuộc họp, bất ngờ nhìn thấy Lục Trần, giọng trầm trầm nói.

Chức vụ của Lục Trần vẫn là bảo vệ. Mặc dù anh đã mua 70% cổ phần của công ty, nhưng không điều động vị trí của bản thân. Tên anh vẫn còn trong phòng bảo vệ. Chủ yếu là anh ấy căn bản không để ý mấy việc này.

“Làm sao, lại muốn đuổi việc tôi?” Lục Trần nhướn mày hỏi.

“Tiểu tử, đừng có mà ngang ngược. Chút nữa trong cuộc họp quản lý tôi sẽ nêu vấn đề này trước mặt cổ đông mới ” Vu Hải lạnh lùng đe dọa.

“Ok, tôi sẽ cho ông cơ hội.” Lục Trần kết thúc cuộc đối thoại.

“Hừ, chúng ta đi thôi.” Vu Hải sa sầm mặt, dường như không hiểu ý nghĩa câu nói của Lục Trần, sau đó lo lắng đi đến phòng họp với Phạm Minh.

“Giám đốc Phạm, anh nói chút nữa chúng ta trước mặt cổ đông mới chỉ trích Lục Trần không làm theo quy tắc của công ty thì giám đốc Hạ có tính sổ với chúng ta không? Chuyện này giống như xử lý thuộc hạ của hắn trước mặt cổ đông mới vậy? Vu Hải có chút lo ngại nói.

Hạ Quân cho dù rời chức vụ cấp cao tuyến hai thì vẫn là 1 trong những cổ đông của công ty, nhưng nếu như muốn chỉnh đốn hắn thì rất là dễ dàng.

“Sẽ không đâu, mà để làm rõ mối quan hệ của hắn với Lục Trần, hắn sẽ ủng hộ cậu.” Phạm Minh lắc đầu.

Những lời của Phạm Minh đã trấn an Vu Hải. Hắn đột nhiên nghĩ ra điều gì đó và nói: “Đúng rồi, hôm qua hình như giám đốc Hạ đang điều tra xem ai đã nói chuyện của anh ta và Lâm Di Quân. Lỡ mà hắn ta điều tra ra tin tức là do chúng ta truyền ra thì hắn ta nhất định sẽ đuổi việc chúng ta.”

Phạm Minh cau mày khi nghe tin này. Bọn họ lúc đó chỉ là đoán mò, không có bằng chứng. Nếu Hạ Quân mà buộc tội họ vu khống tin đồn, họ thực sự không có cách giải quyết.

“Vấn đề này hơi rắc rối, vì vậy, bên cậu cố gắng thu thập bằng chứng cả 2 người họ ở bên nhau, bên tôi cố gắng kết thân với cổ đông mới, đến lúc đó ngay cả khi Hạ Quân tìm đến chúng ta, dựa vào số lượng khách hàng của tôi, cổ đông mới chắc chắn sẽ không từ bỏ tôi, miễn là tôi vẫn ở vị trí này, tôi có thể giữ lại cậu.” Phạm Minh tự tin nói.

Vu Hải gật đầu, nhưng mà trong lòng vẫn không yên, ai biết lúc đầu anh ta nói diễn trò 1 2 câu lại biến thành tình huống này.

Hai người đi vào phòng họp, các quản lý của mỗi bộ phận gần như đã ở đó.

Vẫn còn hơn hai mươi phút nữa mở cuộc họp. Trong khi mọi người đang chờ đợi cổ đông mới xuất hiện, họ cũng đang suy đoán cổ đông mới là thần thánh phương nào.

Phạm Minh và Vu Hải ngồi xuống vị trí tương ứng của họ, bọn họ cũng đang mong chờ điều đó.

“Giám đốc Phạm, ông có biết ai là cổ đông mới không?” Một quản lý nữ bên cạnh Phạm Minh hỏi.

“Cổ đông mới phải là một người nào đó từ một công ty lớn, hoặc thiếu gia của một tập đoàn lớn.” Phạm Minh còn chưa trả lời thì một quản lý nam vội vàng nói.

“Tôi không hỏi cậu, cậu còn chưa đủ điều kiện để tìm hiểu về thông tin nội bộ.” Quản lý nữ không nể tình nói.

Người quản lý nam mỉm cười, cũng không quan tâm, vô cùng mong đợi nhìn về hướng Phạm Minh.

Mặc dù chức vụ của Phạm Minh trong công ty chỉ tương đương với giám đốc bộ phận, nhưng hắn có rất nhiều tài nguyên khách hàng trong tay, Hạ Quân luôn coi trọng hắn, hắn cũng rất thân với Hạ Quân.

Cho nên, những người quản lý đều cảm thấy rằng hắn có thể biết câu chuyện bên trong.

“Cổ đông mới hả, mấy người sẽ biết ngay lập tức thôi.” Phạm Minh nói một cách thần bí.

Người quản lý nữ trợn tròn mắt, nhưng người quản lý nam lại khinh thường. Anh ta cảm thấy Phạm Minh chắc chắn không biết tình hình. Nếu không còn chưa tới 10 phút cổ đông mới sẽ tới rồi, có cái gì hay mà phải giấu diếm chứ.

“Nghe nói rằng cổ đông mới chiếm 70% cổ phần, xem ra hôm nay Hạ tổng phải từ bỏ vị trí chủ tịch rồi.” Nữ quản lý nói.

“Lời này của cô không phải vô nghĩa sao? Nếu anh ta không muốn làm chủ tịch thì làm sao có thể triệu tập cuộc họp quản lý?” Nam quản lý cười nói.

“Trần Quân, anh muốn kiếm chuyện với tôi phải không?” Quản lý nữ nhìn chằm chằm vào quản lý nam, thật không dễ chịu.

“Ai da, do cô nói chuyện có quá nhiều thiếu sót, sao cô lại trách tôi kiếm chuyện với cô?” Quản lý nam tên Trần Quân cười.

“2 người nên im lặng một chút đi, cổ đông mới thấy thì thành bộ dạng gì? Ngày đầu tiên cổ đông mới nhậm chức vào, để cho anh ấy thấy rằng đội ngũ quản lý của chúng ta rất lỏng lẻo, anh ấy sẽ nghĩ gì?” Phạm Minh nhăn nhó nói. Hắn cũng phải thể hiện tốt trước cổ đông mới được, thấy đồng nghiệp náo loạn, đến ông ta cũng không thể chịu được nữa.

Chức vụ của 2 người không cao bằng Phạm Minh, Phạm Minh nói xong, mặc dù họ có chút không vui, nhưng họ vẫn im lặng đi nhiều.

Sau đó mọi người yên tĩnh chờ đợi sự xuất hiện của cổ đông mới.

“Đến rồi, đến rồi.” Đột nhiên một người quản lý ngồi cạnh cửa nói.

Mọi người nghe thấy đều cùng nhau nhìn về hướng cửa lớn phòng họp. Chỉ nhìn thấy Hạ Quân đi cùng với 1 người thanh niên trẻ tuổi tiến vào.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN