Ông Hoàng Xa Xỉ Phẩm - Chương 100: Lang Di Là Chân Ái (Kết Truyện)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
56


Ông Hoàng Xa Xỉ Phẩm


Chương 100: Lang Di Là Chân Ái (Kết Truyện)


Hai tuần sau…

Lễ cưới sang trọng tại công viên mới xây của Cao Lang.

Vì cô thích công viên, thế nên anh đã đặc biệt đập công viên cũ để xây dựng một khu công viên mới to uỳnh. Hiện tại, nó đã hoàn tất được một trăm phần trăm, chỉ đợi cô dâu chú rể bước ra nữa thôi. Vì xây to, thế nên sức chứa khách mời của nó cũng ngang ngửa với lần đám cưới của Phong Lãnh và Bách Thảo.

Từ phòng cô dâu, Thanh Di nhìn xuống, giống như một biển hoa đang chìm đắm trong những ánh đèn nhấp nháy, long lanh. Từ ngoài cổng, hàng loạt quân nhân đứng xếp hàng hai bên, nghiêm trang, dáng vẻ đầy quyền uy.

Không cần nói cũng đủ biết, họ là do ai phái tới rồi. Lam Nhiên đứng cạnh cô, nó nói:

“Chị gái của chúng ta…hôm nay thật xinh đẹp!”

Đúng vậy, cô quả thực rất xinh đẹp trong bộ váy cô dâu màu trắng, điểm nhấn chính là những bông hoa hồng màu đỏ được gắn lên chân váy, kết hợp cùng khăn trùm đầu điểm sắc đỏ của hoa. Hôm nay, cô là một cô dâu vô cùng kiều diễm, vô cùng xinh đẹp, quyến rũ.

Liên Hoa nắm lấy bàn tay cô:

“Chị Thanh Di, chị nhớ phải thật hạnh phúc đấy, em và chị Lam Nhiên, cả Bách Thảo và Phong Uyển nữa, sẽ luôn bên cạnh chị. Đứa nào bắt nạt chị, bọn em xử lý phát một!”

Thanh Di bật cười, cô hạnh phúc lắm. Vừa cưới được người chồng trong mơ, lại có được chị em tốt nhất. Đời này của cô…coi như không uổng rồi.

Tiếng nhạc vang lên, cũng là lúc khách mời tới đầy đủ. Hội MC gồm có Ảnh Quân, Cao Tùng, Phong Lãnh lần lượt bước lên sân khấu. Dự định có cả Ngụy Tư Phong, nhưng tính cách anh ta không thích nơi đông người, lại ngại nói, thế nên…né được.

Con nhỏ Phong Uyển bỗng nhiên bật cười:

“Cái tên Ảnh Quân, dành cả thanh xuân để đi làm MC đám cưới cho bạn sao? Haha, khổ thân!”Cô và mọi người cười không nhặt nổi răng, càng nghĩ càng thấy Phong Uyển nói hợp lý. Bách Thảo liền trêu chọc:

“Vậy…em cho người ta cơ hội đi!”

Mặt Phong Uyển chợt đỏ lên, nó ho khan mấy cái rồi im bặt.

“Cốc…cốc!”

Cửa phòng cô dâu chợt vang lên, Lam Nhiên vội chạy ra mở cửa, con bé nói:

“Bố, chú Liên Thành, cô Hoa Dung, mọi người vào đi ạ!”

Thanh Di vui mừng chào hỏi:

“Mẹ, Bố Thành, Bố Trì, hôn lễ sắp bắt đầu rồi sao?”

Thanh Trì đáp:

“Ừ, vậy nên…chúng ta lên đây để trực tiếp dẫn tay con trao cho con rể!”

Cô nhanh chóng gật đầu, theo tục lệ, chỉ được bố dẫn con gái lên lễ đường, cô rất muốn cả mẹ nữa nhưng mà…cái gì cũng nên làm theo quy luật.

Thanh Di được hai bố dẫn tay hai bên, dàn phù dâu gồm có Phong Uyển, Lam Nhiên, Liên Hoa. Còn Bách Thảo, giờ đã là hoa có chủ, thế nên đã không còn trong danh sách phù dâu nữa rồi. Bách Thảo nói:

“Vậy con ra hàng ghế khách mời đây, mọi người cứ thong thả xuống nhé!”

Mẹ Hoa Dung đáp:

“Ừ, con đi đi!”

Tiếng MC Ảnh Quân vang lên:

“Mời cô dâu và hai bố bước lên lễ đường!”

Ngay giờ đây, chỗ cô đang đứng chính là giữa cổng chính, cảm giác hồi hộp vẫn không thua kém gì lần tỏ tình đó. Thanh Di hít một hơi thật sâu, khóe môi đặt sẵn nụ cười. Hai bố chầm chậm dắt tay cô đi lên, phía sau, dàn phù dâu không ngừng tung hoa.

Khách mời quá đông so với cô tưởng tượng, họ vỗ tay không ngớt, nét mặt ai nấy cũng vui vẻ, thật tâm chúc phúc cho cô. Đây là lần đầu tiên cô đứng trước nơi đông người như này đấy.

Còn anh, từ nhỏ cho tới lớn, chưa một lần biết cảm giác hồi hộp, cảm giác xúc động cho tới khi…cưới được cô, cho tới giây phút hiện tại, thấy cô mặc trên người bộ váy cô dâu, đang dần dần tiến gần tới anh. Khóe mắt anh đã cay xè, đáy mắt đỏ cả lên rồi.

Dừng lại trước mặt anh, Liên Thành cầm một tay cô trao cho Cao Lang, ông nói:

“Bố không cần hai đứa giàu sang phú quý, điều bố cần…là hai đứa mãi hạnh phúc, thấu hiểu cho nhau!”

Anh đáp:

“Vâng, con biết rồi!”

Liên Thành đi xuống, ngồi vào ghế. Tiếp là tới Thanh Trì, bố ruột của cô. Ông chầm chậm đặt nốt bàn tay còn lại của cô lên tay anh. Ông nói:”Bố…hoàn toàn tin tưởng con, con rể!”

Cao Lang hơi cúi đầu, anh đáp:

“Vâng, thưa bố!”

Thanh Trì nhanh chóng đi xuống, nhường lại sân khấu cho cặp đôi nhân vật chính ngày hôm nay.

Ảnh Quân nói tiếp:

“Chú rể đến lúc trao nhẫn cưới cho cô dâu rồi!”

Anh lấy ra chiếc nhẫn còn lung linh hơn chiếc nhẫn anh tỏ tình cô, đeo xong lên tay, giờ thì tới lượt cô.

Thanh Di lấy nó ra, đeo lên tay anh, cảm xúc vỡ òa, cũng chính là lúc âm nhạc cất lên. Một nụ hôn ngọt ngào tới từ anh, bên dưới là tràng pháo tay không ngớt.

Cảm giác…thật hạnh phúc!

Giây phút này, được bên anh, đường đường chính chính làm Cao phu nhân của anh rồi.

Ảnh Quân nói tiếp:

“Mời gia đình hai bên họ nhà trai nhà gái cùng lên sân khấu ạ!”

Bố mẹ chồng cô, đặc biệt là bà nội, bà hứng khởi vô cùng. Sau khi nói đôi lời giữa các bậc phụ huynh, chính là tới màn check in hội bạn bè của cô dâu chú rể. Và sau đó… hàng loạt những bức ảnh xinh xẻo được ra đời, và còn cả…meo meo Tiểu Lang cũng được góp mặt nữa.

Nhìn cái mặt chú rể có vẻ hơi kỳ cục, nhưng không sao, anh thích là được. Ngay khi chụp ảnh xong, Thanh Di cảm thấy buồn nôn vô cùng, điều này đã khiến hội phụ huynh để ý tới. Mẹ cô- Hoa Dung liền nói lớn:

“Có thai…có thai rồi!”

Phong Uyển và Liên Hoa mồm to nhất, chúng hét lên, vừa hét vừa nhảy múa. Cô chưa kịp định thần lại, Cao Lang đã ôm chầm lấy cô, anh nói:

“Di, chúng ta…có con thật rồi sao?”

Thanh Di ngỡ ngàng đáp lại:

“Em…em cũng.. không biết!”

Bố chồng là Cao Bách lên tiếng:

“Đi khám là biết ngay, haha!”

Cao Lang không che giấu được cảm xúc nữa, anh hôn lên trán cô, nhẹ nhàng nói:

“Anh yêu em, Cao phu nhân!”

“Em cũng thế, Cao Lang đại nhân!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN