Ông Là Nhân Yêu, Ông Sợ Ai ? - Chương 12: Dám vô lễ với cha mày à
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
179


Ông Là Nhân Yêu, Ông Sợ Ai ?


Chương 12: Dám vô lễ với cha mày à


Ngày hôm sau đăng nhập vào, trồng cây ở bờ biển Đông Hải.

Red Bull dẫn người đến đánh lén bà một lần, vẫn làm theo cách cũ: hồi sinh cấp tốc, lên tọa kị bỏ chạy, thả thú cưng ra.

Tôi không có ưu thế nào khác cả, bất quá chỉ có bộ trang bị, một tọa kỵ Phong Hỏa Luân, chạy trốn thì phải nhanh một chút. Bốn người rượt đuổi nhau từ bờ biển Đông Hải đến bãi Long Đầu thì cũng không đuổi theo nữa, ở nơi đó nóng giận mà phun nước miếng.

Tôi nhìn một đóng tin của một nhóm rồi một nhóm trên kênh thế giới. Khụ, được rồi; tôi thừa nhận con người của tôi có chút hứng thú hơi ác, một cái loa phát kênh thế giới 100 vàng, cảm thấy mỗi ngày hắn gửi một tin cho tôi, thì xem như tôi buôn bán lời 100 vàng đi.

[ thế giới ] Thánh Kỵ Sĩ: mẹ nó cả ngày chỉ biết chửi người khác là đồ bỏ đi, nhân yêu, tên đồ bỏ đi nhân yêu đó đánh nhau là dựa vào trang bị và thao tác, không phải là dùng đến nước miếng quệt mỏ! Có tiền dư thì đổ vào nâng cấp trang bị đi, tìm một sư phụ tốt một chút dạy dỗ lại đi!

Sau đó toàn thế giới yên tĩnh hẳn đi.

Sau đó cả vùng đất hoang cũng yên tĩnh theo.

Khi đó bà đây đang tản bộ ở thành Cửu Lê, thuận tiện để ý xem có Boss nhỏ nào đột nhiên nhảy ra không. Không biết từ lúc nào, vèo một cái có một tên thích khác của Mộng Hồng Thiên Hạ nhảy tới trước mặt tôi, sau đó lại vèo một cái nữa thêm một tên thầy thuốc xuất hiện trước mặt tôi, sau đó lại vèo một tiếng…..

Ông trời làm chứng, tôi thề là tôi thật sự không đếm hết được số lượng.

Càng đi về phía trước, liền phát hiện người trong bang Mộng Hồng Thiên đang tụ tập ở ngã ba đường, ngẩn người trước một đám nick đỏ thẩm ở nơi đó, làm bà đây buồn bực một lúc lâu.

GM, hôm nay muốn “Phóng cả sao băng xuống, kèm theo sấm chớp” xuống ngã ba đường này sao…..>_<

Kết quả GM lừa gạt người, đêm hôm đó cách ngã ba đường một mét có rơi xuống đá kim cương.(GM vô tội: tôi không có nói lát nữa sẽ rơi xuống đá kim cương….. =_=|||||)

Chẳng được bao lâu sau, có một đoàn người….. chạy tới giành tiêu hủy Lăng Đồ Đăng, hai bên liền khai chiến.

Bà đây lười nên ở bên cạnh nhìn một lúc, chuyện này…. Hmmm Thật giống như là chuyện không liên quan đến mình.

Đang định lặng lẽ rời đi, đột nhiên có một pháp sư ném một quả cầu lửa qua, bà đây nhanh như chớp nhảy tìm chỗ tốt nhảy qua, hoàn hảo không chết mà quả cầu rơi vào một chiến sĩ ở phía trước, nếu hỏi bề ngoài của chiến sĩ đó, đó chính là trên đầu có hai cái sừng, vẻ mặt hung hãn, tứ chi phát triển, đầu óc ngu si. Không may, trong trò chơi nhân vật nam cao hơn nhân vật nữ một cái đầu.

Cho nên cái việc tứ chi phát triển là do cao hơn tôi một cái đầu.

Mà càng không may hơn nữa là…..

[ hệ thống ] Thánh Kỵ Sỹ dịu dàng ôm lấy bạn.

Cái sừng này cũng đủ mập mờ rồi, người này còn lộ ra cái tính hay đùa giỡn.

Cho nên hình ảnh lúc này được nhìn thấy, tôi giống như đang nép vào trong ngực, hơn nữa cái khuôn mặt dữ tợn ngang ngược kia dán vào trên gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn nà của nhân vật bà đây.

= =

Lúc ấy làm cho bà đây thật sự ngu người!

GM, có người vô lễ với bà nội cậu này a a a a — — >_<

Có một ít người hỗn loạn lao lại gần đến chỗ tôi, nhảy ra từ trong ngực của Thánh Kỵ Sỹ, đã bị bà đây đưa tiễn.

Sau này mới biết được chuyện gì đã xảy ra từ chỗ Heo Gạo, kể lại đơn giản, chính là…..

Bà đây xem xét dựa vào hiểu biết từ trên xuống dưới người ở Mộng Hồng Thiên Hạ, trong trong ngoài, nam nam nữ nữ, già trẻ lớn bé không ai tôi không đắc tội, cho nên lần này có chút không hiểu chuyện tin tức trên kênh thế giới “trở mặt” với đại ca nhà mình, Mộng Hồng Thiên Hạ xảy ra nội loạn.

Dựa vào vị trí nguyên lão thượng thư của Con Vịt trong bang hội, lúc biết được nguyên nhân gây ra sự việc tôi liền giờ vờ giả vịt muốn đến cổ vũ thêm dầu vào lửa một phen.

Nói gì mà cũng có một người đồng tình với nick nhân yêu của chúng ta, mấy người ở đây tranh chấp nội bộ, cắn nhau đến miệng đầy lông, cuối cùng cũng khiến cho bọn người Mộng Hồng Thiên Hạ nhiệt huyết sôi trào, khiêng đại đạo trường kiếm lên, quyết định nhất trí xử lý bên ngoài trước.

Cho nên lập tức nhìn thấy tình huống cuộc tập kích tập thể kinh động nhất.

Cái tên Thánh Kỵ Sỹ này, thật ra trước giờ cũng không tệ, cư xử vô cùng nghĩa khí, khụ, dĩ nhiên quan trọng hơn chính là hắn rất cá tính. Thấy hắn cầm trượng trong tay đối mặt với cuộc công kích khổng lồ kia? Chùy lớn của thiên dực cùng với trường đao bạn cũng có thể tưởng tượng ra.

Cái gì? Bạn hỏi tôi cái đồ chơi này quý cỡ nào?

Cách đánh ra sao, Lưu Ly Tiên này mặc một thân trang bị chiến trường cấp 70….. Khụ, đoán chừng cũng có giá trị bằng với cái chùy cầm. = =

Dĩ nhiên những thứ này cũng không phải là trọng điểm, bạn cũng biết bất kể là trò chơi hay là việc gì, một khi đã nhắt đến tiền…. Khó tránh khỏi sự tầm thường. Mấu chốt là mọi việc đều có tính tương đối, tôi cảm thấy người này so với Con Vịt có cá tính hơn nhiều. Ít nhất nếu hắn thấy người nào không ưa, liền giơ chùy lớn cùng trường đao loene, gọi đám đám bạn bè hồ nháo tới là có thể thay phiên nhau chà đạp người ta rồi.

Mà Con Vịt….. Mẹ ơi, bạn có thấy thằng con trai nào chơi trò chơi mà không giết người, ngày ngày chạy đi tăng máu cho người ta chưa?!

Bất kể là ai muốn cái gì, chỉ cần hỏi, tên nhóc đó có, liền sẽ đưa thẳng cho bạn; nếu tên nhóc đó không có thì lại đi kiếm hay chế tạo, lấy đưa cho người ta, nếu không tự mình kiếm ra được, sẽ hỏi bạn bè có hay không mua về đưa cho bạn.

Trừ khi tên nhóc đó không thể nhịn được tên Lưu Ly Tiên nữa ra, thì với bất kỳ ai tên nhóc đó đều dịu dàng lịch sự, chưa từng lên kênh thế giới mắng ai. Tính cách heo chết không sợ nước sôi như vậy, thật sự làm cho người ta giận sôi máu.>_<

Bạn nói xem dịu dàng đến trình độ như thế, con mẹ nó còn phải là thằng đàn ông không?!

Ý, chẳng là là nữ chơi nick nam?!

Bà đây vung tay áo lau mồ hôi chảy như thác.

Lúc này vừa vặn Heo Gạo lên tới cấp 65, muốn hoàn thành một bộ gắn ngọc, ngày nào tên nhóc đó cũng tìm người đi phó bản cấp 65, kết quả cũng bởi vì Boss cuối đúng là mạnh mẽ biến thái quá mức mà khiêu chiến thất bại.

Cho nên tối hôm đó liền kéo bà đây làm kẻ chết thế, vốn theo như tính cách bà đây, điều này thật sự không thể nào xảy ra. Nhưng để Heo Gạo đánh sao….. Thử suy nghĩ một chút, thôi đi thì đi.

Lúc ấy bốn người bọn tôi, đề phòng ngăn cản không kích không đủ, nên gọi thêm tên pháp sư Hôi Thái Lang. Mới vừa vào phó bản, Thánh Kỵ Sỹ liền phán một câu: hôm này cậu làm khiêng chính.

Hai chữ khiêng chính, bạn không nên cảm thấy oai phong, thật ra nói chính xác chính là chủ yếu là chịu đòn.

Bà đây không có tranh cải, tình huống cũng đã như thế rồi, tôi là một đạo sĩ vừa nhanh nhạy vừa mạnh mẽ không làm khiêng người nào làm đây.

Lập tức mọi người đều vào trạng thái chiến đấu, một đường chém giết về phía trước, tôi đã quên mất tình cảnh hạ con boss đầu tiên, là con nào? Là trai hay gái? Đã chết mấy lần? Rơi những gì?

Tất cả đều quên rồi, chỉ còn nhớ được cái loại hưng phấn lúc khai hoang này thôi.

Nhưng mà bây giờ, cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, dần dần lại cảm thấy thiếu gì đó, tất cả nhiệm vụ và Boss và kinh nghiệm EXP và kỹ năng đều chỉ còn là một chuỗi dài những con số, những gì liên đến trò chơi này đều biến thành rất rõ ràng chi tiết.

Bất quá chỉ là giết quái mà thôi, đi nơi nào….. Đánh cùng với ai, thì có quan hệ gì?

Thời điểm các nick đều muốn thăng cấp thành nick lớn, mà thời điểm bạn chính thức luyện được thành nick lớn, bạn sẽ phát hiện ra mình đã mất đi niềm vui thú trong trò chơi.

Tất cả thao tác và kỹ năng, chỉ còn lại là những phiếm 1,2,3,4 lạnh lẽo…..

Những thao tác kỹ năng của chúng ta sẽ nhanh chóng trở nên máy móc, nhìn những con quái ngã dưới kiếm, sau đó lại đón tiếp con quái tiếp theo.

Con Vịt cũng rất phối hợp luôn ở bên cạnh bảo vệ Heo Gạo, thêm máu cho tôi và Thánh Kỵ Sỹ, tôi và Thánh Kỵ Sỹ bị Boss kiềm chặt, pháp sư Hôi Thái Lang đánh xa từ bên ngoài, cứ một đường như thế đánh đến nơi của Boss cuối.

Thánh Kỵ Sỹ rất hài lòng, lập tức tiến đến gần tôi.

[ đội trưởng ] Thánh Kỵ Sỹ: nhân yêu, lát nữa đi trận Bát Cổ không?!

Bà đây há có thể nhận lấy của nợ của hắn.

[ tổ đội ] Lưu Ly Tiên: Cút!

[ đội trưởng ] Thánh Kỵ Sỹ: = =

Cả đội nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút, sau đó mọi người lại xông lên, bất kể là chống đỡ yếu hay mạnh, đều giơ kiếm chém, chùy đập, còn có hai kẻ phóng châm loạn xạ, hơn nữa Hôi Thái Lang gầm vài tiếng sói tru, Boss đại nhân cuối cùng cũng không chịu nổi, kêu lên một tiếng, ngã xuống.

[ tổ đội ] Heo Gạo Lốm Đốm: [ chảy nước miếng ] để em tới sờ, để em tới sờ.

Dứt lời, trên màn hình chỉ thấy một nữ thầy thuốc xinh đẹp nằm rạp người trên thi thể Boss đại nhân, đem boss đại nhân sờ loạn từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài một lần, kết quả…… Lấy được một cái quần đùi.

Quần chúng điên loạn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN