Ông Xã ~ Anh Là Ma Cà Rồng - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
171


Ông Xã ~ Anh Là Ma Cà Rồng


Chương 14


Thy Trâm ôm một đống tài liệu vào thư phòng ngồi viết báo cáo, cô mệt mỏi thiếp đi lúc nào cũng không biết.

Tới tối mịt Đỗ Nhất Phong mới về tới biệt thự…

Nhìn thấy cô gái nhỏ gục mặt xuống bàn ngủ, gương mặt xinh đẹp thuần khiết, đôi môi hồng nhuận xinh xắn,  mi cong như cánh bướm rũ xuống mê hoặc lòng người.

Đỗ Nhất Phong bước tới bên cạnh, bàn tay to khẽ vuốt mái tóc dài của cô

..   Một bức ảnh trong đống tài liệu bị gió thổi bay xuống đất, Đỗ Nhất Phong cúi người nhặt lên, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo..

Thy Trâm thấy động liền tỉnh dậy.. trước mặt mơ hồ nhìn thấy hình bóng cũa Đỗ Nhất Phong.

Bóng tối bao phủ thân hình cao lớn của người đàn ông, gương mặt mang theo vẻ anh tuấn lạnh lùng.

– ” Anh về rồi sao ” Cô dụi dụi mắt ngái ngủ hỏi.

– ” Tôi đã cấm em nhúng tay vào những vụ án như thế này.. Tại sao em lại không nghe lời ” Giọng nói lạnh lẽo mang theo chút bực tức vang lên.

…Bầu không khí bên trong thư phòng như ngưng đọng lại.

– ” Đó là trách nhiệm công việc của tôi.. Sao tôi lại không thể.. ” .. Cô hít sâu một hơi, lập tức phản bác. Cô hoàn toàn không thấy mình sai ở điểm nào.

Đỗ Nhất Phong nhíu đôi lông mày cương nghị lại không nói gì.

Anh ngồi xuống ghế sofa, nhàn nhã kéo cà vạt, ánh mắt liếc về phía cô đang đứng.

– ” Em bướng bỉnh ” Anh xoay người lấy một bình rượu rót vào ly thủy tinh, lãnh đạm uống một ngụm rượu.

– ” Tôi làm tất cả chỉ cũng chỉ gì muốn tốt cho em.. ” Giọng anh trở nên dịu dàng như mật.

Ý bất mãn trên gương mặt Thy Trâm cũng dần thu hồi lại.

– ” Để tôi quay trở lại cuộc sống bình thường có được không “.. Cô đan ngón tay vào nhau, sợ hãi hỏi.

Trong không khí xuất hiện mùi vị nguy hiểm, đáy mắt người đàn ông trở nên băng lạnh.

– ” Em muốn tiền tài, địa vị, công việc tốt.. Tôi đều có thể thỏa mãn theo ý em.. Lí do vì sao em lại muốn rời khỏi tôi “.. Giọng nói Đỗ Nhất Phong khàn khàn mang theo sự si mê người con gái trước mặt.

– ” Tôi không thể ở bên cạnh người đã cưỡng ép chiếm đoạt mình “.. Cô thẳng thắn trả lời trong mắt rộ lên tia lửa giận.

Mối quan hệ giữa người và ma cà rồng đúng là quá hoang đường.

Mây đen kéo tới cuồn cuộn, che đi ánh trăng trên bầu trời.

Thy Trâm vừa định bước lên tầng trên thì cả thân mình cô bị một bàn tay to lớn ôm chặt lấy, hơi thở nóng ấm của anh phả vào gáy cô, mái tóc đen dài của Thy Trâm bị  vén lên lộ ra chiếc cổ trắng ngần.

– ” Tôi đã từng nói với em.. Chỉ trừ khi tôi buông tay.. Nếu không vĩnh viễn em đừng mong thoát khỏi tay tôi “.. Dứt lời nanh anh cắm phặp vào cổ cô, máu chảy theo khóe môi anh rơi từng giọt xuống nền đá hoa cương.

Thy Trâm chỉ biết cắn chặt cánh môi chịu đựng, đôi mắt trong veo ngập tràn nước. Đau đớn lan tỏa tới từng tế bào trên cơ thể cô..

Cô bất lực siết chặt tay rồi lịm dần…

Tới lúc Đỗ Nhất Phong thỏa mãn cơn khát thì cô đã ngất xỉu.. Trong lòng anh cực kì không vui..

Mèo hoang nhỏ này rốt cuộc làm bằng thứ gì mà chỉ mất chút máu mà đã ngất.

Bên trên phòng ngủ tầng ba của tòa biệt thự, một người đàn ông đứng dựa cả người vào lan can ánh mắt nhìn về phía cô gái nhỏ đang ngủ say trên giường.

Từ khi gặp cô anh rất khó kiềm chế cảm xúc của mình.. Dáng vẻ khi ngủ của cô rất đáng yêu.

Cô xoay người đạp chăn rơi xuống giường, chiếc váy bị tốc lên lộ ra cặp đùi trắng nõn.

Đỗ Nhất Phong ho khan vài cái, khó khăn nuốt một ngụm nước bọt. Tối nay anh  lại phải dùng nước lạnh dập lửa.

Sau khi tắm xong, anh nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh cô. Gương mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh.

Đỗ Nhất Phong sờ lên trán cô, đúng là nóng như lửa đốt.

Cả người cô run rẩy khó chịu dường như sắp khóc. Đôi môi khô nức..

Nhiệt độ trên người cô ít nhất cũng phải 39 độ.

Nhìn bộ dáng của cô bây giờ không khỏi làm anh đau lòng.

Đỗ Nhất Phong cầm điện thoại bấm một dãy số: ” Lạp Tư hạn cho cậu 10 phút nữa phải có mặt tại biệt thự của mình “

Cả người Thy Trâm nóng hổi, ý thức mơ hồ nghe thấy giọng nói của ác ma, uất ức dâng trào, yếu ớt nức nở khóc khiến cho lòng ai kia không khỏi xót xa thương tiếc.

” Ngoan.. Đừng khóc.. Bác sĩ sẽ lập tức tới ngay “… Đỗ Nhất Phong ôm cô vào lòng dịu dàng dụ dỗ, trái tim anh cũng không phải là sắt đá nhìn người phụ nữ mình yêu thương đau đớn như thế này trong lòng anh thật như lửa đốt.

10 phút sau ~

Một chiếc xe hơi đen sang trọng đỗ trước của biệt thự. Một người đàn ông gương mặt tiêu sái, tuấn tú nhanh chóng bước vào bên trong.

Lạp Tư nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của bạn thân không khỏi rùng mình một cái.

– ” Lạp Tư.. Rùa còn có tốc độ nhanh hơn cậu “.. Đỗ Nhất Phong cất giọng lạnh lùng nếu mèo con nhỏ xảy ra chuyện nhất định anh sẽ không tha cho cậu ta.

Anh túm cổ Lạp Tư lôi một mạch lên phòng.

Lạp Tư nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của cô gái nhỏ nằm trên giường không khỏi kinh ngạc. Đưa tay sờ lên trán cô, quả là nóng kinh người.

– ” Sao rồi… Tình hình có nghiêm trọng không ” Đỗ Nhất Phong vội vàng hỏi.

– ” Chỉ là sốt hơi cao, chỉ cần uống thuốc hạ sốt, tiêm một mũi là sẽ khỏi “.. Lạp Tư từ tốn trả lời.

Lạp Tư mở hòm thuốc lấy ra một cái ống tiêm và một lọ thuốc, sau khi bơm đầy thuốc, gắn kim tiêm lên, nặn ra vài giọt nước.

Thy Trâm mơ hồ nghe có người đòi tiêm mình liền tích cực lắc đầu:

– ” Không.. Tôi không muốn tiêm thuốc..”

Đỗ Nhất Phong cúi đầu nhẹ nhàng dụ dỗ:

– ” Ngoan.. Không đau đâu.. Không tiêm sẽ không khỏi.. “

Tới khi ống kim ghim vào trong thịt, Thy Trâm đau tới rơi nước mắt. Siết chặt tay của Đỗ Nhất Phong..

Ác ma lại dám cầm kim tới chích cô.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN