Ông Xã Của Tôi Quá Mức “Trâu Bò” Làm Sao Bây Giờ - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1352


Ông Xã Của Tôi Quá Mức “Trâu Bò” Làm Sao Bây Giờ


Chương 14


Chương 14: Thỏ con mộng xuân (Phần cuối)【 H ngọt nước, ɖâʍ động bị ƈôи ȶɦịt bự cuồng chịch, tỉnh dậy thì bị bắn nước tiểu vào trong】

Cả hai Hạ Thần Diệp cùng lúc duỗi tay cắm vào bên trong ƈúƈ ɦσα thăm dò, mỗi người một bên, kéo dãn miệng huyệt thành một cái lỗ, chậm rãi cho hai quy đầu to béo tiến vào.

“A…… A….. ưmmm a~~~” Bách Hành Chi bị hai căn thịt bổng cắm phát run, lỗ ɖâʍ mềm ướt thuận lợi nuốt vào hai quy đầu bự, nếp uốn căng ra hết cỡ, hai cây côn thịt khổng lồ rất khó khăn để xâm nhập vào bên trong động huyệt nhỏ hẹp mà ẩm ướt, còn lại hơn một nửa chưa vào được.

“A a!! Đụng tới chỗ đó!!!” Bách Hành bị cắm đến giật nảy người, ôm chặt lấy cánh tay của Hạ Thần Diệp đằng trước, đầu vùi vào lòng ngực hắn, khó nhịn dùng mặt cọ xát qua lại nơi cơ ngực cường tráng.

“Bảo bối,” Hạ Thần Diệp đằng sau cắn cắn lỗ tai hồng nhuận của thỏ nhỏ thủ thỉ, “Phần còn lại em tự mình ăn vào được không?”

Bách Hành Chi quay đầu lại, Hạ Thần Diệp thừa dịp quấn lấy môi cậu, hai đầu lưỡi day dưa không rời, phát ra tiếng ʍút̼ tấm tắc, Bách Hành hạ ʍôиɠ xuống, thế là hai cự điểu lớn phụt một tiếng chui thẳng vào trong nhục huyệt, ʍôиɠ thịt rung động kịch liệt!

“Ưm a a a…… Vào rồi…….. Vào rồi…… A đau… đau quá……” Nước mắt thi nhau chảy xuống ướt nhòe đôi mắt, Hạ Thần Diệp phía trước sướиɠ đến thở gấp nặng nề, dúi đầu ɭϊếʍ ʍút̼ phần cổ non mềm của Bách thỏ con, Hạ Thần Diệp phía sau thì buông tay, chân Bách Hành Chi liền thay đổi thành kẹp hông của người đằng trước, hai tay Hạ Thần Diệp đằng sau bóp lấy núm иɦũ ɦσα mẫn cảm của cậu, hết thô bạo sờ nắn đầu иɦũ ɦσα rồi lại niết mạnh chúng trong lòng bàn tay. 

Bách Hành Chi khóc lóc trốn tránh đôi tay đang làm bậy trêи ngực cậu, cơ mà sức cậu làm sao đấu nổi với hai người bọn họ, cả hai bắt đầu cùng lúc thọc vào rút ra, tiểu huyệt bị xâm lấn dãn rộng thành một lỗ to, cảm nhận được đau đớn, cậu nâng ʍôиɠ muốn thoát khỏi.

“Không được, không được,” Bách Hành Chi ráng hết sức bám víu cổ của Hạ Thần Diệp, “Ông xã…… Ông xã, bảo bối đau lắm, lỗ nhỏ của bảo bối đau quá huhu…….”

Bách Hành Chi đúng là đau chịu không nổi, khóc bù lu bù loa, Hạ Thần Diệp ôn nhu hôn lên khóe mắt cậu, người đàn ông còn lại ở đằng sau đột nhiên biến mất, chỉ còn lại người đang ôm Bách Hành Chi, tiểu huyệt của cậu cuối cùng cũng không còn đâu nữa, lại tiếp tục siết chặt lấy côn thịt lớn bắt đầu co bóp ƈúƈ ɦσα nhỏ.

“Ưm a…… Ông xã thật lớn, to quá, hai căn sẽ làm bảo bối đau……” Bách Hành Chi nằm trong lòng ngực Hạ Thần Diệp làm nũng, Hạ Thần Diệp đau lòng không ngừng vỗ vỗ cậu.

“Bảo bối, bé cưng?”

Quay về hiện thực, Hạ Thần Diệp đang ngủ say, bỗng nhiên người trong lòng hắn bắt đầu vặn vẹo rêи rỉ, càng rêи càng ɖâʍ, lọt vào tai Hạ Thần Diệp như châm ngòi kϊƈɦ thích súng đạn lên nòng không kịp chống đỡ, bé cưng của hắn hình như là đang mơ thấy ác mộng, gọi thế nào cũng không chịu tỉnh.

“Hừ ưm…. Ông xã bự quá……..” Bách Hành Chi cọ tới cọ lui khắp ngực Hạ Thần Diệp, tiếng rêи mềm mại ngọt nị càng làm Hạ Thần Diệp muốn đánh thức cậu rồi chơi tới bất tỉnh, bé ɖâʍ đãng này, trong giấc mơ còn mơ thấy bị hắn ȶɦασ.

Xem ra bình thường hắn vẫn chưa thỏa mãn được bé cưng ha.

Hạ Thần Diệp trở mình, nhìn chằm chằm bé thỏ dưới thân sắc mặt ửng hồng, mãi một lúc sau mới lấy ra tuýp bôi trơn từ tủ đầu giường, thoa đều lên gậy thịt, sau đó hắn gác đùi bé con sang bên hông lộ ra ƈúƈ ɦσα ướt át ngọt nước. 

Hạ Thần Diệp nâng lên cây hàng quất bộp bộp lên miệng huyệt.

“Bảo bối!” Hạ Thần Diệp một bên cầm côn thịt quất đánh lỗ nhỏ làm miệng huyệt xì bọt nước vẩy ra khắp nơi, một bên lớn tiếng gọi bé cưng, “Bảo bối! Ông xã của em ở ngay đây!”

“Ưm a~~~” Bách Hành Chi bị quất đến nứиɠ tình vặn vẹo, ngực nhỏ ửng hồng ưỡn cao chót vót, “Ông xã…….. ông xã…….”

Hạ Thần cạn cmn lời luôn, tự dưng bây giờ phải tự ăn dấm với chính mình trong mơ, cơn tức giận nhất thời khiến hắn không nói lời nào dứt khoát dọng thẳng côn thịt chui cái “phụt” vào ɖâʍ động bé thỏ!

“Á á!!” Kɧօáϊ cảm quá mức đột ngột làm Bách Hành Chi la hét thất thanh, Hạ Thần Diệp nghiến răng nghiến lợi điên cuồng đưa đẩy, không ngừng nói, “Bách Hành Chi!!! Tỉnh dậy cho ông!!!! Ông xã của cưng ở đây!!!”

Bách Hành Chi trong mơ rốt cuộc cũng bị kɧօáϊ cảm chân thật nơi hậu huyệt ép tỉnh, cậu chảy nước mắt nắm chặt ga giường, ƈúƈ ɦσα nhỏ bị nhồi tràn đầy.

“Ưm… a….. Ông xã, là ông xã thật sao huhuhu……” Núm иɦũ ɦσα nhỏ hồng của Bách Hành Chi bị Hạ Thần Diệp mang theo tức giận nhéo mạnh, cậu khóc huhu vươn tay muốn ôm Hạ tiểu công, Hạ Thần Diệp đang trong cơn giận, thấy một màn như vậy trái tim đều mềm nhũn, hắn kép lấy Bách Hành Chi, nguyên căn ƈôи ȶɦịt bự đi vào trọn vẹn, để Bách Hành Chi mở ra hai chân ngồi trêи người mình, mặt đối mặt hôn môi cậu.

“Ưm ưm… Ha a…. Thật sự là ông xã…..” Cảm nhận được mùi hương quen thuộc trêи người nam nhân, Bách Hành Chi mới dần dần bình tĩnh trở lại, hai tay cậu ôm cổ Hạ Thần Diệp không rời, trong miệng lẩm bẩm ủy khuất nói:

“Trong mơ ông xã chơi em đến quá phận, bảo bối thật là khó chịu a……”

Hạ Thần đau lòng xoa xoa đầu cậu, muốn đánh chết cái tên trong giấc mơ của Bách Hành Chi, tuy bề ngoài có giống hắn, nhưng Hạ Thần Diệp hắn chính là ông chồng đội vợ lên đầu, có chơi đa dạng đến cỡ nào cũng không thể làm bà xã cảm thấy đau!

Hạ Thần Diệp ʍút̼ lấy miệng nhỏ của Bách Hành Chi, tay vòng chặt eo nhỏ của thỏ con, ƈôи ȶɦịt bự mạnh mẽ thúc vào đưa đẩy, trong tiểu huyệt không ngừng phát ra tiếng nước òm ọp.

“Ưm….. Em chỉ cần ông xã…….. ưm a…….. Ông xã thật tuyệt……Ông xã giỏi quá a~” Bách Hành Chi hai mắt mê ly chỉ biết tìm kiếm đầu lưỡi của ông xã nhà mình, cằm nhỏ phủ đầy nước miếng, đủ thấy cậu đối với Hạ tiểu công là khát cầu tới mức thèm thuồng nhỏ dãi, ngay khi ƈôи ȶɦịt vừa tiến vào ʍôиɠ bự lập tức ngồi bẹp xuống, lúc rút ra liền phối hợp nâng eo lên.

Hạ Thần Diệp làm một hồi thì cảm thấy tư thế này chưa đủ nhanh, hắn rút ra côn thịt, nằm xuống, sau đó kéo con thỏ đã bị làm đến xụi lơ lại đây, để cậu nằm ngửa ở trêи ngực mình, tiếp theo tách ra hai chân cậu, bé thỏ mơ màng hôn hôn lên cằm Hạ Thần Diệp, “Ông xã sao lại không cắm nữa…..”

Lời vừa dứt, con chym to khỏe của Hạ Thần Diệp liền ‘phụt’ một tiếng nhập động, hai tay hắn đan chéo nắn bóp ngực thịt mềm mại của thỏ con, ngón tay còn kẹp lấy đầu иɦũ ɦσα nhỏ, phần hông dán chặt vào ʍôиɠ thịt mềm ‘bạch bạch bạch’ cuồng chịch!

“A a! Ưm ưm a a a a hức ông xã!!! Cái này….. ưm ha……. tư thế này quá kϊƈɦ thích…… Quá kϊƈɦ thích a ha a a a ông xã!!!!”

Hạ Thần Diệp giống như cây súng liên thanh nã đạn ‘đùng đùng’ vào trong huyệt động chảy nước, nhiều lần đụng vào chỗ sâu giới hạn của Bách Hành Chi, tư thế này làm cậu không còn sức để chống cự, chỉ có thể mở rộng ƈúƈ ɦσα bị ƈôи ȶɦịt bự điên cuồng thọc vào, bé chym nhỏ theo động tác cuồng cắm mà vung qua vung lại, núm иɦũ ɦσα nằm giữa kẽ tay của nham nhân mang đến kɧօáϊ cảm kịch liệt, đầu nhũ bị hung hăng dồn ép, Bách Hành Chi khóc không thành tiếng, ngửa đầu về phía sau vừa khóc vừa la.

Ngực múp trong tay Hạ Thần Diệp bị hắn xoa nắn dồn ép đến phồng lớn, lòng bàn tay xẹt qua đầu иɦũ ɦσα hồng, “Hửm? Bảo bối?” Hạ Thần Diệp miệng nói nhưng dưới háng vẫn không ngừng, nước ɖâʍ chảy lênh láng ướt đẫm ga giường, Bách Hành Chi lắc đầu khóc hừ hừ muốn kéo tay Hạ Thần Diệp ra, nhưng sức lực vốn dĩ chẳng thể so với nam nhân, ” A a a!! Đừng xoa đầu иɦũ ɦσα bảo bối!! Ưm a a đừng xoa nơi đó hừ a!!”

Hạ Thần Diệp nghe cậu nói vậy thì càng tăng thêm lực tay, càng xoa càng nhanh, hắn cảm giác được vách thịt bên trong của bảo bối vừa mới siết chặt, hắn cũng tăng nhanh tốc độ thao làm, dịch nhầy trong suốt vẩy ra ở chỗ giao hợp, theo mỗi lần rút ra tích thành giọt thấm xuống khăn trải giường.

“Ông xã!!! Ông xã a a a a a ông xã em rất yêu anh ưm a~~” Bách Hành Chi khóc kêu xoay lắc thắt lưng, ƈôи ȶɦịt bự mang đến kɧօáϊ cảm chết người, linh hồn Bách Hành Chi đều sắp bị cự vật hung mãnh kia cuồng ȶɦασ muốn xuất ra.

Hô hấp của Hạ Thần Diệp ngày càng dồn dập, “Hừ hừ bảo bối, anh muốn bắn bên trong, ông xã vừa bắn vừa tiểu luôn được không?

Bách Hành Chi há miệng hét to, đôi mắt thất thần nhìn trần nhà, đầu óc một mảnh trống rỗng, “Ưm a a a~~ ông xã bắn cho em!!!! Bắn hết mọi thứ vào trong, bảo bối muốn hết~~~~” 

Sau khi tăng tốc điên cuồng thọc vào rút ra hơn một trăm lần, Hạ Thần Diệp mới bắn ra từng luồng tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đục, Bách Hành Chi lãng kêu, bé chym co giật cũng bắn ra, chưa đến mấy giây sau, Bách Hành Chi liền cảm giác được quy đầu to béo bắt đầu phun ra cột nước nóng bỏng!

“A a!! Ông xã!!! Ông xã đang đi tiểu bên trong bảo bối a a!!!!” Bách Hành Chi bị tưới bỏng cả ʍôиɠ, cơ thịt run rẩy kịch liệt, giống như bị điện giật mà nhấp nhô gợn sóng, nước tiểu nóng hổi không ngừng rót vào lấp kín từng tế bào ruột non, gần như xối bỏng đầu óc của Bách thỏ, bụng nhỏ của cậu hơi gồ lên, động một chút là có thể nghe được tiếng nước sóng sánh.

Con thỏ họ Bách hoàn toàn bị sói xám họ Hạ ăn sạch sẽ không chừa một mẩu.

Hạ Thần Diệp vẫn cắm bên trong, dùng tư thế xi tiểu em bé bế bé thỏ đang thất thần vào phòng vệ sinh, chờ đi đến bồn cầu mới rút ra côn thịt, tiểu huyệt ngay lập tức trào ra một dòng nước màu vàng, sau đó liền xấu hổ mà khép chặt lại.

Hạ Thần Diệp ghé sát bên tai thỏ con nhỏ giọng:

“Bảo bối, mau cho nước tiểu ra hết, nếu không sẽ đau bụng.”

Thỏ con lắc mạnh đầu, xấu hổ muốn chui xuống đất, “Đừng mà….. ông xã không được nhìn, không cho ông xã nhìn đâu…… Mất mặt lắm…….”

Hạ Thần Diệp thở dài một hơi, dùng lực tách hai chân Bách Hành Chi ra hết cỡ, sau đó cắm một nửa côn thịt vào lại, lỗ nhỏ lập tức không còn khép được nữa, Hạ Thần Diệp để ƈúƈ ɦσα đối diện với bồn cầu, đỉnh đỉnh côn thịt cho nước tiểu bên trong phun hết ra ngoài!!!

“A a!!! Ông xã không cần làm vậy!!!! Không được nhìn hức hức ưm….!!!” Bách Hành Chi muốn khép lại chân nhưng đành bất lực, ƈúƈ ɦσα trải qua kϊƈɦ thích mãnh liệt mất hết cảm giác, cậu bị làm đến không cử động nổi.

Nước tiểu “phụt phụt” phun ra ào ào, chẳng bao lâu đã chảy hết xuống dưới.

Thỏ con bị chơi hư khóc thút tha thút thít, Hạ Thần Diệp cúi đầu hôn cậu, “Bảo bối thấy dễ chịu chưa?”

Thỏ con khóc huhu, “Hừ a…… Ưm~ dễ chịu~”

Hết chương 14.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN