Ông Xã Của Tôi Quá Mức “Trâu Bò” Làm Sao Bây Giờ - Chương 19
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1306


Ông Xã Của Tôi Quá Mức “Trâu Bò” Làm Sao Bây Giờ


Chương 19


Chương 19. Một ngày vô tiết tháo của cặp chồng chồng khát tình

【đứng sau quầy bị ngón tay cắm phun nước, ƈúƈ ɦσα ngậm củ từ, ngồi trêи xe ngứa ngáy phát nứиɠ mất khống chế mở điều hòa thổi huyệt】

Sau khi “Das Parfum” ngừng kinh doanh một thời gian, cuối cùng cũng mở cửa hoạt động trở lại.

Đồng loạt nhóm chị em bạn dì u mê  Bách Hành Chi đều phát hiện một “Bí mật nho nhỏ”.

“Chị em nhìn xem chị em nhìn xem, nhìn ngón tay áp út của chủ tiệm có phải đang sáng lấp lánh hay không hở?”

“Chuẩn nha, hôm nay ông chủ luôn cố ý khoe tay trái ra….. Mấy người nói xem có phải anh ấy cùng cái anh con lai kia kết hôn không?

“Tui thấy có thể lắm nha….. Hai người bọn họ ngày nào cũng dính nhau như sam….”

Hội chị em sau cái ngày thấy được Hạ Thần Diệp hôn cửa hàng trưởng, tai này truyền tai kia đưa tin nhau, chuyện này cũng được loan truyền rộng rãi, nhưng mà các nàng thật ra cũng không cảm thấy mất mát quá lâu, vẫn như thường tới đây lãng phí thời gian, chẳng qua là từ ngắm ông chủ sang ăn cẩu lương của người ta.

Âm thầm lặng lẽ qua Anh kết hôn cùng ông xã mãnh nam nhà mình, gặp mặt gia đình chồng, còn đi du lịch một tuần ở quê nhà hắn, cả người chủ tiệm đều ngập tràn hơi thở hạnh phúc, thời điểm pha cà phê đều vô thức để lộ ra nhẫn cưới tinh xảo, lúc đưa bánh cho nhân viên phục vụ còn mỉm cười ngọt ngào, khiến quần chúng nhân viên than trời muốn tổn thọ.

Nhân viên A: /hâm mộ/ “Ông chủ kết hôn rồi a.”

Nhân viên B: “Sao vậy, cậu cũng muốn kết hôn?”

A: /cắn môi/ “Có, có một chút……”

B: “…… Vậy…..cậu, cậu cảm thấy tôi thế nào?”

A: (///Σ///) “Cái… cái gì?”

B: (///Σ///)

Bách Hành Chi đang bận tối tăm mặt mũi thì màn hình điện thoại sáng lên thông báo có tin nhắn của “Đại cẩu cẩu” (chó bự), cậu vội vàng chùi tay mấy cái qua loa lên tạp dề, cầm lấy di động.

“Bảo bối đang bận? Ông xã tạm thời không có việc gì, ghé qua chơi với em, hửm(*)?”

(*) Từ gốc là “ân (嗯)”: ừ, ừm, dạ, sao, hả. Thực ra tui vẫn chưa hài lòng với từ “hửm” lắm nhưng không thấy từ nào hợp hơn hết. Vì chủ yếu nhấn mạnh chi tiết bên dưới nên edit thành một từ thì sẽ hay hơn. (có thể hiểu là ảnh hỏi em xã ảnh là anh qua chơi với em có chịu không?)

Bách Hành Chi tưởng tượng đến thanh âm trầm gợi cảm của ông xã nói “Hửm?”, trái tim bé bỏng liền đập nhanh không kịp phanh, cậu đỏ mặt rep tin nhắn: Nhanh lên nha.

Không tới mười phút sau, Hạ Thần Diệp một thân tây trang màu xám “giá lâm”, hắn chỉ là đi vào từ cửa bên hông, nhưng đã dẫn tới vô số người trong tiệm quay lại nhìn, những con mắt đều nhìn chằm chằm hắn, tóc vàng sáng chói, ngũ quan như cũ anh tuấn thành thục, dáng người ngon nghẻ như mấy anh model Âu Mỹ làm người thèm nhỏ dãi, Hạ Thần Diệp đẩy cửa đi vào, chọn ghế sô pha cách Bách Hành Chi gần nhất ngồi xuống, đôi mắt đong đưa ý cười nhìn cậu.

Bách Hành Chi thấy hắn tới thì cười đến không thấy mặt trời, đồ ngọt trong tay đều không muốn làm nữa, chỉ muốn chạy tới ôm ấp hôn hít với anh xã mà thôi, cậu làm bộ làm tịch cầm lấy menu đi đến bên cạnh Hạ Thần Diệp.

“Ngài đây muốn gọi món gì ạ?”

“Chỗ này có bán thỏ con hay không?”

Bách Hành Chi nghĩ tới Hạ tiên sinh lưu tên cậu là “Thỏ con”, mặt nhỏ tức khắc bốc cháy.

“Xin thứ lỗi, nơi này không bán thức ăn mặn.” Bách Hành Chi đỏ mặt trả lời.

“Nhưng mà tôi muốn ăn thịt thỏ.” Sếp Hạ bắt chéo chân, ngước mặt mỉm cười nhìn bé thỏ đỏ mặt.

Bách Hành Chi cắn cắn môi, hạ thấp giọng, xấu hổ ngượng ngùng nói: “Về, về nhà lại ăn……..”

“Cũng được,” sói xám gật đầu, “Vậy tùy ý đi, tôi muốn ông chủ tự mình mang tới.”

Bách Hành Chi đỏ mặt đá một cái lên đôi giày da mắc tiền của hắn, như cô vợ nhỏ đi về quầy, Hạ Thần Diệp nhìn chằm chằm quá trình bé thỏ pha cà phê, lưu loát trôi chảy, thậm chí còn cảm thấy đẹp mắt, Bách Hành Chi bưng cà phê tới, mặt trêи còn tỉ mỉ vẽ một hình trái tim xinh xắn.

Bách Hành Chi khom người đặt cà phê xuống, ánh mắt giao nhau, Hạ Thần Diệp vô cùng tự nhiên hôn lên, cậu tuy sợ hãi nhưng cũng hôn hắn một cái, sau đó nhanh chóng tách ra.

“Chờ em làm xong đồ ngọt cho khách liền tới đây với anh được không?” Bách Hành Chi dịu dàng hỏi.

“Em xong việc thì cùng anh đi ra sau bếp, nói nhân viên tạm thời không cần đi vào, để anh tới giúp em.”

Bách Hành Chi lập tức liền nhận ra ông xã nhà mình lại có mưu đồ bậy bạ……

Công việc của nhân viên phục vụ rất nhẹ nhàng, chỉ cần đứng ngoài quầy dọn đĩa là được, ông xã của chủ tiệm tới đây hỗ trợ giúp tăng hiệu suất công việc lên không tồi, chỉ là biểu tình của cửa hàng trưởng có hơi chút kỳ quái.

Kỳ quái là đúng rồi, bởi vì một cái tay khác của Hạ Thần Diệp đang bận sàm xỡ cái ʍôиɠ Bách Hành Chi mà.

“Ưm……. A ư~…….”

Bách Hành Chi cố nhẫn nhịn kɧօáϊ cảm mang tới, ba ngón tay của Hạ Thần Diệp khuấy đảo bên trong nhục huyệt, nhéo một cái ngay điểm ɖâʍ sau đó là một trận chà xát, hai tay Bách Hành Chi vẫn đang phải bận bịu làm đồ ngọt, cậu kẹp chặt ʍôиɠ, hai chân run rẩy, bé chym non đã rục rịch rỉ nước.

Nét mặt Hạ Thần Diệp vẫn nhàn nhạt như thể không có chuyện gì xảy ra, nhìn như là đang giúp đỡ cửa hàng trưởng làm việc mà thôi, nhưng mà có ai biết được cả lòng bàn tay hắn đã thấm đầy nước ɖâʍ từ ʍôиɠ chủ tiệm, hắn chọc quấy một hồi bên trong động nước, ép ra mộ đống ɖâʍ thủy, tay thò ra phía trước túm chặt hai viên trứng nhỏ mạnh mẽ nắn bóp. 

Hai mắt Bách Hành Chi chợt mất đi tiêu cự, cái muỗng đang cầm trong tay rơi thẳng xuống chén đồ ngọt, hai tay cậu chống lên bàn, cắn răng khống chế kɧօáϊ cảm.

Có một nhân viên phục vụ thực sự hoài nghi mới đến gần hỏi, “Ông chủ, anh thấy không khỏe trong người hả?”

Hạ Thần Diệp nhân cơ hội cắm trở lại, kịch liệt móc ngoáy bên trong nhục động, nếu tới gần có thể nghe được tiểu ƈúƈ ɦσα đáng thương giữa hai chân đang phát ra tiếng nước òm ọp òm ọp, nước ɖâʍ vẩy tung tóe, Bách Hành Chi không nhịn nổi nữa, đầu đều cúi gằm xuống quầy bar, tiếng nức nở ủy khuất nghẹn lại trong cổ họng

“Ông chủ của mọi người không có việc gì,” Hạ Thần Diệp một bộ dáng chính nhân quân tử, mà cái tay phải bên dưới vẫn đang điên cuồng thọc cắm, “Chỉ là có chút mệt, để em ấy nghỉ ngơi một chút là được.”

Nhân viên nửa tin nửa ngờ gật gật đầu, sau đó chạy đi dọn bàn.

Chính là không một ai có thể nghĩ đến cửa hàng trưởng đáng yêu của bọn họ đang bị ấn trêи quầy ngậm lấy ngón tay ông xã phun nước ɖâʍ khắp nơi, bắp đùi run rẩy, bé chym nhỏ co giật lên xuống, đầu gối khụy cong, thiếu chút nữa đã quỳ sụp xuống, càng về sau cậu lại bắt đầu xoay lắc cái ʍôиɠ to đuổi theo ngón tay cương dài đang tàn phá bên trong ƈúƈ ɦσα. 

“Hừ ư~~ A ông xã…….. Nhẹ chút, nhẹ chút a a……..” Bách Hành Chi ngâm kêu như tiếng mèo con, tao ʍôиɠ ɖâʍ đãng vặn vẹo, ɖâʍ thủy cơ hồ chảy lọt vào trong giày.

Tay phải Hạ Thần Diệp đẩy nhanh tốc độ rút ra cắm vào, ở bên trong ƈúƈ ɦσα no mềm mẫn cảm ép ra nước, Bách Hành Chi hai tay che miệng, không tiếng động co rút đạt tới cao trào, tiểu côn thịt bắn ra bạch trọc, ƈúƈ ɦσα siết chặt ngón tay kiềm giữ không cho nhúc nhích. 

Hạ Thần Diệp nhìn thấy một nửa củ từ (*) đã được lột vỏ để ở trêи bàn, vẫn đang nằm chờ được chế biến thì đã bị Hạ Thần Diệp lấy luôn nhét vào nhục độc Bách Hành Chi, lỗ nhỏ ngoan ngoãn nuốt vào.

“Ô ô…… Ông xã hư…..” Bách Hành Chi đỏ mắt nhìn thấy thứ đang nằm trong tay Hạ Thần Diệp, cậu chắc mẩm hôm nay lại không thể làm việc được nữa rồi…..

Củ từ nước sẽ gây kϊƈɦ ngứa cực mạnh lên da và vùng niêm mạc, là cái loại ngứa đến phát điên ấy, Hạ Thần Diệp nhanh chóng mặc lại quần áo cho cậu, dùng tư thế ôm công chúa chuẩn mực, bế con thỏ xụi lơ ra ngoài.

“Hành Chi không thoải mái nên tôi đưa em ấy về nhà, mọi người cứ làm việc bình thường, buổi tối đóng cửa sớm một chút, chìa khóa đưa cho tiểu A tiểu B giữ, sáng mai tới mở cửa.” Hạ Thần Diệp dặn dò xong xuôi, trước ánh mắt chăm chú của quần chúng hâm mộ giữa ban ngày ban mặt ôm bà xã đi mất.

Củ từ nước sớm đã phát huy tác dụng, lúc này Bách Hành Chi đang dựa vào ghế phụ bên cạnh Hạ Thần Diệp, ý chí không ngừng hao mòn, ɖâʍ động mẫn cảm kẹp lấy củ từ thô ráp điên cuồng mấp máy, muốn ngồi cũng không được, ʍôиɠ không ngừng ưỡn lên phía trước, cậu gạt cần ghế hạ thấp hết mức, ghế ngồi lập tức bằng phẳng.

Hạ Thần Diệp vẫn như cũ cảm thấy, giày vò thỏ con đến phát ɖâʍ đối với chính mình cũng là một loại tra tấn cực độ —— lúc lái xe hắn hoàn toàn không dám liếc nhìn thân thể trắng tuyết bên cạnh.

Bách Hành Chi khó khăn cởi quần xuống, nửa người dưới trần trụi ngồi trêи ghế vặn vẹo, khóe mắt đong ướt át, thanh âm mềm mại cầu xin: 

“Ông xã…… Bảo bối lấy ra  được không……”

Cổ họng Hạ Thần Diệp trở nên khô khốc, hắn khàn giọng nói:

“Tự dùng ƈúƈ ɦσα ɖâʍ lấy ra, không được dùng tay, để ông xã nhìn thấy em dùng tay thì hôm nay đều không có côn thịt ăn.”

“Ô ô……” Bách Hành Chi trở mình, ʍôиɠ vểnh cao, cặp ʍôиɠ mật đào mười phần co dãn đàn hồi lại bóng loáng trắng nõn ở trong không khí vẽ ra độ cong ɖâʍ loạn, cậu bám chặt lưng ghế, banh rộng hai chân, con chym nho nhỏ đung đưa qua lại.

“Ư ư a ~~~~” Cậu bật lên tiếng rêи rỉ ɖâʍ mị, ƈúƈ ɦσα gồng chặt, “A a ~~~ củ từ bên trong ~~ chảy nước ~~ bảo bối, bảo bối ngứa quá ưm~~ a ~~~”

Cậu dùng sức co rút lỗ nhỏ, ɖâʍ động mấy máy lúc đóng lúc mở, nếp uốn chi chít phát ra tiếng nước nhóp nhép dính nhớp, cậu xoay lắc ʍôиɠ, giọng nói bởi vì ngứa đến tận cùng mà phát ra tiếng nức nở rêи rỉ, củ từ trắng phau bị tràng đạo nộn mềm chèn ép, từng chút một thẹn thùng lòi ra ngoài.

“Ư~~~ hừ ưm~~~ ông xã chơi em~~~ ư ư a a a!!!!” Theo tiếng rêи rỉ mất khống chế của Bách Hành Chi, củ từ hoàn toàn bị bài xuất rơi ra ngoài, ƈúƈ ɦσα cậu “bốc” một tiếng phun đầy nước, ghế da bên dưới một mảnh ướt đẫm!

“Không được ~ không được… ông xã… ông xã… Diệp… Thần Diệp… bảo bối ngứa quá… chịu không nổi ưm….. ưm~~” Bách Hành Chi cảm thấy bên trong lỗ nhỏ dường như có hàng vạn lông tóc phủ quét thành vách, cái loài này ngứa đến không chịu nổi đốt sạch lí trí yếu ớt của cậu, cậu banh ʍôиɠ, đút vào ngón trỏ, muốn tách thành vách ra triệt để, không cho chúng dính lại với nhau.

Hạ Thần Diệp nghe bảo bối ɖâʍ đãng của hắn lãng kêu, kiềm chế đến độ mồ hôi chảy thành từng dòng, thấy cách nhà chỉ còn có mấy cây số, hắn nhấn ga, tốc độ đều sắp vượt quá 100km/h. 

“Ông xã~~~ ông xã ƈôи ȶɦịt bự~~~ anh trai ƈôи ȶɦịt bự~~~ mau yêu yêu bảo bối, Hành Chi không chịu nổi huhuhuhu……..” Bách Hành Chi điên cuồng moi móc ƈúƈ ɦσα ngứa đến cực hạn, cạ ƈúƈ ɦσα lên xuống ghế da, nhưng mà vẫn không hiệu quả, cậu ngứa muốn điên luôn rồi!!! Bách Hành Chi đầu óc mê mang đột nhiên nghĩ đến một biện pháp, có thể dùng máy sấy thổi thổi, hơi nóng thổi sẽ giảm bớt ngứa!

“Hơi nóng, hơi nóng…..” Bách Hành Chi quay đầu lại, thấy phía trước ghế phụ có hệ thống máy sưởi hơi, cậu gấp không chờ nổi thay đổi hướng máy sưởi về phía mình, trở người, vạch ra nhục động ướt dầm ướt dề, để hơi nóng nhắm thẳng ngay ƈúƈ ɦσα thổi vào!

“A ~~~~ ông xã ~~ ông xã ~ lại tăng nhiệt độ một chút ~~~” 

Bách Hành Chi lại duỗi người thọc thêm hai ngón moi ƈúƈ ɦσα rộng mở, hai mặt đẫm lệ ʍôиɠ nhìn hắn, Hạ Thần Diệp nhịn không nổi nữa mắng to một tiếng đĩ ɖâʍ, đẩy gạt đến nhiện độ cao nhất, độ ấm bỗng chốc tăng vọt!

“A a a a ~~~!!!! A a a thật thoải mái!!!! Nóng quá, ông xã a a a a a!!!!!”

Hạ Thần Diệp lái xe như bão tố chạy vào garage dưới hầm,ngay khoảnh khắc cửa vừa đóng lại, hắn đột nhiên nhào lên người Bách Hành Chi gấp gáp cởi quần thả con chym quý khỏi lồng, “Phụt” một tiếng bay vào động!

“A a~~~ ƈôи ȶɦịt bự!!! Ông xã xấu! Ông xã xấu nhất!” Cái miệng Bách Hành Chi mắng Hạ Thần Diệp xấu xa, ƈúƈ ɦσα lại không ngừng co bóp hút lấy con ƈôи ȶɦịt bự hiếm có khó tìm, cậu dùng tràng đạo ngâm trong nước củ từ bao bọc lấy côn thịt Hạ Thần Diệp, không lâu sau chym to chất lượng của hắn cũng bắt đầu phát ngứa!

Hạ Thần Diệp ȶɦασ tàn nhẫn ȶɦασ tới tấp, hắn ghì chặt eo Bách Hành Chi hủy thiên diệt địa dập nắc tàn bạo, ʍôиɠ bự bị va chạm đến co nẩy biến hình, ƈúƈ ɦσα phun ra dòng nước trắng đục!

“A a a a a!!!! Ông xã!! Ông xã ȶɦασ em tiếp đi!! ȶɦασ vào ɖâʍ động của bảo bối ưm a a a!!!!” Bách hành Chi chỉ có thể bám lấy chỗ tựa lưng của hàng ghế phía sau mới có thể không để bản thân bị ȶɦασ văng ra ngoài, ʍôиɠ to bị dập nắc bay lơ lửng trong không trung vô lực mở rộng, thịt huyệt tung bay, nước ɖâʍ phun trào, hai mắt trắng dã, cậu bị ȶɦασ đến điên dại!

Maybach nhấp nhô lên xuống dữ dội, hai người bên trong xe kịch liệt đến ướt đẫm mồ hôi, kính xe đôi lúc mập mờ xuất hiện hình dáng một bàn tay vô lực ịn lên, lại bị mãnh nam phía sau túm về trói chặt không cho cậu một chút cơ hội phản kháng!

Maybach đột nhiên ngừng rung, ƈôи ȶɦịt bự họ Hạ nhấp nhô khám phá tận sâu hang động, bé thỏ bị ƈôи ȶɦịt bự ȶɦασ đến hờn khóc lắc ʍôиɠ giãy giụa, hai chân mở rộng tư thế xi tiểu, Hạ Thân Diệp ôm hai chân cậu một đường ȶɦασ vào nhà.

Hôm nay, cặp chồng chồng cơ khát vẫn như thường lệ tưới ɖâʍ thủy ở từng ngóc ngách một trong nhà.

————————-

(*) Khoai từ hay còn gọi là củ từ, là một dạng khoai thuộc họ Củ nâu Dioscoreaceae khoai từ gồm có các dạng là khoai từ, củ từ lông. Ở Việt Nam, loại có gai phân bố ở Phú Quốc, loại không gai phân bố rộng rãi, ngoài ra còn có củ từ nước mọc ở các tỉnh miền Đông Nam Bộ. (Nguồn: Wikipedia)

Ông Xã Của Tôi Quá Mức “Trâu Bò” Làm Sao Bây Giờ

Hết chương 19.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN