Ông Xã Là Người Thực Vật - Chương 121
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
52


Ông Xã Là Người Thực Vật


Chương 121


Edit: susublue

Cầm lấy tài liệu mà Tôn Uyển Đình coi là cơ mật, Lâm Du cũng không thèm nhìn liền nhét vào một bên. Nếu phải đối phó Lâm Hồng Tín thì cô cũng không ít thủ đoạn và cách thức. Sở dĩ đến tìm Tôn Uyển Đình là vì muốn bà ta làm bia đỡ đạn, cũng cố ý khiến bà ta bới móc Lâm Hồng Tín mà thôi. Mà Tôn Uyển Đình cũng không hề làm cô thất vọng.

Đương nhiên những thứ mà Tôn Uyển Đình lấy được từ trong két sắt của Lâm Hồng Tín không chỉ có những thứ này. Nhưng bà ta chưa từng nghĩ sẽ giao toàn bộ cho Lâm Du. Cho nên thấy Lâm Du không coi trọng tập tài liệu thì hơi nhíu mi, mặt đầy kinh ngạc.

“Tiếp theo bà có tính toán gì.” Tôn Uyển Đình không hề che giấu sự kinh ngạc của mình, Lâm Du cũng không có ý định giải thích.

“Còn có thể có tính toán gì? Tôi chuẩn bị đưa Nhất Thiến rời khỏi thành phố D.” Tôn Uyển Đình không nói láo, nhưng quyết định này cũng không phải chuyện mà bà ta đang chuẩn bị trong khoảng thời gian này. Chẳng qua bà ta tính toán khi mọi chuyện kết thúc thì mới đưa Lâm Nhất Thiến tránh xa thị phi thôi.

” Ừ.” Dĩ nhiên Lâm Du sẽ không tin tưởng câu trả lời qua loa như vậy. Biết Tôn Uyển Đình đang kiếm cớ nên cô cũng không hỏi thêm và cũng không có ý vạch trần.

Sau khi tạm biệt Tôn Uyển Đình thì Lâm Du cầm tài liệu trực tiếp đến Hứa thị tìm Hứa Mạch. Lúc đó Hứa Mạch đang họp nên chỉ có một mình Lâm Du ở trong phòng làm việc của anh.

Trong lúc nhàn rỗi chờ Hứa Mạch thì Lâm Du lật tài liệu Tôn Uyển Đình đưa ra. Có hợp đồng đã ký với Lâm Hồng Tín, cũng có hạng mục Lâm Hồng Tín sắp tranh giành, tài liệu cũng không nhiều nhưng độ quan trọng lại không hề nhẹ.

“Thế nào?” Lúc Hứa Mạch đi vào, Lâm Du vẫn ngồi im nghiên cứu tài liệu mật của công ty Lâm Hồng Tín.

“Đây, cái này cho anh.” Giữa Lâm Du với Hứa Mạch không hề có bất kỳ bí mật gì. Cho nên hành động của Lâm Du là chuyện đương nhiên, không hề có chút do dự.

Hứa Mạch đã sớm nắm rõ hành động của Lâm Hồng Tín trong lòng bàn tay. Ngay cả công ty hợp đồng hiện hữu của Lâm Hồng Tín cũng đều do Hứa Mạch   bày mưu đặt kế thì mới có thể ký thành công được. Về phần những hạng mục mà Lâm Hồng Tín chuẩn bị tranh giành thì Hứa Mạch chỉ tùy tiện nhìn qua hai lần rồi liền không cảm thấy hứng thú nữa.

“Em luôn cảm thấy những gì Tôn Uyển Đình nắm trong tay không chỉ có như vậy.” Lâm Du đã quen cách Tôn Uyển Đình làm người rồi nên vốn chưa từng tin tưởng bà ta.

“Không có vấn đề.” Dù trong tay Tôn Uyển Đình nắm được nhược điểm của Lâm Hồng Tín thì cũng không có tác dụng lớn với Hứa Mạch.

“Ừ.” Lâm Du vốn chưa từng nghĩ sẽ hợp tác với Tôn Uyển Đình. Nếu như không phải sau khi Tôn Uyển Đình ra ngục đã tới cửa tìm mình thì Lâm Du đã sớm quên mất còn có một người như thế đang sống.

Lâm Hồng Tín cũng nhanh chóng phát hiện ra tài liệu của mình bị tiết lộ ra ngoài nên cắn răng nghiến lợi muốn tìm Tôn Uyển Đình hỏi cho rõ ràng, nhưng lại chợt phát hiện ông ta không biết hiện tại Tôn Uyển Đình đang ở đâu, cũng không có cách nào để liên lạc với bà ta.

Nhưng mà không để cho Lâm Hồng Tín đợi quá lâu, Tôn Uyển Đình đã tự mình tìm tới cửa.

Thật ra trong tay Tôn Uyển Đình không có quá nhiều nhược điểm của Lâm Hồng Tín. Người giảo hoạt như ông ta sao có thể để tất cả bí mật ở một chỗ chứ? Nhưng trùng hợp là lại bị bà ta tìm được bằng chứng tài sản trong nước.

“Tôi còn tưởng rằng ông sẽ không trở về nữa, không ngờ…” Ném giấy tờ nhà họ Lâm xuống trước mặt Lâm Hồng Tín, Tôn Uyển Đình cười châm chọc, “Thế nào? Chờ tôi và Nhất Thiến trở về ở sao?”

“Cái này…” Lâm Hồng Tín có chút lúng túng, ban đầu ông ta bán nhà sau lưng Tôn Uyển Đình và Lâm Nhất Thiến nên quả thật đuối lý. Bây giờ bỏ ra số tiền lớn để mua lại chỉ là muốn chứng minh thực lực của mình mà thôi, cũng không hề nghĩ sẽ để lại cho Tôn Uyển Đình và Lâm Nhất Thiến vào ở.

“Được rồi, ông không muốn nói thì tôi cũng sẽ không hỏi. Gần đây ông cũng ở trong nhà sao? Vậy tôi cũng thu dọn đồ đạc về đó ở. Bên ngoài dù có khá hơn nữa thì cũng kém hơn trong nhà. Gian phòng của tôi vẫn còn ở đó chứ? Ông đừng nói với tôi là ông tìm người đàn bà khác làm kim ốc tàng kiều đó.” Tôn Uyển Đình nói đến phần sau thì nheo mắt lại nhìn Lâm Hồng Tín.

“Làm sao có thể? Không thể nào!” Lâm Hồng Tín phản bác cực lớn. Mặc dù ông ta có rất nhiều bất mãn với Tôn Uyển Đình nhưng lại không có tính trêu hoa ghẹo nguyệt.

Lâm Hồng Tín chối, Tôn Uyển Đình tin tưởng. Bà ta biết rõ hơn ai khác, ở trong mắt Lâm Hồng Tín, dienxdafnllequysdoon tiền quan trọng hơn phụ nữ. Cũng vì vậy cho nên trước khi đạt tới đỉnh cao thì Lâm Hồng Tín sẽ không có tâm tư hái hoa.

Mà sở dĩ Tôn Uyển Đình có thể hỏi như vậy là vì muốn kích thích Lâm Hồng Tín một chút. Sau đó thuận lợi vào Nhà họ Lâm ở, trở về đúng vị trí của chính nàng mà thôi.

Nhưng trước đó Tôn Uyển Đình sẽ không nói cho Lâm Hồng Tín biết là Lâm Nhất Thiến đang ở ngay bên cạnh mình. Bà ta sẽ khiến cho Lâm Hồng Tín hối hận, cũng sẽ khiến cho Lâm Hồng Tín bị ngã từ trên cao xuống thật đau.

Chuyện Tôn Uyển Đình dọn về Nhà họ Lâm ở Lâm Du biết rất nhanh. Tâm kế của Tôn Uyển Đình không đáng để Lâm Du đánh giá. Ngược lại Lâm Nhất Thiến an tĩnh lại khiến cho Lâm Du kinh ngạc.

Lâm Du vốn cho là Tôn Uyển Đình sẽ đưa Lâm Nhất Thiến theo bên cạnh. Dù sao hiện nay thần trí Lâm Nhất Thiến điên loạn, để ở đâu cũng có thể biến thành quả bom hẹn giờ bất cứ lúc nào.

Nhưng hiển nhiên Tôn Uyển Đình rất yên tâm để Lâm Nhất Thiến ở lại trên địa bàn của Lâm Du. Chẳng lẽ là do thái độ của cô quá nhân từ sao? Điều này khiến Lâm Du lâm vào trầm tư.

“Bà ta dự định để Lâm Nhất Thiến ở lại chỗ của em để làm con tin.” Tôn Uyển Đình tính toán rất giỏi, nhưng cũng phải xem coi Hứa Mạch có đồng ý hay không đã.

“Hả?” Con tin? Lâm Du khó hiểu nhìn Hứa Mạch.

“Tôn Uyển Đình biết em sẽ không giúp bà ta vô duyên vô cớ, ít nhất trong lòng sẽ không hoàn toàn tin tưởng. Bà ta cố ý để Lâm Nhất Thiến ở lại là vì muốn chứng minh cho em biết bà ta có lòng tốt với em. Mặc dù anh không cảm thấy chiêu này của bà ta có tác dụng, nhưng quả thật bà ta có dã tâm, cũng rất nhẫn tâm.” Hứa Mạch nhếch miệng, đáy mắt đầy ý lạnh.

“Em còn tưởng rằng em đã không còn gì để nói với bà ta.” Lấy lòng sao? Dù hành động lần này của Tôn Uyển Đình là thật hay giả thì Lâm Du cũng không thể phối hợp. Đối với cô mà nói cho tới bây giờ Tôn Uyển Đình không phải là người thân, cũng không phải người có thể tin tưởng. Giữa hai người chỉ có duy nhất thù hận.

Vì vậy được Lâm Du ngầm cho phép, Hứa Mạch cũng hơi để lộ ra chút sơ hở. Cực kỳ trùng hợp là cuối cùng Lâm Hồng Tín tìm được tung tích của Lâm Nhất Thiến.

Lúc biết được Tôn Uyển Đình đã sớm tìm được Lâm Nhất Thiến thì cũng là lúc biết được tất cả mọi chuyện, Lâm Hồng Tín chột dạ trong chốc lát. Ngay sau đó lại dửng dưng ưỡn ngực lên. Ông ta sẽ không sợ cãi nhau với Tôn Uyển Đình, cũng lắm thì lưới rách cá chết, đừng ai nghĩ sẽ có được một cuộc sống tốt.

Lâm Hồng Tín không ngửa bài với Tôn Uyển Đình trước, Tôn Uyển Đình cũng giả vờ không biết gần đây Lâm Hồng Tín đang phòng bị và dò xét.

Cho đến khi Lâm Nhất Thiến bị đưa tới trước mặt Tôn Uyển Đình thì rốt cuộc cục diện bình tĩnh mà cả hai đang cố gắng duy trì mới bị phá vỡ, Lâm Hồng Tín và Tôn Uyển Đình bộc phát cãi vã một trận lớn.

Có lẽ là oán hận chất chứa đã lâu, có lẽ là liên tục gặp phải bất hạnh nên Lâm Hồng Tín và Tôn Uyển Đình đều rất kích động, thật giống như đang phát tiết, quở trách sai lầm của đối phương vậy. Sâu hơn nữa là ngay cả chuyện tai nạn xe cộ của Lâm Hồng Hiên và Tôn Tình Vi cũng bị lôi ra nói.

Lâm Nhất Thiến không nhúc nhích, giống như không nghe thấy gì cả, lẳng lặng cúi đầu xuống, hoàn toàn chưa từng để ý tới cục diện hỗn loạn trước mắt. Nhưng mà khi cô ta gần như người vô hình thì trong tay lại đang nắm một cái máy ghi âm.

Tất cả tội nghiệt đều được khai ra từ miệng Lâm Hồng Tín và Tôn Uyển Đình như vậy và cũng đều bị máy ghi âm ghi lại. Khóe miệng Lâm Nhất Thiến nhếch lên một cách kỳ dị, đôi mắt đầy âm u lập tức nổi gió bão, cực kỳ đỏ.

Lâm Hồng Tín bị thẩm tra. Người bị bắt cùng ông ta là Tôn Uyển Đình vừa mới ra khỏi tù không lâu. Một máy ghi âm lại bao hàm rất nhiều sự thật, dù đã từng bị phủ đầy bụi nhưng giờ phút này lại thấy được ánh mặt trời.

Lâm Nhất Thiến đại nghĩa diệt thân, thật sự nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, ngay cả Hứa Mạch cũng không đoán ra.

“Em còn tưởng rằng cô ta điên thật rồi.” Lâm Du bĩu môi một cái. Không ngờ Lâm Nhất Thiến lại che giấu sâu như vậy, có lẽ là dùng trăm phương ngàn kế là vì giờ phút này đi!

“Cô ta thật sự điên rồi.” Diệp Di Nhiên run lẩy bẩy, toàn thân nổi da gà, nghĩ thế nào cũng nghĩ không ra vì sao một nhà ba người Lâm Hồng Tín lại khiến người ta căm ghét đến điên lên như vậy. Quá ghê tởm, gặp báo ứng là đáng đời.

“Kết cuộc.” Chỉ là hai chữ cực kỳ đơn giản nhưng lại để lộ tâm trạng mất bình tĩnh lúc này của Chu Lăng. Nếu cha mẹ ruột Lâm Du chết oan có thể được minh oan thì có lẽ anh cũng có thể trông đợi một lần nữa đúng không?

“Chậc chậc, đây mới thật sự là lòng dạ rắn rết. Cũng may chị họ chúng ta có dự tính trước, anh minh trốn chạy trước.” Dù đã diễn qua đủ các loại người nhưng Tần Nam vẫn không tránh khỏi cảm giác thổn thức, bĩu môi lẩm bẩm.

Lâm Du không nói thêm gì mà chỉ nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại. Tần Nam sai rồi, cô không đoán được trước, cũng không anh minh. Nếu không thì kiếp trước cô sẽ không thua thảm như vậy. Mà lần này cô chỉ có vũ khí sắc bén, lại may mắn được Hứa Mạch giúp đỡ nên mới có thể đứng vững được.

Vừa lúc đó lòng bàn tay Lâm Du ấm áp. Lúc mở mắt ra đã nhìn thấy Hứa Mạch đang đứng bên cạnh cô, vững vàng nắm chặt tay cô.

“Dù xảy ra bất cứ chuyện gì thì anh đều ở bên cạnh em.” Vừa thấy Lâm Du nhắm mắt, Hứa Mạch liền không nhịn được thương tiếc. Anh biết Tiểu Du không phải đang trốn tránh thực tế, diễn dafn*lê quys^dôn chẳng qua là không muốn đối mặt với chân tướng tàn nhẫn như vậy. Mặc dù Tiểu Du đã sớm biết, nhưng… tim Tiểu Du vẫn sẽ đau.

“Em biết.” Hơi nhếch mép lên nhìn về phía Hứa Mạch, tim Lâm Du bỗng nhiên lắng đọng lại. Không sai, cô không còn một mình nữa, bên cạnh cô còn có Hứa Mạch. Cô sẽ không rơi vào đường cùng nữa, tất nhiên cũng sẽ sống tốt hơn. Vì có Hứa Mạch ở đây.

“Còn có chúng ta. Chúng ta cũng đều ở đây, vẫn sẽ đứng ở bên cạnh chị họ.” Diệp Di Nhiên lớn tiếng hô xong, mấy người khác đều không hẹn mà cùng gật đầu.

“Cám ơn.” Lâm Du kinh ngạc quay đầu lại, nhìn những người bạn thân cận nhất bày tỏ sự thật tâm trước mặt cô thì chậm rãi cười, giọng đầy thành ý.

Lâm Hồng Tín và Tôn Uyển Đình hoàn toàn gặp xui. Lần này bọn họ không có vận khí tốt để có thể được thả ra. Một khi trở lại thì nhất định sẽ trở thành trò cười. Cùng lúc đó Lâm Nhất Thiến lấy thân phận con gái ruột của Lâm Hồng Tín mà tiếp tục sở hữu tất cả tài sản của ông ta.

Lâm Du không đi tranh giành với Lâm Nhất Thiến, cũng không để ý đến chút tài sản trong tay Lâm Hồng Tín. So sánh với nhau thì Chu Đáo đột nhiên có hứng thú với Lâm Nhất Thiến. Quả nhiên là sẽ kêu la chó không cắn người, chiêu giả ngây giả dại của Lâm Nhất Thiến không tệ!

Không đợi Chu Đáo đi tìm Lâm Nhất Thiến thì Lâm Nhất Thiến đã đến tìm ông ta trước.

Lâm Nhất Thiến tìm Chu Đáo, mục đích rất đơn giản: đó là Hợp tác. Hiện nay trong tay cô ta nắm cổ phần Chu thị, chắc hẳn Chu Đáo sẽ cảm thấy rất hứng thú.

Nghe xong lời đề nghị của Lâm Nhất Thiến, Chu Đáo sửng sốt: “Cô chắc chắn là cổ phần của Chu thị trong tay cô đủ để khiến Chu thị rung động chứ?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN