Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây? - Chương 19: Chia tay vui vẻ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây?


Chương 19: Chia tay vui vẻ



EDIT: EN

Thể chất mỗi người không giống nhau, Đào Diệp là cái loại thể chất nếu bị cảm cúm sẽ phải mất tới nửa tháng để hết. Đây là cái quy luật mà mất rất lâu cậu mới có thể nắm chính xác được… Hơn nữa, cho dù là hết cảm, thì cậu cũng không dám đi hát.

Không biết vì sao mà Đại Vĩ Ba Lang lại thích xuất hiện ở Quốc Sắc Thiên Hương.

Đào Diệp không muốn biểu diễn bởi cậu cảm thấy vậy có chút xấu hổ.

Nếu để Đại Vĩ Ba Lang thấy mấy người fan nam và fan nữ trêu chọc mình thì nghĩ thôi cũng buốt hết cả răng.

Hôm nên trên game cũng không có chuyện hay ho gì, Đào Diệp lại nhìn đến quần áo trên người mình. Hôm nay mặc một chiếc quần la vàng nhạt, thiếu một chút cảm giác phiêu dật, nhiều thêm phần năng nổ nhiệt tình.

Rất đẹp, nếu là con gái thì đều thích hết.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Sư phụ, cám ơn, váy rất đẹp, cả ngọc nữa.

Trong túi lại có thêm mấy viên ngọc tốt.

Cậu không biết tại khoảng thời gian xấu hổ này, Cẩn Y Dạ Hành có lên game hay không.

Bốn giờ đã tan lớp, Đào Diệp đi ngang qua tiệm cơm mình thường ăn, nhưng lại không muốn ăn cơm chút nào. Cậu nghĩ nếu như một hồi đói bụng thì gọi đồ ăn về ăn.

Tuy vậy lại mua một ít đào tươi, về nhà rửa sạch, rồi đưa lên miệng cắn.

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Ngọc thì cầm đi Rèn Luyện, hôm nay tôi không may lắm, bỏ phí năm viên.

Nhìn thấy mấy dòng kia, đào trong Đào Diệp suýt rớt, năm viên…?

Một viên cũng khoảng ba trăm đồng ha, vậy tính ra vị sư phụ này lãng phí mấy ngàn đồng RMB, thật sao trời.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Vâng, em sẽ đi luyện.

Trong lòng ẩn lên ý nghĩ muốn đưa tiền lại, nhưng suy một hồi thì Đào Diệp vẫn bác bỏ ý nghĩ này. Dựa theo sự hiểu biết của cậu đối với Cẩn Y Dạ Hành và Đại Vĩ Ba Lang, thì hai người là hai vị đại gia tiêu tiền như rác.

So chút tiền ấy với bọn họ, thì chỉ làm người khác phản cảm thôi.

Sau khi nói xong với Cẩn Y Dạ Hành, Đào Diệp điều khiển nhân vật, đi đến gặp NPC chuyên trách về Rèn Luyện, cùng lúc thì thuận tay mở YY, nhìn xem trong phòng có ai không.

Không ngoài dự đoán, chỉ có một mình Cẩn Y Dạ Hành.

Phòng này ngoại trừ thời gian đánh bạn, thì không mở cho người ngoài vào, chỉ có người quản lý mới được phép mở.

“Sư phụ, anh đang làm gì vậy?” Đào Diệp tiến vào, lên tiếng chào hỏi, ánh mắt chuyên chú mà tìm kiếm NPC.

“Làm nhiệm vụ.” Thạch Cẩn Hành trả lời.

“Hử? Lại là nhiệm vụ đôi?” Đào Diệp thuận miệng hỏi.

“Ừ.”

“…”

Về chuyện yêu đương của Cẩn Y Dạ Hành, Đào Diệp vẫn tò mò như trước, nhưng mà cậu lại không muốn hỏi, đây chính tính cách của cậu.

“Em cũng đến đây đi, tôi ở Tuyết Nguyên.” Thạch Cẩn Hành gọi Đào Diệp, sử dụng Quyển Dịch Chuyển để đi đến Tuyết Nguyên.

Đào Diệp lại tiếc Quyển Dịch Chuyển năm mươi đồng kia, cậu nói rằng: “Sư phụ, em sẽ tự chạy tới.”

“Dùng quyển.” Thanh âm của Thạch Cẩn vô cùng đáng tin.

“Vâng ạ.” Đào Diệp mở túi, sử dụng Quyển Dịch Chuyển duy nhất mà mình có để tới Tuyết Nguyên.

Lúc cậu vừa tới thì Thạch Cẩn Hành đã kéo nhanh cậu vào đội ngũ, rồi nói thêm: “Mười người đánh Phó bản, không quá khó.”

Đào Diệp nhìn nhìn, trong đội ngũ cũng có mặt Nếu Trời Có Chút Tình, còn thêm một đống người không quen thân và lạ mặt.

Cậu không biết đây là nhiệm vụ đôi cuối cùng, chỉ cần đánh xong cái bản khó nhằn này, thì có thể sở hữu phần thưởng mà Nếu Trời Có Chút Tình muốn.

【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ, trong đội không cần thêm Hỗ Trợ, đây là đội mười người.

Một đội mười người, là một Phó bản không quá khó khăn, cho nên chỉ cần một Hỗ Trợ là đủ rồi.

【 Đội Ngũ 】 Vui Xong Thì Chết: Mẹ nó…

Gần đây thì tần suất xuất hiện tên của Tiểu Phiến Đào rất cao, người trong đội vừa thấy ba người này, thì đã nghĩ đến mấy tin đồn về họ.

Giờ người yêu của nam chính đã công khai lên tiếng, nếu nói không oán không giận thì ai mà tin chứ.

【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Chuẩn bị vào bản.

Nhìn thấy sư phụ không để ý đến ý tứ của Nếu Trời Có Chút Tình, Đào Diệp cũng lười nói chuyện. Những người khác lại càng không có quyền lợi nói chuyện, bọn họ đều người làm việc vì tiền, đến cho đủ người thôi.

【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Tiểu Phiến, mấy lời đồn gần đây trên game, em có xem không?

Xem ra vẫn không tránh khỏi cuộc tranh cãi, trước mặt những đội viên ham vui đứng xem, Đào Diệp hồi âm.

【 Đội Ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: Có xem, nếu sư nương nói đó là lời đồn, thì em yên tâm rồi.

Đây là lần đầu tiên mà Đào Diệp gọi Nếu Trời Có Chút Tình là sư nương.

【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Ừ, tuy vậy chỉ vẫn muốn em ra mặt để mọi chuyện sáng tỏ chút, dù sao cứ để họ nói vậy thì không tốt cho lắm.

【 Đội Ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: Ra mặt như thế nào?

【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Vào bản, tập trung đi.

Đọc một chút điều lệ, rồi vào Phó bản, tới đây thì mọi người cũng không tám tiếp nữa.

Phó bản này quả thật không quá khó, mười người tập trung một chút, bỏ hơn mười phút đã hoàn thành. Đợi khi BOSS ngã xuống thì Nếu Trời Có Chút Tình đã vội vã chạy lại.

【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ, là phần thưởng em muốn, cám ơn anh ^_^

【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Ừ.

Lúc Bang chủ phát tiền cho bọn họ thì Đào Diệp đang đứng phía sau, ngồi ngốc một cách nhàm chán, nhưng chỉ một lát sau cậu kiền giật mình mà nhìn.

【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Ly hôn đi.

Tin nhắn vừa được gửi ra, Đào Diệp đã theo phản xạ mà nhìn đám người trong đội. Vừa thấy thì phát hiện trong đây chỉ còn ba người.

Cẩn Y Dạ Hành nói với ai, không hỏi cũng biết.

Trong lòng của cậu rất loạn, mắt chăm chăm đợi hồi âm của Nếu Trời Có Chút Tình, giống như mình cũng là một nhân vật chính trong đó vậy.

【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ, vì sao?

【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Đã nói sớm, nhận phần thưởng xong thì ly hôn.

【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Là vì đồ đệ sao? Cho nên hai ngày nay anh mới theo em làm nhiệm vụ?

【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Đi bây giờ.

Anh không giải đáp câu hỏi của Nếu Trời Có Chút Tình, chẳng qua biểu đạt quyết tâm của mình, khiến ai cũng không từ chối được.

Một lúc lâu Nếu Trời Có Chút Tình cũng không trả lời lại.

Đào Diệp ngưng mặt một lúc, cậu cũng bị loại khí thế này ảnh hưởng tới. Cậu không nhịn được mà lên YY nói với Cẩn Y Dạ Hành: “Sư phụ, không thì anh và cô ấy nói một chút đi.”

“Nói gì?” Thạch Cẩn Hành hỏi.

“Cổ thích anh, anh biết không?”

“Vậy thì sao?”

“Vậy thôi…” Đào Diệp thấy mình nói cũng dễ hiểu, và đương nhiên, trong lòng của Cẩn Y Dạ Hành cũng biết điều đó, chỉ là anh không quan tâm nó lắm thôi.

Cho nên Đại Vĩ Ba Lang nói rất đúng, chẳng qua là vì anh nhàn chán ha?

【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ, có thể để em mãi là người yêu của anh, được không?

Một người con gái nói đến mức này, chỉ cần bạn là một người con trai hơn tốt bụng tý là đã không thể từ chối.

【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Tôi không muốn cô làm người yêu, giờ đi ly hôn đi.

Một người con trai nói đến mức này, ai là con gái cũng biết rằng người này không còn muốn dính dáng với mình nữa.

【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Vâng, em biết.

Cô gái có tự tôn, nếu bị từ chối một lần thì sẽ không dây dưa lần hai.

Nhìn thấy ID của Nếu Trời Có Chút Tình biến mất, Cẩn Y Dạ Hành đã mang cái người đang giả làm vật trang trí là Đào Diệp về thành.

Bọn họ đi Nguyệt Lão trang.

Kết hôn và ly hôn, đều hoàn thành ở Nguyệt Lão trang.

Chỉ khác ở chỗ, bọn họ đi từ cửa sau, chuẩn bị hoàn thành màn Tương ái tương sát để ly hôn.

Game thiết kế cái màn ly hôn này rất thú vị.

Sau khi Nếu Trời Có Chút Tình giết Cẩn Y Dạ Hành, thì hệ thống chiêu cáo thiên hạ rằng bọn họ ân đoạn nghĩa tuyệt.

Tin tức hai người ly hôn khiến cả Thế Giới nổ tung.

Cuối cùng là chuyện gì vậy?

Nhiều người mong ngóng Nếu Trời Có Chút Tình ra nói vài câu, có phải bị đồ đệ cướp người yêu rồi không?

Cơ mà Nếu Trời Có Chút Tình vẫn không xuất hiện, từ khi cô trở thành Bang chủ phu nhân cho đến nay, sự tồn tại vẫn rất thấp.

Hoặc là nói, cô không có lý do mà nổi tiếng.

【 Thế Giới 】 Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn: Vợ chồng bang Ngự Kiếm Giang Hồ @Kiếm Phá Trời Cao dắt tay cùng chúc mọi người có Tiết Đoan Ngọ vui vẻ!

【 Thế Giới 】 Tiểu Ma Tiên Blah Blah: Vợ chồng đại gia, chậc chậc, mọi người tới đây tham gia đi, lĩnh tiền lì xì nè

~~【 Thế Giới 】 Kỵ Sĩ Bóng Đêm: Chúc mọi người Tiết Đoan Ngọ vui vẻ, chúc Bang và phu nhân mãi yêu thương nhau, bạch đầu giai lão!

【 Thế Giới 】 Hoa Phi Hoa Của Hoa Lạc Các: Bang chủ của Hoa Lạc Các gửi lời chúc đến, chúc phúc bang Ngự Kiếm Giang Hồ sẽ tràn đầy niềm vui

~【 Thế Giới 】 Phía Trước Có Núi: Hôm nay là Tiết Đoan Ngọ hả, ha ha ha ha.

Đúng vậy, hôm nay vậy mà là Tiết Đoan Ngọ.

Nhìn thấy mấy lời chúc, Đào Diệp liền vội vã nhấn khung chat của Cẩn Y Dạ Hành để gửi một lời chúc tới cho anh.

“Sư phụ Bang chủ, Tiết Đoan Ngọ vui vẻ.”

“Ừ, Tiết Đoan Ngọ vui vẻ.”

Do dự một chút, cậu ngập ngừng nói: “Chia tay vui vẻ?”

Trong phòng yên tĩnh lại, khiến Đào Diệp vô cùng hối hận cái miệng tiện của mình, rõ ràng rất sợ cái khí thế của đối phương, vậy mà cứ thích vuốt móng hổ.

“Không tính là chia tay, tôi đâu thích cô ta.”

“Vâng, em biết.”

Thích một người, đương nhiên là không phải thế.

“Mây viên thành công?” Thạch Cẩn Hành hỏi.

“Ba viên.” Tỷ lệ này chỉ phần nhỏ người mới có được nên giọng của Đào Diệp rất vui vẻ mặc dù tiếng nói vẫn khó nghe như cũ: “Sư phụ biến thành kẻ độc thân, em thả một cái pháo hoa nha.”

“Em rất vui hả?” Thạch Cẩn Hành có chút dở khóc dở cười cười.

“Cứ vậy đi.” Đào Diệp chỉ huy sư phụ mang mình ra Quảng Trường, thả lên trời một cái pháo hoa.

Đương nhiên không phải loại pháo quý gì, trong túi của cậu chỉ có pháo hoa mà khi làm nhiệm vụ rớt ra thôi, thả xong sẽ biến mất.

“Đồ trong game thật quý.” Cậu nhìn trời mà than vãn, sau lại nhận đến một thông báo giao dịch, bên trong là ba cái pháo hoa cao và ba quyển dịch chuyển.

Những thứ này là Cẩn Y Dạ Hành cho cậu.

“…”

【 Nói Riêng 】 Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Tiểu Phiến, em ở đâu?

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Sư phụ, em đang ở Quảng Trường thả pháo hoa với Nhị sư phụ, em ngẩng đầu lên đi.

Đổng Thiếu Khinh nhìn bầu trời đen kịt trong game, một cái pháo hoa đang nổ tung thật lớn.

Anh tựa người vào ghế, khóe miệng tràn ra một nụ cười ấm áp.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN