Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây? - Chương 25: Không tên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây?


Chương 25: Không tên



EDIT: EN

Lực lượng của mỗi người là có hạn, đương nhiên việc làm được cũng có hạn.

Đào Diệp ngồi trên Thiên Mã mà Đại Vĩ Ba Lang đưa, nhìn người đột nhiên tới gần mình, anh thoạt nhìn rất thoải mái tiêu sái, hệt như không sợ điều gì cả khi sống trên đời này.

Đột nhiên Đào Diệp cảm thấy rất chán ghét.

Không ngừng trả thù, giống như một tuần hoàn chết chóc.

Cảm giác khi báo thù xong thì như thế nào?

Giờ cậu chỉ cảm thấy mình không cần báo thù nữa.

Người khiến mình bị ám ảnh không phải là Liễu Thanh Thanh, mà là do tâm mình không mạnh mẽ, nên không định rõ đường đi cho bản thân.

Là một miếng gỗ nhẹ, nằm trên mặt biển, chờ một ngày bị sóng biển ập xuống.

Nhưng 21 tuổi chỉ là số tuổi bắt đầu vào đời thôi, bây giờ quyết định cũng không muộn.

“Sư phụ, em kiếm Kiếm Phá Trời Cao nói chuyện.” Đào Diệp nói xong, không đến bên cạnh Cẩn Y Dạ Hành mà nhảy xuống đất chạy đi, rời khỏi tầm mắt của Cẩn Y Dạ Hành.

“Nói như thế nào?” Cẩn Y Dạ Hành hỏi.

“Nói về chuyện của hai bang phái, em đi nha.”

Đào Diệp tìm thấy nick của Kiếm Phá Trời Cao, gửi lời kết bạn cho anh ta , Kiếm Phá Trời Cao cũng đồng ý rất nhanh.

【 Nói Riêng 】 Kiếm Phá Trời Cao nói với bạn: Cô muốn cầu hòa sao?

Tối qua là tài không bằng người, nên bị hai thầy trò này giết tận mấy lần, Kiếm Phá Trời Cao cũng tức giận đầy mình, anh thế sớm muộn gì cũng đi giết lại Tiểu Phiến Đào.

【 Nói Riêng 】 Tiểu Phiến Đào: Trần Hạo Phong, là tôi, Đào Diệp.

【 Nói Riêng 】 Kiếm Phá Trời Cao: Là cậu? Đây là nick phụ của cậu hả?

【 Nói Riêng 】 Tiểu Phiến Đào: Đúng, mở nick này là vì trả thù Liễu Thanh Thanh, chắc hẳn cậu biết cô ta đối xử tôi thế nào hả?

Lúc trước Liễu Thanh Thanh xuất tiền mời khi đi giết Đào Diệp, Kiếm Phá Trời Cao sao không biết cơ chứ, anh biết rõ, thậm chí cái số tiền mà Liễu Thanh Thanh lấy đi thưởng người ở lần cuối kia, cũng là từ trong tay anh mà ra.

Giờ Đào Diệp trở về trả thù Liễu Thanh Thanh, là việc đã đoán trước, nhưng mà Trần Hạo Phong không nghĩ tới, Đào Diệp sẽ dùng phương thức này.

【 Nói Riêng 】 Kiếm Phá Trời Cao: Vậy giờ cậu muốn thế nào?

【 Nói Riêng 】 Tiểu Phiến Đào: Muốn dừng đánh, tôi rời game, mọi người lại trở về thời bình yên.

【 Nói Riêng 】 Kiếm Phá Trời Cao: Đào Diệp, xin lỗi cậu mấy chuyện lúc trước.

Liễu Thanh Thanh đối xử với Đào Diệp như thế nào, Trần Hạo Phong rất rõ ràng, không nói là trong game hay hiện thực, thì cũng là không đúng.

Khi đó Đào Diệp mới hơn mười tuổi, sau Liễu Thanh Thanh tung tin đồn, thì không có ai chịu chơi với Đào Diệp, thậm chí ngay cả thầy cô giáo cũng lầm rầm sau lưng, tìm phụ huynh của Đào Diệp đến trường nói chuyện.

Nhưng khi đó cha của Đào Diệp bị vây trong thời khó khăn, nên cũng không quan tâm con trai, và đương nhiên cũng không vào trường làm gì.

Ngay cả khi được con gọi cũng không kiên nhẫn ngồi nghe, dưới tình huống như thế, Đào Diệp đành vô tư vô tâm mà tốt nghiệp phổ thông.

Nhưng cho dù con người có lạnh nhạt tới đâu, cũng sẽ không vô tư vô tâm quá mức.

Có lẽ một số người rộng rãi ở bên ngoài chỉ vì muốn che dấu một nội tâm khác biệt thôi.

【 Nói Riêng 】 Tiểu Phiến Đào: Tôi cũng không truy cứu nữa, thanh toán xong.

【 Nói Riêng 】 Kiếm Phá Trời Cao: Hiện tại cậu có tốt không?

【 Nói Riêng 】 Tiểu Phiến Đào: Chắc cũng.

【 Nói Riêng 】 Kiếm Phá Trời Cao: Ai chịu trách nhiệm về khoản phí sinh hoạt của cậu? Tôi không có ý gì đâu, chỉ là nghe cậu nói, ba cậu thất nghiệp.

【 Nói Riêng 】 Tiểu Phiến Đào: Đó là chuyện lúc trước, giờ rất tốt.

Không muốn nói nhiều chuyện riêng của mình với anh ta, Đào Diệp nói tạm biệt.

【 Nói Riêng 】 Kiếm Phá Trời Cao: Không cần rời game đâu, về sau sống vui vẻ là được rồi.

Đào Diệp không trả lời, dù cho không rời game, thì sau này cũng không có nhiều thời gian rảnh mà lên chơi.

“Nói sao rồi?” Hình như Cẩn Y Dạ Hành đang chờ tin.

Đối với vị sư phụ này, Đào Diệp có rất nhiều tâm trạng phức tạp, nhất thời cũng không biết mở miệng nói gì với anh.

“Sư phụ, giải quyết xong.”

“Ừ? Giải quyết như thế nào?”

“Có thể không nói được không?”

“…”

Đó là bí mật của cậu, bản thân cậu lại không thích nói dối, nên đành nói trực tiếp như vậy.

Trước đây vì sao lại sẵn sàng mang đồ đệ này đi chơi, giờ Cẩn Y Dạ Hành cũng biết nhiều ít rồi, anh coi trong Tiểu Phiến Đào ở chỗ ngây thơ vô hại, hệt như một chú rùa mai lớn, lúc nào cũng chậm rãi tung tăng trước mặt mình.

Nếu như bạn đá một đá, thì cậu cũng chị rụt đầu vào mai, từ từ mà chờ đợi, cũng không vươn đầu ra cắn ai cả.

Đây là Đào Diệp.

Không còn nhát gan cũng không còn yếu đuối, đó là bộ mặt thật của cậu.

Kiếm Phá Trời Cao tuyên bố trong bang hội, sẽ giải trừ quan hệ tử địch với Vấn Đỉnh sơn trang. Nếu có người còn chặn giết các thành viên của bang kia, sẽ trục xuất khỏi bang.

Đối với thành viên của bang Ngự Kiếm Giang Hồ mà nói, thì đây là quyết định rất bất ngờ, nên bọn họ không thể tiếp thu ngay được.

【 Bang Hội 】 Vô Sắc Vô Vị: Tại sao vậy Bang chủ?

【 Bang Hội 】 A Phi: Giải trừ quan hệ thù địch hả? Đờ mờ, sao có thể? Đối phương cầu hòa hả?

【 Bang Hội 】 Ma Pháp Sư Cao Cấp: Cầu hòa cũng cần điều kiện, Bang chủ, cậu đừng đồng ý nhẹ nhàng vậy chứ!

【 Bang Hội 】 Dao Dao: Chị Thanh Thanh thật thê thảm á, dù sao cũng phải giết lại Tiểu Phiến Đào chứ? Tại sao lại làm như thế hả?

【 Bang Hội 】 Ngư Nhi: Không thế làm thế, giờ chị Thanh Thanh còn đang đau lòng mà offline kìa, nếu chị nhìn thấy tình cảnh này thì sao…

【 Bang Hội 】 Kiếm Phá Trời Cao: Đây là quyết định của tôi, tôi hy vọng mọi người nghe tôi, nếu không thì cũng tốt, chỉ là phiền mọi người rời đi Ngự Kiếm Giang Hồ.

【 Bang Hội 】 A Phi: Ít nhất cũng cho tụi này biết lý do đi? Đừng vô cớ để bọn họ tiện nghi chứ.

【 Bang Hội 】 Ma Pháp Sư Cao Cấp: Không sai, nói lý do cho tụi tui đi, có thể không?

【 Bang Hội 】 Kiếm Phá Trời Cao: Không có lý do gì hết, đây là kết quả cuối cùng mà tôi, Bang chủ và Phó Bang chủ bên kia thương lượng được.

Sau khi nói xong, Kiếm Phá Trời Cao lại đi tìm Đào Diệp.

【 Nói Riêng 】 Kiếm Phá Trời Cao nói với bạn: Cậu có thể liên hệ với Bang chủ và Phó Bang chủ giúp tôi được không, đêm nay mở một hội nghị trên YY, tôi nghĩ cậu cũng không muốn để Thanh Thanh biết cái nick phụ này của cậu.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Kiếm Phá Trời Cao: Có thể, tôi đi liên hệ.

Đồng ý với Kiếm Phá Trời Cao nên Đào Diệp vội vã tìm kiếm Cẩn Y Dạ Hành: “Sư phụ, bên Ngự Kiếm Giang Hồ kia đồng ý dừng chiến, Bang chủ họ đề nghị tối nay hội nghị trên YY, anh thấy sao?”

Cẩn Y Dạ Hành trả lời: “Có thể.”

Thời gian từng chút trôi qua, những game thủ ngủ bù lục tục lên mạng. Nhưng khi họ vừa đăng nhập đã nhận được thông báo, không thể hành động thiếu suy nghĩ, hiện giờ hai bên đang hòa đàm.

“Cái gì? Ngự Kiếm Giang Hồ hòa đàm với Vấn Đỉnh sơn trang hả? Đệt, tại sao lại như vậy? Không phải họ nên trở thành thành đối thủ một mất một còn sao?”

“Lực lượng của hai phe ngang nhau, đánh hoài cũng không là biện pháp tốt, hòa bình thì có gì sai? Chơi game cũng không cần liều mạng thế.”

“Không phải, tui chỉ muốn biết, cuối cùng là ai đề xuất đình chiến trước?”

“Chắc không phải Vấn Đỉnh sơn trang đâu, tuy hai vị đại thần không nổi cho mấy, nhưng họ đều là kẻ rất mạnh đấy.”

“Ngược lại Kiếm Phá Trời Cao rất biết cách làm người ha, sao có thể nuốt xuống cơn tức này được chứ? Vợ của cậu ta bị giết rất nhiều lần mà.”

“Không phải nói chứ Tiểu Phiến Đào thiệt lợi hại á, mấy người nhìn đi, ngay cả việc này cũng có thể hòa bình, chậc chậc.”

Nhận được tin tức hòa đàm của Vấn Đỉnh sơn trang và Ngự Kiếm Giang Hồ, mọi người nháo nhào nghị luận liên tục. Những game thủ chuẩn bị lên mạng tìm giết đối phương cũng ngơ ngác, không phải nói tỉnh ngủ đánh tiếp hả? Tại sao mới tỉnh cái là hòa đàm hả?

【 Bang Hội 】 Tiểu Phiến Đào: Lần thứ hai tôi gửi lời xin lỗi đến mọi người, nãy tôi đã liên hệ với Bang chủ Ngự Kiếm Giang Hồ, anh ta đã đồng ý ngừng chiến với chúng ta, sẽ không để người có họ giết người của chúng ta một cách tùy tiện. Những bạn đã từng bị giết, hy vọng các bạn nhắn tin với tôi, tôi sẽ đền bù tổn thất cho mọi người.

【 Bang Hội 】 Ngũ A Ca: Ngừng đánh thì tốt, cơ mà tui cũng không muốn dừng ngay, tụi này đâu sợ phiền phức.

【 Bang Hội 】 Gấu Trúc Vô Địch: Ừ ừ, đây còn muốn đợi làm về xong giết thêm vài đứa nữa, cơ mà dừng đánh cũng tốt, tối qua giết cũng đã tay rồi.

【 Bang Hội 】 Tiểu Phiến Đào: Tối nay cả hai bang sẽ cử hành hội nghị trên YY, hy vọng mọi người cũng tới nghe một chút.

【 Bang Hội 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Tiểu Phiến, điều kiện để ngừng chiến là gì?

Nhìn đến tin tức này, ánh mắt Đào Diệp hơi khép xuống. Cậu không phải là người có trí nhớ kém, vẫn còn nhớ rõ chuyện mình chụp cuộc trò chuyện của mình và Nếu Trời Có Chút Tình bị lộ truyền ra ngoài.

Cậu nói riêng với Nếu Trời Có Chút Tình.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Nếu Trời Có Chút Tình: Cô không có gì để giải thích với tôi sao?

【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Giải thích cái gì?

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Nếu Trời Có Chút Tình: Tại sao hình ảnh cuộc đối thoại giữa tôi với cô bị truyền ra ngoài? Đừng nói là có người hack nick cô nhằm bôi đen tôi ha.

【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Đúng là tôi có gửi cho bạn thân, chỉ là muốn để bọn họ thấy suy nghĩ của cô, chẳng qua là do bạn đó hiểu lầm ý tôi mà thôi.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Nếu Trời Có Chút Tình: Đúng rồi, người có thể chứng minh tôi trong sạch chỉ có thể là cô, nhưng từ đầu đến cuối cô cũng không nói ra. Tôi vốn không muốn để ý, nhưng mà cô lại liên lụy rất nhiều người.

【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Cô thật mắc cười, tôi có nghĩa vụ gì mà phải giúp cô?

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Nếu Trời Có Chút Tình: Cũng đúng, vậy tôi đây cũng không cần bận tâm mặt mũi cô ha.

【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Cô muốn làm gì?

Cô không nhận được câu trả lời của Đào Diệp là vì Đào Diệp đang viết topic.

Trước đây không có chụp lại hình cuộc trò chuyện kia, nên chỉ có thể tìm mấy người tham gia Phó bản lúc trước, gọi bọn họ ra làm chứng.

Chuyện này Cẩn Y Dạ Hành cũng biết.

“Ừ, tôi nghĩ rằng em không thèm để ý.”

“Cô ra rất khinh người, những thành viên rơi bang kia trước đây có một chút quan hệ với cổ.” Đào Diệp tuy không tham gia nói những vẫn nhìn chằm chằm cuộc đối thoại đó, nhìn sơ qua giống như Nếu Trời Có Chút Tình nói chuyện giúp mình nhưng thực ra là bôi đen một cách kỹ xảo hơn.

“Em giận?” Cẩn Y Dạ Hành có chút khó hiểu, anh cứ nghĩ theo như tính cách của Đào Diệp thì sẽ không dễ tức giận.

“Không có, thật ra em cũng không muốn quan tâm, tìm chứng cớ rất phiền.” Đào Diệp nói.

Cẩn Y Dạ Hành dừng một chút, nói: “Không phiền, tôi chính là chứng cớ.”

Khoảng một thời gian sau, Đại Vĩ Ba Lang cũng lên mạng, nghe hai bên bang nói, anh có hơi thất vọng chút, cơ mà khi Đào Diệp có muốn oán giận Nếu Trời Có Chút Tình thì anh lại vui vẻ lên.

“Đồ đệ, cuối cùng em cũng muốn cán người hả?”

“…” Nói gì vậy chứ!

“Ha ha ha ha ha, sư phụ cổ vũ em lật đổ cái cô giả dối kia.”

Đại Vĩ Ba Lang đúng là không có khẩu đức, ngay cả Cẩn Y Dạ Hành cũng dám giận: “Đều do A Hành, trước không có chuyện gì thì đi trêu chọc cô ta, giờ để thanh danh của đồ đệ bị chà đạp vầy nè.”

“Ừ.” Người bị mắng người không cãi lại.

“Cũng không phải do nhị sư phụ sai, về tình về lý thì cũng nên giúp.” Đào Diệp cảm thấy, nhìn sơ qua Cẩn Y Dạ cũng không lạnh lùng như vậy, cũng có thể là không lạnh lùng chút xíu nào.

Chẳng qua có chút nội liễm, không thích biểu hiện, cho nên mới không đáng yêu như vậy.

Hệt như tính cách của mình, thật đúng là có chút xíu cảm giác thân thiết.

“Topic viết xong chưa?”

“Đang viết…”

Tăng thêm chứng cớ thu thập, vì tăng thêm hiệu quả, Đào Diệp mời họ ghi âm lại, nói hết tất cả, rồi chỉnh sửa thật cẩn thận.

Cẩn Y Dạ Hành và Đại Vĩ Ba Lang cũng lên tiếng, tăng thêm tính xác thực cho topic.

Sau khi phát xong topic, có nhiều người cho rằng đây là tẩy trắng, không phải thì sao lúc trước khi bị hiểu lầm cũng không nói ra?

Cẩn Y Dạ Hành dùng ID của mình lên nói: “Người yêu của tôi là giả hay thật, mấy người biết rõ hơn tôi sao? Đồ đệ của tôi là đồ đệ ngoan hay đồ đệ hư, mấy người biết rõ hơn tôi sao? Bạn bè của tôi là bạn bè tốt hay bạn bè xấu, cần phải nhờ mọi người phán xét à?”

Lần nói này vô cùng hiệu quả, một ít người hiểu chuyện, cảm thấy không còn mặt mũi nào để nói tiếp. Bọn họ có nói nhiều hơn nữa, thì cũng là xen vào việc của người khác.

Đại Vĩ Ba Lang: “Đồ đệ của không muốn lật mặt con nhỏ kia, nhưng tui lại muốn nha. Đầu tiên là cô ta thích A Hành, mắc chứng bệnh vì yêu sinh tật. Cô gái kia, nếu cảm thấy mình bị oan uổng, thì mời ra đây nói rõ cái chuyện về mấy tấm hình bôi đen đồ đệ của tui kia, tại sao đây là một cuộc trò chuyện riêng lại có thể bị truyền ra ngoài?”

Nếu Trời Có Chút Tình hồi âm lại: “Anh hoài nghi bài topic đó à? Gần đây tôi cũng ít lên mạng, hôm nay tôi mới lại lên chơi mới nhìn thấy một chút ít sự tình, nên không chú ý qua mấy topic bôi đen Tiểu Phiến. Cái chuyện hình ảnh bị truyền ra tôi cũng có giải thích với Tiểu Phiến rồi, không phải cố ý tiết lộ. Về phần chuyện tôi thích Bang chủ, tôi cũng không phủ nhận, đó cũng là lý do tôi không ra nói chuyện, tình yêu rất ích kỷ. Tôi thừa nhận tôi ích kỷ, nhưng lại không thừa nhận tôi bôi đen Tiểu Phiến.”

Đại Vĩ Ba Lang: “Nói thiệt dễ nghe á, tui cho cô một tràng pháo tay. Vậy có có biết hay không rằng tui tra được IP của cô? Không ngờ lại phát hiện một ít chuyện thú vị, có cần tui gửi đến không?”

Sau khi bài này được gửi ra, cũng không thấy Nếu Trời Có Chút Tình hồi âm trở lại, phái dưới có nhiều người bình luận, họ rất tò mò là cuối cùng Đại Vĩ Ba Lang tra ra cái gì?

Lúc Nếu Trời Có Chút Tình không trả lời là lúc cô gửi lời mời kết bạn với Đại Vĩ Ba Lang.

【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Anh tra ra cái gì?

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Nếu Trời Có Chút Tình: Tra ra trường học của bạn, còn giới tính của bạn nữa á. Ừ? Nam? Bạn cũng đủ vui ha? Em trai.

【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Anh có biết làm vậy là xâm phạm quyền riêng tư của người khác không?

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Nếu Trời Có Chút Tình: Cậu cũng còn quyền riêng tư hả? Ha hả, biến thái không phải do cậu sai, nhưng khi dễ đồ đệ của tui là do cậu không đúng.

Giương mắt nhìn bản điều tra của mình, Nếu Trời Có Chút Tình yên lặng thật lâu, xem ra là có chút sợ hãi.

【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Được, tôi chơi không lại anh, anh cứ nói thẳng ra đi.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Nếu Trời Có Chút Tình: Không nhiều lời nữa, lên viết topic giải thích chuyện của đồ đệ tui.

【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Có thể hỏi anh một vấn đề không, các anh có thật lòng với Tiểu Phiến Đào không? Cuối cùng thì thích cô ta ở chỗ nào?

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Nếu Trời Có Chút Tình: Liên quan rắm gì đến cậu?

Đại Vĩ Ba Lang cũng không nghĩ qua có phải thật lòng với Tiểu Phiến Đào hay không, anh là kẻ tùy tâm mà làm, muốn làm gì thì làm cái đó.

Cơ mà cũng không muốn hẹn người gặp ngoài đời thật.

Chơi game muốn chơi như thế nào thì chơi, anh muốn thu đồ đệ thì thu đồ đệ, muốn cho đồ đệ tiền thì cho đồ đệ tiền, chỉ đơn giản vậy thôi.

Nói câu khó nghe, lấy cái thân phận và địa vị của bọn họ, thì có cái duyên phận chó má gì, chơi game ra chơi game, không liên quan gì đến cuộc sống thực cả.

Cái đề tài thật lòng hay không thật lòng này, anh cũng không muốn nghĩ tới, nên người khác càng không có tư cách nghĩ tới.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN