Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây? - Chương 30: Ngựa quay
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây?


Chương 30: Ngựa quay



Không bao giờ dùng nick của Tiểu Phiến Đào để trả lời Đại Vĩ Ba Lang, sau này cũng không bao giờ.

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Đánh Phó bản không?

Có một thằng bạn thân như vậy, Đại Vĩ Ba Lang thật luôn có cảm xúc muốn chôn người.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Cậu lại chơi nick của đồ đệ tui, đúng không?

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: đúng vậy.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Tên khốn, tui gọi cậu đến vậy mà cậu lại không để ý tui hả?

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Người cậu tìm là đồ đệ tôi, cô ấy không ở đây, chứ không phải tôi không để ý cậu?

Đại Vĩ Ba Lang cũng không biết làm gì với anh khi nghe câu nói dối kia.

Đăng nhập lên YY, trực tiếp nói: “Mịa nó, mặc áo đỏ mà chạy vòng vòng trong game, không sợ dọa chết người ta hả.”

Tuy rằng khi mặc bộ trang phục kia thì hai người đều trông rất đẹp.

Tuấn nam mỹ nữ, cùng ngồi chung với nhau, trên hoa dưới trăng, dắt tay giang hồ. Hình ảnh lãng mạn đến tuyệt vời, thật khiến cho những game thủ mơ màng mong ước.

“Tôi tìm người đánh Phó bản, cậu có muốn không?” Thạch Cẩn Hành nói xong, gửi lời mời cho bạn thân.

“Cậu còn muốn đánh cái gì?” Gần đây không xuất hiện trang bị gì mới, hứng thú của Đổng Thiếu Khinh có vẻ như bị giảm hụt, so với đánh bản thì anh càng muốn đánh người hơn.

“Không đánh gì hết, đánh chơi thôi.” Thạch Cẩn Hành nói: “Có một Phó bản mới, đi đánh vinh danh.”

“Hể? Có sao? Vậy thì đi.” Cái loại đánh vinh dự này, Đại Vĩ Ba Lang luôn thích thú.

Anh nhớ rõ cái bộ dáng hốc mồm trợn mắt của mình khi chạy đến bên cạnh Cẩn Y Dạ Hành và Tiểu Phiến Đào.

Cẩn Y Dạ Hành mặc một bộ cẩm bào màu lửa đỏ, trên đỉnh đầu để chữ phu quân của Tiểu Phiến Đào. Tiểu Phiến Đào đứng ở bên cạnh anh, nhân vật của cậu cũng thấp hơn anh có nửa cái đầu, trên người cũng là một thân áo đỏ. Thật có rất ít người mua được bộ quần áo quý giá đến vậy.

Cho nên có rất nhiều người chơi lần tiên thấy trang phục như vậy.

Cô gái kia mặc vào nhìn rất đẹp, đáng tiếc nhìn qua cũng biết là đồ cặp với soái ca ngồi bên.

Nhìn chức danh trền đỉnh đầu, nương tử của Cẩn Y Dạ Hành, quả thật là có chủ rồi.

Đại Vĩ Ba Lang cứng người một hồi, cằm cũng muốn rớt đất, cho tới bây giờ anh cũng chưa nghĩ qua, rằng cô dâu nuôi từ bé của mình đùng cái thành cô dâu của thằng khác.

Tuy đó chỉ là câu nói đùa hồi đó thôi, ai cũng không xem là thật hết.

“Chòi má, cậu tái hôn…” Anh nhặt hiếc cằm bị rớt lên, dùng sức mà chỉ trích bạn thân: “Cậu có biết vậy rất biến thái không? Đây chính đồ đệ của cậu, cậu cứ loạn luân vậy hả.”

“Game thôi mà.” Thạch Cẩn Hành thật sự chịu không nổi anh nữa.

“Cậu có chơi hai nick cùng lúc được không đấy?” Đại Vĩ Ba Lang xem nhẹ việc trộm kết hôn của bạn thân, nếu đơn giản mà nhìn nhận, thì đây chỉ là game mà thôi.

“Thử xem.” Thạch Cẩn Hành trả lời rất bảo thủ, thanh âm lại chất chứa sự tự tin.

Đổng Thiếu Khinh biết rất rõ con người anh, rằng anh đang rất tin tưởng mình.

“Còn thiếu người không?”

“Vào bang gọi thêm đi.”

“Cậu đây là muốn vào đó để khoe mình mới kết hôn hả.”

【 Đội Ngũ 】 Gấu Trúc Vô Địch: Chòi má! Chòi má!

【 Đội Ngũ 】 Dưa Chuột Màu Xanh: Chòi má! Chòi má!

【 Đội Ngũ 】 Loli Tóc Bạch Kim V5: Đừng than vãn, Không phải chỉ là tin kết hôn của Bang chủ và Tiểu Phiến thôi sao…?? Đờ mờ!

【 Đội Ngũ 】 Gấu Trúc Vô Địch: Đúng vậy, Bang chủ và Tiểu Phiến kết hôn, đây là chuyện hồi nào vậy? Tại sao ông đây lên game mỗi nagyf mà không biết!

【 Đội Ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: [ khu mũi ][ khu mũi ] Đừng nói mấy người không biết, ngay cả tui cũng vậy nè.

【 Đội Ngũ 】 Loli Tóc Bạch Kim V5: Bang chủ, Tại sao anh kết hôn lại không đãi gì hết vậy? Làm sao cũng phải long trọng hơn Bang chủ của Ngự Kiếm Giang Hồ Bang chớ!

【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Kết hôn là quyết định tạm thời, về sau đãi cho.

【 Đội Ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: [ khu mũi ][ khu mũi ][ khu mũi ] Lên xe mới mua vé.

Thấy bạn thân ngầm hãm hại nên Cẩn Y Dạ Hành quyết định không nhìn nữa.

【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Lên YY đi, cái này có chút khó.

Mọi người trên đều nghe lời Cẩn Y Dạ Hành chỉ huy trên YY.

“Tại sao lại không có Tiểu Phiến?” Gấu Trúc Vô Địch gõ chứ trên khung đối thoại, chắc là vì không nhìn thấy bóng dáng của Tiểu Phiến Đào.

Đại Vĩ Ba Lang nói: “Bang chủ của mấy người đang sử dụng Nick của Tiểu Phiến.”

Phía dưới đồng loạt nói: “Bang chủ thiệt lợi hại! Chơi hai nick luôn!”

Vậy mà không ai đi hoài nghi Cẩn Y Dạ Hành hết á, mà cũng có thể là vì, khi đánh bản với Cẩn Y Dạ Hành thì không khi nào chết hết.

Lần này cũng không ngoại lệ, thuận lợi mà thông qua.

【 Tin Hệ Thống 】: Chúc mừng tám vị anh hùng đã thông qua là Cẩn Y Dạ Hành, Tiểu Phiến Đào, Đại Vĩ Ba Lang, Mặc Thất, Vượn Sơn Sơn, Gấu Trúc Vô Địch, Loli Tóc Bạch Kim V5, Dưa Chuột Màu Xanh.

Đã đạt được 【 Phó bản Trấn Yêu Tháp 】.

Chơi xong thì Đào Diệp đến quán bar hát.

Lúc về phòng thì đã khuya lắm rồi, sau đó cậu mở ra điện thoại liên lạc với các vị sư phụ của mình.

Vội vàng mà mở ra máy tính, phải lên YY hát trước cái đã.

“Thanh âm của Đào tổng có chút mệt mỏi ha, hay là tui bị ảo giác ta? Có phải Đào tổng đang không thoải mái không?”

Trong các câu bình luận, thì khi nhìn qua dòng này, Đào Diệp vừa cảm thấy áy náy vừa cảm thấy ấm lòng.

Mặc dù chỉ là gặp gỡ thoáng qua trên internet, nhưng cái sự ugnr hộ và quan tâm này cũng không phải giả.

“Xin lỗi mọi người, trạng thái gần đây không được ổn định mấy.” Đào Diệp nhu nhu cổ họng, hắng giọng một cái rồi nói tiếp: “Ngày mai muốn nghe bài gì, tôi sẽ hát bài đó.”

“A a a a Có thật không? Tụi tui muốn nghe Đường Đường Uy Phong, có được hay không hở, thở một cái thôi!”

“Đường Đường Uy Phong, Đường Đường Uy Phong, Đường Đường Uy Phong, +10086…”

“Đường Đường Uy Phong, Đường Đường Uy PhongĐường Đường Uy Phong + số của chứng minh nhân dân…”

Trong diễn đàn bình luận một hàng Đường Đường Uy Phong, đây là một ca khúc luôn khiến các sĩ biến đổi sắc mặt.

Đào Diệp cố nghe qua, nhưng cậu là người rất hay xấu hổ, ngay cả các ca khúc hơi nhạy cảm cũng chưa hát chứ nói chi là cái thần khúc kia.

“Có thể đổi một bài khác không?” Cậu bất đắc dĩ mà cười khổ.

“Không thể! Cậu nói có thể ca mà, không thể đổi ý!”

“Đúng đúng đúng đúng! Làm người cần phải giữ tín, Đào tổng!”

Đúng là do mình nói, trong lòng Đào Diệp cũng áy náy, nếu lại từ chối thì thật là không tưởng tượng nổi nữa, cho nên nói nhanh: “Có thể… có thể, nhưng tôi phải luyện trước chút đã.”

Nếu luyện bài hát như vậy ở trong phòng, thì phải đóng hết cửa cái đã.

Bạn cùng thêu ở kế bên phong là một người rất thích đi chơi, tới nửa đêm mới mò về ngủ, đây cũng là lý do mà Đào Diệp dám cất tiếng hát.

Trời sinh Đào Diệp rất mẫn cảm với mấy loại giai điệu này.

Cậu thích hát, là bởi vì hát rất đơn giản, với cậu mà nói là rất đơn giản.

Giống hệt như khi ăn cơm uống nước vậy, cậu hát ra rất tự nhiên.

Quốc Sắc Thiên Hương đăng tải Weibo V: #Đào tổng muốn hát Đường Đường Uy Phong, #Mười giờ rưỡi tối nay trên Quốc Sắc Thiên Hương đ, không gặp không về!

Fan của Đào Chín, khi nhìn đến trạng thái trên Weibo hì đều chảy vài dòng nước dãi.

Bất quá cũng có người nói: Không quan tâm cho lắm, lấy cái thanh âm lãnh đạo của Đào tử, thì có thể hát đến mức tui mềm ra không?

Bình luận này phút chốc nổi tiếng, cơ mà trả lời lại toàn là oán giận anh.

“Thanh âm lãnh đạm gì chứ! Người ta là kinh hoạt bí ẩn mà! Lỗ tai có mù không đó!”

“Phốc ha ha ha, trên lầu thật lợi hại á, khiến tui cười chết mà!”

“Phốc ha ha ha ha ha ha, đúng vậy, đừng nói là lỗ tai mi mù ha!”

Trả lời: “Thật ra người ta cũng muốn nghe Đào tổng hát đến cứng luôn nha, mấy người không đoán ra ý tui hả? [ ngượng ngùng ][ ngượng ngùng ][ ngượng ngùng ]”

“Người comment là một người rất ngạo kiều, giám định xong xuôi. [ cún độc thân liếc mắt ][ cún độc thân liếc mắt ][ cún độc thân liếc mắt ] ”

Cả ngày hôm nay trên Weibo đều rất náo nhiệt.

Đôi khi Đào Diệp sẽ lên xem tin nhắn gửi cho mình trên Weibotuy vậy vẫn rất ít khi mà trả lời lại.

Cậu thích nhìn náo nhiệt, cái cảm giác như nó đang bên người mình, cơ mà cậu lại không thích tham gia vào, đây cũng là suy nghĩ đầy mâu thuẫn.

Đội trưởng: “Luyện hát sao rồi? Anh giúp em quảng cáo luôn rồi đó, đừng có hát hỏng ha!”

Đào Diệp: “Em đâu có hát hỏng nhiều đâu?”

Đội trưởng: “Nhưng lần hát này rất quan trọng! Nếu em hát tốt, anh có thể cam đoan rằng, fan em sẽ tăng như nước đổ Trường Giang! Em có thể tăng lên đại thần hay không, chỉ chờ vào đêm nay thôi!”

Lựa cho bài hát mang phong cách cung đình bình thường, giống như là đi vào một lĩnh vực mới, thu thêm fan.

Nếu như có thể thu các fan này vào tay, nói không chừng còn có thể từ đi ra từ internet, mà trở thành một ca sĩ chân chính.

“Em cam tâm cả đời hát trên internet thôi sao?” Đội trưởng nói lời cuối với Đào Diệp: “Có nhiều người viết nhạc cũng rất khá, em có thể hợp tác với bọn họ đấy”

Trong lòng Đào Diệp rơi xuống một hạt mầm, nhưng trước mắt giờ cũng không có thời gian đi xem xét.

Đợi sau khi cậu hát xong, về nahf là phải chuẩn bị tiếp thêm một lần chiến đấu nữa. Mỗi ngày như vậy đúng thật là rất mệt, mệt đến chết đi sống lại, tuy vậy cậu lại không muốn từ bỏ hay buông tha lần nào.

Ngược lại là rất kiên định, thỏa mãnchỉ có những người nếm thử cảm giác này mới biết, vì tương lai mà phấn đấu, mỗi ngày đều tràn đầy nhiệt tình, đây đúng là thời điểm tốt nhất của tuổi trẻ.

Quốc Sắc Thiên Hương, mới mười giờ rưỡi đã kín hết chỗ.

Trong đó một phần là những người nghe trung thành của Quốc Sắc Thiên Hương, một phần là nhóm người mới do nghe quảng bá mà bay vào. Nhưng tất cả đều không khác nhau ở chỗ là đều chờ mong mười rưỡi tối nay.

“Mọi người, chào buổi tối, tôi là Đào Chín, là Đào tổng của mấy người, tôi lại đến nữa đây.”

Lúc thanh âm quen thuộc kia vang lên bên tai, Đại Vĩ Ba Lang chỉ biết a một tiếng…

“Ừ, tôi có thấy… thấy được… sẽ không quên đâu…” Tất cả đều đồng loạt bình luận, bắt buộc cậu thực hiện đúng hứa hẹn hôm qua, cho nên cậu nói: “Nhất định sẽ hát, nhưng nếu mới mở màn mà hát, thì có phải khó xử cho tôi lắm không?”

Dựa theo phong cách bảo thủ bình thường của Đào Chín, nếu chỉ thở một lần, thì cũng đủ để đám fan điên mất.

“A Hành, cậu mau tới phòng này đi, nhanh đi nhanh đi!”

Thạch Cẩn Hành nhìn thấy một chuỗi số phòng được gửi tới trước mặt mình…

Thật sự khi nhin thấy Quốc Sắc Thiên Hương, anh liền cảm giác như toát ra chút hương vị tình dục, cho nên cũng không muốn xem.

“Cậu thích mấy thứ này?”

“Cậu không đến sẽ hối hận!”

Nếu thời gian có thể quay lại, Thạch Cẩn Hành tình nguyện dù cho mình có hối hận chết, cũng sẽ không bước chân vào… một vũng đầm lầy sẽ bao phủ bản thân kia.

Vẫn là rất thẹn thùng, Đào Diệp hát liên tiếp hai bài hát bih thường, sau đó tám chuyện trời trăng mấy giớ với các fan.

Đáng tiếc fan cũng không muốn tám chuyện, từ thân đến tâm, từ trong ra ngoài đếu muốn hò hét, tui muốn nghe thở gấp, muốn nghe thở gấp!

“Tôi muốn bàn luận cuộc sống với các bạn, các bạn lại muốn tôi biểu diễn ngẫu hứng, thật có chút khó khăn nha.”

“Đào tâm cơ, tụi tui biết hết là cậu đang câu giờ đó! Cuối cùng có hát hay không! Nói một chữ cho rõ sống chết coi!”

“Hát.”

Người chủ trì cười vài tiếng, sau đó cho bật nhạc cho cậu, đúng là bài hát giết fan kia trong truyền thuyết.

Lúc Đào Diệp ca, trong đầu đã hoàn toàn loại bỏ hai vị sư phụ của mình rồi.

Cậu cảm thây Đại Vĩ Ba Lang không không phải là một người kiên trì, chắc có lẽ hứng thú của anh với Quốc Sắc Thiên Hương đã qua rồi.

Nếu muốn hát, thì phải hát sao cho thật hay, hát đến mức các fan phải vừa lòng.

“A a a a a a a Đào tử đáng yêu của tui, tui yêu cậu? Hôn hôn hôn hôn (@A@/)”

Từ khi Đào Diệp hát câu đầu tiên, khung bình luận dùng một tốc độ đáng sợ mà up load thêm các bình luận mới, nhìn sơ qua có thể thấy kịp hàng đống icon hoa hồng.

Tuy chỉ trong một ca khúc ngắn ngủi, chưa đến bốn năm phút đồng hồ, nhưng fan vẫn rất điên cuồng, một bên nghe một bên bình luận, tình hình rất khủng bố.

Đồng thời cũng có rất nhiều người mới đến xem, số khách dự của phòng tăng lên nhanh chóng. Từng chút từng chút mà phá số cũ mà bay vọt lên.

Điểm nhấn của Quốc Sắc Thiên Hương, cái danh này không phải chỉ nói chơi.

“Đào tổng, hát thêm lần nữa đi! Hát thêm một lần nữa đi mà! Ngồi kgocs cầu xin cậu nè a a a a a a!”

“Tụi tui còn muốn nghe nữa, Đào tổng, yêu thêm tụi tui một lần nữa được không

~~ Nhìn chỗ này nè! Hát thêm một lần đi!”

“Đào tổng nha nha nha nha, thật sự rất muốn khóc, thiệt muốn mỗi ngày đều nghe, tui muốn ở đây mãi!”

“Đào tổng nha nha nha nha, thật sự rất muốn khóc, thiệt muốn mỗi ngày đều nghe, tui muốn ở đây mãi!”

“Đào tổng nha nha nha nha, thật sự rất muốn khóc, thiệt muốn mỗi ngày đều nghe, tui muốn ở đây mãi!”

Cảm xúc tối nay của nhiều người đang phấn khởi, nên rất ngủ.

Tối nay có rất nhiều người, đắm chìm trong tiếng ca của Đào tử.

Trời khuya đầy tĩnh mịch, âm thanh vang vào càng lay động tâm hồn.

Có đôi khi ta không hiểu rằng, tại sao lại có người hâm mộ điên cuồng một người khác như vậy, chính là vì đúng thời hợp âm, nên giọng của cậu mới dễ đi vào tâm người khác.

“N̏

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN