[Ongoing] Ngày mai em đến - 1. (edited) Hàng xóm tôi là tên kiêu ngạo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
90


[Ongoing] Ngày mai em đến


1. (edited) Hàng xóm tôi là tên kiêu ngạo



“Cô… cô…”

Định thần lại sau vài giây chạm mặt, nó càng luống cuống tra chìa khóa vào ổ. Cuộc đời nó còn dài, không thể kết thúc ngay ở giây phút này được!

“A…”

Cửa vừa bật mở, nó như tìm thấy tấm phao cứu sinh trước mắt, nhưng…đời mà, nó không lường được sức mạnh và tốc độ của hắn còn nhanh hơn cả cánh cửa sắt này.

“Lần này cô có chạy đằng trời!”

Cổ tay nó bị hắn nắm chặt, siết mạnh đến nỗi nó không thể nào rút ra được. Cái tên bạo chúa này! Có biết hắn vừa chạm vào đôi bàn tay ngọc ngà của thiếu nữ không?!?

“Anh dám làm gì tôi? Nếu không tôi…tôi la lên bây giờ đó! Bớ người ta…ưm ưm…”

“Lại còn dám la làng à? Hôm nay mà không giết chết đứa con gái không biết lí lẽ như cô, tôi thề không phải là đàn ông!”

“Chẳng nhẽ bình thường anh là đàn ông sao?? Bớ người ta…cứu tôi với!!”

Cái tình thế cấp bách này chỉ khiến nó toàn thốt ra những lời “thật lòng”. Không biết là phúc hay họa?

Cái con nhỏ này! Thật khiến người khác muốn tức hộc máu mà chết mà!

Hắn điên tiết hơn, một tay bịt miệng nó một tay khóa chặt hai tay nó không chịu buông.

“Hắn..hắn định làm gì mình ư?” – Nó sợ hãi nghĩ thầm trong bụng, cố gắng vùng vẫy thoát ra khỏi đôi bàn tay chắc như đá của hắn. Nhưng sức con gái làm sao đấu lại với sức con trai? Hai bên vùng vằng, đưa đẩy mãi mà không phân biệt được thắng thua, tự dưng trong đầu nó chợt hiện lên mấy thế võ tự vệ được xem trên tivi buổi trước.

Thầm nghĩ trong đầu, nó chắc mẩm kế hoạch này phải thành công!

Nhân sơ hở kẻ đối diện không chút đề phòng, nhỏ nhanh trí đạp thật mạnh vào chân hắn khiến hắn đau quá mà buông nó ra.

“Nhắm phần dưới..nhắm phần dưới..”

Miệng lẩm bẩm, không quên nhưng gì mà trên tivi dạy về mấy miếng võ tự vệ, nó giơ chân không một chút do dự, nhằm bên dưới hắn mà thụi nguyên một cú.

“A! Ư..”

Đau…đau quá mẹ cha ơi!!

Gương mặt hắn biến sắc, khụy người ôm chặt lấy “cậu nhỏ” của hắn. Hình như…hắn lại thấy rất nhiều sao trên đầu.

Ôi, không ngờ mấy miến võ tự vệ vớ vẩn ấy lại có tác dụng thật! Chỉ chờ cơ hội đó, nó nhanh tay nhặt chìa khóa chạy vào trong nhà khóa cổng lại, không quên nói vọng lại:

“Từ giờ anh nên biết trân trọng công sức của người khác đi! Tôi không quan tâm anh là con ai, tôi cũng không sợ anh đâu!”

Con nhỏ này …

Hắn lồm cồm bò dậy, có cảm giác chân hắn sắp đi theo hình zic zac đến nơi. Ngước nhìn lên cửa phòng nó đã thấy ánh đèn bật sáng, hắn cười khểnh với đôi mắt u tối:

“Cô hàng xóm, để xem từ giờ tôi sẽ làm gì cô!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN