Ôsin Cùng Lớp
Ôsin Cùng Lớp - Chương 19
chiều đó tụi nó lại đến quán kem
-ê tui thấy nghi nghi kon nhỏ này mấy pà ơi, nó đâu dễ mà làm thế!-My vừa nói vừa xúc kem ăn
-thì tại bị tên này *chỉ hắn* làm cho phát “rét” nên mới thế chớ sao!- Nhật xoa cằm tỏ vẻ tri thức
1 2 3s sau…
-ÁAAAAAAAAAAAAA, PÀ BỊ GÌ DZẬY? –Nhật hét lên
ố ồ ô, cái gì thế kia, mái tóc cắt theo phong cách Hàn Quốc được chải chuốt gon gàng được tô điểm thêm 1 bông hồng sao? Nhìn kĩ xem nào, á à a thì ra là k-e-m! ơ mà tóc sao ăn kem được nhỉ?
-cho chừa cái tật xía mồm vào chuyện người lớn! ăn thì lo ăn đi, chỗ người lớn bàn chuyện đại sự, kon nít đi chỗ khác chơi! –như để thể hiện ý của mình nhỏ My còn xua tay đuổi như…đuổi gà vậy
-ui người lớn rồi á?
-tất nhiên
-vậy người lớn tự trả tiền kem đi nha. Người lớn thì có tiền trả chớ kon nít tiền đâu mà trả. *thì ra là vậy, ăn kem miễn phí nhá 3 chị ^-^*
-á…à thì bây giờ ông là kon nít nhưng khi thanh toán ông là người lớn, được chưa?
-không cãi lại pà mà, miệng mồm không ai qua được
-tui mà
nó với mấy nhỏ còn lại tha hồ vừa ăn kem vừa xem phim miễn phí, quá tuyệt.
-ê nhỏ My nói đúng đó, tui thấy nhỏ đó không tin được. –Ánh
-tất nhiên tui biết mà, con người không dễ thay đổi thế đâu. Với lại mấy trường hợp như vầy tui gặp hoài. Sống phải biết nghi ngờ thì mới dễ tồn tại mà, phải không?
-pà nói đúng, ơ mà có nghi tụi này hông đó? –Ánh nói mắt nhìn nó đầy hắn doạ *dự là ai mà nói không chắc “tủm” với chị này*
-không dám, không dám ạ -nó giả bộ sợ hãi
-thế là tốt, hehe
Suốt buổi hôm đó tụi nó quậy tưng bừng cái quán của người ta luôn, nào chơi trò chơi ai thua phải đứng hát và múa phụ hoạ các bài hát như 1 con vịt, hay chú ếch con,… làm cho cả các vị khách trong quán người ho, người sặc, người cười mà đau bụng muốn vào bệnh viện luôn.
1 tuần rồi 2 tuần trôi qua, cuộc sống nó bây giờ khá vui vẻ, chỉ đi học, tán dóc với mấy nhỏ pạn, tan trường thì cả bọn lại kéo nhau vào 1 quán kem hay bánh nào đó mà ăn uống no say muốn sập tiệm nhà người ta luôn, về nhà thì phụ làm việc nhà. Mối quan hệ với mọi người trong nhà lẫn ở trường đều tốt đẹp.
đến 1 ngày…
đang giờ giải lao 5’ sau tiết học thì điện thoại nó đổ chuông, nó nghe mà mặt biến sắc. dập máy nó đứng dậy định chạy ra khỏi lớp thì bị nhỏ Ánh túm lại
-gần vào tiết rồi đó nhóc à, muốn bị phạt sao?
-không sao đâu, giờ tui đang cần về nhà gấp lắm, có xin phép thầy cho tui vào lớp trễ tí nha
-ok để đó tui xin cho
-à mà lớp mình có ai đi xe mô tô không nhỉ? –nó hỏi Ánh
-có đó, pà cần đi đâu à? –Hùng(1 pạn nam nhà có vẻ khá giàu nhưng rất dễ thương) hỏi nó
-ừm, tó đang cần 1 chiếc mô tô.
-hôm nay tui có đi nè, mà chiếc này lái hơi khó, nó của anh tui đó.
-ông cho tui mượn nha –nó hỏi
-ừm, đi xuống nhà xe tui lấy cho
Nó với Hùng đi lấy xe mà 2 nhỏ kia cũng ham zui đi cùng
-nó đây
-thì ra là siêu xe à? Được đó
-pà biết lái không? Hay để tui đưa đi cho –Hùng hỏi nó
-ừm, đây là 1 siêu xe đó, tuy không phải hạng nhất như của bang T.Quỷ danh tiếng nhưng ít ra nó cũng là hạng 3 đó. Pà có biết lái không?-My nói thêm và hỏi nó
-hay pà để Hùng nó chở đi cho, kẻo có chuyện gì thì nguy -Ánh
-không sao đâu. Mà thôi mấy pà với Hùng lên lớp đi, gần vào lớp rồi đó
-pà có chắc là lái được không vậy?-2 nhỏ
-được mà
-ừm, thôi tụi tui đi -3 người cùng đồng thanh
Đợi tụi pạn đi khuất nó lấy điện thoại ra gọi cho ai đó
-dạ con chào thầy hiệu trưởng. bây giờ con đang cần về nhà gấp, thầy nhắn giúp bác bảo vệ mở cổng cho con với ạ
-được thôi, con chờ chút nha
-vâng ạ
Tắt máy xong nó khởi động xe, khi nhận được tín hiệu cổng đã mở nó chạy xe ra cổng với tốc độ kinh hoàng
-ê đó không phải Linh à? –Trí nhìn xuống sân trường nói
-đúng rồi, là Linh mà. Oa, tui không biết là Linh lái xe khủng vậy đâu nhen –Nhật
-hả? nhóc con sao lại…-hắn ấp úng không tin vào mắt mình
-tao cứ tưởng ở đây chỉ có mỗi 3 đứa mình là chạy với tốc độ khủng thế chớ…thật không ngờ hôm nay có thêm 1 người nữa đó –Nhật
-ừ tao cũng nghĩ thế!-Trí
Thì ra hắn với 2 ông pạn trốn ở sân thượng bỏ tiết đây mà.
Vì nhà hắn không xa trường lắm, chừng 20km nên chỉ 8’23s sau nó đã có mặt tại nhà để xe của trường rồi. *hơi bị khiếp* nó nhanh chân chạp vào lớp học xin phép thầy rồi chạy xuống chỗ ngồi
-ê pà đi đâu dzậy? không phải là về nhà mà đúng không? –My hỏi nó
-đâu có, tui về nhà mà. Sao pà hỏi dzậy?
-nè, pà lái xe kiểu gì vậy hử? sao mới đó đã về nhà là sao?
-à tại lái ẩu nên vậy –nó gãi đầu cười hì hì
-kinh khủng –đó là câu duy nhất mà Hùng nói ra được
-ê vậy còn 3 ông tướng kia đâu rồi? –nó không thấy 3 anh đâu nên khá tò mò
-mấy ông tướng đó bỏ tiết rồi, chắc đang du ngoạn trên sân thượng ấy –My nói
-vậy hả?
-à mà pà đem cái cặp này theo chi dzậy?-Ánh hỏi nó,tay chỉ vào cái túi nó đem theo
-à trong đây là cái laptop của tui, bây giờ tui cần dùng nên đem theo –nó giải thích
-việc gì thế? –My tò mò
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!