Phản Diện Công Lược Kế Trong Kế - Chương 3: Khởi bẩm hoàng thượng, thần thiếp có (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
912


Phản Diện Công Lược Kế Trong Kế


Chương 3: Khởi bẩm hoàng thượng, thần thiếp có (2)


~Editor: Diệp Quân

~Tác giả: Linh Linh Thất

***

“Nương nương…”

Một đạo thanh âm đánh gãy Doãn Nhược An trầm tư, nàng không khỏi nhíu mày ngẩng đầu nhìn lại: “Chuyện gì?”

Doãn Nhược An âm thầm đánh giá người nói chuyện trước mắt, là một cái cô nương ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, mặc quần áo hồng phấn của nha hoàn, thấy rõ khuôn mặt của nha hoàn, Doãn Nhược An liễm hạ mi mắt đánh giá.

Đây là nha hoàn hồi môn của nàng – Xảo Hỉ.

Xảo Hỉ lo lắng nhìn Doãn Nhược An, nàng cảm thấy không đáng giá chút nào khi để tiểu thư gả vào cung: “Vì sao lão gia lại tiếp nhận thánh chỉ kia?”

Nếu là không tiếp…..

Tiểu thư có phải hay không đã không cần chịu sự lạnh nhạt như thế này…

Doãn Nhược An nhợt nhạt cười, trong mắt xẹt qua một tia ấm áp: “Xảo Hỉ, ta không sao.”

Tính tình Đỗ Nguyệt Âm vốn dĩ là không tranh thế sự, thanh tâm quả dục, chỉ có ở trước mặt người tri kỉ mới có thể lộ ra tươi cười thiệt tình, mà Xảo hỉ đúng là một trong số đó.

Xảo Hỉ ở kiếp trước làm nha hoàn hồi môn của Hoàng Hậu, kết cục tự nhiên cũng là bi thảm. v(ಥ ̯ ಥ)v

Nàng bị nữ chủ đưa đến quân kỹ kia giúp quân nhân ngoạn nhạc, nghĩ đến đây, Doãn Nhược An liền cảm giác trong lòng có một cổ hận ý ngập trời giận dữ dựng lên, làm nàng thiếu chút nữa choáng váng đầu óc.

Là oán khí của ký chủ!!!

Áp xuống cảm giác không khỏe trong lòng, trong mắt Doãn Nhược An hiện lên một đạo sắc bén, nguyên chủ vốn dĩ là vô tội chết thảm, có hận ý ngập trời như vậy cũng là điều bình thường.

” Nương nương sao có thể thiện lương như thế, ở trong cung nơi này ăn thịt người không nhả xương….”

Hai tròng mắt hồng hồng của Xảo Hỉ nhìn Doãn Nhược An, Doãn Nhược An liền cao giọng cắt đứt lời nàng nói: “Xảo Hỉ!!”

Bị Doãn Nhược An cắt đứt, Xảo Hỉ ủy khuất bẹp môi dưới, Doãn Nhược A thở dài một tiếng, thấp giọng nói: “Ta như thế nào lạ không biết tâm tư của ngươi, chỉ là tại đây là trong cung, nói chuyện vẫn phải chú ý một chút mới tốt.”

Xảo Hỉ lúc này mới kinh giác* nơi này là trong cung, cũng không phải phủ Thừa tướng, âm thầm hối hận.

Kinh giác*: kinh ngạc + phát hiện

Nếu vừa rồi đoạn lời nói đó bị người có tâm tư xấu nghe được………… Hậu quả không dám tưởng tượng.

“Nương nương……”

Doãn Nhược An nhìn Xảo Hỉ từ lúc bắt đầu vẫn luôn hồng hồng đôi mắt, ôn nhu giữ chặt tay nàng, trên mặt treo chân thành tha thiết cười nhạt: “Nha đầu ngốc, sau này ở chỗ này, ta chỉ có các ngươi!”

Nàng nói chính là bốn cái nha hoàn nàng mang đến, Xảo Hỉ, Xảo Tâm, Xảo Hoan, Xảo Vân.

Mặt khác ba người kia lúc này đang ở ngoài kia xử lý sự vật, chỉ có Xảo Hỉ bồi nàng.

“Nương nương……”

Doãn Nhược An vừa nói, liền nghe được mấy đại nha hoàn của mình quan tâm hô một tiếng.

Ánh mắt không khỏi mềm đi vài phần:”Chuyện gì?”

“Hoàng thượng….”

Người nói chính là Xảo Vân, quần áo cùng Xảo Hỉ ăn mặc giống nhau, nàng vẻ mặt lo lắng nhìn Doãn Nhược An.

Nàng cười nhạt một tiếng, trong mắt lược quá một tia phức tạp: “Đừng ngại.”

“Chính là, vừa mới ở bên kia Triều Dương Điện truyền lời lại đây, nói….. Hoàng thượng ở Minh Huệ Điện ngủ lại.”

Xảo Vân nóng lòng nhìn Doãn Nhược An, lời nói của nàng mặt khác đổi lấy oán trách cua ba người còn lại, loại sự tình này sao có thể nói cho tiểu thư?

“Không có việc gì, liền tính hắn hằng đêm ngủ lại nơi đó, ta cũng là ở tại Phượng Nghi Điện kia, phía sau ta chính là tiên hoàng.”

Không nói mặt khác phi tần đến tìm nàng gây phiền toái, nếu nàng không có phạm phải sai lầm to lớn, ngay cả hoàng đế cũng không lay động được địa vị của nàng nửa phần.

Hắn có thể cho ta, phỏng chừng cũng chính là phòng không gối chiếc đi?

Trong mắt đẹp xẹt qua tia cười lạnh, nhanh đến mức khiến người khác không thể phát hiện.

Nghe được tiểu thư nói, mấy cái nha hoàn tựa như ăn thuốc an thần, nhưng các nàng vẫn tương đối lo lắng……

Nhìn ra ý tứ của các nàng, Doãn Nhược An trong mắt toàn là bất đắc dĩ: “Ta là hoàng hậu chính thống, chính là tương lai không có con nối dõi, hoàng đế đăng cơ muốn phong ta làm hoàng hậu vì thái hậu, mẫu thân của hắn cũng chỉ có thể là mẫu phi, trừ khi ta chết……”

“Nương nương trăm triệu không thể nói bậy!”

Xảo Hoan bình tĩnh nghiêm túc đánh gãy lời Doãn Nhược An nói.

***

Tạm thời mỗi tuần hai chương nha mấy nàng. Chính thức vào hè thì mình có nhiều thời gian rảnh, lúc đó sẽ chăm đăng truyện hơn.(▰˘◡˘▰)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN