Phàm Nhân Lộ
Chương 89: Phá Diệt Viện (1)
– Giới thiệu với các ngươi, đây là Tiếp Dẫn Điện – Bạch Lão dẫn đầu bước vào một đại điện.
Đại điện rất lớn, có bốn cây cột cực lớn trấn giữ bốn phía, lần lượt điêu khắc hình của Tứ Đại Thần Thú: Long, Lân, Quy, Phụng. Xung quanh là mười hai cây cột nhỏ hơn, điêu khắc hình ảnh của Thập Nhị Yêu Tộc. Từng cây cột đều tỏa ra khí thế rất kinh khủng, đè nén xung quanh, thậm chí phạm vi nửa trượng xung quanh còn tạo thành một vùng chân không rất nguy hiểm.
Lạc Phi há hốc mồm nhìn quanh, đặc biệt là cây cột điêu khắc Long Tộc. Mang trong mình dòng máu Bán Long, nó có thể cảm giác được khí tức phát ra từ đó thực sự là một Long Tộc, và dường như vị Long Tộc này còn sống. Không chỉ Lạc Phi, ngay cả truyền nhân của các thế lực ẩn thế như Diệp Phong, Y Lị Na cũng nghiêm túc đứng lại đánh giá cẩn thận. Đây là chuyện chúng chưa từng gặp, Ngô Vân thậm chí còn muốn dùng tay chạm vào hình ảnh Lân Tộc. Lặc Can Giáo sư nắm lấy cố áo nó ném ra phía sau, trầm giọng cảnh cáo:
– Đây gọi là Thập Lục Yêu Tháp, bao gồm Tứ Đại Thần Thú và Thập Nhị Yêu Tộc. Từng Yêu Tháp đều đã được phong ấn nên các ngươi mới có thể đến gần quan sát, nhưng tuyệt đối không được đến quá gần. Lúc đó chúng ta cũng không cứu nổi các ngươi.
Tất cả đều gật đầu, khó khăn lắm mới có thể dứt ánh mắt ra khỏi Yêu Tháp để đi vào đại điện. Bốn Giáo sư đi ngay sau Bạch Lão, tiến nhập Tiếp Dẫn Điện. Bên trong Tiếp Dẫn Điện gần như không có đồ vật gì, chỉ có khá nhiều bồ đoàn được sắp xếp cẩn thận, vài ngọn nến leo lắt cháy nhưng tỏa ra ánh sáng và khí lưu nóng bỏng và một bức tượng đen ngòm nhìn không rõ mặt. Trong cùng đại điện là mười một cái bồ đoàn, ngay dưới chân bức tượng. Một cái màu vàng kim ở chính giữa, còn lại mười cái màu trắng được chia đều sang hai bên. Phía dưới là năm mươi cái bồ đoàn vải thô được xếp sẵn.
Bạch Lão ngồi vào bồ đoàn vàng kim ở chính giữa. Bốn Giáo sư chia ra ngồi hai bên. Ông nói:
– Các ngươi tự chọn chỗ cho mình đi.
Các đệ tử mới lục tục ngồi xuống. Hàng đầu tiên dĩ nhiên là Diệp Phong, Y Lị Na, Lam Nguyệt, Lam Linh, Liệt Kình Bảo, những người mạnh nhất. Phía sau lần lượt là những người còn lại. Lạc Phi không thích ngồi trên cao, nó chọn chỗ xa nhất.
Tiểu Cơ Nhi ngồi xuống cạnh nó, hỏi:
– Người xấu ca ca, sao huynh không lên trên kia?
– Cây cao gió lớn đó Tiểu Cơ Nhi, ta không thích. Ngồi ở đây không phải tranh giành với ai, thật thoải mái.
– Tiểu Phi, có những lúc đệ không muốn tranh, cũng sẽ có người bắt đệ phải tranh. – Đinh Bộ Lĩnh lướt qua nó, tìm một chỗ ngồi phía trên. – Tâm không tranh giành là tốt, nhưng phải có khả năng, ít nhất không để người khác đá mình ra.
Lạc Phi cười ranh mãnh:
– Chẳng phải đệ có huynh tranh hộ rồi sao? Đệ ở phía sau là được.
Đinh Bộ Lĩnh sửng sốt nhìn nó, bật cười:
– Tiểu Phi, đệ… Thôi sao cũng được.
Đại Hắc cũng lon ton chạy tới một cái bồ đoàn cạnh Lạc Phi, đặt mông xuống. Lạc Phi đá nó sang một bên:
– Đầu trâu chết bầm, bốn chân mà cũng đòi ngồi, đứng ra đó.
Bạch Lan Chi phì cười, nàng chỉ vào bồ đoàn bên cạnh Lạc Phi, nói:
– Đại Hắc, ngươi cứ ngồi chỗ đó. Không sao cả, bồ đoàn nhà ta rất bền…
Tiểu Xảo lau mồ hôi trán: “Từ bé tới giờ ta còn chưa từng nhìn thấy Ngưu Tộc ngồi bao giờ, lại là ngồi lên một cái bồ đoàn. Lạc Phi là một tên biến thái, trâu nhà Lạc Phi cũng là trâu biến thái.”
Bạch Lão im lặng chờ mọi người an vị. Ông nhìn lướt qua từng gương mặt, hơi dừng lại một chút ở Tiểu Xảo, rất ngắn ngủi. Ông gật gật đầu, nói:
– Bây giờ ta sẽ giới thiệu một chút về Phá Diệt Viện, cũng như bốn Tổ: Chiến Đấu, Ám Sát, Hỗ Trợ, Trinh Sát. Các ngươi có thắc mắc gì cứ hỏi.
– Đầu tiên, Phá Diệt Viện gồm có năm ngọn núi. Ngọn núi lớn nhất cũng là nơi cư trú của các Giáo sư, nới các ngươi cư ngụ cũng như tu luyện là Thông Thiên Phong. Trên đỉnh Thông Thiên Phong là Thông Thiên Tháp, nơi ở của Viện Trưởng và các Giáo sư khác. Các ngươi sẽ được tự chọn hoặc tạo động phủ dưới chân Thông Thiên Phong.
– Bốn ngọn núi còn lại phân biệt là Nhật Phong, Nguyệt Phong, Luân Hồi Phong và Địa Ngục Phong. Chúng ta đi từ ngoài vào, các ngươi đang ở trong phạm vi của Nhật Phong, là nơi có chín mặt trời – chín Kim Ô. Nguyệt Phong có một mặt trăng, và luôn luôn là mặt trăng. Luân Hồi Phong khá đặc biệt. Do có một chút Nguyên Tố Thời Gian bị đảo lộn nên Luân Hồi Phong có thời gian nhanh gấp nhiều lần thời gian thực. Cụ thể một ngày một đêm ở phong này chỉ kéo dài trong vòng hai canh giờ.
– Địa Ngục Phong là ngọn núi đặc biệt nhất, năm năm nó mới xuất hiện một lần. Trong đó có vô vàn cơ hội dành cho các ngươi. Công Pháp, Chân Kỹ, vũ khí, thảo dược… thậm chí còn từng xuất hiện cả thần dược. Tính từ thời điểm này, còn ba năm nữa Địa Ngục Phong sẽ tới. Các ngươi phải nhanh chóng mạnh lên, cơ hội luôn tồn tại, nhưng đi đôi với nó là thử thách và nguy hiểm. Rất nhiều học viên do không cẩn thận đã bỏ mạng.
– Bạch Lão – Lý Hạo giơ tay lên, nói – Ta có điều chưa hiểu, đầu trâu kia đi cùng Lạc Phi, cũng tính là Yêu Tộc phải không?
– Đúng, cũng tính là Yêu Tộc – Bạch Lão trả lời – Nhưng trong qui định của Phá Diệt Viện, Yêu Tộc khi được Nhân Tộc bồi dưỡng, thuần hóa, có thể cùng Nhân Tộc ở lại Phá Diệt Viện. Do đặc trưng của Yêu Tộc nếu đã sinh sống cùng Nhân Tộc từ nhỏ sẽ rất trung thành, nên chúng ta không cần lo lắng có sự phản bội. Nếu có, mọi tội lỗi sẽ tính lên đầu chủ nhân của chúng.
Lạc Phi trợn mắt ngó Lý Hạo, tên âm hồn bất tán, cứ nhắm vào nó. Nó giơ tay hỏi:
– Bạch Giáo sư, nếu chúng ta phát hiện có trường hợp phản bội Nhân Tộc thì sao?
– Thì được quyền giết không cần hỏi – Lan Chi đáp – Sau đó chúng ta sẽ điều tra, nếu phát hiện là vu oan để giết người, các ngươi sẽ chết rất thảm.
Lý Hạo trừng mắt nhìn Lạc Phi, mắt to trừng mắt nhỏ. Đại Hắc thở phì phì:
“Con bà nó là con trâu, lại có người tranh với ta khinh bỉ tên tiểu tử Lạc Phi. Trâu đại gia ta khinh bỉ cả hai ngươi một trăm lần.”
– Trạch Dương Giáo sư – Đinh Bộ Lĩnh nói – Đệ tử muốn biết chúng ta sẽ học tập ở đâu.
Trạch Dương Giáo sư gật đầu với nó:
– Tất cả hoạt động học tập sẽ tiến hành trên Quảng Trường Thiên Phong, dưới chân Thông Thiên Tháp. Tuy nhiên các ngươi yên tâm, chúng ta sẽ chia thành từng lớp khác nhau liên quan đến khả năng đặc biệt của từng Tổ để đào tạo riêng biệt. Nhật Phong, Nguyệt Phong, Luân Hồi Phong là nơi đặc thù, sẽ có đôi lúc cần thiết. Các sư huynh, sư tỷ của các ngươi có một phần bế quan trong đó, một phần đang làm nhiệm vụ, một phần vẫn còn ở lại động phủ của họ dưới Thông Thiên Phong.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!