Phàm Nhân Lộ
Chương 99: Nhận định của Y Lị Na
Lý Hạo nghe tiếng gọi của Trạch Dương Giáo sư liền đứng dậy, lướt qua người Lạc Phi, không quên khinh bỉ nhìn qua nó. Đáp lại, Lạc Phi đột nhiên tỏa ra sát khí rùng rợn đáng sợ, hệt như lúc nó phẫn nộ ra tay tiêu diệt sơn tặc vùng Nam Hoang Lĩnh.
– Hừ.
Lý Hạo hơi rùng mình, hừ lạnh một tiếng rồi biến mất sau cánh cửa. Sát khí của Lạc Phi cũng tan biến.
– Ta muốn giêt hắn, ngay bây giờ. – Lạc Phi gằn giọng.
– Ta nhắc lại, mộng cảnh không nhất thiết là thật. – Tiểu Long Quân tiếp lời – Đừng quên, dù sao hắn cũng là thiên tài số một của Lý Gia trong Cửu Đại Gia Tộc. Nếu ngươi muốn giết hắn, vậy được, ta đồng ý. Nhưng chúng ta phải chuẩn bị kế hoạch thật kỹ lưỡng. Nếu bị điều tra ra sẽ rất rắc rối.
– Có lẽ ta đã bị ảnh hưởng quá nhiều.
Lạc Phi bóp trán, đi thẳng tới hướng Y Lị Na. Nó nhìn thấy Tiểu Cơ Nhi và Tiểu Xảo đang ríu rít trò chuyện, lại thấy Ngô Vân đang nghiêm túc thỉnh giáo Đinh Bộ Lĩnh vấn đề gì đó, Diệp Phong thì đang uống rượu ăn thịt… Những hình ảnh này đối với nó vừa “sống lại” từ mộng cảnh thật sự vô cùng ấm áp. Từng luồng Khí trong cơ thể nó đột nhiên hoạt bát linh động hẳn lên, tốc độ hấp thu Khí cũng đột ngột tăng cao.
– Bình tâm tĩnh khí một chút, bây giờ không phải thời điểm tốt nhất để đột phá. – Tiểu Long Quân nói – Ngươi đột phá quá nhanh, cơ sở không vững. Ta sẽ hướng dẫn ngươi thăng cấp cho Thần Long Đoạt Pháp trước, củng cố một chút.
Lạc Phi hít sâu một hơi, đè nén dòng Khí đang xao động trong cơ thể, ngồi xuống trước mặt Y Lị Na. Cô bé mỉm cười bất đắc dĩ:
– Bảo bối của ta không cho mượn.
Lạc Phi bật cười, mới chỉ một thời gian ngắn trước đó nó vẫn còn ngô nghê như vậy:
– Ta không đến vì đồng xu của muội, ta muốn hỏi về một thứ khác. Muội đã nghe qua Dây Vận Mệnh bao giờ chưa?
Y Lị Na dừng cười, nghiêm túc hỏi:
– Huynh nghe thấy từ này ở đâu?
Lạc Phi lấy ra quyển sách cũ vừa lấy được từ chỗ Nam Sơn, cẩn thận hạ giọng:
– Là từ Ma Đao tiền bối, người sáng chế ra Bán Tử Ấn Kỹ.
– Ta có thể xem qua không?
– Đương nhiên, ta đang muốn muội nhìn qua một chút.
Y Lị Na hồi hộp nhận lấy quyển sách từ tay Lạc Phi, chìm vào nghiên cứu. Ngay cả trong điều kiện bị cấm kỵ, thì chiêu thức này cũng vô cùng nổi tiếng, đặc biệt là đối với Càn Khôn Bảo, nơi sản sinh ra những nhà tiên tri vĩ đại nhất. Tiểu Long Quân nói:
– Nàng có tin tưởng được không?
– Không được cũng phải tin, dù sao Tiểu Lị Na cũng là người duy nhất giúp được chúng ta hiện nay.
***
Y Lị Na nhẹ nhàng gập cuốn sách lại, thở ra một hơi thật dài, cảm thán:
– Thật xuất sắc. Mặc dù còn có sai lệch nhưng về cơ bản đã chạm tới ngưỡng cửa của Thiên đạo.
– Xin thỉnh giáo.
– Thiên Đạo là pháp tắc của trời đất, là pháp tắc tối cao. Ở Càn Khôn Bảo, chúng ta luôn tin rằng bất kỳ một sinh vật nào đều có số mệnh của riêng mình. Tùy từng nơi sẽ có cách gọi và cách thể hiện khác nhau, như chúng ta sẽ gọi là Thiên Mệnh, còn Ma Đao tiền bối gọi là Dây Vận Mệnh. – Cô bé giơ tay lên vẽ một đường Khí màu vàng lấp lánh rất đẹp lơ lửng trong không trung. – Thiên Mệnh đại diện cho Sinh, Lão, Bệnh, Tử. Quỹ tích vận chuyển của nó đã được cố định sẵn ngay từ khi bắt đầu sinh ra đến khi chết đi. Quỹ tích này là bất biến và rất khó để thay đổi. Ma Đao tiền bối đã bằng một cách nào đó mô phỏng được quĩ tích này, nhưng Thiên Mệnh đâu phải là thứ dễ bắt chước như vậy? Tối đa cũng chỉ có thể dự đoán mà thôi, tỷ lệ sai sót là cực kỳ lớn.
Lạc Phi thở phào, vậy có nghĩa những gì xảy ra trong mộng gần như không phải là thật. Tiểu Long Quân nói:
– Ngươi hỏi xem có cách nào thay đổi Thiên Mệnh của bản thân không?
Lạc Phi gật gật đầu, nói:
– Muội nói quĩ tích của Dây Vận Mệnh rất khó thay đổi, vậy nghĩa là vẫn có cách phải không?
– Nếu sức mạnh của huynh đạt đến một độ cao nhất định, huynh có thể thay đổi nó. – Y Lị Na ngẫm nghĩ một chút, cẩn thận nói – Rất cao, rất rất cao. Hoặc còn một cách khác, đó là những Ngoại Lai Giả.
– Ngoại Lai Giả, Ngoại Lai Giả là cái gì?
– Là những người nằm ngoài số mệnh, họ thật sự có tồn tại. Bằng một lý do nào đó, Thiên Mệnh của họ đã hết, hay nói cách khác, Dây Vận Mệnh đã đứt. Nhưng họ vẫn còn sống, từ đó tạo nên những con người không còn nằm trong sự quản lý của Thiên. Hành động của họ có thể thay đổi số mệnh của người khác, thậm chí còn có thể thay đổi số mệnh của rất nhiều người. Chúng ta gọi những người đó là Ngoại Lai Giả. Nhưng vấn đề là không có cách nào xác nhận xem người nào là Ngoại Lai Giả hay không. Ta sẽ thử sử dụng Bán Tử Ấn Kỹ để sáng tạo một loại Ấn Kỹ kiểm tra xem sao.
Lạc Phi hơi thất thần một lát, lẩm bẩm:
– Nếu quả thực Ngoại Lai Giả có tồn tại, vậy thật là nghịch thiên.
– Cũng chưa chắc, dù sao thì việc tìm ra một Ngoại Lai Giả gần như là bất khả thi. – Y Lị Na nhún vai – Ta sẽ xin phép Giáo sư bế quan một thời gian…
Ầm ầm ầm…
Tiếng nổ lớn bỗng nhiên vang lên, cả căn phòng Trạch Dương Giáo sư dùng Lý Hạo đang trò chuyện chia năm xẻ bảy. Từng luồng sóng khí mạnh mẽ hất văng cả đám đệ tử mới, bao gồm cả Lạc Phi. Khí tràng của vài vị đại cao thủ đan xen lẫn nhau, bụi tung mù mịt. Từng vết nứt cực lớn xuất hiện trên nền Quảng Trường Thiên Phong.
– Hai lão tiền bối, các ngươi đang làm gì. – Trạch Dương Giáo sư phẫn nộ quát.
– Ngươi còn chưa có quyền hỏi. Ta tôn trọng ngươi là một Giáo sư, mời tránh ra!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!