Phàm Nhân Tu Tiên - Chương 2448: Tiên giới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
443


Phàm Nhân Tu Tiên


Chương 2448: Tiên giới


Mấy ngày sau, Hàn Lập đeo trên lưng một đoạn Dưỡng Hồn Mộc dài hơn một thước đi ra khỏi cửa mật thất.

Một luồng gió nổi lên, mơ hồ truyền đến những âm thanh nói chuyện với nhau.

– Hắc hắc! Bản Thần Quân thật không ngờ còn có thể được nhìn thấy ánh mặt trời.

– Tiền bối vẫn nên nhỏ giọng một chút. Nơi đây là cấm địa của Thiên Trúc Giáo. Vạn nhất bị đám hậu nhân nghe thấy thì lại phiền toái.

– Hừ! Với tu vi của ngươi những thằng ranh con kia còn có thể gây khó cho ngươi sao…..

Thanh âm đàm thoại càng ngày càng xa, cuối cùng nhạt nhòa theo gió.

– Bắc Hàn Tiên Vực?

Hàn Lập nháy mắt mấy cái, hắn phát hiện ra mình đang nằm trong một thủy trì rộng không đến mười trượng. Nước trong thủy trì trong xanh ôn hòa làm cho người ta có một loại cảm giác ấm áp.

– Ha ha! Bắc Hàn Tiên Vực ở phương Bắc là một trong tứ đại tiên vực. Đạo hữu vừa mới phi thăng lên tiên giới, có một vài sự tình cần lưu ý. Nhưng không biết đạo hữu tên họ là gì, là từ hạ giới nào phi thăng? Phi Tiên Đài này nằm ở một địa phương xa xôi hẻo lánh, có rất ít người giống như đạo hữu, có thể trực tiếp phi thăng lên Tiên Giới.

Một người thanh niên đứng bên cạnh, cười hì hì dò hỏi Hàn Lập.

– Tại hạ là Hàn Lập! Là từ Linh Giới phi thăng lên. Nơi này chính là Phi Tiên Đài trong truyền thuyết. Trừ đạo hữu ở đây ra, hình như bên ngoài cũng không có người nào khác.

Hàn Lập vỗ nhẹ tay xuống mặt nước, thoáng cái đã bay lên khỏi thủy trì. Trên người lóe lên ánh sáng màu xanh dịu nhẹ, quần áo không hề dính một chút nước nào.

Lúc này Hàn Lập phát hiện Chưởng Thiên Bình Nguyên cùng với Ngũ Cực Sơn, và các loại trọng bảo đều bình yên vô sự nằm trong cơ thể hắn. Ngược lại đám người Ma Quang giấu ở trong túi đại linh thú lại không có bất kỳ phản ứng nào.

Mà nơi đây xem ra chỉ là một Phi Thiên Đài đơn giản, trừ ở trung tâm có một thủy trì ra thì bốn phía xung quanh Phi Thiên Đài bị bao phủ bởi một tầng ánh sáng.

Bên ngoài tầng ánh sáng, mơ hồ có thể thấy được những bông tuyết rơi như Mạn Thiên Phi Vũ. Thế giới bên ngoài là một thế giới Băng Tuyết.

– Nguyên lai là Hàn đạo hữu. Chỉ là đạo hữu đến từ nơi gọi là Linh Giới, quả thật có chút phiền toái? Trong số những hạ giới thì cứ mười hạ giới lại có đến hai, ba hạ giới được gọi là Linh Giới. Thôi! Ta cứ tùy tiện giúp đạo hữu đăng ký. Dù sao thượng cấp cũng không có mấy ai rỗi hơi đi tra những chuyện như thế này.

Cao Thăng nhướng mày, nhưng cũng lập tức nói, ý tứ không có cái gì phức tạp khó khăn cả.

Hai tay Cao Thăng giơ ra trước người, hóa trảo vồ vào trong hư không. Trong tay lập tức xuất hiện một quyển sách ngọc óng ánh cùng với một cự bút màu bạc, cũng nhanh chóng viết lên trên đó mấy chữ.

Trong lòng Hàn Lập lúc này mặc dù có phần kinh ngạc nhưng cũng không có lộ ra ngoài. Ngược lại càng đứng nguyên tại chỗ, lặng lẽ theo dõi nhất cử nhất động của đối phương.

Một lát sau, hai tay Cao Thăng léo lên hào quang, sách ngọc cùng cự bút liền biến mất không thấy đâu. Thay vào đó là một ngọc bài màu tím hơi mỏng. Cao Thăng tươi cười đưa ngọc bài cho Hàn Lập.

– Đây là?

Hàn Lập cũng không có lập tức nhận lấy mà vẫn đứng bất động ở đó hỏi.

– Đây là Tiên Bài của đạo hữu. Mỗi một người khi Phi Thăng, sau khi đăng ký vào trong danh sách đều có thể nhận được ngọc bài này. Có vật này, về sau đạo hữu có thể tiến vào tất cả các đại Tiên Thành mà không cần phải trải qua quá trình kiểm tra. Hơn nữa còn có thể tiến vào một số địa phương đặc thù mà không cần giao nạp bất cứ phí tổn nào. Ha ha! Cái này chỉ có những người Phi Thăng lên Tiên Giới mới nhận được đãi ngộ này. Giống như ta, hay các Chân Tiên bản thổ Tiên Giới, không có được đãi ngộ như thế này.

Cao Thăng dùng một loại khẩu khí hâm mộ nói với Hàn Lập.

– Ah! Cái này là vì sao?

Hàn Lập rốt cuộc cũng lộ ra một tia kinh ngạc.

– Tiên Giới vô biên vô hạn, tiên nhân bản thổ cũng phải dùng đến đơn vị hàng tỷ để tính toán. Nhưng những người ở hạ giới dựa vào thực lực của chính mình Phi Thăng lên Tiên Giới trở thành tiên nhân lại rất ít. Nhưng bên trong tất cả các Tiên Vực thì trong các tiên nhân đẳng cấp cao, số lượng tiên nhân Phi Thăng và tiên nhân bản địa lại xấp xỉ ngang bằng nhau. Điều này đại biểu cho cái gì? Có lẽ đạo hữu hiểu rất rõ.

Cao Thăng mỉm cười giải thích.

– Thì ra là thế! Ta cũng hiểu ra vài phần. Tiên giới đã có quy định này, ta cũng không khách khí.

Hàn Lập có chút giật mình, gật gật đầu, khoát tay đón lấy ngọc bài. Cầm ngọc bài trong tay, Hàn Lập đưa lên trước mặt cẩn thận quan sát. Thì thấy mặt trước ngọc bài xuất hiện chân dung của chính mình, trông rất sống động, bên cạnh còn có ghi lại danh tính của mình cùng với hai trữ “Phi Thăng”. Những văn tự này đều là Kim Triện Văn.

Tay áo Hàn Lập run lên, ngọc bài lập tức lóe lên biến mất, hắn mở miệng cười hỏi:

– Nghe khẩu khí của Cao huynh thì Tiên Giới tựa hồ rất có trật tự. Nhưng không biết thượng cấp trong miệng đạo hữu có phải …

– Việc này Hàn huynh không nên hỏi nhiều, chỉ cần xem qua Ký Ức thạch này là có chút lý giải.

Cao Thăng cũng không có nói gì thêm, giơ tay lên, ném về phía Hàn Lập một khối tinh thạch màu xanh.

– Hàn mỗ đa tạ.

Hàn Lập bắt lấy tinh thạch, trên mặt lộ ra sự cảm kích, sau đó đưa Ký Ức thạch đặt lên mi tâm. Phương pháp sử dụng Ký Ức thạch rất dễ, chỉ cần thúc dục một chút pháp quyết rồi đưa thần thức xuyên vào trong đó.

Thời gian trọn vẹn một chén trà, Hàn Lập mới thở khẽ một hơi, đưa Ký Ức thạch ra khỏi mi tâm, cũng chậm rãi nói.

– Thì ra là thế! Tiên Giới hôm nay bị phân thành vô số Tiên vực, mà những Tiên Vực này đều có Tiên Cung tiến hành giám thị. Cái này thì có chút ý tứ, chỉ là giám thị mà không phải thống trị?

– Đạo hữu quả nhiên là một người có ánh mắt tinh tường. Đã như vậy, ta cũng nói cho đạo hữu biết một số tin tức về Tiên Giới hiện nay. Không biết đạo hữu có hứng thú nghe tại hạ kể chuyện?

Cao Thăng nghe được ngữ khí của Hàn Lập, trên mặt lại biểu hiện kỳ quái hỏi.

– Kính xin Cao huynh chỉ điểm một hai.

Hàn Lập vừa chắp tay, sắc mặt cũng ngưng trọng thêm vài phần.

– Hàn đạo hữu không cần khách khí. Tình hình Tiên Giới xác thực cùng với Tiên Giới trong Ký Ức thạch có chút bất đồng. Tiên Vực trên danh nghĩa đều thuộc sự giám thị của Tiên Cung. Nhưng trên thực tế, mỗi Tiên Vực đều có không ít các thế lực cường đại không dưới Tiên Cung. Thậm chí còn có các thế lực siêu cường đại có thể cùng Tiên Cung đối kháng.

– Chỉ là chư vị Đạo Tổ đều muốn duy trì một trật tự nhất định ở Tiên Giới. Để tránh xảy ra xung đột, khiến cho Tiên Vực nhiễu loạn khó có thể giải quyết ổn thỏa được nên mới cam chịu để cho tất cả các Tiên Vực trên danh nghĩa đều do Tiên Cung làm chủ. Đương nhiên những Tiên Cung này, bản thân cũng là một thế lực siêu cường đại ở trong Tiên Vực. Nếu không thì không thể nào phục chúng.

– Mà đại bộ phận Chấp Chưởng Giả của Tiên Cung đều rất thức thời, cũng không đi chọc giận người khác làm tổn thương thế lực của chính mình. Cho nên, hiện tại Tiên Giới coi như được bình an. Chỉ cần không xúc phạm cấm luật của Tiên Giới, tự nhiên có thể ở Tiên Giới hảo hảo tiêu dao. Mà đạo hữu lại là tiên nhân Phi Thăng, tình hình cùng tiên nhân bản địa có phần khác biệt. Chân Tiên vừa Phi Thăng mặc dù trải qua lôi kiếp tẩy lễ, Chân Nguyên trong cơ thể bắt đầu cải biến, có thể tiếp nhận Tiên Linh lực. Nhưng nếu quá trình chuyển hóa này hoàn tất thì sợ rằng cũng mất đến mấy trăm năm. Tại hạ đề nghị đạo hữu nên chọn một thế lực trong Tiên Vực phụ thuộc vào. Đợi khi Chân Nguyên trong cơ thể chuyển hóa hoàn toàn thanh Tiên Linh lực rồi hẵng tính đến làm những sự tình khác. Nếu không đạo hữu là người mới lên Tiên Giới, Tiên Linh Tinh tiêu hao hằng ngày chỉ sợ cũng không phải là con số nhỏ.

Cao Thăng cũng không khách khí, chậm rãi nói.

Hàn Lập đứng bên lắng nghe, biệu lộ sự đăm chiêu.

– Đa tạ Cao huynh chỉ điểm. Nghe khẩu khí của đạo hữu, hình như không phải là người của Tiên Cung.

Hàn Lập cười một tiếng, đột nhiên hỏi.

– Hàn đạo hữu nhìn ra? Tại hạ xác thực không phải là người của Tiên Cung, mà người của Thạch Ki điện. Sở dĩ xuất hiện ở nơi này, chẳng qua là nhiệm vụ mà Tiên Cung giao cho bản điện mà thôi. Bất quá nếu đạo hữu hiện tại chịu gia nhập bản điện, Cao mỗ tự nhiên cực kỳ hoan nghênh. Thạch Ki điện chẳng những có thể cung cấp đủ các loại đãi ngộ mà ngay lúc này ta có thể làm chủ cho đạo hữu ở trong bản điện có thể tu luyện miễn phí một bộ tiên gia công pháp đẳng cấp cao.

Cao Thăng cũng cười, không chút nào giấu diếm ý đồ của mình, trả lời.

– Tiên gia công pháp?

Hàn Lập nhíu mày hỏi lại một câu.

– Tiên gia công pháp là pháp quyết tu luyện dành cho Chân Tiên. Chỉ có tu luyện tiên gia công pháp mới có thể chính thức luyện hóa được Tiên Linh lực, không những thế còn có thể giúp cho tiên nhân cấp thấp đột phá trở thành tiên nhân cấp cao. Bất quá đại bộ phân tiên gia trung giai công pháp cho dù có tu luyện tới viên mãn cũng chỉ có thể giúp cho tiên nhân đề cao một phần cảnh giới mà thôi. Đến lúc đó không thể không chọn lựa một bộ tiên gia công pháp khác để tu luyện.

– Mà chỉ có những thế lực lớn mới cất giữ những tiên gia công pháp cao cấp, có khả năng giúp cho Chân Tiên tu luyện đến khi đột phá một cảnh giới mới thôi. Mà loại tiên gia công pháp có cấp bậc như vậy, ở bên ngoài có rất ít. Dù cho có xuất hiện thì cũng chỉ là mặt hàng bình thường nhất mà thôi, không có gì đặc biệt cả.

Cao Thăng tựa hồ thấy được sự nghi ngờ của Hàn Lập, bèn chủ động giải thích.

– A! Chẳng nhẽ không có tiên gia công pháp nào có thể đột phá đến cảnh giới Đạo Tổ sao?

Hàn Lập chậm rãi hỏi.

– Đạo Tổ? Ha ha! Hàn đạo hữu có chí khí cao như vậy, không phải người bình thường có được. Nhưng đáng tiếc, cho dù là Tiên Giới có thập đại thần điển cũng không có một bộ nào giúp cho tiên nhân trực tiếp tu hành lên cảnh giới Đạo Tổ. Hiện tại ở Tiên Giới có hơn trăm vị Đạo Tổ, mỗi một người đều kinh nghiệm qua không biết bao nhiêu kiếp nạn. Cộng thêm tạo hóa kinh người cũng thiên duyên mới có thể đi tới cảnh giới này. Cho dù là tiên gia công pháp cao thâm mạt trắc nhất cũng chỉ có thể giúp cho tiên nhân tu luyện đến Thái Ất Cảnh. Nếu như muốn đột phá, chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi.

Cao Thăng lộ ra một tia thần sắc quái dị, nhưng mà về sau vẫn cười ha ha, đồng thời lại giải thích thêm cho Hàn Lập.

– Xem ra muốn thành tựu Đạo Tổ, là một chuyện khó có thể đạt được. Nhưng không biết dưới Thái Ất Cảnh còn có mấy tầng Tiên Nhân Cảnh.

Hàn Lập nhge vậy, thần sắc thoáng kinh dị, nhưng vẫn gật gật đầu hỏi tiếp.

– Tuy chúng ta bị những người ở hạ giới gọi chung là Chân Tiên. Nhưng trên thực thế Chân Tiên trong Chân Tiên Cảnh chỉ là cấp bậc thấp nhất mà thôi. Phía trên còn có Hư Linh, Thanh Nguyên, Đại La. Mỗi một cảnh giới đều phải khổ tu qua trăm vạn năm mới có hi vọng đột phá. Cho nên mỗi một cảnh giới lại chia thành ba giai vị. Ngay cả những người có cùng cảnh giới nhưng chỉ cần hơn kém nhau một giai vị thôi, thực lực thần thông cũng cách biệt một trời một vực.

Cao Thăng lưỡng lự trả lời.

– Vậy hiện tại Cao huynh bây giờ ở cảnh giới nào.

Hàn Lập như có điều suy nghĩ, liền hỏi.

– Thật hổ thẹn. Tại hạ tu thành Chân Tiên đã mấy trăm vạn năm nhưng vẫn một mực kẹt ở cảnh giới Chân Tiên thượng vị, không cách nào tiến thêm một bước. Nếu không có cơ duyên tạo hóa, cuộc đời này cũng chỉ có để dừng lại ở cảnh giới này mà thôi.

Cao Thăng nghe vậy, cười khổ.

Hàn Lập nghe thấy vậy, sắc mặt hơi đổi.

Thực lực đối phương, hắn không thể nhìn thấu, vậy mà vẫn chỉ là Chân Tiên thượng vị mà thôi.

– Nói như vậy, như tại hạ vừa mới Phi Thăng lên Tiên Giới, trở thành tiên nhân, có lẽ có tu vi Chân Tiên hạ vị.

Hàn Lập thì thào nói.

– Hạ vị? Miễn cưỡng có thể xem là như vậy! Dù sao thì hiện tại Tiên Nguyên lực của Hàn đạo hữu còn chưa có chuyển hóa toàn bộ. Chờ qua mấy trăm năm, mới có thể tính là chân chính tiến vào cảnh giới Chân Tiên.

Cao Thăng cười trả lời.

Hàn Lập nghe xong, càng im lặng nửa ngày, một hồi lâu sau mới hỏi thêm lần nữa:

– Nghe khẩu khí Cao huynh thì trong Tiên Giới ngoại trừ Chân Tiên chúng ta ra còn có không ít tu luyện giả bình thường.

– Trong Tiên Giới, dưới Chân Tiên xác thực có không ít tu luyện giả. Tiên nhân chúng ta mặc dù thần thông quảng đại, nhưng không có cách nào có thể bảo chứng hậu nhân của mình có thể tu luyện đến cảnh giới Chân Tiên. Những người này bởi vì không cách nào tiếp nhận được Tiên Linh lực, thọ nguyên có hạn, chỉ có thể tự hành kết hôn sinh con, lại vì gia tộc mà sinh ra đời sau…. Cứ như thế tuần hoàn không ngưng nghỉ, thầm nghĩ nhân số cũng không phải là nhỏ.

Cao Thăng tựa hồ đối với những người phàm tục này không có mấy phần thân thiện.

– Thì ra là thế! Xem ra một bộ tiên gia công pháp cấp cao đối với những Chân Tiên như chúng ta xác thực rất trọng yếu.

Hàn Lập gật đầu, bắt đầu đánh giá tình hình.

– Thạch Ki điện chúng ta đối với tiên nhân Phi Thăng tương đối coi trọng. So với các thế lực khác thì điều kiện tốt hơn nhiều. Hơn nữa, đạo hữu trước tiên có thể đảm nhiệm chức vụ khách khanh ngoại môn của bản điện. Qua mấy trăm năm, nếu như cảm thấy bản điện không thích hợp với mình, chỉ cần giao lại tiên gia công pháp cùng một số đồ vật nhận được từ bản điện là có thể rời đi. Bản điện cũng không có tiến hành ngăn trở.

Cao Thăng tựa hồ nhìn ra tâm tư của Hàn Lập do dự chưa dứt khoát. Cho nên mới nói ra những lời này.

– Còn có điều kiện này! Tốt! Nếu Cao huynh đã nói như vậy, Hàn mỗ trước tiên xin đến thăm quý điện một chuyến.

Ánh mắt Hàn Lập lóe lên, rốt cuộc cũng đưa ra quyết định của mình.

Theo như lời đối phương, Hàn Lập cũng xác định được chuyện trọng yếu nhất bây giờ là chuyển hóa Tiên Nguyên lực, chính thức bước vào cảnh giới Chân Tiên.

Với tình hình hiện nay của bản thân, Hàn Lập trước phụ thuộc vào một thế lực lớn, trong khoảng thời gian đó từ từ tìm hiểu Tiên Giới. Đây là một sự lựa chọn không tệ.

Cao Thăng biết được sự lựa chọn của Hàn Lập, tự nhiên đại hỉ. Tay áo vung lên, một đạo hư ảnh từ sau lưng hắn tách ra, ngưng tụ thành một “Cao Thăng” khác mặc áo bào màu bạc.

– Ngươi ở lại nơi này trực thay ta một thời gian ngắn. Ta đưa Hàn đạo hữu trở về Thạch Ki điện.

– Đi nhanh về nhanh! Vạn nhất bị Giám Sát Sứ phát hiện, ta không thể giúp ngươi che dấu quá lâu.

Cao Thăng áo bào màu bạc mặt không biểu tình trả lời.

– Ngươi cũng không cần lo lắng. Tòa Phi Tiên đài ở trên cao lại ở một nơi xa xôi hẻo lánh. Giám Sát Sứ sẽ không rỗi hơi mà đến một nơi xa như vậy. Lần duy nhất có Giám Sát Sứ xuất hiện cũng là chuyện mấy trăm năm trước rồi. Với lại nhiều nhất cũng chỉ mất nửa tháng ta sẽ quay trở lại.

Cao Thăng không thèm để ý nói.

– Ngươi biết là được rồi. Đến lúc đó cũng đừng liên lụy đến ta.

Cao Thăng áo bào màu bạc không nói gì thêm nữa, đi đến bên cạnh thủy trì khoanh chân ngồi xuống, hai mắt nhắm lại tiến vào trạng thái nhập định.

Hàn Lập nhìn thấy tình cảnh này thì nét mặt tự nhiên có một tia kinh ngạc.

– Khiến cho Hàn huynh chê cười rồi. Đây chính là hóa thân mà ta bí mật tu luyện. Tuy thực lực còn chưa có bằng ta nhưng đối phó với một số gã Chân Tiên hạ vị cũng dư sức. Có hắn thay ta làm việc, ta mới có thể an tâm rời đi. Đi! Cao mỗ dẫn đạo hữu đến Thạch Ki điện.

Cao Thăng vừa cười vừa giải thích, một tay bấm niệm pháp quyết điểm lên màn sáng xung quanh đài cao.

– Phốc!

Màn sáng bị điểm hai cái, mở ra hai thông đạo hình tròn. Cao Thăng nhanh chóng đi ra, Hàn Lập cũng đi sát theo sau.

Vừa mới ra khỏi đài cao vài bước chân, lập tức có một cỗ kỳ hàn cuốn tới trước mặt.

Mặc dù với thân thể cường hoành nhưng Hàn Lập cũng phải nhướng mày.

Cao Thăng đứng bên cạnh nhìn Hàn Lập, không khỏi kinh ngạc.

Bắc Hàn Tiên Vực với tư cách là một trong tứ đại Tiên Vực, nhiệt độ ở đây hiển nhiên băng lạnh vô cùng. Mà những bông tuyết kia ẩn chứa lực lượng kỳ hàn so với trong không khí còn lợi hại hơn vài phần.

Cho dù là những tiên nhân cấp thấp sinh trưởng ở trong Bắc Hàn Tiên Vực cũng phải mang theo một hai kiện đồ vật phòng lạnh mới dám trực tiếp đi ra ngoài.

Mà Hàn Lập mới chỉ mà một người vừa mới Phi Thăng trở thành tiên nhân, lại có thể không đổi sắc mặt đối diện với kỳ hàn như không có gì xảy ra. Điều này khiến Cao Thăng thầm kinh hãi.

Tâm niệm Cao Thăng không ngừng chuyển động, nhưng động tác tay lại không có ngừng một chút nào.

Chỉ thấy hắn bỗng nhiên đánh xuống một đạo pháp quyết màu trắng.

Những bông tuyết cuồng vũ, hai đầu Khổng Tước trắng toát từ dưới lớp tuyết dày xông lên.

– Đạo hữu! Mời!

Cao Thăng bước chân lên một đầu Khổng Tước, rồi mời Hàn Lập lên đầu Khổng Tước còn lại.

Hàn Lập mỉm cười, thân hình thoáng cái xuất hiện trên lưng đầu Khổng Tước kia.

Cao Thăng lập tức quát khẽ một tiếng, hai đầu Khổng Tước giương cánh mà bay.

Cuối cùng Hàn Lập cũng đã có những bước đi đầu tiên trên Tiên Giới.

HẾT

>> Đọc tiếp tác phẩm tiếp theo có tên do chính tác giả Vong Ngữ viết: 

>> 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN