Phàm Thiếu, Anh Thật Là Hư - Chương 8: Một phen khiếp sợ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
285


Phàm Thiếu, Anh Thật Là Hư


Chương 8: Một phen khiếp sợ


Tịch Hạ Di ngây thơ tắm không hề biết là hắn xuất hiện vì cô đứng xoay lưng về phía cửa, từng giọt nước mát lăng dài xuống hỏm lưng quyến rũ, mái tóc đen dài ướt nước buông xoã, hắn nhìn cô rất lâu, đôi mắt đen tối sắp thực hiện ý đồ, làm sao hắn có thể bỏ qua cho cô khi mà cả cơ thể trơ trụi đang hiện ra trước mắt hắn, cứ như là mỡ dâng đến miệng mèo…, hắn tiện tay đem bộ quần áo của cô treo trên giá vứt xuống sàn, bỗng dưng cô nhìn thấy bộ quần áo rơi xuống nên giật mình xoay người lại, cô hoảng hốt không kịp kêu la đã bị hắn dùng tay bịt miệng

_Im lặng…

Cô lắc đầu chối từ tất nhiên cô vùng vẫy nhưng bị hắn áp sát khống chế, cả cơ thể mỏng manh bị hắn áp sát đến xấu hổ, da thịt nóng bỏng cứ cọ sát vào người hắn không soát chỗ nào

_Bỏ tôi…

Cô không sao nói hết câu vì bị hắn khống chế, cảm giác lúc này của hắn là chỉ muốn chiếm lấy cô ăn sạch, chứ làm sao bỏ cô ra được, từ lúc nhìn thấy cô là cơ thể hắn đã nóng lên đòi cô liên tục, xúc cảm lạ lùng này hắn không biết từ đâu mà có chỉ biết rằng thân dưới đang kêu gào muốn xâm chiếm cô ( vài phút trước boss lớn nhà ta còn cao ngạo lạnh lùng nói là không sử dụng cô lần hai…thế mà…cuối cùng làm không được)

_Phàm chủ tịch tha cho tôi…huhu…

Cô khóc ngất dùng hai tay che ngực trần, tìm mãi cũng không thấy được vật gì để che thân, hắn vuốt tóc cô sang một bên rồi kéo tay cô xuống, đôi mắt rực rỡ nhìn cô say đắm, trong đáy mắt đó là sự tham chiếm tột độ

_Nếu cô không nghe lời tôi, thì ngày mai gia đình cô sẽ biết chuyện hôm qua

Hắn đe doạ cô, cô sợ đến xanh tím mặt mày cô lắc đầu nài nỉ

_Không được…

_Chẳng phải cô muốn tôi qua đêm với cô một lần nữa sao? Bộ dạng này là đang từ chối đó hả?

Cô xấu hổ, thẹn đến muốn chết khi phải đối diện với một người đàng ông mà trên người cô bị người ta nhìn đến không bỏ soát chỗ nào, nhất là ánh mắt ghê rợn của hắn rất sắc bén, cứ nhìn vào nơi nhấp nhô được cô che đậy bằng hai bàn tay yếu ớt, những phần da thịt lúc ẩn lúc hiện càng làm hắn muốn chiếm lấy

_Phiến Đông, là thuộc hạ của ngài bày mưu, tôi không có….

Cô cố gắng giải thích, bây giờ mới phát hiện mình đã bị lừa thì đã quá muộn, cô còn chưa nhận đủ số tiền được giao đã bị lừa ăn một lần nữa

_Không còn muốn lấy ba phần tiền còn lại sao?

Hắn nói trắng trợn đến vậy cô chỉ còn biết im lặng nhắm mắt, cảm giác đau buốt hôm qua còn chưa lắng xuống bây giờ lại bị hắn đánh thức, hắn nói xong liền dùng tay đưa ra sau lưng cô trượt dài xuống mông cô, hắn báu chặt còn kéo cô về phía hắn nữa, cô chỉ biết dùng hai bàn tay gầy yếu chống đỡ trên ngực hắn một cách khó khăn và không phối hợp, hắn nghiên đầu ngậm lấy hai viên ngọc của cô tha hồ day dưa, dày vò, cô nhúc nhích chỉ muốn thoát khỏi con người nguy hiểm này vì mỗi động tác của hắn đều để lại dấu vết còn rất đau

_Ưm….

Cô cố đẩy hắn ra, hắn càng cố tình kéo cô đến gần trêu chọc cô, chỗ ngực bị hắn vui đùa đau đớn ửng đỏ, cả eo đến đùi non đều có dấu cắn của hắn

_Cởi áo sơ mi cho tôi

Hắn hôn lên vành tai cô rồi đến cổ cô ra lệnh, cô khóc như mưa đau khổ run rẩy cởi cúc áo cho hắn

_Hu hu.. Hức…

Hết áo đến quần hắn bá đạo áp sát cô để tạo ra ma sát, cô lắc đầu nhưng tay vẫn phải làm theo ý muốn của hắn

_Khóc cái gì? Lập tức nín khóc cho tôi

Hắn bóp mạnh hông cô buộc cô nín khóc, cô cắn môi chịu đựng không nói tiếng nào vì cô biết tính khí hung hãn của hắn

_Chạm vào nó đi

Hắn có những suy nghĩ rất kinh khủng, hắn bảo cô cầm lấy tiểu đệ đệ của hắn, làm sao cô có thể chứ vì thế cô lắc đầu chối từ

_Không…

Cô chưa từng nhìn thấy cái đó của hắn cho nên làm sao dám, chuyện hôm qua là vì tắt đèn nên không nhìn thấy còn hôm nay đèn sáng rực rỡ làm sao cô dám nhìn

_Mau lên

Hắn thúc giục còn kéo tay cô về phía hắn cô vung tay đẩy hắn ra không ngờ sàn nước trơn trượt làm hắn ngã ra sau kéo theo cô, khi ngã xuống sàn tay cô vô tình chống đỡ lên cái đó của hắn

_A….

Cô thét lên trong sợ hãi vì vô tình chạm phải, cô ngất luôn vì sợ hắn không nghĩ chỉ vì thế mà cô ngất đi

_Cái quái gì vậy?

Hắn khó chịu nhìn cô ngất trong tay, khi mà hắn vẫn chưa làm được gì cả, cảm giác hừng hực hưng phấn đều bị cô phá hỏng, hắn tức đến lồng lộn, miếng mồi ngon đã dâng tận mồm còn rơi ra ngoài

_Hic…

Tịch Hạ Di hồi hộp lo sợ, cô giả vờ ngất đi để hắn thôi cái ý định làm chuyện xấu xa của hắn, cô chỉ còn biết cầu bình an cho bản thân, cô ngượng, mình vẫn đang loã thể trước mặt hắn và nếu hắn phát hiện ra chắc chắn sẽ không tha cho cô mà còn trừng phạt tàn khốc hơn

_Có loại như cô ta sao? Nhìn một cái đã ngất xỉu?

Hắn nghiến răng gầm gừ bồng cô lên giường để cô ngủ, quá mất hứng rồi, nhưng mà không sao đợi lúc cô tỉnh dậy sẽ từ từ vận động, may cho cô là hắn không phát hiện ra cô vờ ngất đi

_Chẳng lẽ ai cũng bỉ ổi như anh sao? Nhìn người khác cứ như đúng rồi

Cô nhíu mày suy nghĩ, nằm trong vòng tay hắn cô càng bất an hơn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN