Phản Diện Siêu Cấp
Chương 52: Trợ thủ
“Tên nhiệm vụ: Truyền thừa thất lạc “
“Giới thiệu nhiệm vụ: trong đại thế giới Trung Thổ, hoàng triều Đại Càn hùng cứ ở Trung Nguyên, bắc kháng tám bộ thảo nguyên, nam trấn ngàn vạn Man tộc, tây chống cự ba mươi sáu nước, đông trấn thủ hải ngoại. Nhìn thì vững như Thái Sơn, kỳ thực lại loạn trong giặc ngoài. Chẳng qua cho dù vậy, hoàng triều ngàn năm vẫn có nội tình thâm hậu, nhưng gần đây, ngoại tộc Nam Cương xuất hiện dị động. Mời kí chủ tra ra tình huống cụ thể ở Nam Cương, đồng thời hồi báo cho hoàng triều Đại Càn.”
“Ban thưởng nhiệm vụ: Bát Cực Quyền.”
“Nhiệm vụ trừng phạt: Cải biến giới tính của kí chủ trong mười năm.”
Trần Khuynh Địch: “???”
Nhìn lại nhiệm vụ mới mà hệ thống tuyên bố, Trần Khuynh Địch cho rằng mình đã nhìn lầm, hoặc là hệ thống xảy ra vấn đề gì đó, dù sao thì trừng phạt cải biến giới tính kí chủ trong mười năm…
“Hệ thống nhắc nhở: Mời kí chủ hãy cố gắng nỗ lực, cho dù không hoàn thành cũng không sao.”
“Không sao cái đầu ngươi á!” Trần Khuynh Địch hối hận: “Gặp quỷ rồi, mình không nên bị quỷ ám, đáp ứng lời đề nghị của Ninh Thiên Cơ a. Kết quả ù ù cạc cạc kích hoạt cái nhiệm vụ ẩn này, không ngờ nhiệm vụ trừng phạt là cải biến giới tính kí chủ? Hơn nữa còn thay đổi trong mười năm! Nếu chuyện này truyền ra ngoài, chẳng phải thanh danh của mình…sẽ xong con ong hay sao?”
“Có thể không nhận cái nhiệm vụ này hay không?”
“Không thể.”
“M* nó!” Trần Khuynh Địch chửi ầm lên, cảm thấy cái hệ thống này hố kí chủ quá ghê gớm. Dù sao thì cái nhiệm vụ này mở miệng là dị động Nam Cương, khép miệng là loạn trong giặc ngoài, nghe vào đã thấy vô cùng nguy hiểm. Ngay cả Ninh Thiên Cơ cũng nói, chỉ hi vọng hắn có thể sống sót trở về. Nếu đi đến đó một mình mà nói, chỉ sợ là phải mai táng ở nơi đó.
“Không được, ta không thể quá bành trướng, lúc này không thể khinh địch!” Trần Khuynh Địch thấp giọng lẩm bẩm. Nói thật là vào trước khi đột phá huyết khí Thuần Dương, cương khí Thuần Dương, cảm giác cường đại chưa từng có sau khi cả hai hợp nhất làm cho hắn hơi lâng lâng. Nhưng bị một kích của nhiệm vụ hệ thống và Ninh Thiên Cơ bắn tiếng đe dọa, hắn đã bình tĩnh trở lại.
“Vẫn nên mang theo một ít người.” Trần Khuynh Địch làm ra quyết định, đi một mình thật sự là không an toàn, vẫn phải mang theo mấy trợ thủ tốt mới được.
Về phần trợ thủ tốt nhất, đương nhiên là…
“Dương sư muội? Không biết muội có hứng thú xuất cung lịch luyện với ta hay không?”
.Đương nhiên là linh vật siêu cấp mang tên nhân vật chính rồi!
Chỉ cần mang một nhân vật chính tùy thân, tất nhiên là có thể gặp dữ hóa lành, thuận buồm xuôi gió rồi!
“Đại ca ca?” Dương Xuân ngạc nhiên nhìn Trần Khuynh Địch đang nở nụ cười ôn nhu, trên gương mặt xinh đẹp đột nhiên đỏ lên.
“Đại ca ca, đang mời mình xuất cung hẹn hò sao? Phiền quá à, mình còn nhỏ như thế, sao có thể đi hẹn hò với người ta…”
“Được! Đi đâu a đại ca ca?”
“Xú nha đầu khẩu thị tâm phi nhà ngươi…” Âm thanh của tiểu Yêu vang lên trong đầu của Dương Xuân, có chút bất đắc dĩ.
“Thật muốn đi với ta?!” Trần Khuynh Địch vui mừng nói: “Kỳ thực lần lịch luyện này tương đối nguy hiểm, là ở Nam Cương. Có lẽ còn phải giao chiến với dị tộc Nam Cương, muội có thể suy nghĩ…”
“Không cần suy nghĩ!” Dương Xuân chắc chắn nói, lộ ra vẻ mặt đương nhiên.
Còn tiểu Yêu ở trong đầu thì đột nhiên dùng ngữ khí hơi phiền muộn, mở miệng nói: “Nam Cương sao? Đi thôi.”
“Tiểu Yêu?”
“Chỗ đó cũng có một chút quan hệ với yêu tộc ta, vừa lúc ngươi đã đạt được Long Tượng Bàn Nhược Công, môn công pháp này thuộc loại tu luyện lâu dài. Muốn tốc thành chỉ có hai biện pháp, một loại là xá lợi của cao tăng Phật môn, loại khác chính là dùng máu man thú cùng với máu yêu tộc để rèn luyện…”
“Như vậy à, ta nhất định phải đi đến đó hay sao?”
“Hừ! Cho dù ta không nói, tám chín phần mười thì xú nha đầu nhà ngươi cũng muốn đi a?”
“Hì hì hì…”
Sau khi ước định thời gian xuất phát, Trần Khuynh Địch liền đi chuẩn bị cho chuyến xuất hành đến Nam Cương.
Chẳng qua là vào trước đó, hắn còn có việc phải phân phó cho Dương Xuân.
“Đúng rồi sư muội, lần này chúng ta xuất hành, đừng để cho Trần sư muội biết.”
“Trần sư muội? Tiêm Tiêm tỷ?” Dương Xuân chớp chớp đôi mắt to, đặc biệt khả ái, khờ dại nói: “Vì sao lại không cho Tiêm Tiêm tỷ biết a, chẳng lẽ chúng ta cùng xuất cung lịch luyện, là chuyện không thể nói cho Tiêm Tiêm tỷ hay sao?”
“Không sai!” Trần Khuynh Địch nói không có một chút do dự.
Đùa gì thế, nếu để cho Trần Tiêm Tiêm biết, vạn nhất nàng cũng đi theo thì phải làm sao?
Dương Xuân là nhân vật chính có độ thiện cảm trung đẳng, tạm thời không có vấn đề gì, nhưng vị biểu muội nhân vật chính của hắn lại có độ thiện cảm là số âm. Nếu nàng cũng đi theo, với quan hệ thù địch giữa hai bên, chẳng phải là ấn đường của hắn sẽ biến thành màu đen, tất có họa sát thân hay sao?
Cho nên tuyệt đối không thể để cho nàng đi!
“Hì hì hì.” Thấy Trần Khuynh Địch quả quyết trả lời, nụ cười ngây thơ trên mặt của Dương Xuân trở nên càng sáng lạn: “Như vậy a, vậy thì không có biện pháp.”
“Nhớ kỹ a! Hàng vạn hàng nghìn lần đừng nói cho nàng a!”
“Ta đã biết!”
Sau khi chia tay Trần Khuynh Địch, Dương Xuân trở lại căn nhà ở ngoại môn của mình.
Tuy nàng được Trần Khuynh Địch đề cử, thành công tiến vào Thuần Dương Cung. Nhưng chung quy Thuần Dương Cung cũng là thánh địa võ đạo, quy định ở nội ngoại môn không thể thay đổi được. Cho dù là Trần Khuynh Địch, cũng không thể khiến cho Dương Xuân trực tiếp tiến vào nội môn, cho nên Dương Xuân cũng bắt đầu tu luyện từ ngoại môn.
Ở ngoại môn, Dương Xuân vừa về nhà đã thấy một thân ảnh tinh tế đang đứng tại cửa đợi nàng.
“Tiêm Tiêm tỷ?” Sau khi nhìn thấy Trần Tiêm Tiêm, Dương Xuân đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức nở một nụ cười khiến cho Trần Tiêm Tiêm không hiểu ra sao.
“Môn công pháp của ngươi luyện đến đâu rồi?” Dương Xuân hỏi.
Sau khi trở về từ di tích, theo Dương Xuân nhập môn, Trần Tiêm Tiêm và nàng cũng lập tức dựng nên quan hệ khuê mật phi thường hài hòa. Hơn nữa hai người đều đạt được một môn thần công tuyệt thế trong di tích, cũng làm cho hai người có thêm chủ đề chung, thế nên bình thường các nàng đều cùng nghiên cứu võ công.
Lần này Trần Tiêm Tiêm tới đây là vì như vậy.
“Tuy không biết công pháp của ngươi như thế nào, nhưng môn công pháp của ta cần dùng máu tươi man thú để phụ trợ tu luyện, cho nên ta dự định nhận một nhiệm vụ đi Nam Cương Đạo, nghe nói ở nơi đó có rất nhiều yêu thú…”
“Hả?” Nụ cười trên mặt của Dương Xuân cứng đờ.
Nam Cương? Đây không phải chỗ mà mình và đại ca ca muốn đi hay sao?
“Tiêm Tiêm tỷ, tại sao ngươi lại muốn đi Nam Cương a? Nam Cương có gì hay, vừa nhiều côn trùng, còn có rất nhiều đại hán Man tộc giết người không chớp mắt. Muốn tìm yêu tộc mà nói, đi Bắc Nhung thì tốt hơn a? Nghe nói ở nơi đó có rất nhiều Yêu Lang tộc, hoàn toàn đủ cho ngươi dùng…”
Trần Tiêm Tiêm nghi hoặc nhìn vào mắt của Dương Xuân hỏi: “Bắc Nhung? Cũng được a, vậy thì chúng ta cùng đi chứ?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!