Phản Diện Siêu Cấp - Chương 66: Phi Thú Trai
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
61


Phản Diện Siêu Cấp


Chương 66: Phi Thú Trai


Dù sao thì đội quân đóng giữ Phủ Thành Chủ chỉ mới vừa vặn được thành lập, vẫn chỉ là một nhóm quân chưa được chỉnh đốn, cũng chưa tạo dựng được thiết luật, chỉ có hơn 100 vị đệ tử đến từ Thuần Dương Cung mà thôi, cơ hồ tương đương với một đám ô hợp, làm sao có thể có người mang theo một đám ô hợp đi ra ngoài thành đây?

Dương Xuân chính là đệ tử Thuần Dương Cung, không có khả năng ngốc như vậy nha.

Lạc Tương Tư vừa cười thầm ở trong lòng, vừa tiếp tục duy trì vẻ mặt nghiêm túc nói ra: “Tin tưởng ta, Dương Xuân nhất định là ở bên ngoài thành! Chúng ta đi ra bên ngoài tìm một chút đi?”

“Được.” Trần Tiêm Tiêm suy nghĩ trong chốc lát, sau đó bật cười lớn, nói ra.

Hai người một trước một sau, cứ như vậy đi tới cửa thành, mà ở nơi đó, hai người lại ngoài ý muốn thấy được một bóng người cao lớn.

“Biến… Trấn Cương Sứ đại nhân?!” Lạc Tương Tư kinh ngạc.

“Sư huynh?” Trần Tiêm Tiêm cũng hô lên giống như có điều suy nghĩ.

Hai tiếng hô này khiến cho Trần Khuynh Địch ở trên đầu tường chú ý, quay đầu lại xem xét, kém chút nữa đã bị dọa cho hồn phi phách tán.

“Gặp quỷ! Vị tổ tông này tại sao lại đến đây a? Nàng hẳn là không biết Dương Xuân ở ngoài thành đâu nhỉ?”

Ngưng thần xem xét, sau khi nhìn thấy thân ảnh của Lạc Tương Tư, Trần Khuynh Địch lập tức lộ ra thần sắc hiểu rõ, thì ra là thế, trước đó Dương Xuân có quan hệ rất tốt với vị Lạc Tướng quân này, cho nên Lạc Tướng quân biết rõ hành tung của Dương Xuân cũng không kỳ quái… “Không được, không được, không được! Mình nhất định phải ngăn cản các nàng đi ra khỏi thành!”

Mà ở bên dưới thành, Lạc Tương Tư cũng chú ý tới việc Trần Khuynh Địch quăng ánh mắt tới, âm thầm dò xét.

“Cái tên biến thái này thế mà lại tự mình đến cửa thành, chẳng lẽ là không muốn để cho người ra khỏi thành? Chẳng lẽ nói…tên gia hỏa này lại muốn để cho Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm gặp nhau?! Không sai! Nhất định là như vậy! Dạng biến thái giống như hắn nhất định sẽ không thoả mãn với một người, khẳng định là nghĩ đến mộng đẹp trái ôm phải ấp! Thậm chí còn nghĩ đến việc đùa bỡn tình cảm của Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm!”

“Không được! Mình nhất định phải ngăn cản hắn! Nhất định phải mang Trần Tiêm Tiêm đi ra khỏi thành!”

Ánh mắt của hai người giao hội trên không trung, đột nhiên bắn ra một vài tia lửa kịch liệt.

“Khụ khụ” Trần Khuynh Địch hơi hơi ho khan nói: “Thật xin lỗi a Trần sư muội, ta vừa tới Thành Thanh Đế được mấy ngày, phụ trách công việc Trấn Cương Sứ, cho nên phải kiểm tra công trình bảo an cửa thành một chút, bởi vậy bây giờ tạm thời không cho phép người ra vào, ngày mai muội lại đến nhé?”

“Ồ? Vậy sao…” Trần Tiêm Tiêm lộ ra vẻ mặt thất vọng.

“Làm sao lại như vậy!” Lạc Tương Tư lớn tiếng nói: “Không cần phải lo lắng, đây chỉ là một toà cửa thành mà thôi, bốn phía Đông Tây Nam Bắc Thành Thanh Đế đều có cửa thành, chúng ta có thể đi đến một toà cửa thành khác…”

“Thật vậy à?”

“Yên tâm! Tuyệt đối không sai!” Lạc Tương Tư đánh cược nói, thuận tiện liếc qua Trần Khuynh Địch ở phía trên tường thành.

“…”

“Cái tên biến thái kia, mặt đã trở nên đen thui rồi, hừ! Có ta ở đây, âm mưu của ngươi sẽ nhất định không được như ý!”

Trần Khuynh Địch hít vào một hơi thật sâu, tiếp tục dùng giọng ôn hòa nói ra: “Ài, thật xin lỗi sư muội, hôm nay tất cả bốn tòa cửa thành đều bị phong bế.”

Vừa dứt lời, một vị võ tướng ở bên cạnh Trần Khuynh Địch liền kinh ngạc nhìn về phía hắn, hỏi: “Đại nhân? Không phải ngài vừa nói là chỉ phong bế toà này…”

“Im miệng! Ta nói phong bế chính là phong bế tất cả!” Trần Khuynh Địch cắn răng nghiến lợi thấp giọng nói ra đối với vị võ tướng ở bên cạnh, dọa cho vị võ tướng này vội vàng im miệng cúi đầu, không dám nói tiếp.

Mà Lạc Tương Tư ở dưới thành cũng là thầm hận không thôi, bất quá nương theo sự hiểu rõ của nàng đối với Thành Thanh Đế, nàng rất nhanh liền nghĩ đến một phương pháp khác, nói nhỏ: “Tiêm Tiêm, không có việc gì, ta biết một tòa Phi Thú Trai ở trong thành, là địa phương chuyên môn nuôi dưỡng cầm thú phi hành, chuyên môn trợ giúp võ giả di chuyển đến các địa phương xa xôi.”

“Mặc dù cửa thành đã bị phong bế, nhưng thuê một con linh cầm từ Phi Thú Trai mà nói, hẳn là cũng có thể ra khỏi thành!”

“Thật sao?! Cám ơn Lạc tỷ tỷ!”

“Không cần phải khách khí, đây là chuyện ta phải làm!”

Trần Khuynh Địch: “…”

M* nó!

– —

Tại Thành Thanh Đế, trong Phi Thú Trai.

“Hoan nghênh quang lâm, hai vị tiểu thư xinh đẹp.” Trên mặt của Lưu Liên Thành mỉm cười lễ phép, vô cùng khách khí nói với hai vị tiểu thư đang tiến vào.

Nhìn khuôn mặt thanh tú của hai cô gái trẻ tuổi, trong mắt của Lưu Liên Thành cũng lóe lên một tia kinh diễm, cho dù là lấy kiến thức của hắn, hai vị tiểu thư trước mắt này đều có thể được coi là tuyệt sắc, bất quá sau khi nhìn thấy quân phục đại quân Trấn Cương ở trên người của một cô gái, hắn liền lập tức thu liễm thần sắc của mình.

Người của đại quân Trấn Cương cũng không dễ chọc, nếu như bị người ta nhìn ra bản thân thất lễ sẽ không tốt.

“Hai vị tiểu thư, xin hỏi các cô có nhu cầu gì? Phi Thú Trai chúng ta đều sắp đặt phân bộ ở các nơi trong cả nước, bao quát cả chín thành Nam Cương, đều có thể ra vào.”

“Chúng ta muốn thuê một con phi cầm, là loại tốt nhất kia.” Lạc Tương Tư trước tiên nhìn thoáng qua Trần Tiêm Tiêm, khi nhìn thấy nàng gật đầu mới mở miệng nói.

“Được, phi cầm tốt nhất ở đây có tổng cộng ba loại, Linh Ưng được nuôi dưỡng tỉ mỉ trong 100 năm, còn có Tiên Hạc Đạo Môn, cùng với chim đại bàng Phật Môn, về giá tiền cũng là từ thấp đến cao, số lượng người ngồi cũng là đều từ ít đến nhiều, không biết hai vị tiểu thư cần chính là…?”

“Ừm…Tiên Hạc đi.” Trần Tiêm Tiêm chủ động mở miệng nói.

“Tiên Hạc sao, nếu là một con Tiên Hạc mà nói, đại khái cần bốn ngàn lượng…”

Trần Tiêm Tiêm lấy ra từ trong ngực một cái túi giao cho Lưu Liên Thành, sau đó mỉm cười, đây là lộ phí mà Thạch trưởng lão cho nàng, trước đó nàng vẫn chưa có cơ hội sử dụng.

May mắn mà có “Ca ca”, hiện tại gia tộc sẽ không lại hạn chế kinh tế của Trần Tiêm Tiêm, cho nên nàng cũng không thiếu tiền.

“Đều là nhờ ca ca, hì hì…” Trần Tiêm Tiêm mỉm cười, trong lòng sinh ra mấy phần cảm giác ấm áp, mà Lưu Liên Thành sau khi kiểm kê xong số lượng, cũng hướng về phía hai người nở một cười, sau đó liền mang hai người đi đến ngự thú trận.

Chỉ chốc lát sau, một con Tiên Hạc màu trắng liền bay lên bầu trời, bay thẳng ra bên ngoài Thành Thanh Đế.

Sau khi nhìn thấy khách nhân rời đi, Lưu Liên Thành cũng mỉm cười, sau đó liền định trở lại cương vị của mình, chuẩn bị tiếp đãi một vị khách nhân khác…

“Phủ Thành Chủ làm việc! Tất cả mọi người tránh ra cho ta!”

Một trận tiếng ồn ào từ ngoài cửa truyền đến, khiến cho Lưu Liên Thành nhướng mày, người nào lại dám giương oai ở Phi Thú Trai?

Phải biết rằng, Phi Thú Trai cũng không phải là cơ cấu thương nghiệp đơn giản, mà là một bộ phận trực thuộc của Ngự Thú Tông, ở trong Thành Thanh Đế coi như là cũng có một chút mặt mũi, bình thường sẽ không có ai đến gây chuyện mới đúng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN