Phận Gái Đĩ
Phần 7
Ly vừa tắt điện thoại, cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì một cái tát “ Bốp” trên mặt. Cái tát đó mạnh đến nỗi khiến cho cô nhất thời không đứng vững. Ly loạng choạng vài bước, chưa kịp ngẩng đầu lên thì mái tóc dài tiếp tục lại bị nằm chặt giật về phía sau kèm theo giọng nói lạnh lùng:
“ Tao đã cảnh cáo mày như thế nào rồi? Con chó, mày coi thường lời tao nói à?”
Tùng giật tay Thư đang nắm tóc Ly, anh cũng không nhân nhượng tát Thư một cái:
“ Em điên à Thư?”
Thư bị Tùng tát, bất ngờ không tin nổi những gì vừa xảy ra. Người cô yêu, bồ của cô lại rat ay tát cô chỉ vì người con gái khác. Thư như hóa điên, gào ầm lên, ngón tay chỉ thẳng mặt cô mà nói:
“ Con đĩ, vì mày mà anh ta đánh tao. Tao phải giết mày.”
Thư như con thú hoang bị chọc giận, mười đầu ngón tay sắc nhọn giơ lên tóm lấy cô thì bị Tùng chặn lại. Anh ta đẩy mạnh tay Thư, khiến cho cô ngã dúi về đằng sau. Thư ngước đôi mắt đỏ như máu lên nhìn Ly và Tùng, uất nghẹn không nói lên lời, chỉ có thể giơ ngón tay lên chỉ chỉ về phía hai người.
Tuyết nhìn thấy tình hinh như vậy, vội đỡ Thư đứng dậy, nhẹ nhàng nói:
“ Chị Thư, đi thôi, về rồi nghĩ cách sau. Có anh Tùng ở đây chị cũng không làm gì được nó đâu.”
Thư ngước đôi mắt sắc lạnh nhìn về phía Ly, đôi mắt Ly vừa vặn chạm vào ánh mắt của Ly khiến cho sống lưng cô lạnh toát mồ hôi. Vốn dĩ đã biết Thư là con người như thế nào, nhưng những lần đó cô cũng chỉ là qua lời kể của mọi người. Ngày hôm nay, tận mắt nhìn thấy Thư như vậy bản thân cô không khỏi rùng mình sợ hãi.
Sauk hi Tuyết đưa Thư rời đi, Tùng quay sang cô ân cần hỏi han:
“ Em không sao chứ? Không bị thương chứ?”
Cô hất tay Tùng ra khỏi người mình, lạnh giọng nói:
“ Tôi và anh không quen nhau, tốt nhất anh tránh xa tôi ra một chút. Tôi không muốn liên quan đến chị ta.”
“ Khoan đã, anh với Thư không phải như em nghĩ.”
Tùng kéo tay cô lại, cố giải thích với cô, thế nhưng Ly dứt khoát giật tay ra khỏi tay Tùng rồi nhanh chóng rời đi.
Trở về phòng cô đóng chặt cửa lại, ngồi thu mình trong một góc. Kiều nhìn thái độ của cô khác với mọi ngày liền lên tiếng:
“ Mày có chuyện gì à?”
“ Không có gì.”
Kiều ngồi bật dậy, phì phèo châm điếu thuốc, phả ra làn khói trắng, khóe miệng nhếch lên tạo một đường cong tinh xảo:
“ Tao với mày còn lạ gì nhau, có chuyện gì?”
Ly thở dài một tiếng, ánh mắt đen láy trầm mặc nhìn vào khoảng không trước mặt, rất lâu sau bờ môi mỏng mới mấp máy:
“ Vài hôm nữa mẹ tao xuống thành phố khám bệnh, chắc sẽ ở lại vài hôm.”
“ Mày tính thế nào?”
“ Không biết, tối đi làm tao nói chuyện với anh Trọc xem thế nào.”
“ Nếu mày tính xin nghỉ thì khó đấy, chắc chắn nó không đồng ý đâu.”
“ Tối cứ thử xin xem thế nào, biết đâu vì hoàn cảnh nó lại cảm thông cho.”
Tối đến, cô ngồi trước bàn trang điểm, thoa cho mình chút phấn, chút son, mặc áo cúp ngực cùng với chân váy xòe đến quán Bar. Hôm nay cô có khách yêu cầu, hơn nữa lại là khách VIP, vậy nên không thể ăn mặc xuề xòa được. Mỗi lần có khách VIP như thế này, chỉ cần phục vụ một tối cũng đủ để cô cả tháng không phải lo nghĩ.
“ Mày có đi không?”
“ Chưa biết, cứ lên trước đi, có gì lát tao lên sau.”
“ Ừ, tao đi trước đây, nay có khách VIP.”
“ Ngon đấy.”
Cô cười cười trước lời nói trêu đùa của Kiều rồi bắt xe đến quán Bar. Ly vừa đến, một thằng đã chạy ra chỗ cô:
“ Nhanh lên, khách đang chờ. Bảo mày đi từ bao giờ rồi, giờ mới đi là thế đéo nào.”
“ Em vào ngay đây.”
Ly vừa nói vừa cười, cô theo anh ta vào trong phòn VIP, vừa mở cửa phòng, một người đàn ông đã ngoài tứ tuần chiễm chệ ngồi trên ghế. Cô nhẹ nhàng bước lại gần, khoảng cách mỗi lúc một gần cũng là lúc nụ cười trên môi cô mỗi lúc lại rạng rỡ.
Ông ta đưa tay đỡ lấy cô để cô ngồi trên đùi ông ta. Ly cười tươi rót lấy hai ly rượu, đưa cho ông ta, nhỏ nhẹ nói: “ Em mời anh.”
Người đàn ông đó vui vẻ cầm lấy ly rượu từ tay cô, đưa lên uống cạn một hơi, sau đó vùi đầu vào gáy cô mà hít hà. Mặc dù cảm thấy hơi khó chịu, thế nhưng cô lại hoàn toàn không có khả năng chống đối. Đây là công việc của cô, là công việc giúp cô kiếm tiền, là công việc nuôi sống cả gia đình cô. Vậy nên cô chỉ có thể nhắm mắt cho qua, chỉ biết uống hết ly này đến ly khác.
Chỉ khi say, cô mới mặc kệ, cô mới buông thả bản thân để cho người khác muốn làm gì thì làm, tiền cô đã nhận, thân thể cô là của họ, họ muốn làm gì cô cũng không quan tâm.!!!
Bàn tay thô ráp trượt dài từ vai cô xuống dưới eo, ông ta xoay người cô lại đối diện mình. Ánh mắt ông ta chìm trong dục vọng, ông ta vùi đầu vào ngực cô. Do hôm nay cô lại mặc áo cúp ngực để khiêu gợi ông ta, rất nhanh bờ môi của ông ta đã đặt một nụ hôn lên bộ ngực căng tròn của cô, ông ta hít hà lấy mùi hương ở đó, không nhịn được nói:
“ Thơm quá, em thơm quá.”
Ly đưa một ly rượu lên uống tiếp, khóe miệng nhàn nhạt nhếch lên nụ cười chua chát. Cô từ đầu đến cuối vẫn ngồi im cho ông ta muốn làm gì thì làm. Ngón tay ông ta vạch chiếc áo cúp ngực của cô ra, đầu ngón tay thò vào bên trong, tha hồ mà xoa mà nắn.
Ly giống như hoàn toàn mất đi cảm giác, một tiếng rên nhỏ từ miệng cô cũng không có phát ra. Ông ta thì ngả người ra ghế, hai mắt nhắm chặt lại tận hưởng, một tay cứ thế xoa nắn, còn một tay thì vuốt ve đùi cô, rồi từ từ như con rắn luồn vào bên trong.
” Anh Tùng, không được đâu. Hôm nay con Ly có khách đặt trước rồi.”
Ở bên ngoài quán Bar, một thằng thì ra sức khuyên ngăn, nịnh bợ Tùng, một thằng thì vội vã chạy đi gọi thằng Trọc.
Thằng Trọc nhìn thấy Tùng đang ngồi uống rượu, cười cười nói:
” Chú đến mà không báo trước, anh sắp người phục vụ chú.”
” Em cần Ly phục vụ.”
” Ấy chết, chú không yêu cầu sớm, cái Ly giờ đang phục vụ một khách khác trong phòng VIP rồi. Để anh bảo cái Thư phục vụ chú, nhé.!”
Tùng hướng mắt nhìn về căn phòng VIP trong dãy sâu bên trong kia, khoé miệng nhếch lên nụ cười, nhàn nhạt lên tiếng:
” Anh bảo Ly đang phục vụ khách trong phòng?”
” Đúng rồi, nên chú chọn người khác nhé. Ở đây nhiều em xinh tươi, chú tha hồ chọn.”
Tùng uống cạn ly rượu, sau đó đứng bật dậy, thong dong đi về phía căn phòng VIP.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!