Phán Quan Biết Yêu - Phần 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
365


Phán Quan Biết Yêu


Phần 4


Phán quan biết yêu
#4

Chiếc lưỡi dài kia còn chưa chạm vào người cô được, bỗng một nhát chém từ đâu xuất hiện khiến chiếc lưỡi đỏ đó đứt đôi, máu chảy ra lênh láng.
Con ma gào thét thảm thiết lăn lộn trên đất. Lưu phan hừ lạnh, quả đúng như hắn linh cảm. Vẫn còn âm hồn vương vấn trên trần gian.

Tô Lam nghe thấy tiếng động thì giật mình.

– Có chuyện gì vậy?

Cũng may cô bị mù không thấy cảnh tượng vừa rồi. Nếu không chắc cũng bị dọa cho bay hồn vía. Lưu phán quan đặt nhẹ tay lên vai cô trấn an.

– Không sao, ngồi im ở đó một lát. Ta đánh rơi đồ, giải quyết xong ta sẽ đưa cô về.

– Nhưng… tôi vừa nghe thấy có tiếng lạ lắm…

– À, có mấy con chuột cần ta xử lí. Cứ ngồi im đây!

Con ma nữ đưa mắt nhìn chằm lưu phán quan, máu dưới đất chuyển dần sang màu đen, hóa thành những con bọ bò lổm ngổm dưới đất.
Nó từ từ bò tới gần hắn, còn chưa chạm vào đã bị đánh bật ra xa. Lưu phán quan quay người lại, phát hiện những con bọ kia sắp bu hết lên người của Tô Lam. Hắn vung tay, một luồn ánh đỏ xuyên qua khiến đám bọ đó lập tức trở thành cát bụi.
Con ma nữ thấy vậy sợ hãi toan bỏ chạy nhưng lại không di chuyển được. Cái nhìn lạnh lẽo của Lưu phán quan khiến nó bị đông cứng.

Hai con mắt của nó lồi lõm như sắp bật ra ngoài, cái cổ bị cắt vẫn còn rướm máu thâm đen. Chân tay bị cháy rụi, có lẽ lúc trước nó bị thiêu sống. Nếu để ý kĩ, phần phía dưới bụng của con ma nữ bị rách có một bàn tay nhỏ xíu chìa ra,hình như là của một đứa trẻ.

– Mày là ai? Thả tao ra… tao phải giết con ả tình nhân đó! Tao phải giết hai chúng nó trả thù cho con của tao!

Lưu phán quan giơ tay lên, lập tức con ma nữ bị tát lệch mặt nằm bò dưới đất.

– Cô ấy không phải ả tình nhân của chồng ngươi! Sớm nguôi ý hận mà đi đầu thai đi!

Con ma nữ vẫn cố chấp. Nó khóc, nước mắt chính là dòng máu đen sì chảy xuống.

– Tao không cam tâm… con của tao… con của tao…

Hoàn cảnh của con ma nữ cũng đáng thương. Năm đó, chồng của nó ngoại tình và bị nó phát hiện. Mặc cho trong bụng nó mang thai, hai người kia đã lên kế hoạch giết người rồi thiêu hủy xác. Để không cho ai phát hiện ra, người chồng đã giấu xác nó vào bức tường rồi xây lại treo bức hình cưới lên để che mắt mọi người.

Lưu phán quan cũng chẳng mảy may, hắn đã chứng kiến vô số cảnh còn bi thương hơn gấp bao nhiêu lần. Hoặc là nghĩ cho người khác, hoặc là bản thân. Chung quy lại thì tất cả dù ra sao vẫn phải theo luật nhân quả mà làm.

Phía bên ngoài xuất hiện tiếng động, Hắc Bạch vô thường đi vào giữa màn đêm bên ngoài. Tiếng xích lách cách to quệt lê dưới dưới.

Vừa trông thấy Lưu phán quan, Bạch Vô thường vui sướng định chạy tới ôm nhưng lại bị Hắc Vô thường túm cổ áo kéo lại trừng mắt.

– Hai người giờ mới tới đây?

Lưu phán quan hỏi. Hắc vô thường cầm sợi xích quấn quanh người con ma nữ rồi trả lời.

– Dạo gần đây bọn ma quỷ tinh khôn lẩn trốn khiến chúng tôi không có ngày nào được nghỉ ngơi. Cái này cũng không thể trách hai chúng tôi được!

– Là lỗi của hai bọn ta đấy! Lưu phán quan… ngài đừng giận ta nha!

Bạch Vô thường hí hửng. Sở dĩ, Bạch Vô thường mến mộ Lưu phán quan từ lâu nhưng chẳng được một lần hắn chú ý tới. Còn Hắc Vô thường thì càng nhìn càng thấy khó chịu sự mến mộ đó. Hắc vô thường hừ lạnh rồi mang con ma nữ kia đi. Bạch Vô thường thấy vậy bĩu môi chạy theo.

Khi hai người kia đi rồi, Lưu phán quan quay lại chỗ của Tô Lam. Thấy cô vẫn ngồi ở đó, hắn liền khom người cúi xuống trước mặt cô.

– Sao vậy?

Khóe mắt của Tô Lam chảy lệ. Lưu phán quan kinh ngạc, giọng của cô nghẹn ngào.

– Tôi… sợ anh cũng sẽ bỏ tôi ở đây một mình… tôi… rất sợ… mắt tôi không thấy bất cứ thứ gì… bọn họ vì điều đó mà bỏ tôi…

Bàn tay của Lưu phán quan đặt nhẹ lên vai của Tô Lam. Không hiểu tại sao, hắn ôm cô vào lòng.

– Ta sẽ không bỏ cô!

Khi Lưu phán quan dẫn Tô Lam về đến cổng biệt thự, hắn thả cô xuống.
Đúng lúc Lưu phán quan thấy chiếc xe đen của Dịch Minh đang đỗ bên đường vào biệt thự.
Trong đầu hắn hiện lên một hồi ức. Trong sổ sinh tử của Tô Lam, có đề cập tới hoàn cảnh này. Là Tô Lam vô tình cứu thoát Dịch Minh thoát chết trong gang tấc, sẽ cải thiện mối quan hệ của hai người.

Lưu phán quan do dự một hồi, bỗng hắn thấy từ phía xa có một chiếc xe đen lao nhanh tới. Đúng lúc Dịch Minh chuẩn bị sang đường.

Lưu phán quan liền quay sang cầm tay của Tô Lam đẩy cô về phía Dịch Minh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN