Pháo Đài Số - Chương 118-119
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
75


Pháo Đài Số


Chương 118-119


– Đó chính là chứng cớ! – Fontaine quả quyết – Tankado bỏ chiếc nhẫn đi. Anh ta muốn nó ở xa bản thân mình, càng xa càng tốt cốt để chúng ta không thể tìm ra được. – Nhưng thưa ngài giám đốc! – Susan lập luận – Điều đó không hợp lý. Nếu Tankado không hề biết anh ta bị giết, tại sao anh ta lại cho đi vật chứng của vụ giết người?

– Tôi đồng ý! – Jabba nói – Anh ta là một kẻ nổi loạn nhưng là kẻ nổi loạn có lương tâm. Việc chúng ta thừa nhận với TRANSLTR là một chuyện, việc tiết lộ ngân hàng dữ liệu của chúng ta lại là một chuyện khác. Fontaine nhìn chằm chằm, không tin.

– Anh nghĩ Tankado muốn diệt con sâu này sao? Cậu nghĩ những ý nghĩ lúc hấp hối của anh ta là vì NSA đáng thương sao? – Xuất hiện hiện tượng xâm nhập đường dẫn bí mật! – Chuyên viên kỹ thuật la lớn – Ngân hàng dữ liệu có thể bị xâm nhập trong vòng tối đa là mười lăm phút nữa.

– Tôi sẽ nói với các bạn điều này – Giám đốc lên tiếng – Trong vòng mười lăm phút nữa, tất cả các nước thuộc thế giới thứ ba trên hành tinh này sẽ học cách lắp đặt tên lửa đạn đạo liên lục địa. Nếu ai đó trong phòng này nghĩ mình tìm ra được vật chứng của vụ giết người thuyết phục hơn chiếc nhẫn thì tôi xin chăm chú lắng nghe. Vị giám đốc chờ đợi. Không ai lên tiếng. Ông ta quay lại nhìn Jabba và nhắm mắt lại.

– Tankado bỏ chiếc nhẫn đó vì một lý do, Jabba ạ. Tôi thật sự không quan tâm việc anh ta đang cố gắng giấu nó đi hoặc giả anh ta nghĩ gã béo kia sẽ chạy đi gọi điện thoại thông báo cho chúng ta. Nhưng tôi vừa quyết định rồi. Chúng ta sẽ nhập dòng chữ đó. Ngay bây giờ. Jabba hít một hơi dài. Ông biết Fontaine đã đúng. Không còn sự lựa chọn nào tốt hơn. Họ không còn thời gian nữa. Jabba ngồi xuống.

– Được rồi…Hãy làm như thế đi. – Anh cúi xuống bàn phím – Becker đâu? Đọc dòng chữ đi. Đọc cho rõ nhé! David Becker đọc dòng chữ còn Jabba đánh máy. Sau khi nhập xong họ kiểm tra lại chính tả hai lần và bỏ tất cả các chỗ cách. Ở giữa màn hình, gần phía trên là các chữ cái:

QUISCUSTODIETIPSOSCUSTODES – Tôi không thích việc này! – Susan lẩm bẩm – Không có gì rõ ràng cả.

Jabba lưỡng lự, ngập ngừng trên phím ENTER – Cứ làm đi! – Fontaine ra lệnh.

Jabba ấn phím. Sau vài giây, và tất cả mọi người đều biết đó là một sai lầm chết người..

– Con sâu đang tăng tốc! – Soshi hét lên từ cuối căn phòng – Đoạn mã đó không đúng rồi! Mọi người đứng im bất động trong nỗi sợ hãi tột cùng.

Trên màn hình trước mặt họ xuất hiện một thông điệp báo lỗi: NHẬP KHÔNG ĐÚNG. CHỈ CHẤP NHẬN DÃY SỐ.

– Chết tiệt! – Jabba hét lên. – Chỉ chấp nhận dãy số! Chúng ta phải tìm kiếm một con số chết dịch? Thật là ngu ngốc! Cái nhẫn này đúng là đồ chết tiệt!

– Tốc độ tàn phá đang tăng gấp đôi! – Soshi hét lên – Đòn trừng phạt đây! Ở chính giữa màn hình, ngay dưới dòng tin nhắn báo lỗi, VR đã vẽ một hình ảnh trông thật khủng khiếp. Khi bức tưởng lửa bị phá, thì có khoảng sáu dòng màu đen, kí hiệu ám chỉ tin tặc, dâng lên, tiến tới trung tâm. Cứ một giây trôi qua thì lại xuất hiện một dòng mới.

– Chúng xuất hiện ngày càng nhiều hơn! – Soshi hoảng hốt. – Càng ngày càng có nhiều tin tặc! – một kĩ thuật viên khác hét lên. Các vòng bảo vệ biến mất rồi!

Susan ngoảnh đi trước hình ảnh các bức tường lửa đang bị sụp đố, hướng ánh mắt tới cạnh màn hình. Hình ảnh về cái chết của Ensei Tankado xuất hiện liên tục không ngừng. Nó chính xác đến từng chi tiết – lúc Tankado ôm ngực, ngã xuống, và sợ hãi ném cái nhẫn của anh ta vào một đám khách du lịch… Điều đó chẳng nói lên điều gì cả, cô nghĩ. Nếu anh ta không biết chúng ta đã giết anh ta… Cô ngẩn người. Đã quá muộn. Chúng ta đã bỏ sót một cái gì đó Tại VR, chỉ trong mấy phút vừa qua, số lượng tin tặc tấn công vào những cổng này đã tăng lên gấp đôi. Từ giờ trở đi, số lượng các số sẽ tăng theo cấp số nhân. Các tin tặc, giống như những con linh cẩu là một gia đình lớn, luôn sẵn sàng loan tin cho nhau trên phạm vi toàn thế giới về bất kỳ con mồi mới nào.

Leland Fontain thấy những gì họ vừa chứng kiến đã là quá đủ, liền ra lệnh: – Đóng nó lại, đóng cái thứ chết tiệt đó lại.

Jabba căng mắt nhìn thẳng về phía trước cứ như là một vị thuyền trưởng đang phải chỉ huy một con thuyền sắp bị đắm. – Thưa ngài, quá muộn rồi. Chúng ta sắp mất hết.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN