Pháp Sư Đôi Mươi - Chương 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Pháp Sư Đôi Mươi


Chương 22


Mỗi người một ngả. Hoàng vừa đi vừa tự trách mình ngốc, nhưng cậu cũng vẫn thấy sợ vì cô gái xinh đẹp ấy lại là một con ma. “Lỡ như nó thèm ăn thịt mình thì…”

“Bịch…”

“Ui da… Đau.”

Hoàng căng mắt lên xem mình vừa va phải cái gì. Hơ, là một cô gái.

Khoan… Khoan đã!

Cái kịch bản này quen quen…

“Huhu… Chẳng nhẽ mình lại đi đúng đường rồi à?”

Hoàng mắt nhắm mắt mở, toát hết mồ hôi, nội tâm đấu tranh dữ dội, trên tay cầm chặt lá bùa, lấy hết can đảm ra lợi dụng sơ hở của con ma nữ, hòng dán lá bùa lên người nó.

“Ngươi… Ngươi nhìn thấy ta?!?”

Hử?

Hoàng giật mình, trợn mắt lên nhìn lại người trước mặt.

Tuyệt sắc giai nhân!

Nếu nói con ma nữ kia đẹp một, chắc chắn người này phải đẹp gấp mười, à không, gấp trăm lần nó mới xứng. Đôi môi căng mọng, tóc dài thướt tha, đôi mắt long lanh, hàng mày liễu rủ, sống mũi cao cao…

“Ực…”

Hoàng nuốt nước miếng.

“Sao tôi không thể nhìn thấy cô?”

“Ngươi…”

Mỹ nhân vận một giá y đỏ thẫm, hai bên thêu chỉ vàng những bông hoa mẫu đơn rực rỡ, trong rất tinh xảo.

Ý khoan, giá y đỏ?

Hoàng lùi lại thắc mắc, lại đi cosplay à? Hay…

Ma?!?

Hoàng len lén nhìn ra phía sau chiếc gáy trắng buốt của cô ta, lại phát hiện ra được một thứ nữa… Đó là…

Chiếc cổ cô ta còn đẹp hơn cả mặt!

Haizz… Không có vạch đỏ, xem ra đây là người.

“Ngươi… Chính là mắt âm dương?”

“Bà chị xinh đẹp, mắt âm dương là cái gì?”

“Ngươi…”

Cô gái kia vẻ mặt tức giận, nhưng cũng từ từ bình tĩnh lại.

“Ta hỏi ngươi, có phải ngươi có thể nhìn thấy ma quỷ?”

“Làm sao bà chị biết?”

Hoàng giật mình, không ổn rồi, nữ nhân xinh đẹp này, không có lẽ là ma chứ. Cậu lại không phân biệt rõ được người và ma à? “Thế tại sao phía sau gáy lại không có dấu hiệu?!? Là do mình lười nhác không chăm chỉ luyện tập, hay là cô ta tu vi quá cao? Dấu được mắt mình?!? Ặc, xem ra là do mình lười.”

Lão Long hói đầu kiểu gì biết chuyện, cũng bắt cậu đi chạy show dán bùa đến hết kỳ nghỉ hè thì thôi.

Chậc, thảm rồi, thảm rồi…

“Tôi biết rồi nha, cô, là ma nữ, có phải không?”

Khuôn mặt lại xám xịt, nghiến răng nghiến lợi.

“Ta không phải ma. Ngươi đừng có nghĩ bậy.”

“Ui da, bậy nào, khi tức giận còn đẹp hơn cả minh tinh Hàn Quốc.”

-_-

“Ngươi nói cái gì đấy?!?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN