Phế Thê Trùng Sinh - Chương 105: Thu được thiệp mời
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
33


Phế Thê Trùng Sinh


Chương 105: Thu được thiệp mời


Sáng hôm sau sau khi ăn sáng, Ô Nhược đem miếng ngọc bội đeo ở thắt lưng màu lam mới mua ngày hôm qua cho Ô Hi: “Muội đã đến đây thì nên đi ra ngoài nhiều một chút, tốt nhất nên đem những nơi gần đây đều nhớ kỹ, đợi lát nữa muội đem theo hai hộ vệ đi ra ngoài dạo một chút coi như giải sầu, biết không?”

Ô Hi nghĩ muốn ở Hoàng Đô Thành thường trú một đoạn thời gian, nhớ kỹ địa hình của các địa điểm gần đây cũng là chuyện nên làm, nàng liền mang theo hộ vệ rời đi.

Ô Tiền Thanh cảm thấy Ô Nhược làm như vậy chắc chắn có nội tình, liền hỏi: “Con đây là muốn Tiểu Hi làm cái gì?”

Ô Nhược thâm ý cười “Con là tìm sư phụ học tập huyền thuật cho Tiểu Hi.”

Đời trước, Ô Ngọc bởi vì tốn năm ngàn lượng mua một khối ngọc phỉ thúy màu lam, cho nên kết bạn được với một vị đã từng là đệ tử có tiền đồ nhất của Ô gia, cũng bái người đó làm thầy.

Tên đệ tử này là cùng một thế hệ với Ô Thần Tử, tên là Ô Thần Lưu, bởi vì hủy hôn cưới một vị cô nương không có dòng dõi làm vợ, cho nên bị trục xuất khỏi Ô gia, bằng không, vị trí gia chủ của Hoàng Đô Ô gia hôm nay chính là của người này. Mà ngọc bội là di vật của vợ Ô Thần Lưu, cho nên rất quý, nhưng lại có một ngày ông không cẩn thận đánh mất di vật, đau khổ tìm kiếm mấy năm, mới tìm được ở chỗ Ô Ngọc.

Nhưng, đời này, đệ tử quan môn (đệ tử chỉ nhận một sau đó không nhận thêm người nào nữa) của Ô Thần Lưu không phải Ô Ngọc.

Quản Đồng tò mò: “Đi ra ngoài dạo một chút, là có thể tìm được sư phụ?”

Ô Nhược nói: “Duyên phận thầy trò tới rồi, người muốn ngăn cũng ngăn không được.”

Quản Đồng: “……”

Ô Tiền Thanh hỏi: “Con không phải là ở ngọc bội làm cái chú pháp gì chứ?”

Nếu không người khác lại vô duyên vô cớ thu Ô Hi làm đồ đệ.

Ô Nhược cho một ánh mắt xem thường: “Cha, cha đang suy nghĩ cái gì? Nếu Sư phụ mà dễ dàng bị bỏ chú như vậy, thì không cần vẫn hơn.”

Ô Tiền Thanh ngẫm lại cũng đúng, chỉ cần Ô Nhược không dùng tà thuật gì đó hại người là được.

Ô Nhược lo lắng Ô Tiền Thanh sẽ hỏi thêm, liền tìm lấy cớ rời đi, đến chỗ của Đản Đản tìm đại yêu quái.

Cậu vừa vào đến nơi liền nghe được Cức Hi nói: “Hôm nay ta sẽ dạy ngươi ma chướng chi thuật……”

Ô Nhược nhíu mày, bước nhanh đi vào, nhìn đến Đản Đản thật đang nghiêm túc nghe Cức Hi giảng bài, cậu vội vàng ngăn cản bọn họ: “Cức Hi, ngươi vừa rồi nói muốn dạy Đản Đản ma chướng chi thuật? Ngươi muốn dạy cho nó pháp thuật của Ma tộc?”

Cức Hi bay lên không trung, thẳng đến khi ngang tầm mắt với Ô Nhược mới dừng lại: “Bổn tọa phát hiện gân mạch của Đản Đản khác hẳn với thường nhân, luyện pháp thuật của Ma tộc, cũng như học tập thuật của Yêu tộc cùng Quỷ tộc, hơn nữa nó có thiên phú cực cao, một khi học liền biết, bổn tọa thu nó làm đồ đệ, là vinh hạnh của nó”

“……” Ô Nhược nhướn mày: “Vậy ngươi có biết hay không, nó sau khi học ma pháp của Ma tộc các ngươi, cũng không thể sử dụng ở Nhân giới, bằng không, sẽ bị Nhân tộc xem là Ma tộc hoặc là dị loại, hoặc bị đuổi khỏi Nhân giới.

“Xuy, Nhân tộc các ngươi quy củ thật nhiều.” Cức Hi mất hứng xoay người đưa lưng về phía cậu.

Ô Nhược đau đầu xoa xoa huyệt thái dương: “Nếu Ma tộc các ngươi học huyền thuật của Nhân tộc, cũng sẽ bị  khinh bỉ phải không?”

Cức Hi: “……”

Đản Đản ôm lấy đùi Ô Nhược: “Cha, cha không vui khi con học Ma pháp, vậy thì con sẽ không học”.

Ô Nhược bế con lên: “Không phải không vui, cha chỉ là lo lắng khi con ở trước mặt người khác sử dụng ma pháp, sẽ bị người chán ghét.”

Đản Đản ngây thơ hỏi “Nếu con không sử dụng ma pháp ở trước mặt những người khác là có thể học sao?”

Ô Nhược hỏi: “Con muốn học?”

Đản Đản hưng phấn mà gật gật đầu: “Sau khi học, có thể làm chuyện xấu.”

Ô Nhược: “……”

Cức Hi cười nhạo nói: “Nó quả thực giống như là tộc nhân của Ma tộc chúng ta.”

Ô Nhược đem Đản Đản thả ra, không ngăn cản bọn họ, bởi vì cậu hiểu Cức Hi, cho dù ngăn trở, hắn vẫn là sẽ trộm dạy Đản Đản: “Ta đi tìm giác giác, các ngươi tiếp tục.”

“Ô Nhược. “Cức Hi kêu cậu.

Ô Nhược quay đầu lại: “Còn có việc?”

“Cho ngươi.” Cức Hi đem một cái bình màu trắng vứt cho cậu.

Ô Nhược tò mò: “Là cái gì?

“Cực phẩm thần linh đan, có thể cho linh lực ngươi nhanh chóng nâng cao một tầng.” Cức Hi hừ nhẹ: “Không cần cảm tạ bổn tọa, bổn tọa cũng là nể ngươi là cha Đản Đản nên mới cho ngươi, ngươi sau khi về phòng lập tức dùng, bằng không, chỉ bằng một chút linh lực kia của ngươi, bất cứ thuật sư nào ở Hoàng Đô Thành này đều có thể tùy tiện mà bóp chết ngươi.”

Kỳ thật hắn là bởi vì mỗi ngày ăn Hắc gia, dùng Hắc gia, cho nên, không muốn thiếu bọn họ quá nhiều, nên mới lấy ra viên đan dược này cho Ô Nhược. Huống chi Ô Nhược đối với hắn cũng khá tốt, ra cửa mua đồ vẫn nhớ rõ mua thêm một phần quà tặng đưa cho hắn.

Ô Nhược sửng sốt, vẫn là cười hướng hắn nói lời cảm tạ: “Cảm ơn.”

Đời trước Cức Hi cũng cho cậu ăn cực phẩm thần linh đan, có thể nháy mắt làm linh lực tăng thêm một tầng. Ở đời trước, khi linh lựccủa cậu đã đạt tới ngũ giai sau khi ăn cực phẩm thần linh đan trực tiếp liền tiến vào lục giai. Linh lực tổng cộng có cửu giai, trên đời này người có thể đạt tới cửu giai đã thiếu càng thêm thiếu, mà cậu có thể đạt tới lục giai đã xem như là không tồi, cho nên cậu thật không nghĩ Cức Hi nhanh như vậy đã đưa dược cho cậu, phải biết rằng loại đan sang quý như thế này, có thể nói có tiền cũng chưa chắc có thể mua được.

Ô Nhược đi vào nơi ở của Pi Pi cùng giác giác, vào phòng, liền nhìn đến Pi Pi dùng cánh không ngừng quạt giác giác, như là đang giáo huấn giác giác.

Hai con yêu thú nhìn thấy cậu tiến vào, đều dừng lại động tác, ngơ ngác nhìn cậu.

Ô Nhược chỉ chỉ giác giác: “Ta tìm nó có việc.”

Giác giác trải qua một đoạn thời gian tĩnh dưỡng, trên người đã mọc ra lông ngắn ngũn, cho nên khi nghe đến Ô Nhược tìm mình có việc khi, lông tóc bỗng chốc dựng lên, vẻ mặt đề phòng mà nhìn Ô Nhược.

“Đừng lo lắng, ta không phải tới lấy mạng ngươi.” Ô Nhược cùng nó bảo trì một khoảng cách, làm nó cảm thấy chính mình được an toàn: “Ta tới nơi này chỉ là muốn cùng ngươi thương lượng một chuyện.”

Giác giác nghi hoặc nhìn cậu.

Ô Nhược nói thẳng: “Ta muốn ký kết khế ước với ngươi, trở thành khế ước thú của ta, ngươi chỉ cần phụ trách việc bảo hộ người nhà của ta, thời gian khác ngươi được tự do, muốn đi đâu cũng được, ngươi cảm thấy thế nào?”

Vốn là không tính lại khế ước với nó, chỉ sợ nó bị đưa tới trước mặt, cũng không có cái ý tưởng này, bởi vì cậu muốn thay đổi vận mệnh đời trước, tận lực không làm chuyện giống với đời trước, nhưng, trải qua chuyện của Ô Úy Tuyết, cậu cho rằng chính mình hiện tại cần có thêm nhiều ngoại lực tới bảo hộ người nhà, bởi vậy, không thể không khế ước với Đề Bạch.

Đề Bạch là tên thật của giác giác, nhưng,cái tên giác giác này cũng không tồi. Nếu không phải hiện tại linh lực của cậu không đủ, còn không thể khế ước yêu quái lớn như vậy, cũng sẽ không cùng giác giác thương lượng.

Giác giác vừa nghe mình sẽ bị biến thành khế ước thú, phải bị người thao túng ở trong tay, lập tức liền không muốn, xoay người dùng mông đối diện với Ô Nhược, ngay sau đó, đã bị Pi Pi quạt cho một cái tát.

“Pi Pi Pi Pi Pi Pi…… Pi Pi vẫn luôn dùng giọng điêug dạy dỗ răn dạy giác giác, đáng tiếc, Ô Nhược nghe không hiểu nó đang nói cái gì.

Giác giác: “……”

Ô Nhược nhịn cười, Cậu phát hiện hiện giờ giác giác rất đáng thương, vẫn luôn bị Pi Pi ức hiếp.

Cũng không biết Pi Pi nói gì đó, giác giác cúi thấp đầu, gật gật đầu với Ô Nhược, tỏ ra bộ dáng nghe lời nhận mệnh.

“Ta muốn khế ước……” Ô Nhược cắt ngón tay ấn ở trên trán giác giác, một ánh sáng vang thoáng hiện, chui vào trong thân thể giác giác, ở trong cơ thể nó dạo qua một vòng mới khôi phục bình tĩnh: “Từ nay về sau, người nhà của ta nếu là ra cửa, ngươi liền đi theo bọn họ là được.”

Giác giác gật gật đầu.

Ô Nhược đứng lên, trước mắt bỗng nhiên tối lại, sau đó đã bị người ôm lên.

Cậu ngẩng đầu thì thấy là Hắc Tuyển Dực, liền an tâm bò vào trong lòng ngực của hắn.

Hắc Tuyển Dực trầm giọng nói “Lấy năng lực hiện tại của ngươi, căn bản không thể khế ước yêu quái cao cấp.”

Ô Nhược đương nhiên biết điểm này: “Ngươi sao lại đến nơi này.”

“Ta là tới tìm ngươi.” Hắc Tuyển Dực ôm cậu trở lại phòng, lấy dược cho cậu ăn xong.

Ô Nhược sau khi ăn dược, tinh thần khôi phục rất nhiều: “Tìm ta có việc sao?”

“người Ô gia tra được cha mẹ ngươi cùng ngươi, Tiểu Hi vẫn chưa chết, liền phát thiệp mời mời chúng ta đến Ô gia tham gia tiệc mừng thọ Ô Thần Tử.”

Hắc Tuyển Dực đem thiệp mời màu vàng đưa cho Ô Nhược.

Ô Nhược quét mắt nội dung thiệp mời, nhìn đến tiệc mừng thọ liền ở năm ngày sau: “Ý đồ đến không tốt, không biết mời chúng ta tham gia tiệc mừng thọ dụng ý là gì.”

Lấy thân phận bọn họ hiện tại, không có tư cách được mời đi tham gia tiệc mừng thọ Ô Thần Tử.

Ô Nhược bỗng nhiên nghĩ đến chuyện hôm qua, loáng thoáng cảm thấy việc này cùng Ô Úy Tuyết có quan hệ, chẳng lẽ hôm qua hủy dung không thành, còn nghĩ muốn lần thứ hai?

Hắc Tuyển Dực híp híp mắt, cũng tạm thời đoán không ra dụng ý: “Có hai loại khả năng, một là cùng đại ca có quan hệ, hai là cùng chuyện hôm qua có quan hệ.”

“Nếu thật cùng đại ca có quan hệ, vậy nhất định phải đi.” Ô Nhược cho rằng tiệc mừng thọ lần này khẳng định không yên bình, liền lấy ra dược mà Cức Hi cho mở ra, lập tức có linh khí từ bình xông ra: “Không hổ là cực phẩm thần linh đan.”

Nếu là trước đây, cậu nhất định sẽ đem dược lưu lại đợi đến khi linh lực đạt thất giai hoặc là bát giai lại dùng, nhưng hiện tại linh lực của cậu mới được nhất giai, không nhanh chóng tăng lên, thật sự tùy thời sẽ bị người bóp chết.

Hắc Tuyển Dực hỏi: “Đan này là ai cho ngươi?”

“Cức Hi.” Ô Nhược nhìn đến hắn nhướn mày, lại nói: “Ta hiểu dược lý, viên đan này tuyệt đối là cực phẩm thần linh đan, cũng tuyệt đối không có cái gì độc vật ở bên trong.”

Huống chi cậu đời trước còn ăn qua viên đan này.

Hắc Tuyển Dực nghe cậu khẳng định như vậy, liền không ngăn cản cậu nuốt vào.

Ô Nhược sau khi ăn vào, nháy mắt cảm giác được trong cơ thể có linh lực dư thừa, cậu liền ngồi xếp bằng đả tọa: “Ta phải tiến giai.”

Hắc tuyển dực lẳng lặng mà ngồi ở một bên chông trừng.

Tiến giai rất đơn giản, chỉ cần dùng linh lực trong cơ thể phá tan giai tầng của linh điền, là có thể thăng lên một giai, chứa đựng được nhiều linh lực hơn. Chỉ cần không có người quấy rầy, tiến giai sẽ không có nguy hiểm, chỉ cần linh lực vừa đủ là được.

Đại khái qua nửa canh giờ (1h), Ô Nhược mở mắt, vui vẻ nói: “Ta lên tam giai.”

Cậu thật sự là quá bất ngờ, không nghĩ tới một viên đan dược làm cậu thăng hai giai, có thể là cấp thấp nên mới có thể thăng liền hai giai.

“Mới tam giai.” Hắc Tuyển Dực nhíu mày, linh lực tam giai căn bản không thể làm Ô Nhược tự bảo vệ chính mình, nếu là có nhiều thêm mấy viên cực phẩm thần linh đan thì tốt rồi. Đương nhiên, hắn cũng biết thứ này rất khó có được, cần phải cho người của mình về sau nhiều chú ý đan dược một chút mới được.

Ô Nhược thu hồi tươi cười, tức giận trừng mắt hắn nói: “Ngươi mấy giai?”

Hắc Tuyển Dực không mặn không nhạt nói: “Cửu giai.”

“!!!!”Ô Nhược đã chịu đả kích nghiêm trọng, nháy mắt héo queo, hơn nữa, có được chỗ dựa lợi hại như vậy, cậu vậy mà vẫn luôn không biết.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN